Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuồng Long

Tiểu thuyết gốc · 1630 chữ

Chương 14: Cuồng long

“Hừ, không quy phục Ma Lang Bộ, hôm nay đừng kẻ nào mơ tưởng còn mạng rời khỏi đây.”

Huyết Việt Thần tựa như thành viên lâu năm và là thuộc hạ trung thành nhất của Ma Lang Đại Thần vậy, hoàn toàn thay mặt Ma Lang Đại Thần đưa ra mệnh lệnh quyết định.

Đương nhiên, có một vài kẻ từ lâu bị Huyết Việt Thần nhìn chướng mắt nhất định phải chết.

Độc Mãng Đại Thần gượng dậy, thần lực còn sót lại trong thân thể toàn bộ vận chuyển, thần huyết thiêu đốt, toàn mãng lân bao bọc, ngay cả gương mặt cũng không ngoại lệ. Âm Minh Thần Lực được thôi động đến cực hạn, khí tức trong sát na nhảy vọt.

“Huyết Việt tên súc sinh nhà ngươi, sớm muộn có một ngày ngươi sẽ trả giá, so với bổn tọa chết càng thêm thê thảm.”

Độc Mãng Đại Thần rống lớn, vừa nói vừa chung ra một chưởng, trong chưởng này ẩn chứa Độc Mãng độc tố, xung quanh nổi lên từng trận lục vụ chướng khí, có Ma Lang Bộ chiến sĩ không may bị chướng khí đụng trúng thì bỗng nhiên toàn thân bốc khói, giây lát sau biến thành một vũng máu.

“Cẩn thận, trong chướng khí có độc!” Huyết Việt Thần cảnh báo, đồng thời vận chuyển thần lực để đối kháng lại chưởng ấn này.

Đứng bên cạnh, Ma Lang Đại Thần hừ lạnh một tiếng.

“Đến chết cũng muốn kéo theo thuộc hạ của bổn thần? Si tâm vọng tưởng.”

Ma Lang Đại Thần há để cho Độc Mãng Đại Thần hung hăng giết người của mình. Kim Cang Thần Lực vận chuyển, kình uy hộ thân, hai cánh tay giơ ra, từ mu bàn tay mọc ra những chiếc bạch cốt trảo dài hơn một mét. Trước đó, Ma Lang Đại Thần đã sử dụng bạch cốt trảo này để xé đôi thần khu của Độc Mãng Đại Thần.

Ngự không trên cao, Ma Lang Đại Thần hai chân đại mạnh vào không gian, tốc độ nháy mắt gia tốc cực nhanh, giống như một đạo hắc lôi lao thẳng xuống.

“Đến đây, bổn tọa coi như chết cũng muốn ngươi trọng thương thật nặng!”

Độc Mãng Đại Thần đôi cánh tay vạm vỡ đập mạnh xuống đất tạo ra một áp lực đủ mạnh để cho thân thể của mình bay lên trên cao, tốc độ cư nhiên vẫn rất nhanh.

Hai đạo lưu quang một đen một xanh va chạm với nhau, hai cỗ thần lực ngạnh sinh va chạm kịch liệt, dưới đại địa không chịu nổi áp lực này mà bị xới tung lên, phong bạo kinh khủng quét ra khắp tứ phương bát hướng, biến phương vi gần ngàn mét hóa thành một vùng bình địa.

“Đi thôi!”

Chớp lấy thời cơ này, mặc dù không muốn, nhưng bởi vì mệnh lệnh Độc Mãng Đại Thần phó thác cho mình, Tuấn đành phải quay người lại, đồng thời nói với Thiên và Thiết Bố Y nhanh chóng chạy khỏi đây.

“Muốn chạy đi đâu?”

Huyết Khôi ở gần đó, Thiên là kẻ mà hắn căm ghét, tự nhiên vẫn luôn dồn sự chú ý một trăm phần trăm, thế nên khi thấy cử động này của ba người, hắn lập tức hô lớn để nói với những người khác ngăn chặn lại.

“Con mẹ nó, thằng súc sinh khốn nạn này.”

Độc Mãng Đại Thần là người cưu mang Thiên suốt mười năm qua, nhiều lần âm thầm giúp đỡ hắn, cho hắn tài nguyên tu luyện nhiều hơn so với người khác, ân huệ này Thiên mãi mãi không quên. Nhìn thấy Độc Mãng Đại Thần bị cha con Huyết Khôi tính kế, đến nỗi đến lúc này đành phải liều mạng để mở ra một con đường máu hy vọng giúp Thiên, Thiết Bố Y và Tuấn chạy trốn thành công.

Thiên cảm xúc đang bị áp chế nặng nề, thời khắc này nghe thấy giọng nói đáng ghét của Huyết Khôi, rốt cuộc cảm xúc dâng trào bùng nổ.

Vốn chuẩn bị quay người bỏ chạy, Thiên bước chân khựng lại.

“Cảm xúc của chúng ta chính là thứ đáng sợ nhất, đặc biệt là khi chúng ta phẫn nộ. Tam Hoang, đừng bao giờ để cảm xúc chi phối mình.” Câu nói này, phụ thân hắn Tam Dịch Hiên lúc nhỏ dạy dỗ, Thiên cũng chưa bao giờ để sự phẫn nộ lấn át lí trí của mình.

Nhưng bây giờ, nhìn thấy chiến sĩ Độc Mãng Bộ, trong số đó không thiếu những người mà Thiên quen thuộc thân thiết từng người ngã xuống, và người thứ hai mà Thiên kính trọng sau phụ thân minh – Độc Mãng Đại Thần chết thảm, sự phẫn nộ của Thiên đã đến cực hạn.

