Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 127-2: Thiếu

Phiên bản Dịch · 691 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: minhngocvt20

Sáng sớm ngày hôm sau, Phương Cẩn Chi nằm trong ngực của Lục Vô Nghiên duỗi lưng, vẫn còn chút mệt mỏi lầm bầm: “Chàng đi đâu thế, đi tận hai ngày.”

Nàng chỉ hai mắt mình, “Chàng nhìn đi, chàng không trở lại thiếp cũng không ngủ ngon được.”

Lục Vô Nghiên hôn một cái lên mắt nàng, cười nói: “Trong cung có chút việc, phải giúp mẫu thân một tay.”

Thật ra thì Phương Cẩn Chi cũng biết Lục Vô Nghiên vốn lười, nếu không phải trưởng công chúa có việc, hắn cũng chẳng muốn rời khỏi Tiêu viện.

“Đúng rồi, đã bận rộn nhiều ngày sao? Tĩnh Tư sư thái đã tỉnh lại chưa?” Lục Vô Nghiên hỏi.

“Ngày hôm qua có tỉnh một lát, chỉ một lát, chưa nói được câu nào lại ngất đi.” Nhắc tới việc này, sắc mặt Phương Cẩn Chi có chút ảm đạm.

Phương Cẩn Chi khép mắt lại, hơi mất mát nói: “Ca ca cũng không có tin tức…..”

“Yên tâm đi, sẽ tìm được thôi.” Lục Vô Nghiên không thể làm gì khác hơn là trấn an nàng.

Lúc Phương Cẩn Chi không nhìn thấy, Lục Vô Nghiên không khỏi cau mày. Trong khoảng thời gian này hắn và trưởng công chúa vẫn thiết kế bắt giết Vệ vương, rốt cuộc ngày hôm qua cũng đã bắt được Vệ Vương.

Lúc này Phương Tông Khác có phải hay không đang tìm cách cứu Vệ Vương? Thay vì để cho toàn bộ người ở Nhập Lâu ra sức tìm kiếm Phương Tông Khác, còn không bằng ở đây canh chừng Vệ vương mà ôm cây đợi thỏ.

Phương Tông Khác là người của Vệ Vương, Lục Vô Nghiên vốn không muốn lưu lại tính mạng của hắn. Nhưng…….

Lục Vô Nghiên nghiêng đầu, nhìn Phương Cẩn Chi ngồi trước bàn trang điểm chải tóc dài, không khỏi suy nghĩ sâu xa nhiều hơn mấy phần. Cho dù Phương Tông Khác không phải là anh ruột của Phương Cẩn Chi, nhưng dù sao cũng có ơn với Phương Cẩn Chi.

Hơn nữa Phương Cẩn Chi lại rất thiên vị người anh giả này.

Phương Cẩn Chi rõ ràng tận mắt nhìn thấy Phương Tông Khác giết người, còn có thể kiếm cớ cho hắn, thậm chí lo lắng an nguy của hắn, nếu có một ngày Phương Tông Khác thật sự chết đi, sợ rằng nàng sẽ rất khổ sở.

“Đi ăn sáng thôi!” Phương Cẩn Chi bày ra khuôn mặt tươi cười, đi đến kéo Lục Vô Nghiên.

Ngày hôm đó lúc Lục Vô Nghiên đưa Phương Cẩn Chi đến Nhập Lâu, bởi vì Vệ Vương đã bị bắt, hắn cũng rảnh rỗi, cho nên cũng không có rời đi, mà cùng với Phương Cẩn Chi ở lại Nhập Lâu.

Lúc Phương Cẩn Chi và Tĩnh Ức sư thái cùng nhau ở trong phòng của Tĩnh Tư sư thái, thì Lục Vô Nghiên đang ở trong phòng của hắn thưởng thức trà.

Nhập Độc vội vã chạy tới, sau lưng còn dẫn theo một cô nương tướng mạo xinh đẹp.

“Có tin tức rồi sao?” Lục Vô Nghiên đặt ly trà xuống.

“Dạ, để Nhập Các nói cho ngài nghe.” Nhập Độc nói xong liền đứng sang một bên, nhường lại vị trí cho Nhập Các ở phía sau lưng nàng.

Nhập Các bẩm báo lại chi tiết cho Lục Vô Nghiên chuyện của Tĩnh Tư sư thái, mọi chuyện lớn nhỏ từ lúc còn ở khuê phòng tới xuất giá đều nói hết.

Đó chính là lúc còn trong khuê phòng thì được cưng chiều, kết hôn sau cũng được nở mày nở mặt một thời gian, nhưng Cẩm Hi Vương ngày càng cưng chiều thiếp nhiều hơn, dần dần bị thất sủng, đã từng có con cái, nhưng lại chết yểu. Dù bên cạnh bà không có con trai, từ đầu đến cuối lại có thể chiếm giữ được vị trí

Bạn đang đọc Thê Khống của Lục Dược
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.