Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gợn sóng lan tràn

Phiên bản Dịch · 5518 chữ

CHƯƠNG 1039: GỢN SÓNG LAN TRÀN.

Phát giác được thân thể của hắn biến hóa, Thích Phương có chút bối rối nói:

-Ngươi ….ngươi nằm quá gần…

Tống Thanh Thư mỉm cười, cũng không có nửa phần xấu hổ:

- Có chút lạnh lạnh rồi, nằm sát gần ngủ cho ấm áp.

Thích Phương nghĩ thầm, khí trời này làm gì mà lạnh, biết rõ là đối phương kiếm cớ, nhưng nàng thấy mình rõ ràng không biết ứng đối như thế nào.

Lúc bàn tay của đối phương dần dần theo trên bụng của mình di chuyển xuống phía dưới, Thích Phương kìm lòng không được ưm một tiếng, hô hấp liền tán loạn.

Tống Thanh Thư liếm nhẹ dái tai của nàng nhẹ nói:

- Vạn phu nhân nếu như không muốn, cứ lên tiếng, tại hạ sẽ không miễn cưỡng phu nhân...

-Ta …..

Thích Phương há to miệng, nhưng lại không biết nói cái gì, mình mặc dù có trượng phu, nhưng trượng phu hại ... chết Địch Vân, còn nhẫn tâm muốn diệt trừ mình, bây giờ còn có cần phải vì hắn mà tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc sao ?

Kỳ thật nếu như Địch Vân vẫn còn nhân thế, cho dù là Thích Phương phát hiện bộ mặt thật của Vạn Sĩ Khuê, nàng cũng sẽ không cam chịu như vậy, chỉ là từ khi biết được Địch Vân bị Vạn Sĩ Khuê hại chết, Thích Phương liền thấy nhân sinh không còn ý nghĩa gì nữa.

Nghĩ đến đây còn có thể trả thù trượng phu, Thích Phương tuy có chút xấu hổ, nhưng lại mặc cho nam nhân liên tục sờ soạng vuốt ve trên thân thể của nàng.

Tống Thanh Thư vốn cho là Thích Phương ít nhất sẽ cự tuyệt tượng trưng phản kháng chút ít, nào ngờ nàng rõ ràng một mực trầm mặc lựa chọn thuận theo, hắn liền đoán được tâm tư của nàng.

Giờ này khắc này lời nói gì thì cũng trắng bệch, Tống Thanh Thư ôn nhu hôn nàng một cái, sau đó chăm chú dán người lên thân thể của nàng, Thích Phương thân thể cứng đờ, tóc mây tán loạn, cặp môi đỏ mọng khẽ cắn mái tóc, vểnh lên thân thể, lặng yên nghênh hợp với nam nhân đang từ phía sau

Khi bàn tay Tống Thanh Thư chạm đến trên ngực Thích Phương, thân thể nàng một trấn run rẩy, một cảm giác kỳ lạ chảy quanh toàn thân, nàng nghĩ thầm như thế nào tay của hắn cùng tay của trượng phu Vạn Sĩ Khuê xúc cảm vì sao không giống như vậy? Cái này ý nghĩ này trong lòng nàng hiển hiện, bởi vì bàn tay Tống Thanh Thư làm cho Thích Phương rất thư thái, nàng nhẹ nhàng thở gấp, lấm tấm vài giọt mồ hôi nổi lên trên chóp mũi của nàng.

Tống Thanh Thư đưa bàn tay theo từ trên hai bầu vú của nàng xuống phía dưới vuốt ve, lướt qua trên bụng Thích Phương, tới rốn, theo hô hấp Thích Phương tăng lên, Tống Thanh Thư đem thân thể hơi chút dịch chuyển khỏi, trong miệng hàm chứa đầṳ ѵú, một tay xoa lấy trên bắp đùi non bóng loáng nhẵn nhụi của nàng, nàng hai chân phối hợp hơi tách ra, đảm nhiệm ngón tay xẹt Tống Thanh Thư chuyển đến nơi ẩn mật mẫn cảm nàng, ngón tay của hắn tại nơi khe hẹp phản phục xoa nắn ma sát lấy.

