Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con trai bất hiếu

Phiên bản Dịch · 1518 chữ

Điện thoại vang lên tiếng huyên náo, tiếp theo là giọng nói của mẹ:

"Tiểu Phi, con không sao chứ? Con thực sự không sao chứ? Đừng có nói dối mẹ con! Nếu con cũng bị nhiễm virus, con phải đi khám bác sĩ ngay.

"Trong bản tin Cho biết, các chuyên gia đang phát triển một loại vắc-xin, căn bệnh này có thể được ngăn ngừa, kiểm soát và có thể chữa khỏi!"

Bạch Tiểu Phi cười khổ an ủi mẹ:

"Mẹ, con không có nói dối mẹ, thật sự nếu con bị nhiễm bệnh và biến dị, con còn có thể gọi điện cho cha mẹ con được không?"

"Chỉ sợ rằng điện thoại trong thời gian tới không hoạt động được."

"Nên con báo với gia đình là con đã an toàn rồi, mẹ đừng lo, cha mẹ ở nhà đừng lo lắng con sẽ không sao đâu, mẹ nghĩ xem thành phố H chỉ có mấy trăm người bị nhiễm bệnh, còn quân đội đã được điều động tới và mọi chuyện sẽ sớm trôi qua, bố mẹ phải tin chính phủ, tin tưởng vào tổ quốc, đừng tung tin đồn thất thiệt, con nhất định sẽ bình an vô sự trở về. "

Bạch Tiểu Phi lặp lại lời nói dối khuôn mẫu ghê tởm của chính quyền mà hắn ghét nhất, an ủi cha mẹ đang hoảng loạn ở quê nhà, trong lòng thầm niệm:

"Mẹ, cha, con bất hiếu, bỏ bố mẹ già ở trong nhà hiu quạnh đi kiếm sống ở thành phố xa xôi này, giờ đây bị mắc kẹt trong thành phố đầy quái vật này, cố gắng trốn thoát còn khó hơn lên trời, chưa kể giải cứu Tiểu Vĩ."

"Cha mẹ hãy bảo trọng! Hãy tha thứ cho con trai của người vì đã không thể chăm sóc cha mẹ hay ở bên cạnh người lúc này!"

Bạch Tiểu Phi trấn an cha mẹ xong, liền cúp điện thoại, dứt khoát tháo điện thoại ra, rút ​​pin rồi ném đi.

Điện thoại di động đã là vô dụng từ bây giờ.

Khi hắn lẻn vào địa ngục trần gian bên ngoài khu chung cư, nhạc chuông của điện thoại di động sẽ chỉ để lộ dấu vết của hắn, càng thu hút thi huynh.

Hắn đã không mong đợi gì về việc gọi cảnh sát để được giúp đỡ bằng cách gọi 110 trên điện thoại di động của hắn.

Ngay cả Tiểu Vĩ cũng sẽ không bao giờ gọi lại hắn nữa.

So với điện thoại di động, thứ hắn cần bây giờ là một con dao.

Một con dao lớn thật sắc.

Chỉ với một con dao gọt hoa quả nhỏ, Bạch Tiểu Phi thậm chí còn không nói về việc cứu Tiểu Vĩ, ngay cả việc liệu hắn có thể rời khỏi khu chung cư hay không còn chưa chắc.

Vấn đề là, trong phòng cho thuê của Bạch Tiểu Phi không có nhà bếp, lấy dao làm bếp là không thể.

Bạch Tiểu Phi ở nghĩ một hồi lâu, cuối cùng quyết định đi ngủ.

Cho dù là để cứu bản thân hay Tiểu Vĩ, điều mà Bạch Tiểu Phi cần nhất lúc này chính là nghỉ ngơi.

Anh ta không phải siêu nhân huống chi là Iron Man, hắn ta chỉ là một thanh niên bình thường, khi hắn giết nữ hàng xóm vừa rồi đã hoàn toàn suy kiệt thể lực, Bạch Tiểu Phi đến bây giờ tay vẫn mềm nhũn run rẩy.

Đi ra ngoài thế này, cho dù có người đưa cho hắn một khẩu súng máy hạng nặng Vulcan, Bạch Tiểu Phi cũng không cầm được, tốt nhất nên ngủ đi, nghỉ ngơi đi, chỉ sau khi lấy lại sức thì mới có thể làm được việc mình muốn.

Để thực hiện lời hứa của một người đàn ông với người phụ nữ thân yêu của mình.

Bạch Tiểu Phi liếc mắt nhìn về phía cửa tự tay giết chết thi thể nữ, động tác không quá lớn, cũng gây ra chập điện một số mạch đèn trong chung cư, nhưng chung cư im lặng đến kỳ quái, không một thi huynh thể mới nào xuất hiện.

Không một người sống sót nào bỏ chạy kêu cứu, nhưng dù sao trong căn phòng này tạm thời hắn vẫn an toàn.

Bạch Tiểu Phi nghiến răng, cẩn thận nghe ngoài cửa sổ vang lên tiếng súng

"Đi! Đi lên ngủ thôi!"

