Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lửa Giận Của Băng Tuyết Nữ Thần

Phiên bản Dịch · 1369 chữ

"Ngươi thật sự để ta rời đi sao?" Minna hỏi lần nữa.

"Thật." Lưu Phong cười khổ đáp, đây là lần thứ ba hắn ptrả lời.

Từ lúc hắn nói thả Miêu Nhĩ Nương rời đi, đối phương đả hỏi đi hỏi lại 3 lần với vẻ khó tin.

"Vì sao chứ, chẳng lẽ dáng dấp của ta rất xấu sao, quý tộc các ngươi không phải đều rất thích nữ thú nhân sao." Minna nhíu mày, khó hiểu nói.

"Đúng, ngươi quá xấu." Lưu Phong nhếch miệng lên, trêu chọc nói.

"Làm sao có thể!" Minna trừng mắt một cái, nàng còn được Anli tán dương rằng là chiến sĩ Miêu Tộc nàng đây còn xinh đẹp hơn công chúa của nhân loại.

Một giây sau, nàng nhìn thấy nụ cười đểu của Lưu Phong, lập tức hiểu được hắn đang nhạo báng nàng , tức giận đến mức dựng đuôi lên, trừng Lưu Phong.

Minna có xinh đẹp hay không thì Lưu Phong cũng chỉ nói rằng, nàng với các muội tử ở trái đất sử dụng “Tà thuật” ( makeup đấy các đh) thì xinh đẹp hơn gấp mấy lần, đặc biệt là đôi tai mèo cùng cái đuôi kia khiến thêm điểm không ít.

"Thả ngươi rời đi thôi mà, khó lấy lòng tin của ngươi dữ vậy sao." Lưu Phong bất đắc dĩ lắc đầu, hắn ra khỏi gian phòng, đối phương liền đi theo, trên đường đi truy vấn không ngừng.

"Cái này. . ." Minna nghẹn lời, nàng nhìn qua góc nghiêng thần thánh của Lưu Phong, đột nhiên có mấy lời muốn nói lại thôi.

Nàng đã cứu rất nhiều nữ thú nhân, tất cả đều bị quý tộc nhốt lại đùa bỡn, giống như nuôi sủng vật, nàng cũng bị rất nhiều quý tộc đuổi bắt rồi, chỉ là nàng thân thủ tương đối tốt, luôn luôn có thể cắt đuôi được.

Hiện tại, trước mặt nàng lại có một quý tộc muốn thả nàng đi, sự tương phản này mang lại cho nàng quá lớn, ngược lại không khiến cho nàng rời khỏi một cách vội vã.

Đối thoại đột nhiên im bặt, chỉ còn lại âm thanh bước trên cầu thang, đây là một tòa nhà cao mười mấy mét, là kiến trúc cao nhất trong toàn Tây Dương Thành, tất cả đều được xây bằng đá tảng, ở giữa tầng cao nhất chính là thư phòng.

"Kẽo kẹt . . ."

Âm thanh cửa phòng được đẩy ra vang lên nặng nề, đây là một gian thư phòng tạp nhạp khiến Lưu Phong nhíu chặt lông mày.

"Ngươi là một quý tộc rất đặc biệt" Minna đột nhiên lên tiếng.

"A" Lưu Phong sửng sốt một chút, mỉm cười lắc đầu, "Dù sao ta vừa trở thành quý tộc không đến nửa ngày."

Lưu Phong đem lực chú ý đặt ở trong thư phòng, nhìn sơ qua những bí tịch cong vẹo, lông mày nhăn lại tựa hồ có thể kẹp chết con muỗi.

"Thật là khiến người ta thấy ngứa mắt." Lưu Phong lầm bầm một tiếng, sắp xếp lại thư tịch, từ cao xuống thấp, sắp xếp chỉnh chỉnh tề tề.

"Như vậy cũng đã thấy tốt hơn nhiều."

Lông mày của Lưu Phong giãn ra, đẩy cánh cửa sổ làm bằng gỗ, nhìn khung cảnh bên ngoài, chân mày kia lại nhíu lại, "Những phòng ốc và con đường kia thật khiến cho người khác khó chịu.."

"Cạch. . ."

Cửa sổ bị đóng lại, Lưu Phong đành nhắm mắt làm ngơ, là một chứng rối loạn cưỡng chế mà người ta thường nói, nhà cửa quy hoạch bên trong Tây Dương Thành hắn cũng rất để ý.

Tốt a! Bố trí lại thư phòng cũng khiến hắn khá mệt mỏi cho nên hắn nhắm mắt lại, ngồi trên ghế.

"Ngươi so với quý tộc mà ta đã thấy còn quý tộc hơn." Minna che miệng cười nói.

