Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cách xử lý

Tiểu thuyết gốc · 1524 chữ

“Thật sao ?”

Nguyệt tỷ cười hì hì trả lời

“Đúng vậy nha, mà, lúc hệ thống đưa đệ xuyên qua vị diện này thì không gian của vị diện cùng các loại không thời gian lực đã bắt đầu hỗn loạn, nên không cần lo hệ thống của tên này là do đại năng nào đấy tạo ra”

Nàng cũng không nói rằng, dù là ‘đại năng’ trong miệng Vô Khương đi nữa thì cũng không qua được mắt nàng, dù gì nàng cũng là [Đại Đế] của vị diện cao cấp hơn không biết mấy vạn lần

Suy cho cùng, ngoài cái hệ thống cùng thể chất và [Dominate Rules] ra thì cái phần mềm hack cao cấp nhất của hắn chính ra là nàng mới đúng

Nghe Nguyệt Tỷ trả lời, Vô Khương cũng đã có một tia an tâm trong lòng

“Vậy thì chỉ cần tìm cách hao hết số điểm hay các loại của hắn là được, dù gì hệ thống mà, không phải là cho ngay được, có thể sẽ là loại đánh dấu, làm được một việc gì đó rồi được thưởng, hoặc là tích điểm a, chỉ cần hao hết của hắn các vật phẩm, rồi dần dần bào mòn…”

Ý nghĩ cực nhanh lướt qua đầu hắn, cũng biết được điều mình chuẩn bị làm tới đây, hắn liền im lặng nhìn Gia Liệt Áo chọn loại vật phẩm để mua, dù gì các vật phẩm của hệ thống Gia Liệt Áo cũng hiện ra trước mặt, nhìn một cái cũng biết được hắn mua gì, hơn nữa, qua việc này Vô Khương càng phải cẩn thận hơn khi hiện ra bảng xanh hệ thống của mình, biết đâu bản thân lại tự làm lộ đuôi cho người khác nắm là quá nguy hiểm

Thấy Vô Khương nhìn mình vẫn không nói gì, Gia Liệt Áo liền bình ổn lại hơi thở của mình, nhìn nhìn hệ số quy đổi của mình sau bao ngày tích góp dựa vào tài lực đã lên đến 12 nghìn cũng thầm thở phào một hơi, cũng thầm khen chính mình thông minh khi nhanh chóng bổ sung tài vật để tăng điểm

Hệ thống của Gia Liệt Áo chính là hệ thống quy đổi, lấy các loại tài nguyên hiếm hoặc khí tài hiếm có chứa tinh hoa của đất trời hoặc các loại lực lượng để quy đổi ra điểm tích, qua đó có thể mua các loại vật phẩm của hệ thống thương thành, còn vật phẩm từ đâu ra, hoặc là các loại khí tài kia biến mất rồi đi đâu thì Gia Liệt Áo cũng không quan tâm, dù gì cũng là hệ thống phụ thân, các loại truyện về hệ thống cũng không ít, có ai thắc mắc vật phẩm từ hệ thống từ đâu ra bao giờ đâu?

Gia Liệt Áo lướt các vật phẩm một lúc, bản thân cũng là kẻ nhát gan, người thời hiện đại làm gì có gan góc đối đầu với sống chết như tu tiên người được

Vì vậy hắn liền chọn lá phù dịch chuyển, giá 10 nghìn điểm

“Với thứ này ta có thể dịch chuyển giữa các tòa thành trong đế quốc, dù gì nếu đã đi thì không thể về Gia Liệt Áo gia tộc được”

An tâm một điểm khi có được phù dịch chuyển, Gia Liệt Áo cuối cùng cũng nhìn nhận lại sự việc, riêng về tộc Gia Liệt Áo thì hắn cũng đã không quá để ý nhiều

Dù gì gia đình ở đó cũng là tạm bợ, hắn cũng không coi gia tộc ra gì, suốt bao năm tích góp nuôi lớn gia tộc cũng như phát triển thì hầu hết tiền bạc cùng các loại đan dược, vũ kỹ công pháp quý hiếm nhất đều đã nằm trong túi, còn về Gia Liệt gia tộc có bị diệt tộc sau lần này không, hắn cũng không quá quan tâm

Về phía Vô Khương, sau khi thấy Gia Liệt Áo từ run rẩy sợ hãi bây giờ càng ngày lại càng có giáng vẻ tự tin hơn, hắn liền thầm cảnh giác

“Có vẻ tên này đổi cái gì đó từ hệ thống, hơn nữa theo ta nhìn hắn nãy giờ thì có vẻ là một kẻ nhát gan ích kỉ nhưng suy nghĩ khá nhanh, khôn ranh, với loại người như vậy thì chắc chắn không có việc liều chết được, mà, biểu hiện tên này lại là tự tin chứ không phải đắc ý, là một vật phẩm có thể cho hắn chạy trốn!”

