Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Linh Thể

Tiểu thuyết gốc · 1320 chữ

Ba năm sau!

Áaaaa!

Tiếng thét chói tai của linh hồn Vương Trung trong ba năm này khi nhục thân hắn được đúc luyện thành công.

Nhưng vì độ hoàn mỹ dung hợp lại giữ linh hồn và nhục thân, Hoả Kỳ Lân dùng Thánh Hoả bản thân mình đốt linh hồn hắn trong ba năm. Ngay cả nhục thân đã đúc ra cũng bị Hoả Kỳ Lân dùng lửa thần thêu đốt.

"Tiểu tử, ta biết ngươi rất đau đớn nhưng muốn cơ thể hoàn mỹ thì không thể không một chút hi sinh nào cả!" Nói xong nó lại tăng lượng lửa lớn hơn.

Nhục thân không có linh hồn, bị Thánh Hoả thêu ba năm không một vết trầy xước nhưng linh hồn Vương Trung thì đau đớn vô cùng, y như dùng trăm ngàn con dao đâm vào linh hồn hắn vậy.

Giờ Vương Trung mới hiểu nhục thân hắn chắc chắn là thứ hoàn mỹ nhất. Linh hồn bị đốt chỉ một ngọn lửa.

Nhưng nhục thân hắn ba năm trước bị đến năm loại Thánh Hoả cùng thêu đốt, mà còn nằm trong nhục thân của hắn.

Hắn càng lúc càng thích nghi với Thánh Hoả Kỳ Lân nhưng lại có một suy nghĩ, nếu linh hồn quay về thân xác không biết chịu nổi 5 ngọn lửa Thánh Linh cùng đốt trong cơ thể mình hay không?

Một tháng sau, Hoả Kỳ Lân nhìn vào linh hồn của Vương Trung đã không nghe thấy tiếng hắn kêu thảm thiết nữa, rồi lại nhìn vào nhục thân của Vương Trung.

"Thời cơ tới rồi!" Hoả Kỳ Lân thu ngọn lửa về rồi thi triển phép thuật dung nhập linh hồn Vương Trung vào thân xác.

Nó gầm lên một tiếng: " Ngoan cố dung hợp cho ta."

Linh hồn đi vào thể xác sự kết hợp hoàn mỹ, một luồng ánh sáng năm màu thẳng lên xuyên qua hang động bắn thẳng lên trời.

Ở một đại vực cách đó hàng triệu dặm, một thanh niên nam tử có vẻ bễ nghễ thiên hạ tuấn lãng nhìn lên trời cao tự mình lẩm bẩm:

"Tên phong tử đó hắn thành công rồi sao? Haizz, không biết ta có còn là đối thủ của hắn không!"

Vị nam tử đó, không ai khác chính là Thiên Đế duy nhất của giới này Lục Tinh Thiên Đế - Triệu Hướng Thần.

"Cao Nguyên" Nam tử thốt lên:

Một lão giả, mặc một bộ đồ xám, lưng còng đôi mắt thể hiện sự tang thương tuế nguyệt quỳ gối đầu cúi xuống chấp tay cung kính:

"Bái kiến Thiên Đế! Lão nô xin nghe dặn dò."

Vị nam tử ngồi trên Long Ỷ lười biếng nói:

"Ngươi xuất cung đi điều tra, có phải Lữ Phi Vân đã luyện thành Thánh Linh Chân Kinh rồi phải không? Còn nữa nếu gặp hắn nói với hắn trong 18 vực, hắn cứ chọn 9 vực hắn muốn làm chủ. Từ nay, ta với hắn cùng chia mỗi người một nửa giang sơn."

"Tuân mệnh!" Lão giả cúi người thật sâu:

Thanh niên đứng dậy khỏi ghế rồng chấp tay sau lưng nhìn lên bầu trời:

"Mong rằng ngươi luyện thành thần công, sẽ tạo phước cho bá tánh thiên hạ và Hoài Thiên Tiên Giới, Ma tộc nhiều năm cũng bắt đầu rục rịch là hoạ là phúc thì cũng khó tránh."

Ở Động Thiên, Vương Trung từ khi linh hồn nhập vào nhục thân đã ba ngày hắn chưa tỉnh. Hoả Kỳ Lân dường như chả có gì bất ngờ lẳng lặng vừa hấp thu thiên địa nguyên khí bổ sung cho lực lượng hao hụt ba năm nay, vừa chờ đợi.

Ngày thứ tư, tiểu hài tử Vương Trung mở mắt ra, khi hắn ngồi dạy dùng tay sờ vào mặt và cơ thể của mình. Cảm nhận cơ thể  tràn đầy sức mạnh và tinh khí hắn cảm thấy thật sảng khoái!

