Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

11

Phiên bản Dịch · 1073 chữ

Trương Hinh lại không phản ứng gay gắt đến thế mà chỉ đủng đỉnh nhét hai cục thịt cỡ 36D của mình vào áo lót, còn liếc nhìn Nghê Gia một cái mang vẻ khiêu khích.

Giống như đang nói, xin lỗi, người đàn ông này chảy mồ hôi như mưa trên người tôi đấy, cô đừng đau lòng quá nhé.

Sao hạng hai cũng chạy đến Masquerade, còn dính với Nghê Lạc, bảy tám phần là có động cơ đen tối rồi.

Nghê Gia ngồi xuống ghế vắt chân chữ ngũ, chiếc váy xẻ cao mở rộng, để lộ đôi chân thon dài tuyệt đẹp, ngay cả Trương Hinh cũng phải xuýt xoa.

Cô thủng thẳng phì cười: “Nghê Lạc, cậu căng thẳng thế làm gì? Chúng ta ngủ với nhau mười tháng, nhưng trước giờ tôi chưa từng lấy việc này ra để nói gì cậu nhé!”.

Nghê Lạc đang luống cuống kéo khóa quần, nghe thấy câu này của Nghê Gia thì suýt nữa kéo hỏng cả khóa.

Nghê Lạc mặt mày xám ngoét như nuốt phải ruồi.

Trương Hinh thì tức đến tái mặt, Nghê Lạc đi với gái chưa bao giờ quá nửa tháng, sao cô nàng này lại có bản lĩnh thần thông thế?

Nhìn cô ta không hề giận dữ, ăn vận đẹp đẽ, khí chất dung mạo đều rất tuyệt, Trương Hinh cảm thấy vô cùng thất bại. Chẳng lẽ là đại tiểu thư môn đăng hộ đối thanh mai trúc mã của Nghê Lạc?

Vất vả lắm mới câu được cậu ấm nhà giàu này, Trương Hinh cuống lên: “Nghê Lạc, chẳng phải anh nói anh không có người đàn bà nào khác sao?”.

Nghê Lạc đỏ mặt tía tai: “Cô ta không liên quan gì đến anh hết”.

“Nhưng vừa rồi cô ta nói cô ta đã ngủ với anh mười tháng, rốt cuộc cô ta là ai?”

Cậu sẽ mặt dày nói với chị gái diễn viên kia, cô gái đó là chị gái sinh đôi của cậu sao? Cậu sẽ mặt dày nói mười tháng đó là ở trong bụng mẹ sao?

Bẽ mặt quá!

Sao nhà cậu lại có sao chổi bay vào thế này?

“Nghê Lạc, anh làm em thất vọng quá!” Trương Hinh lập tức nước mắt ngắn dài, xách túi muốn lao ra ngoài.

“Hinh Nhi!” Giờ phút này Nghê Lạc như một người đàn ông trưởng thành, muốn đuổi theo người con gái mình yêu.

Nghê Gia sởn hết gai ốc, đổ thêm dầu vào lửa tiến về phía Trương Hinh, đổi thành giọng điệu ngây thơ non nớt của nữ sinh:

“Chị gái ơi, đã lăn lộn trường đời bao năm thế rồi mà còn đi dụ dỗ thiếu nam, chị có biết nhục không? Anh Nghê Lạc nhà tôi không phải đạo diễn cũng không phải nhà đầu tư, không cho chị lợi ích gì đâu.”

Trương Hinh vừa rồi quả thật cố ý để Nghê Lạc đuổi theo mình ra ngoài, đến lúc đó đi đâu con ranh này cũng không thể nhúng tay vào được. Nhưng câu nói này của Nghê Gia hoàn toàn dồn ép cô ta. Dù gì cô ta cũng là ngôi sao có tên tuổi, con ranh này đã nói thế, nếu cô ta còn ở lì đây không đi thì đúng là không biết nhục thật.

Nhưng cô ta còn ôm chút hi vọng rằng thấy cô ta bị uất ức nhiều như thế, Nghê Lạc nhất định sẽ đau lòng đuổi theo. Cô ta lao ra ngoài bằng tư thế đau thương gấp bội.

Như cô ta đoán trước, Nghê Lạc thật sự càng muốn đuổi theo.

Thế nhưng...

“Nghê Lạc, không được đi!” Giọng Nghê Gia nghe vừa giống làm nũng vừa giống oán trách, là nói cho Trương Hinh nghe. Song ánh mắt cô nhìn vào mắt Nghê Lạc vô cùng hung ác.

Quét chân một cái và đấm thêm một cú, cô giữ chặt lấy cổ em mình, đổ rầm xuống...

Thế là cậu chàng cao mét tám đành trơ mắt ra nhìn. Rõ ràng chỉ một chút nữa thôi là có thể bắt được bà chị ngôi sao kia, kết quả giữa đường nhảy ra một Nghê Gia, rồi bị cô đánh ngã xuống ghế sofa.

Nghê Lạc nổi điên muốn chết luôn cho rồi, cậu rất muốn một chưởng đánh bay Nghê Gia ở trên người mình!

Nhưng bây giờ đến nói cậu cũng không nói được hẳn hoi, chỉ có thể đau đớn kêu ư ử. Tuy sức Nghê Gia không lớn, nhưng động tác áp chế rất đúng chỗ, hai khuỷu tay bé nhỏ bắt chéo thành hình chữ thập kẹp lấy cổ Nghê Lạc. Cậu sắp bị mưu sát rồi!

Cậu thật sự không muốn sống nữa. Vì sao thằng cao to khỏe mạnh như cậu lại liên tục bị con người mảnh mai gầy gò là cô hết quật ngã, đá ngã lại đến đẩy ngã, đè ngã?

Mẹ ơi, Trái Đất nguy hiểm quá, cho con về sao Hỏa đi! Trương Hinh ra đến cửa, nhưng Nghê Lạc lại không đuổi theo giữ chặt lấy tay cô ta như cô ta nghĩ. Cô ta ngoái lại nhìn, suýt nữa thì chết vì tức.

Mình còn chưa đi mà hai kẻ kia đã đổ ập xuống ghế quấn quýt lấy nhau.

Đầu họ kề sát nhau, nhất định là đang hôn nhau say đắm, bàn tay tên nhóc Nghê Lạc còn đang bóp hông cô ta, đúng là đồ bạc tình. Còn chiếc váy xẻ cao của Nghê Gia hoàn toàn để lộ đôi chân dài trắng ngần đang quắp thẳng lên đùi Nghê Lạc, đúng là thứ đồ đàn bà lẳng lơ dâm đãng!

Trương Hinh căm giận nghiến răng, tức tối bỏ đi.

Đường Tuyên vừa đi tới, thấy Trương Hinh nổi giận đùng đùng bỏ đi, y lấy làm khó hiểu, đẩy cửa ra nhìn thử. Ồ, Nghê Lạc giỏi thật, lại có thể quấn lấy một cô gái có vóc dáng đẹp như vậy!

Đường Tuyên nheo nheo mắt, tuy chỉ thấy dáng, nhưng y vốn có nhiều năm kinh nghiệm tìm hoa vấn liễu, cô nàng này hẳn là một món hàng tốt.

Cổ mịn màng như đồ sứ, vòng eo nhỏ nhắn có thể ôm bằng một tay, quyến rũ nhất chính là đôi chân thon dài, nhẵn nhụi trắng trẻo...

Bạn đang đọc Thiên Kim Đại Chiến của Cửu Nguyệt Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.