Tống Thanh Thư đầu lưỡi buông tha cho bầu vú no đủ Thích Phương, dọc theo eo nhỏ nhắn dời xuống, đi tới khu vực thần bí tam giác mê người của nàng, đem mặt dán tại nơi cái tiểu nội khố tơ tằm nhỏ hẹp bao vây lấy cái âm hộ thần, cách cái tiểu nội khố mỏng, hắn có thể cảm thấy nhiệt độ nơi ẩn mật nàng với cái mùi nhàn nhạt hăng hăng đặc thù, cảm nhận được nàng toàn thân đang run sợ, tiểu nội khố của nàng đã dinh dính rỉ ra chút nước rồi, không biết là mồ hôi ẩm ướt hay là âm dịch Thích Phương theo từ bên trong âm động chảy ra thấm ướt đấy…

Tống Thanh Thư bị thật sâu mê say rồi, hắn chậm rãi cởi ra cái tiểu nội khố ra khỏi cái mông lớn tròn vo mập mạp, âm hộ ướŧ áŧ liền hoàn toàn hiển lộ ra, trước đây dù đã thân cận da thịt, Tống Thanh Thư không có nhìn rõ ràng, lần này Tống Thanh Thư rốt cục có thể tỉ mỉ thưởng thức thoáng cái động đào nguyên Thích Phương rồi, trên mặt kiều đôi môi mật sáng loáng âm dịch, càng phát ra vẻ màu mỡ tươi mới, lúc này một thân thể xinh đẹp thành thục đẫy đà khêu gợi toàn bộ trần trụi trình tại Tống Thanh Thư trước mắt, trắng noãn sáng loáng giữa hai đùi, thảm cỏ đen nồng đậm đen nhánh hiện lên hình tam giác ngược lại che đậy lấy cái gò mu cùng u cốc, cái khe hở âm hộ hơi nổi lên âm hạch nhỏ, bên trong khe hở da thịt mềm mại phấn hồng dị thường, nhìn xem toàn thân Tống Thanh Thư liền bị kích động lấy.

Đột nhiên Tống Thanh Thư đem môi miệng liếm lên hai mép trong nửa hé mở của Thích Phương.

-Um…

Thích Phương hạ thể nhạy cảm run rẩy, phát ra thấp giọng rêи ɾỉ, thân thể liền theo nhẹ rung, miệng âm động lại ri rỉ ra âm dịch…

“ Nàng quá nhạy cảm…” Tống Thanh Thư cảm thán, liền đem mặt vùi vào trong hàng nàng, dọc theo khu vực tương hợp âm hạch, từ dưới hướng lên dùng đầu lưỡi liếʍ ɭáρ, toàn bộ phần eo Thích Phương nổi lên, phối hợp với Tống Thanh Thư đầu lưỡi trượt mút, tiếp theo lại lặp lại một lần, Tống Thanh Thư đầu lưỡi chăm chú mà chống đỡ chật vật khe hở, liên tục không ngừng cao thấp liếʍ ɭáρ lấy.

Thích Phương hơi duỗi thẳng đùi đong đưa lấy bờ eo, Tống Thanh Thư đem mút lấy âm dịch của nàng tiết ra, đồng thời đem đầu lưỡi với vào ở chỗ sâu trong cửa miệng âm động, âm dịch của nàng lại lại lần nữa trào ra, bao phủ đầu lưỡi của hắn, hắn càng duỗi dài đầu lưỡi dùng sức bên trong liếʍ ʍúŧ, Tống Thanh Thư không chỉ muốn cho mình được đến thỏa mãn, càng muốn để cho Thích Phương tại trong tay của mình được hưởng thụ kɦoáı ƈảʍ lớn nhất…

-A...... ngươi ….ngươi…ừ.... đó...

Thích Phương nhịn không được kêu ra, theo Tống Thanh Thư đầu lưỡi qua lại liếʍ ʍúŧ, Thích Phương toàn thân giống rung động lắc lư lấy, vô thức cong lên cặp đùi, đem cái mông đẫy đà giơ lên càng cao, để cho Tống Thanh Thư càng có thể hoàn toàn bú ɭϊếʍ mút lấy hạ thể của nàng.

Lúc này âm hạch Thích Phương đã sung huyết cương lên giống như hạt đậu khấu linh lung, Tống Thanh Thư nhẹ nhàng ngậm trong miệng vừa đánh lưỡi vừa mút, theo từ miệng âm động Thích Phương từ chỗ sâu trong chảy xuôi ra âm dịch, một ít chất lỏng sền sệt chảy về phía đáy chậu nơi cửa miệng hoa cúc khéo léo như nụ hoa chớm nở màu đỏ nhạt ….

-A..... ta... ta….chịu không được... đó... nhanh…

Theo Thích Phương tiếng rêи ɾỉ, toàn bộ phần eo phía dưới thân thể đều run rẩy lên, hai cái đùi hướng trái phải tách ra, hai cánh tay dùng sức bắt lấy mái tóc Tống Thanh Thư……

Lúc này, Thích Phương từ chỗ sâu nhất âm hộ truyền đến một hồi mãnh liệt co rút lại, nàng nức nở nghẹn ngào tiếng không rõ, nhìn thấy nàng biểu lộ si mê cùng với động tác vong tình, lại để cho Tống Thanh Thư phấn trướng càng thêm, cây côn ŧɦịŧ của hắn lúc này tựa như nộ mã cao cao vểnh lên, nổi gân xanh, trướng đến cực hạn, qui đầu đỏ hồng phồng to..

