Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên tài chi chiến

Tiểu thuyết gốc · 1525 chữ

Lâm Phong nhìn nữ đệ tử Chiến cung đánh nhau điên cuồn với một tên nam đệ tử, thầm nghĩ nữ nhân này chắc chắn có quan hệ bà con với yêu nữ.

- Nữ tử thánh cung mỗi lần chiến đấu đều dã mang như vậy sao ?

Hắn vừa dứt lời thì một cảm giác lạnh thấu xương tràn đến, Lãnh Phi Dao gõ đầu hắn một cái rõ to.

- Đệ nhìn ta và Lý sư tỷ xem có phải rất dã man không ?

- Hình như không phải.

- Coi như đệ thức thời.

Phong Viêm dùng ánh mắt an ủi nhìn sư đệ, có Tuệ Vân ở đây hắn chỉ có thể ủng hộ Lâm Phong về mặt tinh thần.

Một giờ sau, trận đấu được chờ đợi nhất của Chiến cung cuối cùng cũng bắt đầu, Bạch Tinh vs Ngạo Minh cùng lúc bước lên chiến đài, người chiến thắng hôm nay sẽ trở thành đệ nhất thiên tài của Chiến cung đồng thời cũng trở thành người dẫn đầu Chiến cung tham gia ngũ cung đại hội.

- Trận đấu bắt đầu… Keng…

Cả hai cùng lúc lao vào đối phương, từ bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy hai nhân ảnh mờ nhạt đang chiến đấu cùng với thanh âm va chạm của binh khí.

Lãnh Phi Dao mở mắt nhìn một lúc cũng không thấy gì chỉ có thể cầu cứu tỷ tỷ.

- Tỷ tỷ tình hình thế nào rồi.

- Bất phân thắng bại.

Lâm Phong vừa nhích qua hóng chuyện liền buồn bực trở về, thầm nghĩ băng nữ chắc chắn có bà còn với lão đầu, mỗi lần chỉ nói được vài chữ.

Phía trên chiến đài hai bên liên tục kịch chiến, đánh hơn 200 trăm hiệp vẫn giữ thế cân bằng, linh lực không ngừng va chạm khiến cấm trận rung lên từng hồi.

Bốn lão chấp sự lăng không bay tới giữ vững cấm trận, sẵn tiện quan sát hai tên thiên tài giao đấu, ngồi trên kháng đài sao nhìn rõ được như chỗ này.

- Thiên ảnh lục thức.

Lục đạo kiếm ảnh từ trên cao chém xuống, vừa nhìn là biết Ngạo Minh tung ra tuyệt chiêu vì tất cả đều là hoàng kim kiếm ảnh, đây là màu sắc đặt trưng của kim linh thể.

Lại thêm lục đạo kiếm ảnh xuất hiện lần này là lam ảnh, sau khi va chạm hai bên tách ra đứng lơ lửng trên không nhìn qua vẫn như thường, không ai bị tổn thương.

Đột nhiên xuất hiện thêm một tên Ngạo Minh sao đó lại thêm bốn tên tổng cộng lục đạo thân ảnh vây quanh Bạch Tinh.

- Chính là chiêu này.

Lâm Phong vừa nhìn liền nhận ra, mấy đêm trước hắn bị yêu nữ đánh cho không ngốc đầu lên nổi chính là bại dưới chiêu này của nàng.

Lãnh Phi Dao mở to mắt kinh ngạc nhìn sư đệ.

- Đệ cũng biết phân ảnh quyết ?

- Không biết, chỉ là từng nhìn thấy qua.

Lục đạo thân ảnh của Ngạo Minh cùng lúc tấn công, lục kiếm đâm tới, thân thể Bạch Tinh biến mất giữa không trung, Ngạo Minh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cảm giác nguy hiểm từ trên cao ập xuống.

- Keng…

Một kiếm từ trên chém xuống của Bạch Tinh đánh bay Ngạo Minh vào cấm trận nhưng chưa thể làm cho đối thủ trọng thương.

Lần này đến lượt Phong Viêm kinh ngạc, vì hắn đã từng nhìn thấy qua chiêu này.

- Không ngờ Trịnh Luân lại mang chiêu này truyền cho Bạch Tinh, tên đó đúng là chịu chơi.

- Phong sư huynh biết chiêu này sao ?

- Không rõ, nghe nói là một môn thuật pháp Trịnh Luân tìm được bên trong cổ di tích.

Lâm Phong nhìn chiến đài bên dưới, thuật pháp Bạch Tinh dùng chính là thiên lý tùy hành của lão đầu dạy hắn, nghe nói bộ thuật pháp này thuộc về một vị cường giả tuyệt thế thượng cổ, có thể Trịnh Luân đã tìm ra được di tích của vị cường giả đó.

Ngạo Minh lăng không đứng giữa chiến đài, cơ thể phát ra kim quang lấp lánh như một vị chiến thần giáng thế, lục đạo thân ảnh hợp nhất, chiến lực điên cuồng tăng lên.

- Chịu đánh rồi sao ?

Bạch Tinh nhếch môi, lam quang trên cơ thể rực sáng, trường kiếm trong suốt trên tay tỏa ra lam quang mãnh liệt.

