Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ưa thích thê tử người khác

Phiên bản Dịch · 2375 chữ

Song Nhi cả đêm qua cùng với Tống Thanh Thư hoan ái, đương nhiên biết rõ trong miệng hắn nói đến những sự tình hương diễm kia, nhân vật nữ chính không phải là Trình Dao Già.

-Ta đây chỉ là vì muốn cứu phu phụ bọn họ …

Tống Thanh Thư liền nói cho Song Nhi biết phu phụ hai người bọn họ là sứ thần Tống triều lại đem lợi hại quan hệ trong đó giảng thuật qua cho Song Nhi

Nghe.

-Tống đại ca, muội trách oan đại ca rồi.

Song Nhi vẻ mặt áy náy nói ra.

-Không có việc gì..

Tống Thanh Thư đưa tay ôm vòng eo mềm mại nàng.

Song Nhi trong lòng ngọt ngào vô cùng, bất quá vẫn là nói ra:

-Thế nhưng là muội vẫn lo lắng lời nói của Tống đại ca sẽ làm ảnh hưởng đến phu phụ bọn họ..

Tống Thanh Thư cười nói:

-Tốt Song nhi, muội đừng lo lắng, nếu bọn họ thật sự thương yêu nhau, những lời nói kia sẽ không phát sinh ra sự tình gì, Lục Quán Anh tuyệt sẽ không tin tưởng nửa phần nào đâu; còn nếu như Lục Quán Anh hoài nghi thê tử của mình, chứng minh bên trong giữa bọn họ cũng không có tốt giống như biểu hiện ra bề ngoài tốt như vậy, vậy thì sớm để cho Trình Dao Già kịp thoát thân khỏi hắn, thì cũng có thể xem như là một biện pháp giải thoát.

Song Nhi gật đầu:

-Điều này cũng đúng.

Tại trong lòng nàng, song phương yêu nhau đó là tín nhiệm vô điều kiện với người kia đấy, đổi lại là nàng, tuyệt sẽ không hoài nghi Tống Thanh Thư, bởi vậy nàng nhận thức thuyết pháp này của hắn….

-Tống đại ca, như thế nào đột nhiên biến thành đại quan Kim quốc vậy?

Song Nhi đêm qua đắm chìm trong khoái hoạt cùng tình lang, trong lúc nhất thời lại quên hỏi đến vấn đề này.

Tống Thanh Thư cười nói:

-Chuyện này nói rất dài dòng, đầu tiên là theo lúc trước ta hành thích Khang Hi...rồi dịch dung giả mạo làm Khang Hi, sau đó đoạt được làm Kim Xà vương…

Những chuyện này hắn rất ít nói cùng người, ngoại trừ Đông Phương Mộ Tuyết, Chu Chỉ Nhược và một vài người, hôm nay cũng chỉ có thêm Song Nhi đã biết, bất quá hắn không lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì, tựa như hắn đã từng nói, nếu chính thức yêu nhau, thì hoàn toàn đáng giá tín nhiệm đấy, huống chi tính tình Song Nhi thì hắn rõ ràng nhất, nàng tuyệt sẽ không phụ lòng tín nhiệm của hắn ..

Song Nhi giật mình há hốc mồm, miệng anh đào nhỏ nhắn đều cơ hồ có thể nhét vào một cái trứng gà rồi, nàng vội vươn tay ra đè lại miệng Tống Thanh Thư:

-Tống đại ca, đều là muội không hiểu chuyện, rõ ràng làm cho đại ca nói ra sự tình cần phải che giấu...

-Đây cũng đâu là cái gì, dù sao Song Nhi cũng không phải là ngoại nhân.

Tống Thanh Thư cầm chặt bàn tay mềm mại, ôn nhu nói.

Song Nhi trong lòng cảm động dị thường, có chút nghẹn ngào nói,

-Tống đại ca, muội dù sao... dù sao cũng là thê tử Tiểu Bảo, so ra kém với Chu tỷ tỷ cùng các nàng kia, loại chuyện này nếu có chút tiết lộ ra nửa phần, chính là đại họa, tại sao đại ca có thể tùy tiện cùng muội nói ra..

-Vì cái gì mà không có thể nói cùng muội chứ?