Tống Thanh Thư quỳ gối giữa hai chân Thích Phương, đỉnh động cây côn ŧɦịŧ cứng rắn kiên quyết đến chính giữa hai đùi nàng, âm dịch nàng rất nhanh liền đem mãng đầu Tống Thanh Thư thấm lấy ướt đẫm, hai mép trong của Thích Phương cũng đã sung huyết sưng lên, mở ra cửa miệng âm động phấn hồng, bức thiết chờ đợi Tống Thanh Thư cắm vào.

-Um….... ta muốn …

Thích Phương rêи ɾỉ lấy. Tống Thanh Thư không đành lòng tiếp tục khiêu khích Thích Phương nữa rồi,

Tống Thanh Thư một tay duỗi xuống dưới cầm lấy cây côn vật cứng đểngay cửa huyệt Thích Phương, nàng cảm giác được hắn lập tức liền muốn đâm côn ŧɦịŧ vào, nàng nhắm hai mắt cố nén khẩn trương, hai tay nắm chặt ga giường, bờ mông hướng lên nhếch lên, trong chớp mắt, hắn cảm thấy Thích Phương từ sâu trong hang động mạnh mẽ âm dịch trào ra, dính lên tại trên qui đầu, cái lổ nhỏ miệng âm động đã là hé mở ra, côn ŧɦịŧ hắn thoáng cái lướt chen vào bên trong âm động nàng….

Thích Phương thân thể lập tức co rút, hành lang âm động cũng lập tức từng đợt co rút nhanh, âm dịch thoáng cái bừng lên, càng thêm ẩm ướt trơn trượt, Tống Thanh Thư khó có thể tự chế cong lên thắt lưng, đỉnh động cái mông, mạnh mẽ dùng sức xuống nhấn xuống…

Cây côn ŧɦịŧ theo Tống Thanh Thư xoay eo tung mông, trong chớp mắt, côn ŧɦịŧ nóng rực cũng đã thật sâu cắm trong âm động tràn chất lỏng âm dịch Thích Phương rồi, rốt cục Tống Thanh Thư trong trạng thái hoàn toàn tỉnh táo, côn ŧɦịŧ tiến vào đến vùng đất thần thánh thổ địa phì nhiêu của nàng..

-Á…..

Đột nhiên qui đầu chạm đến hoa tâm, làm Thích Phương giật mình rên lên một tiếng, Thích Phương cắn chặt răng, côn ŧɦịŧ to lớn cắm ở trong hành lang mật huyệt, hắn cảm giác tựa tiến vào vũng bùn non trong khe vậy, chung quanh thịt non âm động của nàng thật chặt….

Thích Phương mị nhãn một đường, mang theo mỹ diệu vô cùng, da thịt tuyết trắng đã nhuộm thấu đỏ bừng ánh sáng ngọt ngào, lại thêm cái miệng khẽ nhếch, hương vị ngọt ngào nhuyễn non không ngừng hút khí, cho thấy nàng cũng đang khao khát lấy.

Thích Phương thân thể cũng phát nóng rực lên, nhất thời bị dục hỏa chà đạp không thành bộ dáng, thật giống như tăng tới đỉnh chỗ hồng thủy, cuồng nhiệt dục diễm một hơi trong nháy mắt liền thiêu đốt quanh thân mẫn cảm của nàng, làm nàng cả người đều bị tràn đầy đấy, lại có nhiều khát vọng để cho Tống Thanh Thư cuồng dã thảo phạt, làm cho trong cơ thể nàng lao nhanh hỏa diễm tìm được một cái cửa thoát ra, đem nàng mỗi một tấc da thịt triệt để nấu chảy.

Lần trước Tống Thanh Thư không có chuẩn bị đầy đủ trước, trong ảo giác lền đè nàng ra giao cấu, vậy mà đã khiến cho Thích Phương phiêu phiêu dục tiên, toàn thân mỗi một tấc ngọc cốt chỉ khao khát lấy mây mưa chi hoan, huống chi lần tiền hí đầy đủ, côn ŧɦịŧ nhét vào âm động Thích Phương đều là cẩn thận, xung kích lấy trong huyệt còn có phần hơn, thời khắc côn ŧɦịŧ to lớn đút vào lại càng không mang chút nào đến đau thốn cho nàng,