Hai bên lại lao vào nhau, kim quang cuốn lấy lam quang nhìn như một vòng xoáy lớn, kiếm khí từ bên trong hào quang liên tục đánh vào cấm trận.

Đệ tử xung quanh chỉ nhìn thấy nhân ảnh chớp động, kiếm ảnh bay khắp chiến đài, đám lão đầu bên trên thì nhìn rõ hơn, Ngạo Minh dựa vào ưu thế kim linh thể liên tục dồn ép Bạch Tinh.

Ngạo Minh vừa hạ kiếm, tay còn lại hóa thành quyền đánh tới đối thủ, Bạch Tinh lập tức tung quyền đó lấy.

- ẦM…

Một bóng người từ bên trong hào quang bay ra đập vào trận pháp, lam quang trên cơ thể lúc sáng lúc tối nhìn như sắp tắc.

Hào quang tan biến, Ngạo Minh như chiến thần trên cao nhìn xuống, kim quang vẫn không chút tổn hại.

- Đa tạ Ngạo sư huynh nương tay, Bạch Tinh nhận thua.

- Bạch sư đệ thiên phú hơn người, ngoài ta ra thì bên trong Chiến cung không ai là đối thủ của đệ.

Sao khi trận đấu cuối cùng kết thúc, vị trí đệ nhất thiên tài của Chiến cung vẫn thuộc về Ngạo Minh nhưng đã không còn độc tôn như lúc trước.

Trên đường trở về Lâm Phong vừa đi vừa nghe lão đầu chỉ điểm, ngoài trừ những lúc chém gió thì hắn tôn kính lão đầu như một vị sư phụ, cẩn thận lắng nghe.

Bên trong Cửu Huyền thánh cung có mấy bộ thiên cấp công pháp và thiên cấp thuật pháp, trong đó nổi bậc nhất là hai bộ thiên cấp thượng phẩm thiên ảnh kiếm quyết và bá vương quyền.

Hôm nay Ngạo Minh cùng lúc dùng hai bộ thiên cấp công pháp, nhất là bá vương quyền kết hợp với kim linh thể đúng là bá đạo tuyệt luân đánh cho Bạch Tinh phải nhận thua.

- Tiểu tử ngươi phải cẩn thận, tên tình địch này không dễ đối phó đâu.

- Cái gì mà không dễ, sao lão không nói thẳng là ta đánh không lại hắn.

- Tiểu tử ngươi thua hắn mười mấy năm tu luyện, đánh không lại cũng là chuyện bình thường.

Năm nay Lâm Phong chưa tới 20 nhưng Ngạo Minh đã gần 30 rồi, đối với một tu sĩ mà nói 100 năm thọ nguyên cũng không đáng bao nhiêu, giai đoạn hoàn kim nhất của một tu sĩ là từ 20 - 200 tuổi, bước qua giai đoạn này tốc độ tu luyện sẽ giảm xuống rõ ràng.

Lâm Phong nhìn băng nữ đi phía trước ánh mắt phức tạp, tu chân vô tận ẩn chứa muôn ngàn nguy hiểm, muốn tìm một người thật lòng đi cùng không phải là chuyện dễ.

Hắn không ngán Ngạo Minh nhưng Linh Mộng thật sự để lại nổi ám ảnh vô cùng lớn trong lòng hắn, yêu nữ một khi nỗi điên thì chuyện gì cũng dám làm.

Lâm Phong nhớ rõ lần trước một tên Ma môn phong ấn tu vi của băng nữ kết quả là mấy ngàn tên ma giáo chết không chỗ chôn, không phải vì hắn cứu yêu nữ một mạng cùng với Lãnh gia giúp đỡ thì có lẽ đã hết truyện từ lâu.

Lãnh Hàn Băng đang bước đi chợt cảm giác có ánh mắt nhìn nàng, theo bản năng hàn khí trên người nàng tràn về phía lưu manh nhưng khi chạm vào người hắn không hiểu vì sao nàng lại thu hàn khí trở về.

Lãnh Phi Dao đi bên cạnh rung người.

- Tỷ tỷ lại có tên chán sống nào nhìn tỷ sao ?

- Đừng nói lung tung, đi thôi.

Sáng hôm sao, thánh cung đại hội tiếp tục diễn ra, trước khi bước vào thi đấu Lâm Phong biết được một tin tức vô cùng quan trọng mà nếu Lãnh Phi Dao không kịp thời thông báo thì hắn sẽ hối hận cả đời.

Đệ tử tiến vào top 10 chắc chắn nhận được một phần thưởng địa cấp, đệ tử đạt hạng nhất sẽ được tiến vào thánh khố tùy ý lựa chọn 1 vật phẩm không giới hạn cấp độ.

- Sao đệ lại không nghe được thông báo về chuyện này ?

- Lần nào tổ chức cũng sẽ phát thưởng, thông báo làm gì ?

Một tiêu của Lâm Phong là tiến vào top 10 lấy được danh ngạch đại thiên bí cảnh và vị trí tham gia ngũ cung đại hội, trước đó hắn đã hoàn thành nên đêm qua đánh một giấc cho tới sáng hoàn toàn không có chuẩn bị.

Bạn đang đọc Thiên la đại lục sáng tác bởi Doãnsưhuynh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doãnsưhuynh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.