Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia chủ

Tiểu thuyết gốc · 1547 chữ

Đặng Vân nhìn bóng dáng của Vô Khương, một đứa bé mới đây bị đánh gần chết, thế mà lúc này lại một mình đứng ngay dưới mắt các cao tầng của gia tộc, chững chạc thoải mái mà nói chuyện

Trên danh nghĩa một người cha, hắn đang cực kỳ tự hào về Vô khương, nhưng lại một nửa là đau lòng, khi đứa con đáng lẽ đang ở tuổi chơi cùng lứa bạn, vui vẻ mà hồn thiên, thế mà lúc này lại chững chạc, người lớn

Đó cũng là bi ai của các đứa trẻ được sinh ra trong các gia tộc lớn so với người thường, khi tiếp xúc với quá nhiều thứ từ nhỏ, cái phần hồn nhiên tự dưng mà mai mòn dần

Đương nhiên, bản chất Vô khương không phải trẻ con rồi

Hắn nhìn con mình mà nghĩ về buổi tối hôm đó

---------------

Khi Đặng Vân đang chăm sóc lo vết thương cho Vô Khương, chợt, Vô Khương một tay giữ hắn

“Con trai, có viê…”

Nhưng lão khựng lại, bởi vì ánh mắt của Vô khương trong suốt, nghiêm túc, thấy vậy, Đặng Vân cũng dừng lại việc mình cần làm mà lại ngồi bên cạnh giường của Vô Khương

“Được rồi, có việc gì cứ nói đi, cha đảm bảo chỉ cần ở trong phạm vi thì chắc chắn ta sẽ giúp con”

Vô Khương cũng không nhiều lời mà nói trực tiếp

“Con muốn làm tộc trưởng”

Qua trí nhớ, hắn biết được bản thân không có cách để tu luyên đấu khí vì một lí do nào đó, tuy hắn con các lượt quay thưởng còn chưa dùng, nhưng Vô Khương cũng không thể cược tất cả vào may mắn

Vì vậy, hắn quyết định dựa vào thứ luôn theo sát mình qua các cuộc chiến, tuy không quá hiệu quả quá lớn với số lượng ít nhưng có còn hơn không

Đó là [ Dominate Rules]

Một kỹ năng mà bản thân hắn cũng không nắm rõ bản chất thật sự là gì, nó như tiến hóa theo từng giai đoạn vậy, không phải thần thông cũng không phải skill, nó là một thứ gì đó vượt qua quy chuẩn

Vì sao Vô khương lại nói nó vượt qua quy chuẩn cũng là vì, chính cái [ Dominate Rules] vô hình chung chuyển đổi năng lượng cứ vậy mà tuôn về phía hắn, không kể ở vị diện nào

* : Dominate Rule

Thần địa : vùng đất dưới sự cai trị sẽ mưa thuận gió hòa, thực vật và động vật chăn nuôi sinh trưởng nhanh gấp đôi, tự động tăng trí tuệ, tiềm năng, sức khỏe của thần dân trung thành đạt đến 100

+Quốc Uy : tăng 20% độ trung thành của sinh vật sinh sống dưới sự trị vì, mỗi khi sinh vật được trị vì mạnh lên tự động phân một phần nhỏ năng lượng dâng cho đế vương

Đế nhãn : nhìn thấy tiềm năng, độ trung thành mỗi sinh vật bị cai trị

( Tiềm năng dựa theo vị diện phân bố, trung thành thang từ 1 đến 100 [ 1 - > 40 : người dưng, 40 - > 70 : người quen, 70 - > 80 : bằng hữu, 80- > 90 : gia đình , 90 - > 99 : sùng bái, 100 : tín ngưỡng

Vương Ấn : Chất lượng trung thành và số lượng của sinh vật được trị vì tạo thành một đế Ấn có thể tăng lực chiến cho người sử dụng, ( Mỗi 10 ngày sử dụng 1 lần )

[ quốc Uy] chính nó là thứ luôn đưa năng lượng cho cơ thể hắn hấp thụ, mà cái năng lượng này đến cả từ ma thú sâm lâm cả re monster thế giới và cả lãnh địa của hắn ở vị diện chung kết

Hơn nữa, 3 cái hiệu ứng còn lại cũng không phải chuyện đùa, vì vậy, dù cho hắn không thể tu luyện đi nữa thì Vô Khương vẫn tự tin có thể xưng vương xưng bá ở tất cả mọi nơi hắn đi qua

Nghe câu nói của con trai mình, Đặng Vân cũng ánh mắt nghiêm túc nhìn thẳng vào đôi mắt hướng về Vô Khương

Nhận thấy Đặng Vân bắt đầu nghiêm túc, Vô khương chậm rãi sắp xếp từ ngữ trong đầu vài giây, rồi bắt đầu cất tiếng

“ Cha thấy đấy, Đặng gia bây giờ trên dưới không cùng lòng, đằng trên bắt đầu tham ô bất tài, bên dưới thì xu nịnh, hống hách, sở dĩ Đằng gia trở thành như thế này, chủ yếu cũng là vì vị trí độc tôn ở tòa thành này đã quá lâu, khi không có uy hiếp, không có động lực hiển nhiên sẽ đến lúc giải tỏa, thả lỏng