Thích Phương cảm thấy thoải mái vui sướng, trong huyệt càng là trơn ướt, làm cho côn ŧɦịŧ trượt động càng tốt hơn theo động tác của hắn, tăng thêm côn ŧɦịŧ to dài phồng trướng mài làm Thích Phương sướng đến cực điểm, côn ŧɦịŧ kéo ra đưa vào còn lúc có phác thảo khều móc, qui đầu lộng lấy hoa tâm kiều nộn của nàng, lại càng khiến cho Thích Phương thêm tình nhiệt khó ức chế, tại bên dưới thân của hắn, thân nàng vặn vẹo đáng yêu, trong miệng nhũn ra ngôn ngữ, kiều nộn dâʍ mị, ân hừ liên tục, đầy dẫy lửa nóng tính dục…

………………………………………………………………………………

Một lúc sau đột nhiên Tống Thanh Thư dcảm giác được hành lang Thích Phương đang kịch liệt co rút lại, thành thịt non âm động chăm chú cắn lấy côn ŧɦịŧ hắn, một hồi nói không nên lời tô tê dại, đau xót, ngứa, dọc theo côn ŧɦịŧ của hắn theo bên trong âm động Thích Phương truyền đến, từ nơi đó tuôn ra kɦoáı ƈảʍ hiện đầy từng tế bào toàn thân hắn, khiến hắn sinh ra càng thêm mãnh liệt cuồng hoan…

Cặp đùi của Thích Phương theo bản năng còng qua bên eo Tống Thanh Thư, bấu chặt lấy sau lưng dán chặt hắn, nghênh đón lấy hắn đang đói khát vô độ đòi hỏi, mồ hôi hắn không ngừng nhỏ giọt tại trên da thịt non mịn của nàng, nơi khe sâu chính giữa hai bầu vú của nàng cũng có mồ hôi hắn nhiểu xuống, cùng mồ hôi của nàng tụ tập ngưng hợp, hình ánh phá lệ kíƈɦ ŧɦíƈɦ, sử trong mắt Tống Thanh Thư dục hỏa càng thêm cực nóng, hắn kìm lòng không được cúi đầu, liếʍ ʍúŧ lấy đầm núʍ ѵú Thích Phương thấm ướt đang ngạo nghễ ưỡn lên.

Thích Phương thân thể phát sinh biến hóa, hai người tính giao đã chậm rãi rơi vào cảnh đẹp, hắn cùng Thích Phương một vào một ra, một nghênh một đưa, nhịp nhàng ăn khớp đều như vậy, tuyệt không thể tả, bọn họ tựa như một đôi cùng phu phụ đã trải qua nhiều năm ân ái ..

Tống Thanh Thư mạnh mẽ thô cuồng đã làm cho Thích Phương sướng thích như điên, toàn thân nàng cũng đổ mồ hôi rơi, thân thể kịch liệt run rẩy, cái loại động dục cao vút này khiến nàng thân bất do kỷ, không kềm chế được càng thêm nghênh đón lấy côn ŧɦịŧ hắn càng thêm mãnh liệt đút vào, cùng với từng tiếng thô trọng thở dốc, côn ŧɦịŧ to lớn một lần so sánh một lần dùng sức chạy nước rút; đón lấy âm dịch liên tục không dứt chảy ra, xuyên qua theo bốn phương tám hướng tầng tầng thịt non âm động áp bách mềm mại, mãng đầu không ngừng đụng chạm lấy hoa tâm non mềm Thích Phương..

Côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư càng lúc càng cứng rắn, càng thô, tốc độ đút vào càng lúc càng nhanh, độ mạnh yếu càng ngày càng nặng, theo điên cuồng cao trào sắp xảy ra, hắn vô pháp khống chế tựa như con ngựa hoang thoát cương, điên cuồng đút vào, qui đầu cuồng đẩy lấy hoa tâm Thích Phương, tuy nói qua thì dữ dằn, nhưng Thích Phương lại là vui sướng vì Tống Thanh Thư càng thêm uy mãnh như thế, thừa nhận lấy Tống Thanh Thư thay đổi rất nhanh tốc độ đút vào, mỗi khi nhớ tới mình vẫn còn đang có trượng phu, trong nội tâm còn sót lại một chút thẹn thùng đều bị thế công Tống Thanh Thư mãnh liệt đánh cho tan thành mảnh nhỏ, nàng chỉ có thể nỗ lực uốn éo bờ eo, phối hợp Tống Thanh Thư cường công dồn sức đánh, trong miệng mềm giọng rêи ɾỉ, vừa giống như cầu xin tha thứ vừa giống như cổ vũ Tống Thanh Thư đại triển thân thủ, côn ŧɦịŧ cắm vào âm động làm cho toàn bộ thể xác và tinh thần nàng đình trệ hỏng mất, thân thể triệt để bị Tống Thanh Thư chinh phục.