Hahaha! Hắn cười một tiếng thật to rồi đứng trước Hoả Kỳ Lân chắp tay bái thật sâu:

"Đa tạ tiền bối! có ơn tái tạo thân thể cũ của ta nhiều bệnh tật, nay đút lại thân thể ta cảm giác nếu ta có thể để thân thể này trưởng thành. Ta sẽ có sức dời non lấp biển."

"Tiểu tử, không cần lẽo mép hành trình cường giả của ngươi chỉ mới bắt đầu thôi gán tu luyện cho tốt!" Hoả Kỳ Lân hấp thu nguyên khí thiên địa không nhìn Vương Trung trả lời:

Kìm nén sự vui mừng, Vương Trung hỏi:

" Tiền bối, không biết hiện tại ta là cảnh giới gì?"

"Ngươi sao, vẫn là phàm nhân thôi!" Hoả Kỳ Lân trả lời một cách lơ đểnh:

Vương Trung há hốc mồm, suy nghĩ không phải ta đúc thân thể thêu đốt linh hồn ba năm sao lại là phàm nhân được chứ!

Hiểu được cách nghĩ trong lòng của hắn, Hoả Kỳ Lân liền nói: "Ta đúc thân thể cho ngươi chứ đâu nói đúc xong ngươi sẽ một bước lên mây đâu. Cơm phải ăn từng miếng, nhà xây cũng phải vững chắc nền móng, ta đã giúp ngươi đúc thân thể vô khuyết hoàn mỹ thì sẽ dạy cho ngươi tu luyện. Ngươi ở đó chờ ta!"

"Vãn bối đa tạ tiền bối!" Vương Trung chấp tay cúi đầu thật sâu nói:

Nửa tháng sau, Hoả Kỳ Lân kết thúc quá trình tu luyện nó nhìn Vương Trung đang nằm ngủ ở góc cây liền dùng thần thức truyền âm:

"Tỉnh dậy đi tiểu tử thúi, ta dạy ngươi tu luyện."

Vương Trung giật mình tỉnh giấc nhưng khi thấy Hoả Kỳ Lân đang di chuyển đằng trước hướng về xác đạo nhân hắn cũng không nhiều lời mà đi theo sau.

Kỳ Lân dùng miệng hút một cái, chiếc nhẫn trong ngón tay lão đạo nhân rơi vào trước mặt nó, nó phung một ngụm tinh khí rồi ném cho Vương Trung.

"Đeo nó lên sau này có nó ngươi không cần mang hành lý cồng kềnh tiết kiệm được sức lực." Hoả Kỳ Lân nói:

Do có kiến thức ở Trái Đất cũng đọc qua được nhiều loại truyện tiên hiệp, tu tiên hắn không cần hỏi cũng biết đây là một loại giới chỉ không gian dùng để chứa đồ vật.

Chỉ là hắn lúc này còn là một phàm nhân, nên không thể mở được để xem bên trong có những gì.

Không nhiều lời Hoả Kỳ Lân quăn hai quyển sách vào người Vương Trung nói:

"Tiểu tử quyển màu xanh là công pháp, màu đỏ là kiếm pháp. Ngươi luyện tầng một của công pháp trước rồi luyện kiếm pháp sau."

Dứt lời, Hoả Kỳ Lân biến mất để lại Vương Trung nhìn vào hai quyển sách. Quyển màu xanh khỏi cần xem hắn cũng biết là 'Thánh Linh Chân Kinh' nhưng quyển màu đỏ lại là kiếm pháp gì.

Khi lật ra xem bìa quyển sách vẻn vẹn bốn chữ "Chấn Thiên Kiếm Quyết' hắn tò mò lật sách ra trang thứ nhất ra đọc, nhưng điều hắn bất ngờ không phải kiếm quyết, trang thứ nhất là do Chấn Thiên Quân tự mình ghi lại kinh nghiệm tu kiếm của bản thân.

"Bản toạ Lữ Phi Vân, người đời gọi ta là Chấn Thiên Chân Quân từ nhỏ bổn toạ đã có niềm say mê với võ học. Năm lên Ba tuổi, lần đầu tiên thổ nạp linh khí thiên địa do thể chất đặc thù tấn thăng Khí Sư. Được Thần Kiếm Chấn Thiên chọn chủ năm lên Bảy tuổi ở Vực Vô Môn, qua nhiều trận tỷ thí đả bại cao thủ tất cả động thiên, phúc địa.

Tự mình sáng tạo ra 'Chấn Thiên Kiếm Quyết' năm Mười tám tuổi được mệnh danh 'Kiếm Tiên'."

Bạn đang đọc Thiên Nghịch Thời Không sáng tác bởi vuongtrung159
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vuongtrung159
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.