Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song Thần Tranh Đấu Đoạt Mỵ Nương

Tiểu thuyết gốc · 1097 chữ

Vào những dịp lễ hội lớn ở hoàng thành do nhà vua tổ chức. Mai An Tiêm từ Hồng Tâm Đảo mang trái cây kỳ lạ của mình vào cung tiến lên vua. Hùng Vương sau khi nếm thử vị của Hồng Tâm Lục Quả cảm thấy rất vừa ý, bèn thưởng cho Mai An Tiêm bằng cách xóa hết tội trạng của ông năm xưa. Còn lệnh cho Mai An Tiêm năm nào cũng phải mang theo loại trái cây này vào cung dâng lên thánh giá.

Từ đó Hồng Tâm Lục Quả trở thành cực phẩm hoàng trái, chỉ dành để tiến cống lên vua Hùng. Ngoài nhà vua chỉ có các tầng lớp quý tộc như Lạc Hầu, Lạc Tướng, Bồ Chính mới được thưởng thức.

Đến khi Hùng Vương thứ 17 qua đời triều đại của Hùng Vương thứ 18 kế tiếp. Mai An Tiêm cũng già cả mà chết đi, hậu nhân Mai gia vẫn tiếp tục kế thừa di sản của gia tộc, vẫn lấy việc trồng trọt Hồng Tâm Lục Quả làm kinh tế phát triển trong gia đình.

Nhờ vào cực phẩm hoàng trái này mà Mai Gia ngày càng phát triển, kiến lập sơn trang hùng vĩ oai danh một cõi. Mai Gia Trang được xây dựng trên Nga Sơn, ngọn núi mà Mai An Tiêm đã tru sát cự điểu tìm ra quả thần.

Qua nhiều năm trôi qua hậu nhân Mai Gia mở rộng diện tích trồng Hồng Tâm Lục Quả, nên số lượng của trái cây này ngày càng nhiều hơn. Đến thời của trang chủ Mai An Tâm, thì số lượng hoàng trái đã nhiều không đếm xuể. Trang chủ Mai An Tâm là người rộng lượng lại tốt bụng, hàng năm ngoài dâng trái tiến vua ra, ông cũng đem một số lượng không nhỏ hoàng trái, bán ra cho dân chúng Văn Lang cùng thưởng thức.

Chính vì như thế mà sự xuất hiện của người Mai gia ở Nam Ngư Thôn mới khiến thôn này tập nập rộn ràng lên hẳn. Mội khi thuyền của Mai Gia ngang qua là dân chúng trong vùng đều nô nức kéo đến.

Hắc Hải vốn không có hứng thú với hoàng trái nên không đi xem người ta mua bán Hồng Tâm Quả. Quan trọng là chàng đã hứa với Bạch Linh sẽ đưa nàng đi nghe một lão nhân tên là Huân Bá kể chuyện.

Huân Bá là một ông già đã bước sang tuổi xưa nay hiếm, da mặt nhăn nheo, răng trong miệng cũng đã rụng gần hết. Nhưng ông lại có biệt tài kể chuyện, ai nghe cũng thích, cuốn lấy không muốn rời.

Cứ mỗi phiên chợ là Huân Bá lại xuất hiện dưới gốc cây Tùng niên đại trăm năm, để kể chuyện cho mọi người nghe. Từ sự tích thần linh Lạc Long Quân tiêu diệt kình ngư ở Đông Hải, đến Long Quân Thần Kiếm mà Lạc Long Quân đã để lại trên đền thờ ở Nghĩa Lĩnh Sơn. Mọi chuyện từ xa xưa cho đến bây giờ qua lời kể của Huân Bá đều như được triển hiện ngay trước mắt.

Người nghe yêu thích khi đứng dậy thì tặng ông một ít sản vật của địa phương, có người tặng gạo, có người tặng cá, nói chung là dân chài có gì cho nấy.

Huân Bá thì vẫn cười hiền từ, ông cũng không quá để tâm đến những thứ mà người dân tặng cho mình. Đối với ông cho cũng được mà không cho cũng chẳng sao, ông vẫn tận tình kể những câu chuyện của mình một cách say sưa, như thể đó là một phần ý nghĩa trong cuộc sống của ông vậy.

Hôm nay không biết Huân Bá sẽ mang đến cho mọi người một câu chuyện lý thú gì nữa đây, tuy không biết là chuyện gì nhưng chắc chắn sẽ là một câu chuyện rất đáng để ngồi nghe.

Hắc Hải đã gánh cá đến gần phía bên gốc Tùng, thấy mọi người đang chen chúc nghe Huân Bá kể chuyện. Hắn hướng mắt nhìn khắp mọi nơi xem Bạch Linh của mình đang đứng ở chỗ nào.

Quả nhiên ở chỗ phía đó hắn đã thấy cái bóng dáng thon gọn mảnh mai của nàng, có lẽ vì mọi người tập trung đông quá cho nên nàng không thể chen được vào sâu bên trong hơn được.

Trung lúc Bạch Linh đang bất lực trước bức tường người dày đặc phía trước, thì một cánh tay chắc khỏe lực lưỡng đã gạt dòng người qua một bên. Tiếp đó một bóng người cao lớn như chùm kín hết thân thể của nàng xuất hiện từ phía sau. Đồng thời một giọng nói trầm ổn cất lên như đủ sức nặng đè bẹp bất kỳ một trướng ngại nào cản đường của hắn.

- Cứ yên lặng đi tiếp đi ta sẽ cản họ cho muội.

Bạch Linh quay đầu nhìn lên chính là chàng trai đánh cá với nước da rám nắng ngăm đen, chàng để mình trần lộ ra bờ ngực vuông vức, cầu vai to rộng như một vị thần trong những câu chuyện của Huân Bá.

Bạch Linh cảm thấy vô cùng an toàn khi được chàng trai ấy che trở, cứ thế cánh tay của Hắc Hải gạt những người phía trước sáng hai bên, tạo nên khoảng trống để cho nàng tiến vào.

Hai người cứ thế bước thật chậm đi vào phía trong, sau khi đã vượt qua được dòng người đông đúc, Trước mắt họ là một gốc cây Tùng già cỗi có đến trăm năm niên đại là ít. Gốc cây xù xì hiện rõ những vết tích của thời gian tàn khốc. Bên dưới gốc của cái cây già cỗi này có một ông cụ ngồi đó, tuy ông đã rất nhiều tuổi rồi nhưng nét mặt vẫn hồng hào, đặc biệt là hai mắt vẫn rực sáng lạ thường. Ông khoanh chân ngồi trên một chiếc ghế làm bằng đá, người mặc một bộ áo màu nâu để lộ một nửa bên vai.

Thấy mọi người đã tập trung đông đủ, Huân Bá dơ hai tay làm bộ ra hiệu cho mọi người yên lặng. Sau đó ông trịnh trọng nói:

- Kính thưa mọi người! Đề nghị tất cả hãy yên lặng để nghe lão phu kể chuyện. Câu chuyện hôm nay của chúng ta sẽ là Sơn Tinh Thủy Tinh Song Thần tranh đấu đoạt Mỵ Nương.

Bạn đang đọc Thiên Mệnh Thần Võ sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.