Dưới sự mãnh liệt tiến công của Tống Thanh Thư, Thích Phương nơi đó nào chịu nổi? Côn ŧɦịŧ hắn mỗi lần cắm vào đều muốn đưa Thích Phương lên càng cao trên đỉnh phong, âm động bị động tác lớn như vậy chọc vào làm cho âm dịch chảy đầm đìa, rất nhanh từng cơn co rút liền mơn trớn quanh thân nàng, nàng đã leo lên đỉnh điểm khoái hoạt cao trào, lại để cho âm tinh của Thích Phương thực tiết thoải mái thấu..

-Á….a…..a……

Âm tinh mới tiết, thời gian thở dốc đều không có, Tống Thanh Thư tiếp tục không ngừng cố gắng hung hăng đút vào, qui đầu duy trì đến ở chỗ sâu trong hoa tâm còn sùng thêm thủ đoạn, nhấn mài làm cho Thích Phương sướng điên lên rồi, âm tinh vừa tiết lại làm cho nàng lần nữa muốn hỏng mất, từng đợt từng đợt nện lấy nàng, một lớp còn mạt dẹp loạn, một lớp tựu tập tới.

………………………………………………………………………………….

Tống Thanh Thư côn ŧɦịŧ trong âm động Thích Phương chạy nước rút, cũng không biết qua bao lâu, côn ŧɦịŧ hắn đang dùng sức co rúm, thì sâu trong hoa tâm Thích Phương đã là như ống hút mút lấy qui đầu, giống như thiểm điện điện đánh tới, Tống Thanh Thư cảm giác cũng không thể ngăn chặn kɦoáı ƈảʍ giống như ba đào mãnh liệt sóng biển, gầm thét, xoay tròn lấy….

Một hồi đem hai người ném lên đỉnh sóng, một hồi đem hai người áp nước vào đáy, từng tầng, một lớp sóng lãng, từng đợt, một luồng sóng không thể ngăn chặn, kɦoáı ƈảʍ cao trào rốt cục đạt đến khó có thể ngăn chặn đỉnh phong,…

Tống Thanh Thư cùng Thích Phương tính giao rốt cục đạt đến tuyệt đỉnh cao trào.

- Ta lại muốn tiết…... nhanh đỉnh... nhanh đỉnh... dùng sức làm chết …ta đi.....

Thích Phương cấp bách loạn kêu hô hoán, lập tức nàng nhô lên bờ mông, hành lang mỹ huyệt của nàng cũng theo côn ŧɦịŧ của hắn run run kịch liệt co rút lên, sâu trong âm động cường đại mút hút thỏa thích hít mạnh ở qui đầu bành trướng, một cỗ nóng rực chất mật âm tinh lại phun ra, đón đầu tưới vào tại trên qui đầu, một hồi nóng hổi kɦoáı ƈảʍ giống như dòng điện truyền khắp toàn thân Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư thở dốc, bắp đùi cũng một hồi run rẩy, cây côn ŧɦịŧ liên tục run run, đột nhiên nở to thêm ra, hắn bắt đầu những cú nhấn cuối cùng chạy nước rút, mỗi một lần rút ra, Tống Thanh Thư đều dùng hết sức cong lên thắt lưng, nhếch lên cái mông, dùng sức mà đẩy vào âm động của nàng, dùng hết tất cả lực của hắn liều mình đỉnh về phía trước…

Lúc này Thích Phương không chỉ có là âm động run run, liền tự phần eo phía dưới hướng, cặp đ0ì trái phải tách ra cũng đều run rẩy lên, không chỉ có như thế, lúc này Thích Phương mái tóc tán loạn, khuôn mặt đỏ hồng, mị nhãn như tơ, cau mày, cắn chặt hàm răng, lỗ mũi trương hấp, cái cổ ngửa ra sau, dùng hai tay ôm thật chặc Tống Thanh Thư đang cong lên vòng eo, nóng bỏng chờ đợi nghênh đón lấy hắn xuất tinh.

Phấn khởi toàn lực, Tống Thanh Thư một kích cuối cùng, rốt cục qui đầu thô to thật sâu khảm vào hoa tâm Thích Phương, lúc này Thích Phương thân thể mạnh mẽ cứng thẳng, toàn thân tựa như rét run rên lên:

-A..... nha... ta không được... ta không được... muốn chết...

Ngay sau đó, từng cỗ âm tinh đặc hơn càng thêm mãnh liệt theo ở chỗ sâu trong hành lang mỹ huyệt Thích Phương mãnh liệt phun trào ra.

