Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhạn môn quan

Tiểu thuyết gốc · 2498 chữ

Nhạn Môn Quan

Thời gian thấm thoái thoi đưa, cũng đã tròn 18 năm kể từ ngày tiêu phong với a tử rơi xuông vực sâu muôn trượng tại nhạn môn quan. Đoàn dự cùng hư trúc tuy công việc bận bịu, nhưng năm nào cũng cố gắng hết sức tới đây cùng với ngữ yên và ngân xuyên, thăm lại nơi xưa chốn cũ.

Một buổi chiều mùa hè sắp sang thu thật đẹp ánh hoàng hôn chiếu rọi trông khung cảnh vô cùng diễm lệ. những ngọn gió thổi hiu hiu khẽ đung đưa làn tóc đen nhánh của ngữ yên, khuôn mặt nàng vẫn thế, vẫn đẹp tựa thần tiên nhưng dường như vẻ non nớt năm xưa đã biến mất. thay vào đó là một sự cứng cỏi của người ngoài 35 xuân xanh, làm hậu phương vững chắc choa đoàn dự trị vì đại lý.

Hai huynh đệ tiến đến phía trước mỏn núi cheo leo đưa mắt nhìn xa xăm trầm ngâm không nói được lời nào. Hư trúc vẫy tay sai người mang 3 bình rượu rồi đư cho đoàn dự một bình rồi ngậm ngùi nói. Đại ca, thủa xưa bình thời huynh thích uống rượu, thế nên đệ đã lệnh cho gia nhân cố gắng bào chế ra loại rượu ngon nhất thiên hạ là anh hùng tửu mang tới đây, hi vọng đại ca thích. Nói đoạn tả định đổ rượu xuống đất thì bất chợt 2 viên đá từ đâu bắn tới, tiếng rít phá không uy lực cực kì mãnh liệt. hư trúc và đoàn dự lập tức vận chưởng ngăn 2 viên đá chịu cường kình từ 2 phía nổ tung vụn nát, trông như một đám khói xám mờ mờ ảo ảo. trúc, dự lập tức định thần, nhìn về phía 2 viên sỏi khia bắn tới. thấy từ ohía xa xa cách khoảng 30 trượng, có một đoàn người ngựa đi bước tới. một thời gian ngắn sau thì bọn họ đến gần.

Một chàng trai anh tuấn mặc áo bào màu trắng phong thái tiêu sái vừa nói vừa vỗ tay lục mạch thần kiếm của đoàn thị đại lý và thiên sơn lục dương trưởng của tiêu dao qur thực danh bất hư truyền đoàn dự và hư trúc nhìn rồi cũng thầm nghĩ. Kẻ này là ai mà lại biết rõ công phu mình sử dụng, đã thế xem công lục ném 2 viên sỏi này tuyệt không thể kém mình. Bình sinh ngoài ba tỉ muội đồng mỗ, vô nhai tử, lý thu thủy, cùng tiêu viễn sơn, mộ dung bác và đại ca thì trong thiên hạ chẳng ai có nổi bản lĩnh như thế. Tuy nhiên rõ ràng bọn này đến đây không có ý gì tốt đẹp. hư trúc bỗng cất tiếng, xin hỏi danh tính vị tiểu huynh đệ này, sao lại phá hoại việc quan trọng của người ta.