Vô Khương thầm nghĩ lại quan sát vẻ mặt của Gia Liệt Áo qua từng cử động nhỏ nhất, trừ những chuyên ra trên trường chính trị hoặc ngoại giao ra thì việc một kẻ bình thường che giấu cảm xúc cùng các loại suy nghĩ qua từng hành động hoặc biểu cảm trên cơ thể là cực khó

Dù gì ánh mắt, nụ cười, nhấc tay, nhấc chân hay nhỏ nhất là nháy mắt, nhíu lông mày….., một kẻ không phải chuyên gia hiển nhiên cực khó có thể kiểm soát được, nhất là bầu không khí trong quán rượu này là thuộc về quyền điều khiển của Vô Khương, kẻ nắm bắt được bầu không khí này cực dễ có thể thao túng con người, dù sao cũng là một cuộc chiến về tâm lý

Nắm được thứ bảo toàn mạng sống của bản thân, độ tự tin tăng lên, nhưng dù gì hắn cũng không muốn tốn một vật phẩm mình vừa đổi được, dù sao thì phù dịch chuyển này mất một cái tiếc một cái

Gia Liệt Áo nở nụ cười xã giao nhìn Vô Khương, biểu hiện trên mặt chính là hèn mọn

“Tại hạ là Gia Liệt Áo, thiếu chủ Gia Liệt gia tộc, lúc nãy đã đắc tội đại nhân mong ngài xem ta là cái rắm mà nhắm mắt cho qua”

Vừa nói xong hắn liền cúi rạp quỳ xuống, dù sao tính mạng là trên hết, cho dù có thể chạy trốn thế nhưng quỳ một cái liền có thể cứu vãn bảo vệ sản nghiệp bản thân kinh doanh mấy năm liền hơn nữa còn có thể không hao tốn loại vật phẩm phù dịch chuyển này, sao hắn không làm chứ

Hơn nữa, Gia Liệt Áo còn có dự định xa hơn, từ việc vưu vật như Nhu Huyền ngã vào vòng tay người trẻ tuổi trước mặt cùng việc có 8 hộ vệ áo đen tu vi có thể là Đại Đấu sư thì chứng tỏ thế lực ở sau không nhỏ, nhờ việc này mà có thể bám vào đùi tên này còn có thể giúp hắn phát triển hệ thống, thu được nhiều điểm hơn, đến khi đủ năng lực, hồi mã thương, đâm một cái sau lưng tên này không phải là thú sao ?

Nhận thấy biểu hiện của Gia Liệt liên tục biến chuyển, hơn nữa dù cố gắng che giấu cũng không giấu đi được các loại kích động trogn mắt Gia Liệt Áo, Vô Khương cũng mỉm cười nhẹ, chân này vắt chân kia, tay không nhịn được mà mò vào cặp vú lớn của Gia Liệt

Mục đích cũng là kích thích tên Gia Liệt Áo này, chỉ cần tên này không có đủ bình tĩnh thì moi móc thông tin cũng càng dễ dàng hơn, với thân hình của Nhu Huyền, chỉ cần khác phải nhìn thôi cũng đủ cuốn mắt hắn đi, bây giờ kết hợp Vô Khương sờ mó nàng cùng với bầu không khí căng thẳng mà chính hắn tạo ra, Gia Liệt Áo với tâm lý thanh niên thời hiện đại với tâm cảnh cực yếu sao mà chịu ?

Ngay lập tức trên mặt Gia Liệt Áo cũng đỏ lên, thân thể cũng nóng hơn, liên tục nuốt nước bọt nhưng ánh mắt lại không dám nhìn thẳng mà chỉ cúi xuống đất cực độ sợ hãi không dám ngẩng đầu, chỉ nghe thấy tiếng rên ri nhẹ của Nhu Huyền

Vô Khương mỉm cười, biết trận chiến tâm lý xem như toàn thắng, bây giờ là lúc lấy thông tin

“Gia Liệt Áo công tử phải không, không biết ngài có chuyện gì muốn nói với ta mà lại tìm đến đây?”

Gia Liệt Áo nuốt một ngụm nước bọt

“Thưa công tử, tại hạ chỉ là đi nhầm, đến sai, mong ngài thứ tội”

Vô Khương tiếp tục

“Không đúng nha, công tử nói chắc đúng không ?”

Gia Liệt Áo não nhảy số nhanh, mắt liền sáng ra

“ Đúng rồi, một kẻ cao cao tại thượng như tên này sao có thể chấp nhặt thứ nhỏ nhặt như mình chứ, bản thân không phải lệnh giết là xong sao, chắc chắn hắn có thứ cần ở trên người ta”

“Mà ta có gì để tên này coi trọng?, hệ thống thì không ai có thể biết, mà công pháp vũ kỹ sợ cũng chỉ chướng mắt hắn, vậy là gì?”

Bạn đang đọc Thế Lực Vô Hạn Triệu Hoán sáng tác bởi Vôdiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tườngtôtăm232
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.