Tống Thanh Thư cột sống một hồi tê dại, trước mắt kim quang loạn thiểm, theo sát lấy hắn toàn thân huyết dịch tựa như mấy ngàn vạn đầu tiểu xà, rất nhanh hướng đến âm nang hắn tụ tập, rốt cục hắn muốn xuất tinh, trong nội tâm vừa động, tinh quan buông lỏng, giống như hồng thủy tích tụ được giải khai miệng cống, từng làn nóng bỏng trơn trượt dương tinh bắn ra cột nước, dương tinh nóng hừng hực phun rót vào tràn ngập âm động Thích Phương, nàng nhận lấy khoái lạc nước mắt đều chảy ra, tinh quan hoa tâm tại qui đầu Tống Thanh Thư thẳng gõ hoàng long lại phục mở rộng ra, đậm đặc trơn trượt âm tinh lần nữa xôn xao tiết ra…

Tống Thanh Thư ghé vào Thích Phương bên tai nhỏ giọng hỏi nàng:

-Vạn phu nhân, thoải mái sao?

Thích Phương trầm thấp rêи ɾỉ lấy:

-A…... thoải mái ah...

…………………………………………………………………………………….

Mấy ngày kế tiếp Tống Thanh Thư hoàn toàn thay đổi khác trước bị chật vật, giờ thì trôi qua thích ý vô biên, Thích Phương lợi dụng thân phận thiếu nãi nãi tướng phủ, trên thuyền Đỗ lão bản thì cho là cùng tướng phủ dựng lên quan hệ, mở cờ trong bụng tận tụy cung cấp các thứ, làm cho Tống Thanh Thư cũng hưởng nhận lấy đãi ngộ vô hạn.

Thích Phương ở tại tầng cao nhất khoang thuyền, những người khác rất ít đi lên, nếu có ngẫu nhiên đi lên, thì Tống Thanh Thư liền cải trang thành bộ dáng Tứ Hỉ, sở dĩ hắn không giả trang thành Vương Nhị, là vì Thích Phương mãnh liệt kháng nghị, bởi lúc trước Vương Nhị có ý định gian dâʍ với nàng, làm nàng buồn nôn muốn hỏng mất.

Đỗ lão bản rất nhanh cũng biết được bọn họ một chuyến này thiếu đi hai người, bất quá loại chuyện này tại trong hào phú quý tộc đúng là thông thường, hắn cũng sẽ không chủ động đến hỏi, làm như hoàn toàn coi như không biết đã từng có Đào Hồng, Vương Nhị hai người này, cứ tận tâm tận lực thỏa mãn yêu cầu khách quý.

-Lại uống canh cá diếc a?

Nhìn qua trước mắt mùi thơm hừng hực chén canh cá diếc, Thích Phương ngồi ở trước bàn cong lên miệng, cá diếc mặc dù ngon, nhưng mỗi ngày đều uống canh như vậy, ai cũng chịu không được.

Tống Thanh Thư từ phía sau ôm lấy nàng, cười nói ra:

-Canh cá diếc phát sữa rất tốt, phu nhân uống nhiều mới có đầy đủ chất. Nếu không tại hạ cùng phu nhân uống canh chung, phu nhân một chén, tại hạ một chén..

Thích Phương khẽ cáu:

-Sữa của ta Tâm Thái cũng không có uống qua ta một giọt nào, kết quả bây giờ toàn bộ sữa đều tiện nghi cho ngươi uống sạch…

Tống Thanh Thư đưa tay,nâng bầu vú của nàng lên, cảm thấy bầu vú trướng đầy sung mãn, cảm giác cực kỳ thoả mãn:

- Muốn trách chỉ có thể trách trượng phu nhẫn tâm của phu nhân, nếu không phải hắn hạ độc, thì tại hạ cũng không đến mức cần nhờ giải độc như thế này.

Có Thích Phương tương trợ, Tống Thanh Thư tốc độ bức độc đã rõ ràng nhanh hơn, vài ngày qua hắn không sai biệt lắm ép ra được tầm một thành Kim Ba Tuần Hoa chi độc, phải biết rằng lúc trước hắn bức một giọt máu độc thì gặp phải khó khăn trùng trùng điệp điệp, dựa theo tiến độ này, tiếp qua tầm một, hai tháng, độc tính trong cơ thể hắn có thể triệt để thanh trừ sạch sẽ.

-Đừng đề cập đến hắn..

Thích Phương trên mặt sương lạnh,

-Hắn không phải là thứ tốt, bất quá ngươi cũng không khá hơn chút nào, cứ mở miệng ra là gọi ta Vạn phu nhân, chẳng qua là là có ý thích chiếm đoạt thê tử của người…hừ…

Tống Thanh Thư phiền muộn nói:

-Vạn phu nhân lời này nói thật không có lương tâm a, tại hạ coi như là cái gì cũng không tốt, nhưng ít nhất cũng giúp phu nhân giải quyết việc phiền não nặn sữa mỗi ngày, khỏi cần phải vất vả khổ cực tự nắn bóp cho chảy sữa ra, bây giờ có tại hạ trực tiếp ngậm vào mút hút a…

-Không cho nói nữa..

Thích Phương hét lên một tiếng, vội vàng lấy tay che kín miệng của hắn.