. Người thiếu niên xuống ngựa lịch sự chắp tay đáp. Tôi tên là kinh phong vũ, cùng gia gia có dịp đi ngang qua đây. Cũng định lấy rượu tế cố nhân nên mong 2 vị nhường tôi kính trước. nghe y nói có vẻ lịch sự, nhưng rõ ràng là muốn ức hiếp người quá đáng đoàn dự lúc này mới cất tiếng: việc này sao có thể nhường được rõ ràng chúng tôi là người đến trước, cảm phiền tiểu huynh đệ và gia gia người thông cảm. thế rồi hư trúc ngoảnh mặt lại tay tả tiếp tục đưa ra định đổ rượu xuống. vấy nhưng có một luồn đại lực siêu hùng hồn chẳng khác nào hồng thủy từ trong kiệu thốc ra bắn thẳng ngay tới chàng. Hư trúc lập tức dùng dương quan tam điệp trong thiên sơn triết mai thủ hóa giải. thế nhưng luồng kình đó biến ảo vô cùng không dễ năm bắt, chàng bất ngờ bị đẩy xa 1 trượng rơi ra cả ngoài vực sâu, nưng nhờ nội lực siêu việt đã nhanh chóng đạp gió quan lại vị trí cũ, từng cử chỉ đều vô cùng uyển chuyển nhịp nhàng. Ngữ yên nói nhỏ đoàn dự: công phu của nhị ca ngày càng tịnh tiến, không biết so với lục mạch thần kiếm của chàng bên nào trọng bên nào khinh. Đoàn dự cười tủm tỉm: dĩ nhiên ta không bằng rồi. đến cả bọn gia nhân đứng bên kinh phong vũ tuy người nào người nấy tướng mạo uy nghi ra dáng cao thủ võ lâm nhưng cũng lộ vẽ thán phục hư trúc ra mặt.

một giọng nói trầm lặng ra vẻ già cả nhưng rất kiêu hùng vang lên. Hơn 70 năm nay ta thoái ẩn giang hồ, không nhờ thiên hạ lại có nhiều anh tài như vậy tên bại tướng vô nhai tử có được truyền nhân như thế chết cũng có thể nhắm mặt. ta nghe vũ nhi nói đám người bọn ngươi có hậu nhân của đoàn tư bình biết sử dụng lục mạch thần kiếm chăng? Đoàn dự cất tiếng đáp lại, tại hạ chẳng qua múa rìu qua mắt thợ chứ so với tổ tiên còn kém xa lắm. người trong kiệu nói tiếp:’ ngươi thật là khiêm tốn tuy ta ở trong kiệu nhưng cách khoảng 4 trượng cũng đã cảm thấy được nguồn nội lực sung mãn tràn đầy của hai huynh đệ nhà ngươi, có lẽ rằng đoàn tư bình có sống đến hai trăm năm cũng không thể so bì được. ta muốn cược với 2 ngươi. Nếu 2 ngươi đỡ được 1 chiêu này của ta mà không xê dịch quá 3 bước, ta sẽ cho các ngươi kính cố nhân trước và đích thần xuống xe tạ lội vì hành động của vũ nhi lúc nãy. Bằng không các người phải rút đi, từ năm tiếp theo hãy tới sau ngày này hai người thấy thế nào? Đoàn dự nhìn hư trúc và ngữ yên hỏi ý kiến. ngữ yên đạp:’ rõ ràng bọn họ muốn ép chúng ta mà, nếu các huynh không đồng ý thì còn mặt mũi nào mà nhìn tiêu đại ca nữa. hư trúc tuy bản tính hiền lành nhưng rõ ràng việc này không thể nhún người. chàng liền đáp. Tôi xin đồng ý với điều kiện của tiền bối.

đoàn dự bảo ngữ yên và ngân xuyên đứng ra xa rồi cùng hư trúc bước lên phía trước. chàng cất tiếng, mời ngài ra tay. Kình phong vũ cũng biết ý nên nhảy xuống ngựa lùi ra một bên. Người trong kiệu cất giọng. được lắm, bõng nghe vù 1 tiếng, chiếc rèm kiệu khẽ rung động, 2 luồng chưởng lực hình dáng 2 bông hoa 1 trắng 1 hồng phong thẳng ra ngoài trong chớp mắt đã tới trước mặt dự trức. biết được đối phương võ công vô cùng lợi hại, cả hai không chậm trễ ngưng thần hóa giải chiêu thức. một luồng thiếu thương kiếm từ ngón tay trái đoàn dự búng ra, 2 kình đụng nhau kêu bình bình khiến chàng khựng lại lập tức bông sen trắng vỡ ra biến thành 8 cánh sen vồ lấy chàng. Trong nhay mặt đoàn dự chỉ chỉ trỏ trỏ mấy cái đánh tan 7 cánh xem sen nhỏ, còn 1 cánh chàng khó đỡ kịp nên phải lùi lại nửa bước nhưng vẫn bị xoẹt qua khiến áo bào rách 1 vệt dài dơm dớm máu.

