Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đội Quân Mê Hoặc

Phiên bản Dịch · 1813 chữ

Bị ánh mắt dâʍ tà của hắn cứ nhìn chằm chằm vào trước ngực rồi lại đưa xuống bên dưới hạ thể của mình, làm cho Hoàng Dung trong lòng hoảng hốt, nên liền đáp:

-Chuyện của người cùng ta thì có quan hệ gì chứ?

-Đương nhiên là có quan hệ,

Tống Thanh Thư khẽ mỉm cười,

-Nếu phu nhân muốn tiểu đệ thắng, thì tiểu đệ không dám không thắng; nếu phu nhân muốn tiểu đệ thua, thì tiểu đệ cũng không dám phụ lòng của phu nhân.

Hoàng Dung chỉ cảm thấy tim đập mình đập rộn lên, nhưng nàng chung quy đã quen sóng to gió lớn đưa tới thì mình sẽ cản, liền hít một hơi thật sâu khôi phục lại tâm tình:

-Tống công tử bản lĩnh lấy lòng nữ nhân khiến cho ta phải nhìn với cặp mắt khác với ngày trước, hi vọng lát nữa A Thanh cô nương cũng sẽ bị trúng một chiêu ngọt ngào thu phục lòng người của Tống công tử.

Nói xong cũng không đợi hắn trả lời, dáng dấp yểu điệu quay trở lại chỗ cũ, chỉ là trong lúc đi dáng vẻ hơi không được tự nhiên.

Tống Thanh Thư theo nhìn theo bờ mông đẹp đẽ hoàn mỹ của Hoàng Dung lắc lư, khóe miệng nghiền ngẩm rồi hiện lên nụ cười, tình cờ đùa giỡn chút ít với một thiếu phụ danh tiếng lẫy lừng, cảm giác tựa hồ cũng tốt lắm..

-A Cửu, ta nói không sai chứ, Tống đại ca của ngươi khi không ở bên cạnh chúng ta, thì liền đi trêu đùa với Hoàng phu nhân.

Chu Chỉ Nhược từ bên ngoài đang đi tới gần, bên cạnh nàng còn có Chu Cửu xinh tươi như tiên tử.

-Nói tới hắn, đâu phải chỉ là Tống đại ca của một mình muội chứ..

Chu Cửu hừ một tiếng, nàng không cam lòng bị Chu Chỉ Nhược trêu đùa.

-Hai kiều thê đã về rồi à, sự tình như thế nào rồi?

Tống Thanh Thư vui vẻ tiến lên nghênh tiếp, mở hai tay ra mỗi một tay ôm lấy một lấy một nàng.

-Ai là kiều thê của ngươi chứ!

Hai nàng hờn dỗi, lắc mình né tránh, thật ra thì các nàng không hẳn là quan tâm đến Tống Thanh Thư ôm mình, chỉ là này trước mặt mọi người để hắn ôm ấp đề huề, hai nàng vẫn là xấu hổ không chịu được.

Tống Thanh Thư không để ý lắm, cười hỏi:

-Chuyện tiến hành đến đâu rồi?

Thấy hắn nhắc tới chính sự, hai nàng trở nên nghiêm túc, Chu Cửu nói trước:

-Ta đã lần lượt liên hệ với các thủ lĩnh của Kim xà doanh còn lại, chỉ cần Tống đại ca có thể thắng trận cuối cùng, Vương Ốc phái cùng người của Hạ Thanh Thanh đương nhiên không cần phải nói, Thanh Trúc bang Trình sư phụ, với tổng binh Thủy Giám của Tiền Minh cũng đồng ý giúp chúng ta...

Chu Cửu còn chưa nói hết, Tống Thanh Thư ngạc nhiên hỏi:

-Thủy Giám không phải là đã cùng điệt nữ của lão về Giang Nam an táng huynh đệ Thủy Đại sao?

-Thủy tổng binh biết chuyện lần này can hệ trọng đại, nên khi đi nửa đường đến Giang Nam thì đã gặp Thủy gia đi đến đón, liền ra roi thúc ngựa càng nhanh càng tốt quay trở về, Thủy cô nương cũng lý giải được chuyện này..