-Không nói cũng được, uống hết chén canh cá diếc này đi..

Tống Thanh Thư ánh mắt chớp chớp giống như con hồ ly.

-Ngươi thật là một tên hỗn đản…

Thích Phương ai thán, bất quá vẫn bưng lên chén canh cá uống sạch sẽ.

Tống Thanh Thư tại bên tai nàng lặng lẽ nói một câu, Thích Phương Nhĩ Căn trong nháy mắt liền hồng thấu, cũng không đợi nàng đáp lại, Tống Thanh Thư cởi bỏ vạt áo của nàng, sau đó tựa đầu vào bầu vú của nàng ngậm mút..

……………………………………………………………………………….

Thích Phương đã hình thành theo thói quen, mỗi lần hắn mút hút sữa của nàng, tiếp theo đó sẽ là giao cấu, nàng nằm ngửa trên giường, mềm yếu không còn chút sức lực nào hai tay giữ lấy hai chân, để cho cái âm động kia chuẩn bị lại được thỏa mãn qua, cửa miệng âm động đã là ẩm ướt trơn nhớt, ửng đỏ như hoa hồng nở rộ, bờ mông cao cao nhếch lên, bộ dáng hoàn toàn là một bức tiên thể ngang dọc mặc cho người xâm lược ….

Thích Phương khuôn mặt đỏ hồng, cắn chặt hàm răng, môi nhẹ rung, lỗ mũi bất quy tắc trương hấp lấy, đôi mắt như sóng thu nhộn nhạo nửa mở nửa khép, đây hết thảy nguyên vẹn hiển lộ ra Thích Phương đối với động tác tính giao của Tống Thanh Thư phản ánh mãnh liệt, nhìn qua Tống Thanh Thư cảm thấy lòng tràn đầy vui sướng, trong nội tâm tràn đầy không gì sánh kịp cảm giác thành tựu mới…

Thích Phương cái gì đều quên, hết thảy hết thảy đều vứt đến lên chín tầng mây, thể xác và tinh thần nàng đã hoàn toàn bị côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư chinh phục, chỉ biết mềm nhũn đưa cái âm động ra để côn ŧɦịŧ của hắn làm thịt, làm thịt cho nàng hồn bay lên trời, phiêu phiêu dục tiên, ái dịch mật hoa cuồng phun, âm tinh tận rò, đem thân thể hoàn toàn dâng lên, đảm nhiệm để cho Tống Thanh Thư thống khoái vô cùng gian dâʍ hưởng lạc..

…………………………………………………………………………………..

Tiếp theo đó Thích Phương sướng khoái đến ngây người, rêи ɾỉ đều không thể phát ra, chỉ có thể cứng họng, toàn tâm toàn ý cảm thụ theo từ trong âm động đến cái kia mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ khó mà thừa nhận, như biển gầm từng đợt rồi lại từng đợt cọ rửa trong tâm thân thể của nàng.

-Ừ…đó..đó….lại muốn tiết nữa rồi..ách..

Thích Phương toàn thân cứng thẳng, cái mông của nàng hướng lên nhô lên tới, chủ động nghênh đón côn ŧɦịŧ Tống Thanh Thư đút vào..

Thích Phương lớn tiếng rêи ɾỉ lên, hai hàng lông mày nhíu chặt, hai mép trong cũng bởi vì mãnh liệt xúc động cùng kịch liệt ma sát làm càng thêm sung huyết sung lên, một làn âm tinh dính trơn trượt nóng đặc chất lỏng phun ra.

-Đó... sảng khoái... ta sướng... sướng chết rồi... á…a….

Côn ŧɦịŧ to lớn của Tống Thanh Thư mang đến cho nàng trận trận kɦoáı ƈảʍ, hoa tâm của Thích Phương cũng đã như lũ quét bộc phát, trào ra càng nhiều chất mật âm tinh…

Lúc này Thích Phương say mê trong kɦoáı ƈảʍ, vô luận Tống Thanh Thư làm ra bất luận cái gì động tác, đa dạng tư thế như thế nào, nàng đều không chút do dự từng cái tiếp nhận…

…………………………………………………………………………………

Thích Phương bây giờ toàn thân cứng ngắc, đang quì nằm, cái mông to về phía sau nhô lên, âm động liên tục co rút lấy, nàng đã là thở hổn hển phì phò, đổ mồ hôi đầm đìa rồi, theo trong hoa tâm truyền ra từng đợt mãnh liệt co rút lại, kɦoáı ƈảʍ hư thoát nhanh chóng trải rộng toàn thân, theo đại lượng âm tinh không ngừng tuôn ra …,

Tống Thanh Thư một hồi cường lực cũng là xuất tinh, nương theo lấy một luồng sóng nóng hổi dương tinh, mỹ phu nhân trong nhục huyệt sinh ra ấm áp cảm giác, trong nháy mắt như giống như bị chạm điện theo hố chậu hướng toàn thân khuếch tán…..