Tống Thanh Thư ôm nàng,

-Chẳng lẽ muội sẽ đem chuyện này nói với những người khác sao?

Song Nhi gấp khoát tay nói:

-Tống đại ca tín nhiệm muội như thế, Song Nhi cho dù là thịt nát xương tan, cũng sẽ không nói ra đối với bất kỳ người nào khác!

Tống Thanh Thư nựng trên hai gò má của nàng,

-Huống chi người khác không rõ ràng lắm quan hệ của muội cùng Vi huynh đệ, chỉ biết là thê tử xuất giá của Vi huynh đệ, nhưng lần đầu tiên của muội lại là hiến dâng cho ta.."

Song Nhi xấu hổ, đầu vùi tại hắn trong ngực:

-Tống đại ca… xấu...

Tống Thanh Thư thỏa thích hưởng thụ lấy nàng, cúi đầu tại bên tai nàng nói ra:

- Song nhi, ta biết rõ muội là người trọng tình trọng nghĩa, vì vậy muội muốn lấy thân phận thê tử thay Vi huynh đệ giữ gìn đạo hiếu ba năm, ta cũng sẽ không chú ý, chỉ bất quá về sau chỉ sợ những người khác hiểu lầm muội cùng Vi Tiểu Bảo quan hệ, đến lúc đó chỉ sợ...

Tống Thanh Thư còn chưa nói xong, Song Nhi đã giương đầu lên, một đôi ngập nước mắt to thâm tình nhìn hắn:

-Tống đại ca, Song Nhi sẽ không cùng với các tỷ tỷ kia tranh giành cái gì cả, Song Nhi chỉ cầu có thể âm thầm tại bên cạnh đại ca làm một nha hoàn thì cũng liền đủ hài lòng rồi..

Tống Thanh Thư cau mày nói:

-Như vậy thì quá ủy khuất cho muội rồi.

Song Nhi cười lắc đầu nói:

-May mắn là muội gặp phải đại ca là một nam nhân đại độ như vậy, bằng không nếu thay đổi là người khác, há lại sẽ đồng ý để cho muội giữ đạo hiếu với Tiểu Bảo? Tống đại ca thành toàn cho Song Nhi tình nghĩa trọn vẹn, lại bảo vệ được thanh danh Tiểu Bảo, trong nội tâm của muội cao hứng không kịp, há lại sẽ có phần nào ủy khuất?"

-Song Nhi …

Tống Thanh Thư trong lòng thương xót nổi lên, ôm nàng mềm mại, lại thâm tình hôn xuống.

Lại một lần nữa hắn có ý muốn để cho Song Nhi có thân phận danh chính ngôn thuận với hắn, thì nhận thấy nàng vẫn là không muốn công khai gả cho mình, đã là như vậy, Tống Thanh Thư cũng không muốn cưỡng cầu nàng nữa.

Song Nhi đang ngồi ở trên đùi của Tống Thanh Thư, rất nhanh liền cảm nhận được thân thể của hắn biến hóa, trên mặt liền lại đồ một tầng son đỏ:

-Tống đại ca… lại... lại...

Tống Thanh Thư cười hắc hắc, cúi đến bên tai nàng thổi thở ra một hơi:

-Vừa nghĩ tới Vi thiếu phu nhân làm ấm giường của ta, khó tránh khỏi liền có hưng phấn…

-Tống đại ca…

Song Nhi lập tức hờn dỗi, nhưng cũng bị hắn mấy câu vung lên gợϊ ȶìиɦ, bất quá ngay lúc này chính giữa hai chân truyền đến cảm giác tê mỏi, đôi mi thanh tú nhăn lại,

-Tống đại ca, muội… muội…chỉ sợ bên dưới…còn sưng…

Tống Thanh Thư mỉm cười:

-Đừng nghĩ đến ta như một sắc ma được không?

Song Nhi sắc mặt đỏ ửng, mất tự nhiên mà nhúc nhích cái mông, cúi đầu nhỏ giọng nói ra:

-Thế nhưng là thân thể Tống đại ca phản ứng sẽ không gạt người được, cái đồ vật đó đang đâm vào ..mông muội đây này..