Không biết vì cái gì, nàng có cảm giác ở bên Lưu Phong hết sức thoải mái, không có mùi hôi khiến người khác chán ghét, không có ánh mắt dâm dục khiến người khác không thoải mái.

Lưu Phong mở mắt ra, kỳ quái ngắm nhìn Minna, không biết đối phương vì sao lại bỏ đi sự đề phòng với hắn.

"Ngươi có hiểu rõ Tây Dương Thành không ."

Minna sững sờ, kỳ quái nói, "Ngươi không phải là quý tộc trong thành này sao, sao lại hỏi thứ này? "

"Ây. . . Ta vừa trở thành quý tộc của nơi này , hoàn toàn không hiểu rõ nơi này." Lưu Phong có chút lúng túng nói.

Minna trừng lớn hai mắt, nhìn như đang nhìn pđồ đần, thất thanh nói, "Ngươi không hiểu rõ nơi này mà lại còn muốn mua. "

Lưu Phong trợn mắt nhìn lại nói. "Ta mua được nơi này, ngươi mới không có bị chết đói."

"Khụ khụ khụ. . ." Minna sặc rồi, thở dài nói, "Ngươi quên bây giờ sắp tới mùa thu sao."

"Mùa thu thì làm sao?" Lưu Phong có dự cảm không lành.

"Thực ngốc!" Minna bất đắc dĩ nói, "Mùa thu tới, mùa bội thu đến, sẽ có một ít tặc tử bắt đầu hành động."

Đồng tử của Lưu Phong siết lại, kinh ngạc nói. "Ngươi nói là, có người sẽ đến đây cướp đoạt lương thực ư."

"Đương nhiên, ngươi ngay cả cái này cũng không biết, có thực là từ thành lớn tới không vậym" Minna ngạc nhiên nói.

"Ây. . ." Lưu Phong lắc đầu, lập nói, " Ta tới từ phương đông."

Minna càng là ngạc nhiên, lớn tiếng nói, "Phương đông, ở đó có mấy quốc gia của nhân loại rất giàu có, ngươi tại sao lại muốn tới vùng đất nghèo nàn này, ngươi thật đúng là đặc biệt."

Lưu Phong lại trợn mắt, lúc hắn xuyên qua cũng chỉnh là ở nơi này, cũng may mắn là tại nơi này, nếu như ở phương đông, chỉ sợ vừa mang pha lê gì gì đó ra không được bao lâu, chắc sẽ bị người khác bảo đi đi.

"Ngươi nói tử tế cho ta một chút tình huống của phương tây này." Lưu Phong thúc giục nói.

"Tốt a!" Minna gật đầu, bắt đầu làm npc cho Lưu Phong .

Phía tây chi địa, lớn bao nhiêu Minna cũng không rõ lắm, chỉ nói có mấy quốc gia của nhân loại, còn có mấy cái thú nhân quốc gia.

Vào năm năm trước, một hồi cực hàn phong bạo giáng lâm phía tây chi địa, khu vực dính phải cực kỳ rộng lớn, thú nhân quốc gia cùng vài cái nhân loại quốc gia đều bị dính chương chết cóng vô số người

Trận cực hàn phong bạo này được lũ chim lợn gọi là: lửa giận của Băng Tuyết nữ thần.

Ròng rã năm năm, 'Băng Tuyết nữ thần lửa giận' đều không có thối lui, trực tiếp khiến cho vài quốc gia diệt cong, tất cả mọi người rời khỏi những quốc gia này, đi ra bên ngoài tìm kiếm sinh cơ.

Minna là một tộc nhân trong những quốc gia đó rồi tha hương mà đi, mà khu vực Tây Dương Thành chính là biên giới của phía tây chi địa, khoảng cách với khu vực ' lửa giận của Băng Tuyết nữ thần' hoành hành không xa.

Cho nên đến mùa đông, cực hàn phong bạo gió lạnh sẽ thổi tới bên này, dẫn đến mùa đông hiện tại so với năm năm trước đến sớm hơn và rét lạnh hơn rất nhiều.

Thành nhỏ giống Tây Dương Thành, phía tây chi địa có nhiều hơn vạn cái, tất cả vì ‘ lửa giận của Băng Tuyết nữ thần' tụ họp tộc nhân của những quốc gia nhân loại hoặc của các thú nhân bị diệt vong sinh sống, bọn hắn không nhà để về, tại mùa đông tiến đến trước, đối với tình trạng thiếu thốn lương thực mà bần cùng sinh đạo tặc đi cướp lương thực.

Chỉ có làm thế thì bọn hắn mới sống sót qua được mùa đông dài dằng dặc lại thiếu thốn này.

Bạn đang đọc Theo Ta Làm Thành Chủ ( dịch ) của Ngao Dạ Đại Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thủysắcyêuđầu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.