Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Linh Quả, Đột Phá!

Tiểu thuyết gốc · 1155 chữ

Trái Đất, ở Thành Phố Hồ Chí Minh, Việt Nam. Thành phố mang tên vị lãnh tụ vĩ đại, chuyến bay hạ cánh chiều ngày hôm đó tiếp đón là các gương mặt tiêu biểu đứng đầu là Bộ trưởng Ngoại giao, các quan chức cấp cao của Việt Nam và các quan chức trong Thành phố.

Họ đứng đây để tiếp đón Giáo sư Robert nhà khoa học hàng đầu về không gian vũ trụ, được các đặc vụ của Mỹ hộ tống và bảo vệ ghé thăm Việt Nam và tìm hiểu về người đầu tiên đi xuyên qua cánh cửa không gian do ông sáng tạo ra.

Bước xuống chuyến bay, Robert cảm thấy hạnh phúc và hồi hộp khi nghe tin từ lãnh sự quán Mỹ báo cáo về Việt Nam, có người đầu tiên thành công xuyên qua cánh cửa không gian do ông tạo ra.

Nhưng tin tức đã trễ hơn 7 tháng do ông phải tham gia thiện nguyện ở Châu Phi khi về nước ông mới nghe được tin tức.

Tổng thống Hoa Kỳ đã yêu cầu ông phải bay sang Việt Nam ngay lập tức.

Mở đầu cho chuyến thăm việc làm lần này là một cái bắt tay với bộ trưởng Bộ Ngoại giao và các quan chức trong nước của họ ông không thể chờ ngay và nói:

"Tôi rất hân hạnh được đến Việt Nam, nhưng các ông cũng biết tôi còn có nhiệm vụ xem xét cánh cửa không gian đã đưa cậu ấy đi."

Người phiên dịch nghe được và gửi lời đối thoại của Việt Nam cho ông ấy:

"Chúng tôi rất sẵn sàng cho việc này, chúng tôi đã chuẩn bị xe ông có thể ngồi nhiều nhất là 8 tiếng có thể đến Thành phố nơi người đầu tiên bước qua được cánh cửa đó."

Không đợi Robert trả lời, người phiên dịch lại nói tiếp những lời của quan chức Việt Nam gửi tới ông ta:

"Chúng tôi mong Mỹ sẽ giữ lời hứa đã đề ra với các nước về khoản chi phí cho người bước cánh cửa và mong ông hãy làm mọi cách đưa cậu ấy về an toàn."

"Tất nhiên tôi sẽ làm hết khả năng của mình. Giờ lên xe nào!" Không đợi trò chuyện xong Robert đã nhảy lên xe đó Việt Nam chuẩn bị trước đi phía sau ông là đoàn xe của đặc vụ.

Hoài Thiên Tiên Giới:

Trong sơn động Vương Trung vẫn ngồi thổ nạp thiên địa nguyên khí nếu ở Trái Đất một ngày có 24 giờ thì ở đây họ chia ra thành 12 canh giờ giống như các nước Châu Á thời phong kiến.

Mỗi ngày, hắn chia ra 4 canh giờ hắn luyện kiếm, 2 canh giờ ăn uống nghỉ ngơi, thời gian còn lại hắn thổ nạp thiên địa linh khí vận chuyển công pháp 'Thánh Linh Chân Kinh'.

Thời gian cứ trôi qua, hắn cứ vận công thổ nạp nhưng vẫn không thể phá vỡ gông cùm xiềng xích của tầng 2 công pháp đột phá tầng 3.

"Chả lẽ, ta tu luyện có sai lầm hay sao!" Hắn lấy ra quyển công pháp xem đi, xem lại nhưng vẫn không ra sai lầm trong khi tu luyện công pháp.

"Không được, ta không thể dặm chân ở đây ta đã ở Khí Sư Trung Kì quá lâu rồi! Phải thỉnh giáo hắn một phen mới được." Hắn ngồi dậy bước đến bên kia động phủ nhưng chân vừa tới vách ngăn động phủ bên kia hắn dừng chân.