Như người biết, mỗi triều đại, mỗi gia tộc, sở dĩ đều theo hướng vòng cung theo chiều dài phát triển, khi lên đỉnh điểm lại tụt dốc không phanh, và Đặng gia bây giờ đang theo chiều hướng đó”

Nói xong, Vô Khương chậm rãi nhìn Đặng Vân, chỉ thấy Đặng Vân mắt sáng lên nhưng rồi cũng không nói gì, đôi mắt cũng trở lại như cũ

Thấy vẻ mặt này của Đặng Vân, Vô Khương vừa mừng lại vừa thất vọng

Bởi vì nét mặt này của Đặng Vân hiển nhiên là biểu hiện sự nhụt chí chấn hưng gia tộc, hiển hiên bởi vì sự kiên mất vợ, trong khi lúc đưa lên với trấn nam phủ lại nhận lại những lời lãnh đạm, quay về gia tộc cũng chỉ là ánh mắt dè bỉu cũng như lời khuyên lui, hắn đích thực quá thất vọng với cả bề trên cũng như thất vọng với cả gia tộc

Vô khương tiếp tục

“Hiển nhiên, với hình thái yên bình của thành ta, trái ngược với Đặng Gia đang đi xuống sườn dốc, 3 gia tộc như hổ rình mồi lại càng đi lên, hiển nhiên cha biết lí do vì sao phải không”

Đặng Vân cười khổ, hắn hiển nhiên biết vì sao lí do lại vậy, đây là nhúng tay của Nam Phủ, dễ hiểu thôi, vì không có tình trạng 1 nhà độc bá tài nguyên cũng như nhân lực, điều này phải được bên trên làm ra để hạn chế nổi loạn mất kiểm soát

Đừng nhìn câu nói, cường giả là mạnh nhất, chiến lực tối cường quyết định 1 trận chiến, chưa nói đến tốn bao nhiêu tài nguyên, tư vật cùng con người có tư chất tốt để trở thành 1 cường giả chống vạn quân mà hãy nghĩ xem 1 đấu vương có thể chống lại 100 đấu linh cùng lúc xông lên hay không

“Không chỉ ở trong thành, ngoài thành cũng có cái tông môn chó má đó vẫn nhìn chằm chằm vào chúng ta, hiển nhiên, tính hình Đặng gia bây giờ, con suy đoán thì không sớm thì muộn sụp đổ trong gang tấc”

Đặng Vân im lặng nghe Vô Khương trình bày, ánh mắt cũng dần phức tạp, hiển nhiên hắn biết điều Vô Khương nói, khoan nhìn Đặng Gia đang mạnh mẽ bây giờ, chỉ mới 50 năm trước thôi, Đặng Gia cũng chỉ là 1 trong 3 gia tộc kiềm chế 1 đại gia tộc thành chủ, và hắn cũng hiểu rõ kết cục của gia tộc đứng đầu khi xuống dốc

Hắn thở dài một câu, mắt chăm chăm nhìn Vô Khương

“Vậy, con có ý định gì”

Lúc này, Vô Khương mắt đối mắt nhìn Đặng Vân, khí tức vô hình chung của hắn vậy mà lại tỏa ra khí chất đế vương, khí chất này không phải là năng lượng, nó giống như tư thái của một thượng vị giả đã ngấm vào máu vậy, nó cũng là thứ mà Vô Khương vô hình chugn sở hữu cả khi làm vua 1 nước lúc ở Re Monster và cả lúc làm lãnh chúa cai trị 1 vùng đất lớn

Và khí chất đế vương này, hiển nhiên không phải thứ mà Đặng Vân, một người có địa vị gia chủ có thể chống đối được

“Cho con chức gia chủ”

Đặng Vân mở hồ nhìn về phía Vô khương, hắn mộng bức thật sự, bây giờ, đứa con trai chỉ vài tuổi, thế mà lại mang cho hắn cảm giác giống như lúc yết kiến hoàng đế bệ hạ vậy, không, nó còn mạnh hơn nhiều so với lúc đấy

Bất ngờ một lúc, Đặng Vân cố nén cảm xúc lúc nãy, ổn định hơi thở mà hỏi Vô Khương, nhưng giọng nói lại đầy sự nghiêm nghị giống như, hắn thật sự đắn đo lời nói của đứa nhóc nhỏ tuổi này

“Con có kế hoạch”

“Con có”

2 người cứ thế mà nhìn nhau, Đặng Vân cũng ngước nhìn bầu trời một lúc, hắn cũng không thiết tha chức gia chủ này, hơn nữa con của mình đã đủ tội nghiệp rồi, nguyện vọng xem như đáp ứng đi, náo ra chuyện gì cũng có thể đứng sau dàn xếp

“Được, ta đồng ý”

Nghe vậy, Vô Khương cười lớn, Đặng Vân nhìn hắn cũng cười theo

Bạn đang đọc Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán 2 : Toàn Vị Diện Tu Tiên Dung Hợp sáng tác bởi tườngtôtăm232
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.