Cảm thụ được hành lang mật huyệt Thích Phương nhúc nhích mãnh liệt co rút lại, trơn ướt ấm áp vô cùng thịt non mềm mại âm động đối cự mãng chỗ nào cũng có xiết chặt đè ép vui sướng…

Chốc sau Tống Thanh Thư theo trong nhục huyệt hơi sưng đỏ của nàng rút ra côn ŧɦịŧ nhuyễn sập dính đầy âm tinh, chỉ thấy một đống hỗn hợp dương tinh theo trong âm động chảy ra, theo đùi, nhỏ giọt trên giường, lập tức trên giường tựu ướt một mảng lớn.

…………………………………………………………………………………..

Vào đêm sau đó, hai người nằm ở trong chăn, Thích Phương bỗng nhiên cắn môi nói ra:

-Ngày mai chúng ta đã đến Lâm An thành rồi…

Không biết vì sao, mấy ngày qua mặc dù có chút hoang đường, nhưng là những ngày nàng buông lỏng thân thể nhất vô ưu vô lự, đáng tiếc những ngày vui vẻ sắp trôi qua khi đến Lâm An thành sẽ tan thành mây khói.

Thích Phương một lần nữa quay về với sự thật, nàng rõ ràng một khi trở lại Lâm An thành, Vạn Sĩ Tiết, Vạn Sĩ Khuê lập tức liền sẽ phát hiện sự tình không có theo trong kế hoạch, chắc chắn sẽ còn có thể tìm biện pháp khác để diệt trừ nàng.

Bây giờ quay trở về tướng phủ là chỉ còn đường chết, thế nhưng nàng lại không thể không trở về, tình thương của mẫu thân làm cho nàng không có cách nào khác buông tha nữ nhi của mình, nàng không thể để cho nhi nữ lớn lên trong hoàn cảnh chung quanh là đàn sói lang..

-Vậy thì như thế nào đây?

Tống Thanh Thư ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve trên da thịt trắng nõn đẫy đà của nàng, nói.

Thích Phương thấy hắn không có để ý tới vấn đề của nàng làm cho tức chết, hung hăng bấm véo hắn:

- Ngươi …. chỉ biết khi dễ ta mà thôi…

Tống Thanh Thư liền nói:

-Vậy… chúng ta bỏ trốn đi…

Bỏ trốn? Hai chữ này tựa hồ đối với nữ nhân có lực hấp dẫn lớn lao, Thích Phương trong lòng tim đập mạnh, bất quá vừa nghĩ tới nhi nữ, nàng rất nhanh liền bình tĩnh lại, lắc đầu u oán nói,

-Nếu là mấy năm trước khi chưa có nhi nữ, ta có lẽ sẽ đáp ứng ngươi rồi, nhưng bây giờ ta không thể bỏ xuống được.

Tống Thanh Thư cười nói:

- Vạn phu nhân đã hiểu lầm, không phải là tại hạ không giúp phu nhân cứu Tâm Thái, mà là lúc này trong cơ thể tại hạ dư độc còn không rõ ràng, nếu như phu nhân quay trở lại tướng phủ, tại hạ quả thực không có nắm chắc bảo vệ phu nhân chu toàn. Vì vậy chi bằng chúng ta tìm một chỗ tránh đi, sau đó chờ trong cơ thể tại hạ độc tính giảm hết, khí đấy sẽ quay về tướng phủ đem nhi nữ của phu nhân cứu ra, như thế nào?

-Nói đến nói đi, ngươi chính là muốn ta trở thành… trở thành…..

Thích Phương đỏ mặt nói không ra lời.

-Trở thành cái gì ?

Tống Thanh Thư trêu ghẹo hỏi đến.

-Ngươi biết ta nói trở thành…. cái gì.

Thích Phương sẵng giọng, nghĩ thầm hai chữ kia mình xấu hổ làm sao nói ra miệng chứ.

Tống Thanh Thư còn ý định trêu đùa hí lộng nàng một phen, nào ngờ thời điểm này trên thuyền bỗng nhiên truyền đến tiếng chém gϊếŧ kêu la thảm thiết, hai người nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhìn về phía ngoài cửa sổ, chỉ thấy giữa bầu trời đen nhánh đã bị ánh lửa nhuộm đỏ.

-Nhanh mặc y phục vào.

Tống Thanh Thư phân phó xong Thích Phương, liền nhảy xuống giường chạy đến phía trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài, khi thấy rõ tình huống bên ngoài, liền chấn động.

Bạn đang đọc Thâu Hương Cao Thủ (Quyển 2) (cải biên) của Lục Như Hoà Thượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi laihack
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 464

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.