Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu giá 1

Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

Lãnh Phi Dao lại vô cùng quen thuộc với cái cảm giác lạnh cóng này, nàng nhẹ giọng nói với tỷ tỷ.

- Tỷ tỷ nơi này không được phép luyện công.

Đôi mắt lạnh như băng liếc nhìn tên đối diện rồi nhắm lại, nhiệt độ bên trong phòng dần khôi phục bình thường.

- Lão đầu còn tin tốt nào không?

- Hết rồi.

- Lúc nãy chẳng phải lão nói có rất nhiều tin tốt sao?

- Tiểu tử ngươi không biết từ hai trở lên đã là số nhiều rồi sao?

Lâm Phong hít sâu một hơi để ổn định tinh thần, trái tim nhỏ của hắn vừa bị băng nữ làm cho chút nữa là ngừng đập, giờ lại bị lão đầu chọc muốn nổ tung, nếu một ngày nào đó hắn bị chính đồng đội mình hại chết thì đúng là quá thê thảm.

- Vậy tin xấu là gì?

- Không đủ linh thạch.

- Ta cũng đoán được vậy.

Trong lúc Lâm Phong nghĩ cách thì bên dưới buổi đấu giá đã bước qua màng khởi động, vật phẩm đầu tiên được một nữ tử nóng bỏng đưa lên bàn đấu giá.

Lão quản lý tiếp nhận rồi cao giọng giới thiệu.

- Đây là trứng của tuyết dực phong điêu, huyết mạch tinh thuần, giá khởi điểm 10 vạn hạ phẩm linh thạch.

Tuyết dực phong điêu thuộc về phi cầm yêu thú, thân hình to lớn, tốc độ khá nhanh, toàn thân trắng như tuyết, khi phi hành giống như bạch vân lướt gió, đầu yêu thú này chính là một kiện phi hành khí cỡ lớn chạy bằng thức ăn.

- 20 vạn.

- 30 vạn.

- 50 vạn.

Linh thạch như mọc cánh bay lên, mỗi lần có người ra giá là toàn trường lại hét lên phấn kích, so với xem tu sĩ đánh nhau không khác bao nhiêu.

- Không biết mấy tên đó đào linh thạch chỗ nào nhỉ ?

Lâm Phong bắt đầu nghi ngờ chức nghiệp đan sư của hắn, từ lúc hắn vào thánh cung đến giờ thì số linh thạch kiếm được chắc chắn không vượt qua giá trị của món vật phẩm đầu tiên này.

- 70 vạn hạ phẩm linh thạch, thành giao.

Lão quản lý cho người mang vật phẩm tiếp theo lên bàn đấu giá, lần này là một bộ công pháp được ghi bên trong ngọc giản.

- Phá sơn đao, địa cấp trung phẩm công pháp, giá khởi điểm 20 vạn hạ phẩm linh thạch.

- Là đao pháp sao?

Lâm Phong nhìn thấy đao pháp hai mắt liền sáng lên nhưng sao khi nghe được phẩm cấp lại thất vọng, thứ này còn không bằng tật phong đao của hắn thì mua để làm gì.

Phía đối diện, mày liễu của Hàn Băng khẽ rung lên, từ khi tiến vào căn phòng nàng luôn chú ý đến nhất cử nhất động của hắn, lúc ánh mắt lưu manh nhìn nàng không hiểu vì sao linh lực bên trong cơ thể lại hỗn loạn dẫn đến mất khống chế.

Sở dĩ hắn bị hàn khí tấn công đó là do nhân phẩm không được tốt, mỗi lần có một tên nam nhân nào đó dùng ánh mắt tương tự nhìn nàng thì nàng sẽ dùng hàn khí dọa cho bọn chúng biết khó mà lui, trường hợp vừa rồi của Lâm Phong cũng chỉ là thói quen của nàng.

Vật phẩm thứ hai được đấu giá xong thì vật phẩm thứ ba tiếp tục được mang lên.

- Bổ hồn đan, giá khởi điểm 10 vạn hạ phẩm linh thạch.

- 10 vạn.

- 15 vạn…

Một viên hồn đan huyền cấp thượng phẩm có giá giao động từ 5000 – 1 vạn hạ phẩm linh thạch, một bình bổ hồn đan gồm 10 viên có giá trị không vượt quá 10 vạn hạ phẩm linh thạch.

Bên trong đại hội đấu giá một năm chỉ có một lần này thì 10 vạn hạ phẩm linh thạch chỉ là một con số lẻ, nếu nhân phẩm tốt thì có thể bán với giá vài chục vạn.

- 25 vạn hạ phẩm linh thạch, thành giao.

- Lão tử đúng là thiên tài.

Lâm Phong cười không khép được mồm, nhờ hắn nhanh trí nghĩ tới buổi đấu giá này nên mới bán được giá cao gấp mấy lần thông thường, ba bình bổ hồn đan của hắn ít nhất cũng thu về hơn 50 vạn hạ phẩm linh thạch, một con số trên trời.

Phong Viêm ngồi bên cạnh nhìn thấy sư đệ đột nhiên bật cười cũng không quá để ý, thiên tài thường khác người cho dù có thoát y chạy ngoài đường cũng bình thường, chỉ cần không ảnh hưởng hắn ngắm mỹ nhân là được.