Quân đội đang thu dọn thi thể thi huynh, cứ chốc lát lại bớt đi một ít thi huynh ở thành phố này, khi mà hắn ngủ dậy thì chắc sau một đêm thu dọn thi thể thi huynh trong thành phố, mật độ sẽ giảm đi tương đối, thuận tiện hơn cho hắn khi đi ra ngoài hành động.

Bạch Tiểu Phi kéo chăn xuống đất nằm, chẳng mấy chốc liền chìm vào giấc ngủ.

Tờ mờ sáng, chim chóc đang nhảy nhót trên ngọn cây, phát ra những tiếng hót líu lo giòn tan, Bạch Tiểu Phi vươn vai, từ dưới đất ngồi dậy, mở mắt ra, thoạt nhìn liền nhìn thấy sinh vật không đầu nằm bên cạnh bị điện giật, chính là nữ tử của hàng xóm thi huynh đã bị biến thanh cục than.

Bạch Tiểu Phi vò đầu bứt tai, a a, thật sự không phải là mơ, thi huynh quái vật phi thường này đang cố thủ trong thành phố này và xung quanh hắn.

Hắn ta đứng dậy, dụi mắt một cách ngẫu nhiên và lẽ ra Tiểu Phi đã phải rửa mặt - mặc dù chính quyền thông báo rằng nguồn nước đã bị cắt, Bạch Tiểu Phi quyết định đi sẽ tìm Tiểu Vĩ và trốn khỏi thành phố này thì không bao giờ được chạm vào nước máy.

Mìn hơi đói rồi.

Bạch Tiểu Phi lục tung căn phòng, chỉ thấy đêm qua quả táo đã gọt được một nửa, may mắn thay trong trận chiến đêm qua quả táo đã lăn vào trong góc và được bao bọc bởi một chiếc túi ni lông cũ, bị dính máu xanh của xác thi huynh nữ vung vãi nửa phòng.

Mặc dù các nhà khoa học đều khẳng định máu xanh này sẽ không lây nhiễm cho con người nhưng cũng đủ ghê tởm rồi, Bạch Tiểu Phi không thể làm gì khác hơn là coi cái thứ máu xanh là cùi dâu mà yên tâm nuốt vào bụng.

Bạch Tiểu Phi thổi bụi trên quả táo, sau đó nhai từng chút một, cắn cẩn thận đến mức nuốt cả lõi táo, sự sốt sắng của hắn dường như đang ăn bữa cơm cuối cùng trong đời, như một bữa cơm - đến một quả táo cũng được coi là một bữa ăn - Bạch Tiểu Phi không còn cách nào khác ngoài việc phải làm điều này, con người đều là sắt thép và hắn ta cần từng chút calo.

Nếu hắn không thể no được cái bụng của mình, thì hắn không thể giết chết được thi huynh.

Sau khi ăn táo, Bạch Tiểu Phi cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Nhưng vẫn đói.

Bạch Tiểu Phi liếc nhìn thi thể nữ thi huynh trên mặt đất - nữ hàng xóm chưa bao giờ mở tiệc ở phòng cho thuê, một sinh vật như phụ nữ không thể không có đồ ăn vặt được đó là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Bạch Tiểu Thuần quyết định đi ra ngoài, nhưng cũng không muốn đi quá xa, liền đến nhà nữ tử hàng xóm tìm kiếm.

Đầu tiên là thăm dò xem chung cư có nguy hiểm gì không.

Thứ hai, hắn cũng cần tìm một số vật tư.

Thứ ba, hắn cũng cần xác nhận một đoạn thông tin lan truyền trên mạng - sau khi thi huynh tấn công mọi người, những người bị giết sẽ không biến dị thành chúng.

Điều này rất quan trọng, rất rất quan trọng, nếu là một loại vi rút có thể đột biến theo dây chuyền như vi rút sinh hóa, Bạch Tiểu Phi chỉ nên ở nhà, con người hoàn toàn không có thể chiến đấu chống lại với công nghệ hiện có.

Ngày hôm qua, trước khi thi thể nữ xông vào phòng Bạch Tiểu Phi, có tiếng hét của một người đàn ông từ bên cạnh, Bạch Tiểu Phi đoán rằng chính nam nhân hàng xóm của nữ tử đã bị cô ta giết chết.

Liệu virus thi huynh có liên kết và đột biến, miễn là chỉ cần nhìn sang nhà bên cạnh và hắn sẽ hiểu ra.

Bạch Tiểu Phi cầm con dao gọt hoa quả trong tay, suy nghĩ một chút rồi xé khăn tắm, quấn chặt con dao và tay mình, sau đó tựa trên tấm cửa nghe ngóng, trên hành lang không có động tĩnh gì.

Bạch Tiểu Phi nhẹ nhàng dời giường, bàn ghế chắn cửa, nắm lấy tay nắm cửa, hít sâu một hơi, kẽo kẹt, cửa chậm rãi mở ra.

Bạn đang đọc Thi Huynh của Lộ Nhân Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi boycehugo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.