Chu Cửu giải thích, đột nhiên chợt nhớ ra,

-Ta đã nhớ ra, thì ra lúc trước khi chúng ta lần đầu tiên gặp mặt ở trong thành Kim Lăng, Thủy cô nương đã ở bên trong phòng của ngươi...

Chu Cửu càng nói thì cảnh tượng càng rõ ràng, trên mặt liền lộ ra nụ cười quái lạ:

-Chẳng trách Thủy Giám tổng binh nhanh lẹ đáp ứng như vậy, mới đầu ta còn cho rằng nguyên nhân là do thân phận của ta, không nghĩ tới có người đã sớm đoạt được cả người Thủy tiểu thư.

Nghe Chu Cửu nhắc tới Thủy Sinh, làm Tống Thanh Thư cũng bồi hồi nhớ lại, lúc ấy hắn mượn cảm giác say, giả vờ trợt chân té ngã, úp mặt ngay vào bên dưới hạ thể của Thủy Sinh trong lúc nàng đã bị đám thuộc hạ của hắn điểm huyệt trước đó, lúc đó Thủy Sinh sợ hãi, nàng dùng cái mông cố gắng vặn vẹo né tránh, nhưng lại vô tình chẳng khác nào đưa cái âm hộ lên cọ xát với khuôn mặt của hắn, khi đó Tống Thanh Thư cũng biến hóa thành một kẻ vô sỉ, cái mũi của hắn vừa vặn dính sát vào gò mu âm hộ của Thủy Sinh, hắn cứ nhớ mùi khai khai pha lẫn mùi mồ hôi mằn mặn tạo ra một mùi hỗn hợp tản mát ra không hề dễ chịu, nhưng nó lại tựa như thuốc thôi tình, theo bản năng hắn dùng chóp mũi ngửi lấy, cái mùi chua chua theo từ hạ thể của nàng len vào khứu giác của hắn dù cách qua làn vải tơ nhưng cũng dễ làm cho người sa vào đọa lạc..hắn cũng đã thấy bên dưới thân thể mình cây nhục côn đã ngẩng đầu cứng ngắt, nhưng bất ngờ hắn vội vã ngồi dậy, quay đầu nhìn ngược lại về nơi cái bàn ở trung gian giữa phòng, hắn cũng không muốn làm cái gì Liễu Hạ Huệ kia, chỉ vì vừa nghe thấy có tiếng động của cao thủ, sau này mới biết chính là Chu Cửu…

Tống Thanh Thư mặt đỏ ửng:

-Nói bậy, lần đó ta ngồi nhưng trong lòng vẫn không loạn, không hề làm gì với Thủy Sinh cả a.

-Thật sự không hề làm gì cả?

Thấy hắn ra vẻ thành thật, Chu Cửu hơi nhướng mày,

-Thật ra thì ta ngược lại cũng mong các ngươi đã gạo nấu thành cơm, như vậy thì bên Thủy Giám Thì mới càng tin cậy.

-Cái gì?

Lần này đừng nói là Chu Chỉ Nhược nghe qua Chu Cửu nói liền kinh hãi, ngay Tống Thanh Thư cũng chấn kinh rồi,

-Ngươi không ăn giấm chua sao?

Chu Cửu mỉm cười, chậm rãi nói:

- Tống đại ca nếu như có thể thông qua thông gia được càng thêm nhiều thế lực chống đỡ, ta còn cao hứng đến không kịp, lại sao lại ghen đây?

Nghe được Chu Cửu nói, Chu Chỉ Nhược rơi vào trầm mặc, nàng khác với Chu Cửu một lòng trùng kiến Minh triều, mong muốn theo đuổi của Chu Chỉ Nhược lại không lớn lao như vậy, nàng chỉ vẻn vẹn là làm cách nào để phong quang chói lọi phái Nga Mi mà thôi, với Chu Cửu vì mục đích của mình, có thể khoan nhượng với những nữ nhân khác cùng tồn tại, còn Chu Chỉ Nhược thì chưa chắc có lòng dạ rộng rãi như vậy.

