Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vòng đấu loại

Tiểu thuyết gốc · 1528 chữ

Mua hết số trận bàn này thì số linh thạch hắn kiếm được sẽ bay hết một nữa.

- Tiểu tử ngươi nên nhớ làm đại sự không thể keo kiệt.

- Vậy có thể tham lam không ?

- Có thể nhưng phải đúng người đúng thời điểm.

Lâm Phong nhếch môi.

- Vậy khi nào là thời điểm tốt nhất.

- Bây giờ.

- Lão đầu ta cảm giác da mặt của lão hình như còn dày hơn cả ta.

- Như nhau như nhau thôi.

Hai người ở chung bấy lâu lão đầu cảm giác bản thân đã bị tiểu tử này lây nhiễm, sao này phải cẩn thận một chút, tốt nhất là cách ly.

Lâm Phong mua 200 cái trận bàn, thứ trận pháp lão đầu nghiên cứu là loại chỉ sử dụng một lần trong thời gian ngắn nên sẽ không tiêu hao quá nhiều trận bàn.

Trong lúc Lâm Phong cùng lão đầu nghiên cứu trận pháp thì vài nơi bên trong thánh cung đang tổ chức ăn mừng, sao năm ngày tranh tài đầu tiên nghe nói đã có hơn 50 đệ tử ngoại môn thành công bước vào vòng trong, sao khi đại hội kết thúc thì số đệ tử này chính thức trở thành nội môn đệ tử.

Bên cạnh đó có bảy đệ tử được các trưởng lão lựa chọn làm đệ tử chân truyền, Phong Viêm cũng nằm trong số đó nghe nói còn được ba vị trưởng lão Đan cung tranh giành cuối cùng gian thương chọn làm chân truyền đệ tử của nhị trưởng lão Lưu Vũ Đồng.

Phong Viêm hành lễ xong thì bị Lãnh Phi Dao kéo đến Thực Vi Hiên nói là tổ chức tiệt nhập môn, toàn bộ chân truyền đệ tử của Lưu Vũ Đồng đều có mặt làm gian thương tốn thêm vạn khối trung phẩm linh thạch, trong lòng lại thầm mắng Lâm Phong.

- Kế hoạch lần này không thành thì ta vã Lâm sư đệ có lẽ khó đội trời chung.

Ở một nơi nào đó.

- Lão đầu ta có cảm giác hình như có sát khí quanh quẩn đâu đây ?

- Người ngây không sợ ám toán, tiểu tử ngươi không phải lúc nào cũng nói bản thân là quân tử sao, chẳng lẽ đã làm chuyện gì thương thiên hại lý, thiên địa bất dung.

- Sao có thể, mặt ta chính khí, thân ta ngây thẳng, tâm của ta sáng như ban ngày cơ mà.

Lâm Phong liếc nhìn xung quanh thầm nghĩ đợi lão đầu nghiên cứu xong cấm trận thì bày một cái xung quanh căn phòng đề phòng có kẻ đánh lén.

Sáng hôm sao thánh cung tranh bá tiếp tục diễn ra, 500 đệ tử xuất sắc nhất đã có mặt đầy đủ nhưng sao vòng thi đấu hôm nay chỉ có 16 người bước vào vòng tiếp theo.

Lần tranh tài này không còn cấm trận áp chế, mỗi đệ tử có thể phát huy toàn bộ thực lực của bản thân, quy tắc chiến đấu là 1 vs 1 đến khi người nào rơi khỏi sân đấu thì thua.

Bên trong chủ cung đã chuẩn bị sẵn 10 cái chiến đài, mỗi cái đều có địa trận bảo hộ, tu sĩ có thể thoải mái quan sát mà không sợ ngộ thương, thứ tự chiến đấu sẽ là người có số thẻ bài cao nhất đấu với người có số thẻ bài thấp nhất, cứ thế mà tính tiếp.

- Keng…

Hai mươi thanh niên đầu tiên bước lên, chiến đài số 1 là trận đấu giữa đệ nhất thiên tài chiến cung Ngạo Minh và thanh niên đứng hạng thứ 500.

- Các người đoán xem tên kia đỡ được mấy chiêu của Ngạo Minh sư huynh ?

- Ta đoán tam chiêu.

- Nhiều vậy, ta đoán là miễu sát…

Thanh niên vừa dứt lời thì người giữ chiến đài thứ nhất đã tuyên bố Ngạo Minh dành được chiến thắng.

- Không phải chứ, vẫn chưa đánh mà.

- Hình như tên đó là đệ tử ngoại môn vừa tiến vào nội môn.

- Hèn gì yếu như vậy.

Lâm Phong nhếch môi kinh bỉ, nếu là hắn thì cũng chuồn sớm, một tên tứ cấp đi đánh với một tên lục cấp chỉ có loại thích tự ngược mới ở lại.

Ngạo Minh vừa bước xuống chiến đài lập tức có hai thanh niên khác bước lên, hai bên chưa kịp giao chiến thì chiến đài thứ hai đã kết thúc vẫn là không đánh mà hàng.

- Chán thế.