Tống Thanh Thư mặt nóng lên, trong lúc nhất thời lúng túng nói không ra lời.

Song Nhi mặt lộ vẻ vẻ do dự, dường như đã quyết định thật lớn quyết tâm, tiến đến bên tai hắn:

-Tống đại ca, muội có thể dùng những phương pháp khác giúp đại ca..

Tống Thanh Thư liền hiểu, vội nói ra:

-Như vậy chỉ sợ quá ủy khuất muội rồi.

Song Nhi cắn cắn bờ môi, khóe môi treo một tia ngượng ngùng vui vẻ:

-Khẩu thị tâm phi, Tống đại ca không ưa thích Vi thiếu phu nhân hầu hạ đại ca sao này?

Tống Thanh Thư trong lòng rung động, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, mặc dù không có nói gì, nhưng thân thể phản ứng đã nói cho Song Nhi đáp án, liền lập tức cái đồ vật của hắn như căng cứng phồng to lên như muốn chen vào bên dưới hạ thể của nàng…

-Tống đại ca, ..cái gì cũng tốt, chỉ là…chỉ là…

Song Nhi đột nhiên đỏ mặt câm miệng không nói.

-Chỉ là cái gì?

Tống Thanh Thư ngạc nhiên hỏi..

-Chỉ là ưa thích... ưa thích cùng thê tử của người lên giường, cái háo sắc này… có chút... có chút kỳ quái..

Song Nhi rốt cuộc có dũng khí, một hơi nói xong rồi.

Tống Thanh Thư lại lập tức cực kỳ lúng túng, không biết nên như thế nào đáp lại tốt.

-Bất quá Song Nhi cũng không ngại, hay là từ giờ trở đi cứ gọi Song Nhi là ..Vi thiếu phu nhân để cho Tống đại ca được thỏa mãn đi..

Song Nhi nhỏ giọng nhanh chóng nói xong câu này, nếu Tống Thanh Thư tu vi không đủ cao, chỉ sợ không có cách nào khác nghe được rõ ràng.

Nói xong câu nói kia về sau, Song Nhi cuống quít, dường như vì che giấu ngượng ngùng trong lòng, nàng dứt khoát quì xuống cúi đầu vào giữa hai chân của Tống Thanh Thư …

Tống Thanh Thư toàn thân cứng đờ, ôn nhu ve vuốt lên mái tóc của nàng.

Song Nhi quỳ gối phía dưới, chỉ thấy một cây thịt to lớn, qυყ đầυ cực đại xông ra, bị dâʍ ɖu͙ƈ thôn phệ, Song Nhi hai mắt tỏa ánh sáng, tâm thần kích động, một giọt dịch nhờn trong suốt rỉ ra từ mã nhãn của hắn, hiện ra hào quang dâʍ đãиɠ.

Song Nhi cái miệng nhỏ nhắn vừa ngậm cây côn ŧɦịŧ vào, ngay lập tức cái miệng liền bị chống đỡ tràn đầy đấy, nàng phát ra mơ hồ không rõ thanh âm, cặp môi đỏ mọng đại trương, hết sức hút bú ɭϊếʍ, mái tóc dài không ngừng trước sau đong đưa, đầu lưỡi nàng tại trên qυყ đầυ cùng trên mã nhãn qua lại tảo động, cái miệng nhỏ nhắn tràn ra mất hồn rêи ɾỉ, tựa hồ như nói côn ŧɦịŧ của hắn đã làm cho nàng mê luyến.

-Vi thiếu phu nhân… hàm thật thoải mái. . . đó. . . tốt. . . sảng khoái. . .

Tống Thanh Thư tựa ở trên đầu giường ngồi thoải mái, thể xác và tinh thần đều được thật lớn thỏa mãn, Song Nhi lại đem côn ŧɦịŧ nhổ ra, tay phải nhu hòa khuấy động, cái miệng nhỏ nhắn liếm lấy thân gậy tráng kiện, đầu lưỡi phóng đãng quét liếm, hai mắt dâʍ đãиɠ vũ mị liếc nhìn qua hắn, ánh mắt khát vọng tao mị làm cho hắn càng thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ.