Hư trúc tuy cường kình không bằng tam đệ, nên chằng đưa tay vận ngũ nhật kinh hàn trong thiên sơn tuyết mai thủ làm suy giảm uy lực đòn đánh. Sau đón thu tay về thi triển dương tịch tiêu cố trong thiên sơn lục dương chưởng đối lại, đánh tan 8 cánh hoa vôn chưa kịp bung ra. 2 động tác tuy trước sau, nhưng người ta cứ tưởng chùng như cùng 1 lúc và chân đứng nguyên không hề xê dịch chút nào. Tuy nhiên do chưởng lực đối phương qua mạnh, dù chàng đứng vũng nhưng toàn thân chấn động, cánh tay hơi run run.

Sau khi hai bên đối chưởng, bọn thuộc hạ đứng cạnh bị khí kình cú va chạm phản lại tỏa ra xô nghiêng ngả. còn lũ ngựa vừ hí vừa nhảy lồm còm như bị chủ đánh. Người trong kiệu cất tiếng hảo công phu, ta đã đánh giá sai bản lĩnh của 2 ngươi. Người đó từ từ bước ra trong dung mạo chỉ khoảng 7,8 mươi tuổi khí độ tiêu sai như vô nhai tử, lẫm liệt phi phàm chả khác mộ dung bác, so với tinh túc lão quái đinh xuân thu năm xưa còn gấp mấy lần lạ thay lão lại nói rằng mình quy ẩn giang hồ hơn 70 năm. Phải chăng lão là nhất đại kì nhân trong võ lâm tiêu dao tử? chỉ thấy lão già mặc một bộ áo màu xanh lá hơn nhàn nhạt, đôi mắt sáng quắc khí thế nhiếp nhân. Cả người hư trúc ngó nhìn mà ai ai cũng cảm thấy như có 1 áp lục vô hình đang chế ngự.

Lão già cất tiếng lão phu quả nhiên đã phán đoán sai, thiên hạ này ngọa hổ tàng long, cao thủ tuyệt đỉnh không phait ít, và 2 ngươi là 1 trong số đó hư trúc chắp tay đáp lễ rồi nói cảm ơn tiền bối đã nương tay. Lão già thở dài 1 tiếng không phải ta đã nương tay mà là đã xem thường thực lực của 2 người. Ta nghe vũ nhi nói 2 nguoief còn có một người huynh đệ tiêu phong đúng bậc anh hùng tài lược, mười mấy năm trước tung hoành thiên hạ nhunge đã chết chính tại nơi này, thật tiếc thag không có dịp gặp mặt. Anh hùng hào kiệt khắp nơi đều phải khâm phục. Lão già gằn giọng hay cho câu chưa hề gặp địch thủ, đó là chẳng qua vì ta bất đắc dĩ phải quy ẩn hơn 70 năm trời, nếu không... lão nói đến 2 chữ đó thì ngưng lại đưa mắt nhìn về phái xa xăm ra chiều đau buồn uất hận. Đoàn dự và hư trúc đều biết lão không phải nói láo. Nhìn công phu lão ta sử dụng lúc nãy kể cả thiên sơn đồng lão, vô nhai tử hay tiêu phong cũng còn kém 1 bậc. Một nhân vật ghê gớm thế này nếu mà có tâm không thiện thì chẳng phải là đại họa cho võ lâm hay sao. Giữa một bầu không khí đầy áp lực, một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên xin cho tiểu nữ mạn phép hỏi tiền bối có quan hệ gì với ngoại tổ phụ vô nhai tử không ạ. Lão quay lại nhìn gương mặt ngữ yên bỗng khựng lạo có chút giật mình giống quá. Thật sự là giống mặt lão nhăn lại. Ra chiều suy nghĩ rồi nói tiếp. Tên bại tướng đó à? Dĩ nhiên là có. Đoàn dự thấy người này đang hạ thấp danh dự vô nhai tử nên buột miệng nói. Chẳng qua người đã chết tiền bối nói sao chả được! Lão già cười nhẹ. Các ngươi tin cũng được mà không tin cũng được. Trong thiên hạ chỉ có 2 người xứng đáng được ta coi trọng và cũng chỉ có họ mới xứng là đối thủ của ta. Tuy nhiên, một kẻ đã chết và 1 kẻ sắp sửa phải chết. Ngoài ra, nếu sau này ta quy tiên, thì 2 tên tiểu tử nhà người cũng là những cản trở lớn nhất để vũ nhi cháu ta xưng bá võ lâm trở thành thiên hạ vô địch. Chỉ trong chốc lát lão già không nói năng gì thêm mà xoay người trở về xe. Kinh phong vũ chắp tay xin thứ lỗi cho tại hạ đã mạo phạm lúc nãy, cáo biệt! Cả đoàn người ngựa rục rịch kéo nhau đi chỉ trong chớp mắt đã khuất bóng rồi biến mất trong chiều hoàng hôn đỏ rực.