- Hình như người ở chiến đài số hai là Bạch Tinh sư huynh.

- Nhìn kìa chiến đài số 3 bắt đầu đánh rồi.

Đám đệ tử vừa nhìn qua thì thấy một tên bay ra khỏi chiến đài, bọn chúng còn chưa nhìn thấy được chiêu thức của đối phương.

- Miễu sát.

Mười mấy trận chiến đầu tiên kết thúc chỉ trong vài hiệp cho thấy rõ sự chênh lệch giữa đệ tử chân truyền và nội môn đệ tử, đẳng cấp của hai bên là hoàn toàn khác nhau.

- Sao ta lại cảm giác mấy tên đệ tử chân truyền kia không quá mạnh nhỉ ?

Lâm Phong nhíu mày, nếu đổi lại hắn lên chiến đài không chừng có thể cầm cự được một lúc.

- Thực lực của tiểu tử ngươi so với bọn chúng không chênh lệch bao nhiêu, cùng cấp đánh một trận ai hơn ai còn chưa biết.

- Ta lợi hại như vậy sao ?

- Không tin thì cứ tìm một tên chân truyền đệ tử đánh thử.

Thực lực của Lâm Phong tăng nhanh phần lớn là nhờ sự trợ giúp của Linh Mộng, sao khi bị yêu nữ bán hành mấy chục lần thì hắn đã rút ra rất nhiều kinh nghiệm thực chiến từ đó thực lực tăng lên không ngừng nhưng còn lâu mới là đối thủ của đám chân truyền đệ tử.

Hắn nghe lão đầu khen đến vểnh đuôi, ăn ở với lão bao năm không phải lúc nào cũng được khen như vậy nhưng mà hình như mỗi lần lão nói tốt với hắn thì sẽ có chuyện không hay xảy ra.

- Hắc hắc… ta không dính thính của lão đâu.

Trong lúc Lâm Phong đang đắt ý vì né được thính của lão đầu thì ở chiến đài số 3 một nam một nữ vừa bước lên, đám đệ tử trên kháng đài hưng phấn hò hét.

Lâm Phong vừa nhìn qua thì hai mắt sáng rực, cuối cùng cũng nhìn thấy mỹ nữ bước lên chiến đài.

Đệ tử Chiến cung so với các cung khác nhiều hơn mười mấy lần cho nên mỹ nữ cũng nhiều hơn, vì trường kỳ luyện công nên nữ tử Chiến cung không chỉ có nhan sắc mà dáng người cũng thuộc hàng thượng phẩm.

Tuy có Chiến cung có nhiều mỹ nhân nhất bên trong thánh cung nhưng lại không có nữ tử nào hoàn toàn nổi bật như Lý Tuệ Vân của Đan cung hay Lãnh Hàn Băng của Pháp cung nên không có danh xưng đệ nhất mỹ nhân Chiến cung.

Vì ngày mai Đan cung sẽ thi đấu nên tiểu sư tỷ phải ở trong phòng chuẩn bị, băng nữ ở bên cạnh canh chừng tiểu muội vậy là Lâm Phong được thả rông, hôm nay hắn lại hoàn tục.

Nhưng hắn không hề biết cách đó không xa hồng y nữ tử đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, bây giờ sư phụ đang ở gần đây nàng không thể tùy ý hành động đợi đến khi đại hội kết thúc lại cho hắn nếm đau khổ.

- Để ngươi vui vẻ một chút.

Bên trên chiến đài, nữ tử vừa bước lên thì nhìn thấy đối thủ là một thanh niên anh tuấn, thông thường những nam tử tiêu soái như thế này sẽ không ra tay quá nặng, nghĩ đến đây nàng thở phào một hơi.

- Keng…

Lão đầu vừa gõ chuông thì nam tử đã động thủ, một cước đá bay nữ tử xuống chiến đài.

Đám sắc lang bên dưới há hốc đứng hình mất mấy chục giây.

- Đậu xanh tại hạ vừa nhìn thấy cái gì vậy ?

- Tên dã man này là ai vậy ?

- Các anh em mau xong lên bắt hắn lại, đừng để hắn lây bệnh.

Tên bên cạnh cười kinh bỉ.

- Sao ngươi không lên đi.

- Ta còn phải đi chữa thương cho sư muội.

- Khôn ngươi như quê ta đầy.

Không chỉ có nam tử mà cả nữ tử mê mẩn phong thái lúc đầu của thanh niên trên chiến đài cũng quay lưng.

- Nam nhân thô bạo thế này tốt nhất nên tránh xa.

- Đúng vậy, đừng để bà gặp được nếu không sẽ kẹp chết hắn.

Vòng đấu đầu tiên kết thúc một cách nhàm chán chỉ có vài cặp đấu cuối cùng là đáng xem, 500 đệ tử lúc đầu giờ chỉ còn 250 người, những người này sẽ tiếp tục chiến đấu cho đến khi chọn ra được 16 đệ tử xuất sắc nhất tham gia vòng chung kết.

Bạn đang đọc Thiên la đại lục sáng tác bởi Doãnsưhuynh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doãnsưhuynh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.