“Ngao hống…”

Bỗng dưng vang lên tiếng long ngâm vọng đến cửu thiên, khoáy đảo cả một vùng thiên địa rộng lớn.

“Chuyện gì xảy ra?”

Ma Lang Đại Thần bạch cốt trảo đâm xuyên thủng đầu lâu Độc Mãng Đại Thần, từ vết thương huyết dịch tràn ra đầm đìa, trong huyết dịch còn lẫn cả dịch não nữa, tanh hôi cực kỳ, đang chuẩn bị định cắt đầu lâu xuống thì Ma Lang Đại Thần nghe thấy tiếng long ngâm kia, tức khắc hắn quay đầu nhìn lại.

Bởi vì tiếng long ngâm, chiến sĩ hai bên bộ tộc vì thế mà chấn động tâm lí, huyết mạch có dấu hiệu bị áp chế lại, không ít người hai chân run lẩy bẩy như gà mắc dịch, hết thảy bởi vì tiếng long ngâm kia.

Tiếng ngâm này vang ra từ một con rồng đang trong cơn cuồng nộ.

Thiên đang tức giận.

Trong huyết quản long huyết sôi trào, hắc sắc long lân không chỉ hai tay hai chân, mà bây giờ đã bao bọc toàn thân hắn, sau lưng xuất hiện một chiếc long vĩ thật dài quẩy qua quẩy lại, đôi long nhãn trừng một cái, một cỗ tinh thần chi mâu chất chứa vô tận sát lục bắn phá bừa bãi.

Bất tri bất giác, trong tay của thiên, Thái Sơ Nguyên Tinh Thạch mà Độc Mãng Đại Thần đã đưa cho hắn, giờ phút này nó đã bị Thiên bóp nát. Thái Sơ Nguyên Tinh Thạch ẩn chứa lực lượng cực kỳ khổng lồ, độ thuần túy của nó so với Thiên Nguyên Nguyên Tinh Thạch phải dùng một vạn lần để so sánh. Đó cũng là lí do mặc dù đạt được viên Thái Sơ Nguyên Tinh Thạch này đã hơn mấy trăm năm, nhưng Độc Mãng Đại Thần vẫn chưa thể hấp thu được hết nó.

Theo Thái Sơ Nguyên Tinh Thạch vỡ nát, thần lực nội uẩn bắt đầu bộc phát, toàn bộ đều dung nhập vào bên trong thân thể của Thiên.

“Đùng đùng đùng…”

Tiếng chấn động vang lên inh ỏi, thiên địa biến sắc, cuồng phong bạo loạn, bụi đất bay đầy trời. Tất cả chỉ cảm thấy áp lực nặng nề xuất hiện ở trên vai mình, ngay cả Ma Lang Đại Thần huyết mạch cũng mơ hồ bị áp chế.

“Long tộc, tiểu tử kia thế nhưng là Long tộc?” Ma Lang Đại Thần giật mình.

Chư Thần Đại Lục có hơn trăm ngàn Thần Tộc chủng loại, nhưng Thần Tộc chủng loại cũng phân chia giai cấp. Thần Tộc huyết mạch tôn quý nhất thuộc về Cổ Thần Tộc – Phượng Hoàng, xếp thứ hai, liền chính là Long tộc.

Nơi đây phía nam Chư Thần Đại Lục, Long tộc huyết mạch tôn quý cũng chỉ có một nơi, hiện tại có thể xưng là một trong ba thế lực bá chủ phía nam Chư Thần Đại Lục này. Chẳng lẽ Thiên xuất thân từ thế lực bá chủ kia?

Ma Lang Đại Thần tuy là bá chủ Cửu Lê Thảo Nguyên, thế nhưng so sánh với Long tộc bá chủ phía nam thì hoàn toàn chẳng là cái đinh gì cả, tùy tiện một cái ngón tay cũng thừa sức khiến cho Ma Lang Bộ diệt tộc.

Nghĩ đến thôi, Ma Lang Đại Thần sóng lưng chạy dọc một cỗ hàn khí, lần này đụng phải thiết bảng rồi sao?

Thiên lúc này được Thái Sơ Nguyên Tinh Thạch thần lực quán thể. Nếu đổi lại là kẻ khác, cho dù là Độc Mãng Đại Thần bị thần lượng cuồng cuộn thao thiên này nhập thể cũng muốn ngay lập tức bạo thể mà chết.

Nhưng Thiên, hắn trong cơ thể có một loại Nguyên Tinh Thạch phẩm chất cao hơn viên của Độc Mãng Đại Thần không biết bao nhiêu lần – Long Nguyên Tinh Châu. Có Long Nguyên Tinh Châu bảo hộ, chẳng những Thiên không bị thần lực từ Thái Sơ Nguyên Tinh Thạch bạo chết, mà ngược lại giúp cho Thiên thực lực đại tăng.

Vốn khoảng cách ngưng tụ thần cách còn rất xa, mất không dưới hai ba mươi năm khổ tu, rốt cuộc tại thời khắc này, thần cách đã được ngưng tụ.

Xung quanh thân thể Thiên từng sợi hắc sắc lôi đình bùng nổ tàn phá bừa bãi xung quanh, chỉ vài giây sau tử kim quang huy bùng nổ, vốn dĩ thiên hôn địa ám, giờ phút này ánh tử quang trở thành loại ánh sáng duy nhất vô cùng diễm lệ.

“Đây là… Âm Minh Thần Lực thần cách?” Ma Lang Đại Thần giật mình.

Thiên trong cơn cuồng nộ ngưng tụ thần cách, hắn chiến lực vốn dĩ vô cùng mạnh, bây giờ chỉ sợ càng thêm kinh khủng gấp chục lần.

Bạn đang đọc Thiên Kiếp sáng tác bởi vodanh1997
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vodanh1997
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.