Tống Thanh Thư không có chú ý tới sắc mặt biến hóa của Chu Chỉ Nhược, còn Chu Cửu thì nói tiếp,

-Kim Long bang Tiêu Uyển Nhi, Long Du bang Vinh Thải, Phi Hổ Dục Nhϊếp Thiên phong, con có Trịnh Khởi Vân ngoài hải ngoại, mấy vị đầu lĩnh này có thái độ ám muội khó hiểu, theo ta suy đoán, bọn họ vẫn đang đứng ngoài quan sát cục diện..

Tống Thanh Thư gật gù:

-Điều này cũng có thể hiểu được, dù sao vẫn còn quá sớm để bọn họ đặt cược, vì rất dễ dàng mất hết cả vốn liếng, chỉ cần ta có thể đánh thắng trận cuối cùng, thì vẫn tin rằng những người này sẽ lại tranh thủ theo giúp cùng ta thôi..

Chu Cửu gật đầu biểu thị đồng ý:

-Chỉ có bốn đầu lĩnh còn lại thì không tốt lắm để thuyết phục, Thiên Liễu trang Trử Hồng Liễu sau lưng chính là Hồng Hoa Hội, Ác Hổ Câu Sa Thông Thiên sau lưng là Nhật Nguyệt Thần Giáo, Thanh Lương tự Thập Lực đại sư sau lưng là Thiếu Lâm tự, phụ tử Mạnh Thường, Mạnh Bá sau lưng là Tả Lạnh Thiện, những thế lực này đều cùng với Tống đại ca có ân oán không cạn, muốn thu phục bọn họ, sợ không có khả năng bao nhiêu..

Tống Thanh Thư mục quang lấp loé:

-Chúng ta sẽ hậu phát chế nhân, đến thời điểm đó để xem bọn họ làm sao ra chiêu với chúng ta.

Hai nàng gật đầu, bây giờ có muốn thêm nhiều đầu lĩnh hơn ủng hộ cũng vô ích, chỉ có thể tạm thời chấp nhận như vậy.

-Ta cũng đã âm thầm liên hệ người các đại môn phái đến đây tham gia đại hội, phái Võ Đang, Thiên Địa hội, Mộc Vương phủ đều tỏ thái độ đồng ý lưu lại trợ giúp...

Chu Chỉ Nhược còn chưa nói hết, Chu Cửu đột nhiên chế nhạo:

-Tỷ tỷ đã quên phái Nga Mi của mình nữa chứ?"

Chu Chỉ Nhược hơi đỏ mặt:

-Loại bỏ Mãn Thanh, đương nhiên là việc nằm trong bổn sự của phái Nga Mi, chỉ có điều trong phái tất cả đều là nữ nhân, võ công tuy rằng cao hơn quân binh, nhưng ra trận gϊếŧ địch thì sợ không phải sở trường của các nàng ..

Tống Thanh Thư vỗ tay của Chu Chỉ Nhược an ủi:

-Muội cứ yên tâm, ta làm sao mà ngốc đến mức để cho các nàng ra trận gϊếŧ địch? Ta đã sắp xếp cho các nàng một việc tốt nhất rồi.

-Việc gì?

Chu Chỉ Nhược rất quan tâm hỏi, dù sao nàng ngoài miệng mặc dù nói là như vậy, nhưng lần này nếu đem phái Nga Mi liên luỵ vào thì cũng bởi vì tư tâm của mình, cho nên nàng không muốn môn hạ đệ tử của mình bị tổn thất.

-Đó là thành lập một đội cứu chữa …

Tống Thanh Thư trong đầu bắt đầu nghĩ đến chuyện bậy bạ, nếu như thời gian tới kịp, sẽ trang bị toàn bộ cho các nàng một bộ y phục màu trắng mỏng để phân biệt…. Ặc… đến lúc đó đám nam nhân kia mỗi một người không chiến đấu với quân địch đến cùng như uống phải thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ thì mới lạ a, lại nghĩ đến lúc các nàng khom người chổng mông cứu chữa các vết thương cho đám người bị thương, từng cái mông với những hình dạng to nhỏ khác nhau với từng cái tiểu nội khố khác màu lắc lư trước mắt mình dưới bộ y phục trắng mỏng, Tống Thanh Thư lại thấy mình hưng phấn khác thường…

Bạn đang đọc Thâu Hương Cao Thủ ( Bản Full, Sắc) của Lục Như Hoà Thượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trungvu123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.