Miệng hô lớn, nhưng chấp tay, cúi người: " Tiền bối, ta gặp bình cảnh trong tu luyện không biết người có thể giải đáp thắc mắc cho ta không?"

Tiếng nói truyền từ trong động phủ ra: "Bình cảnh của ngươi là không đủ nguyên khí để đè nén phá tan cùm xích cảnh giới. Ngươi có thấy trái cây trên cây giữa xác của Tứ Linh kia không?"

Hắn xoay người nhìn về xác của bốn con Thánh Thú đúng là có một cái cây ở gốc khuất, cây xanh um tùm. Trên cây có tổng cộng 9 quả 3 xanh 6 đỏ như máu.

"Ta nhìn thấy nhưng không biết trái cây đó có tác dụng gì?" Hắn thôi nhìn trái cây trên cây đó mà quay lại nhìn về động phủ khom người hỏi:

Trong hang động lại có tiếng truyền ra:

"Đó là Thánh Linh Quả, khi Thánh Linh vẫn lạc máu của chúng sẽ nuôi dưỡng ra Thánh Linh Thụ cho ra quả nuôi dưỡng sức mạnh huyết mạch của Thánh Linh đã mất. Nếu ai ăn được sẽ được tăng cường nhục thân huyết mạch, thêm nữa sẽ có nguồn năng lượng linh khí khổng lồ thích hợp cho việc đột phá."

"Nhưng tiểu tử ngươi đừng tham lam ăn hết một lượt một quả thôi đã đủ cho người no bạo thể mà chết. Lúc đó đừng trách ta không nhắc nhở ngươi. Hừ!" Tiếng nói lại vọng ra nhưng mang vẻ uy hiếp:

Hắn cười khổ, đúng là không còn loài thì có dị tâm nhưng hắn vẫn chấp tay bái thật sâu vào trong động nói: "Đa tạ tiền bối, đã chỉ điểm."

Bái xong, hắn xoay người phóng thẳng về phía Thánh Linh Thụ nhìn dòng năng lượng trong trái cây, ăn nuốt nước miếng thật sâu nhưng vẫn nghe lời dặn chỉ dám hái một quả.

Hắn lục trong giới chỉ của Lữ đạo nhân một cây đao sắc bén, và một hộp ngọc trắng ngà nhìn rất linh tính không biết làm từ loại vật liệu gì.

Hắn bổ đôi Thánh Linh Quả một phần cho vào trong hộp ngọc rồi để vào trong giới chỉ không gian, phần còn lại hắn đến bên cạnh dòng suối, một hơi bỏ vào trong miệng.

Thánh Linh Quả vào bụng, đầu tiên một luồng hơi ấm đi vào cơ thể đi qua các kinh mạch gọt rửa hàng trăm lần.

Chưa qua được 5 hơi, một nguồn năng lượng vừa mạnh vừa nóng chảy trong người hắn.

Năng lượng khổng lồ, làm căng nhục thân hắn trong không trung. Hắn có cảm giác như mình như sắp nổ tung vậy.

"Nóng, nóng quá! Ta không thở được!" Nguồn năng lượng thổi căng phồng nhục thân của hắn nếu không được giải tỏa chắc chắn hắn sẽ bị nổ tung.

Một luồng ánh sáng từ trong động phủ bắn ra đẩy hắn xuống con suối nhưng lại ổn định hắn, để hắn có thể tĩnh toạ bắt đầu quá trình đột phá.

"Tiểu tử này, ta vừa mất một nửa nội đan và Thánh Hoả. Bế quan vẫn không được yên tĩnh." Tiếng thì thầm trong động phủ phát ra nhỏ yếu ớt đến ở gần động phủ vẫn không nghe được.

Bạn đang đọc Thiên Nghịch Thời Không sáng tác bởi vuongtrung159
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vuongtrung159
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.