Tống Thanh Thư nâng cao cây côn ŧɦịŧ nhắm trong miệng nàng nhét vào, thở hổn hển nói:

-Hảo ..Vi thiếu phu nhân . . nhanh ngậm vào. . . tiếp tục hút. . .

Song Nhi lườm hắn một cái mị nhãn, theo từ cái qυყ đầυ nuốt vào trong miệng, đầu vặn vẹo lắc lư, phun ra nuốt vào mút bú thỏa thích, đầu lưỡi rất nhanh tại trên mặt qυყ đầυ đánh trúng chuyển…

…………………………………………………………………………………….

Tống Thanh Thư nhìn theo cái mông đẹp Song Nhi cao cao nhếch lên, côn ŧɦịŧ của mình tại nàng trong môi đỏ của nàng thoải mái ra vào động tác kịch liệt vung vẩy, mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ khiến cho hắn như si như cuồng.

Lúc sau thì Tống Thanh Thư kích động đè lại đầu Song Nhi, nhô lên cây côn ŧɦịŧ hữu lực đút vào, côn ŧɦịŧ rất nhanh ra vào lấy trong cái miệng anh đào của nàng, phát ra "chẹp chẹp" tiếng nước, Song Nhi cũng phối hợp hàm chứa côn ŧɦịŧ hai gò má hãm sâu, đầu lưỡi theo côn ŧɦịŧ co rúm, xoay tròn mút lấy qυყ đầυ hắn….

Tống Thanh Thư kích động hốc mắt đỏ lên, hai tay dùng sức đè lại đầu của nàng, tốc độ đút côn ŧɦịŧ vào miệng của nàng càng lúc càng nhanh, càng dùng sức, mỗi lần qui đầu đều hết sức đính đến cổ họng của nàng..

Song Nhi tựa hồ cũng bị dâʍ tính Tống Thanh Thư lây nhiễm, lại càng thêm kích phát nàng tăng vọt tính dục, nửa khép hai mắt vũ mị nhìn qua hắn, Tống Thanh Thư khí tức càng ngày càng đậm trọng, mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ điên cuồng vọt tới, lửa nóng du͙ƈ vọиɠ rốt cục đạt tới đỉnh phong sôi trào, qυყ đầυ mạnh mẽ thoáng cái đội lên đến ở chỗ sâu trong yết hầu Song Nhi, từng cỗ mạnh mẽ dương tinh điên cuồng trào ra, thẳng tắp phóng tới vào bên trong cổ họng của nàng…

-Um…um…um…

Song Nhi lần này bị qui đầu đỉnh một hồi gây ra buồn nôn, cổ họng ngọa nguậy không ngừng, nước mắt chảy ra, nhưng cổ họng nhúc nhích lại càng thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ qυყ đầυ, Tống Thanh Thư chỉ cảm thấy qυყ đầυ của mình giống như bị một cái miệng nhỏ nhắn chặt khít liều mạng mút lấy, phảng phất muốn đem linh hồn của mình đều mút vào tới, vốn là dương tinh đã sắp bắn hết, lại lần nữa phun trào thêm ra…

Song Nhi đầu bị hắn gắt gao đè lại, chỉ có thể từng ngụm nuốt xuống nồng đặc dương tinh, nhưng lượng dương tϊиɦ ɖϊƈh͙ quá nhiều, vẫn có theo từ khóe miệng của nàng tràn ra, đợi đến lúc Tống Thanh Thư rút ra côn ŧɦịŧ, Song Nhi lập tức ho khan, há miệng hớp lấy không khí.

………………………………………………………………………………..

Về sau hai người ôm cùng một chỗ tâm sự, bất tri bất giác ban đêm lại đến.

-Um…Vi ..thiếu phu nhân.. bây giờ đã đến lúc bắt Ngô Chi Vinh này, chúng ta đi thôi.

Tống Thanh Thư hôm nay tuyên bố ra ngoài là thân thể không khỏe, cần nghỉ ngơi, bởi vậy suốt cả ngày trên quan trường Dương Châu cũng không có người nào tới quấy rầy hắn.

Bạn đang đọc Thâu Hương Cao Thủ (Quyển 2) (cải biên) của Lục Như Hoà Thượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi laihack
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 339

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.