Thêm mười mấy cái vật phẩm trôi qua, trong phòng chỉ có Lý Tuệ Vân thành công đấu giá được một gốc địa cấp linh dược.

Đến bây giờ Lâm Phong đã không còn nghi ngờ khả năng kiếm linh thạch của đan sư, nhìn Tuệ Vân sư tỷ nhẹ nhàn bỏ ra 20 vạn hạ phẩm linh thạch để đấu giá một gốc địa dược mà không nhíu mày một cái, đúng là phong thái của người có tiền.

Nữa ngày trôi qua, nhiệt độ bên trong phòng đấu giá không có giấu hiệu giảm xuống mà ngày còn tăng lên, sao khi vật phẩm thứ 49 được đấu giá xong thì vật phẩm thứ 50 lập tức được mang lên, đại hội đấu giá bây giờ mới chính thức bắt đầu.

- Đoạn vương đỉnh, địa cấp thượng phẩm đan đỉnh, giá khởi điểm 2500 khối trung phẩm linh thạch.

Một cái hoàng kim đỉnh xuất hiện giữa phòng đấu, thân đỉnh chạm khắc đầy hoa văn tỏa ra ánh kim huyền ảo, vừa nhìn đã biết không phải phàm vật.

Lãnh Phi Dao nhìn cái đan đỉnh bên dưới một lúc, ánh mắt thoáng thất vọng.

- Đúng là Đoạn Vương đỉnh, vậy là di tích của Đoạn Vương địa sư đã bị người khác tìm được.

Lâm Phong nghe tiểu sư tỷ nói, vẻ mặt mờ mịt hỏi.

- Đoạn Vương địa sư là ai?

- Là một lão đầu vô cùng nổi danh mấy ngàn năm trước, thiên phú đan dược rất cao nhưng tu luyện không tốt, cuối cùng không đột phá được thất cấp dẫn đến thân tử đạo tiêu.

- Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ.

Đoạn Vương đỉnh vừa ra liền phá kỉ lục của tất cả các vật phẩm trước đó, trãi qua một trận đấu ác liệt của phần tử giàu nhất đại lục cuối cùng được một lão đan sư bỏ ra 2 vạn trung phẩm linh thạch mua mất.

Lâm Phong thử tính qua, với giá cả bình thường của một bình bổ hồn đan là 1000 trung phẩm linh thạch, một tuần không ăn không ngủ không tu luyện thì hắn có thể luyện ra 3 lò đan dược, mỗi lò 5 viên vị chi là 15 viên mỗi tuần, hắn chỉ cần luyện đan liên tục trong 4 tháng là dư sức mua được một cái địa đỉnh.

- Cũng không tệ.

Vật phẩm liên tiếp được đấu giá thành công, từ khi đại hội bắt đầu chưa có làn nào thất bại cho thấy sự chuyên nghiệp của Vạn Bảo các.

Sao khi vật phẩm thứ 60 có chủ thì Lâm Phong đã không thể ngồi yên, chỉ còn 2 cái nữa là tới hộ thần giáp, ngay cả lão đầu cũng không tìm ra được cách đào linh thạch giúp hắn.

- Không lẽ phải dùng cách đó sao?

- Tiểu tử liều thôi, không liều đời không nể.

- Với tính tình của yêu nữ nếu biết được ta lừa nàng thì hậu quả như thế nào lão đoán được không?

- Không tàn cũng phế.

Đúng lúc này Lãnh Phi Dao nhẹ giọng nhắc nhở tỷ tỷ.

- Tỷ tỷ vật kia sắp được đấu giá rồi.

- Ta biết.

- Muội chỉ sợ tỷ ngủ quên thôi.

Lãnh Hàn Băng liếc nhìn tiểu muội, nha đầu này tưởng ai cũng ham ngủ như nó sao, bây giờ nàng lại có xúc động muốn cho tiểu muội một trận.

Lãnh Phi Dao có cảm giác đại họa sắp giáng xuống liền nắm lấy tay áo của Tuệ Vân, hai tỷ muội lại tiếp tục xem đấu giá.

Lâm Phong ngồi bên cạnh nghe hai tỷ muội nói chuyện đoán được băng nữ sắp đấu giá một vật nào đó, theo hứa hẹn thì hắn phải thông báo cho yêu nữ biết.

- Phi Dao sư tỷ mọi người tính đấu giá sao?

- Đúng vậy.

Lãnh Phi Dao đang nhàm chán ngồi xem nghe thấy sư đệ hỏi liền gật đầu, ngay cả tỷ tỷ ngồi bên cạnh nàng cũng không để ý.

- Tỷ tỷ đến đây là vì thứ này.

Vừa nói nàng vừa chỉ vào một thứ bên trong danh sách đấu giá, Lâm Phong vừa nhìn thấy vẻ mặt vô cùng đặc sắc, không ngờ thứ băng nữ muốn lấy lại là hai mảnh hộ thần giáp kia.

Bạn đang đọc Thiên la đại lục sáng tác bởi Doãnsưhuynh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doãnsưhuynh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.