Ngân xuyên lúc này mới chạy lại thăm hỏi phu quân. Mộng lang, chàng không sao chứ. Hư trúc cười đáp ta không sao. Lão già đó công lực quả ghê gớm. Đoàn dự hỏi ngữ yên nàng có biết công phu vị tiền bối vừa sử dụng là gì không? Ngữ yên chầm chậm đáp: nếu thiếp nhớ không lầm thì đó chính là thần công phật môn chính tông vô lượng liên hoa, đã tuyệt tích hàng trăm năm rồi. Đám người trúc, dự trầm ngâm 1 chút rồi tiếp tục đến trước mép mỏm đá kính rượu tiêu phong. Đoàn dự cất tiếng đại ca thấm thoát đã 18 năm rồi, chúng đệ thật có lỗi. Khi kết bài đã hứa rằng có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, tuy không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng năm cùng tháng cùng này. A tử muội muội, hị vọng ở dưới suối vàng hãy chăm sóc tốt cho đại ca ta. Hư trúc cùng đoàn dự ngậm ngùi, cầm bình anh hùng tửu cùng đoàn dự uống cạn. Tiếp đó vương ngữ yên cùng ngân xuyên cũng đến bái tế tiêu phong và a tử. Cả đám dự trúc lưu lại thêm một lát thì đứng dậy chuẩn bị khởi hành. Hư trúc nói trời cũng đã tối rồi, đại ca chúng đệ đi đây, năm sau anh em ta sẽ hội ngộ. Tam đệ. Tâm muội. Từ đây về đại lé cũng tiện đường tới chỗ ta, hay là ghé qua linh thứu cung chơi một chuyến. Ngân xuyên cũng tiếp lời phải đó. Ngữ yên muội, cũng đã 2 năm muội không thăm chỗ vợ chồng ta rồi. Còn trường túc thường hay nhắc đến mặc yến. Tỉ thấy chúng rất đẹp đôi. Thế nên muốn hỏi xem ý kiến vợ chồng muội như thế nào. Ngữ yên mỉm cười đáp. Nếu được như thế thì còn gì bằng. Dự ca và trúc ca đã thấn lại càng thêm thân. Nhưng chẳng biết ý của mặc yến nhà muội thế nào. Đoàn dự liền cất tiếng thực không giấu gì nhị ca nhị tẩu. Đại lý năm nay hạn hán kéo dài, dân chúng mất mùa nên công việc trong triều rất nhiều đệ phải về gấp giải quyết. Còn chuyênh đại sự của 2 đứa nhỏ thì hay là để tháng 9 tới đây vợ chồng đệ mời nhi ca nhị tẩu và tiểu điệp tới đại lý chơi một chuyến. Nếu như bọn trẻ thực sự ưng nhau thì chúng ta hãy chủ trì đại lễ cho chúng luôn. Hư trúc cùng ngân xuyên đều gật đầu. Thế rồi hai nhà rục rịch chuẩn bị đồ đạc cùng nhau rời khỏi nhạn môn quan.

Bạn đang đọc Thiên Long Bát Bộ Phần 2 sáng tác bởi mizukiyue
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mizukiyue
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 744

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.