Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập khảo thí 2

Phiên bản Dịch · 1137 chữ

Chương 4. Nhập khảo thí 2

Vị trí của Trần Truyền khá gần phía trước, không bao lâu đã đến trước một cái bàn, phía sau bàn là một học viên nữ rất hòa đồng, tóc ngắn chỉnh tề, trang điểm nhẹ nhàng, nụ cười rất ngọt ngào, nhìn thấy hắn ngồi xuống, hai mắt sáng ngời, đẩy một tờ giấy đăng ký tới trước mặt hắn, mỉm cười nói:

" Bạn học, điền theo chú thích bên trên là được rồi, chú ý những chỗ này đừng có tẩy xóa..."

Nàng vươn ngón tay trắng xanh, rất tri kỷ chỉ ra mỗi một chỗ, Trần Truyền để ý đến lúc ngón tay nàng chỉ rất có lực, trong lúc lơ đãng cơ bắp căng thẳng chứng minh nàng không yếu đuối giống như mặt ngoài.

Chờ Trần Truyền điền xong thông tin cơ bản, lại xác nhận giấy tờ thân phận, liền phải giao một trăm đồng phí báo danh.

Cái này gần như bằng với tiền tiêu vặt một tháng của người trẻ tuổi giàu có, gia đình bình thường có thể dư dả hơn hai tháng.

Chờ sau khi giao tiền, nữ học viên hỏi hắn: "Bạn học, trước kia ngươi đã học qua quyền pháp cơ sở chưa?"

Trần Truyền lắc đầu.

Nữ học viên nói:

"Ta cũng đoán như thế."

Người luyện võ và chưa luyện qua liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra, cơ bắp phân bố trên người, tiết tấu động tác cùng người bình thường là có khác nhau, người hiểu nghề rất dễ dàng có thể phân biệt.

Nàng nghiêm túc nhắc nhở:

"Bạn học Trần, tôi không biết vì sao bạn có lòng tin tới báo danh, nhưng bạn phải cẩn thận, lát nữa sẽ sắp xếp học viên cấp cao đến đối kháng với bạn, sẽ có lão sư ở bên cạnh xem bình luận, lúc nhập học lão sư chủ yếu xem các bạn ứng biến, mà không phải thắng thua, đừng tự áp lực bản thân, cố gắng thể hiện bản thân là được."

Trần Truyền mỉm cười, nói: "Cảm ơn học tỷ.”

Nữ học viên cảm thấy nụ cười của hắn rất rạng rỡ, mạnh mẽ có tinh thần phấn chấn, cũng cười cười với hắn.

Ở một bên khác, có mấy thanh niên đang đi tới, một người trong đó nhìn thấy nữ học viên đang cười với Trần Truyền, trong lòng đột nhiên có chút khó chịu, quay đầu nói với một học viên lớn tuổi:

"Lão Lưu, ứng viên đối kháng nhập học là ngươi sắp xếp đúng không?"

Hắn hất cằm ra hiệu với Trần Truyền:

"Ta tới gặp tiểu tử kia."

Lưu Thải cảnh giác nói:

" Ngươi muốn làm gì?"

Thanh niên cao không chút che giấu nói:

"Hắn sao, tiểu nương bì này luôn nghiêm trang, chưa từng cười với lão tử, thế mà cười với tiểu tử này? Lão tử nhìn hắn không vừa mắt, muốn giáo huấn hắn một chút!"

Lưu Thái cảnh cáo hắn: "Đan Hùng, đừng làm loạn."

Bộ dáng Đan Hùng rất ngang ngược, trừng mắt nhìn hắn, nói: "Ngươi nói xem có được hay không?"

Lưu Thái do dự một chút, Đan Hùng quen biết không ít người, lại cùng một ít bang phái bên ngoài trường học có liên hệ không minh bạch, mà người đến đây báo danh đều là học sinh không có bối cảnh gì, hắn không muốn vì chút chuyện nhỏ này mà đắc tội người này, liền gật đầu với hắn.

Đan Hùng vỗ vỗ vai hắn: " Cảm tạ huynh đệ."

Lưu Thải nhắc nhở lần nữa:

"Ngươi chú ý một chút, đừng làm ra chuyện gì, làm cho ta khó xử."

Đơn Hùng không nhìn hắn, chỉ nhìn chằm chằm Trần Truyền, miệng qua loa: "Huynh đệ à, ta hiểu rõ.”

Học sinh trước Cựu Lâu báo tên xong, liền được vài tên học viên cấp cao lần lượt đưa vào Cựu Lâu, dừng lại trước cửa sân luyện công, sau đó bắt đầu phân phát dãy số, để cho bọn họ chờ ở bên ngoài.

Chỉ đợi một lát sau, cửa sân luyện công mở ra, đã có người bắt đầu kêu gào, mặc dù học sinh bị gọi đến có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn vô cùng khẩn trương, cẩn thận tiến vào sân thi.

Trần Truyền ở trước lúc cửa đóng lại nhanh đã chóng nhìn thoáng qua bên trong, phát hiện sân bãi rất lớn, mặt đất trải sàn gỗ bóng loáng, mặt hướng hành lang bị màn che dày đặc che đậy, giống có học viên đang đi lại và ghi chép cái gì.

Mấy học viên sau khi đi vào không bao lâu thì cửa lại bị đẩy mạnh ra, chỉ thấy có một học viên vừa mới đi vào đã được khiêng ra, nhìn qua mặt mũi tràn đầy máu tươi.

Nhìn thấy một màn này, đám thí sinh ở đây truyền đến một trận kinh hô.

"Ầm ĩ cái gì?"

Một học viên cao cấp quát lớn một tiếng:

"Các ngươi cho rằng Võ Đại là địa phương nào? Chút vết thương nhỏ này liền hô to gọi nhỏ? Không chịu được thì trở về sớm một chút!"

Các thí sinh đều im lặng.

Tiếp theo, các học viên theo số thứ tự lần lượt bị gọi vào, nhưng mỗi khi thi xong, cho dù không có thảm như thi sinh lúc đầu, nhưng đại đa số cũng đều mặt mũi bầm dập, hoặc là trên người mang thương, nghiêm trọng hơn một chút còn có người gãy xương.

Các thí sinh vẻ mặt đều rất bất an, hơn nữa bọn họ còn không biết, bị thương nặng như vậy, đến cùng có tính là thông qua hay không?

Nhưng người ở đây không có một ai rời khỏi, bởi vì cơ hội thay đổi vận mệnh cả đời chỉ có một lần như vậy, bọn họ đã đứng ở đây, thế nào cũng phải liều một lần.

Chờ đợi là một sự dày vò, Trần Truyền nhìn thấy rất nhiều người đứng ngồi không yên, còn có người khẩn trương đi nhà vệ sinh mấy lần.

Qua ước chừng nửa giờ, có học viên lần nữa hô:

"Số hai mươi, số hai mươi mốt, số hai mươi hai tiến vào trường thi..."

Trần Truyền hít sâu một hơi, ngày hai mươi mốt chính là mình, rốt cuộc cũng đến phiên hắn.

Hắn chỉnh lại vành nón, cùng một nam sinh cao lớn và một nữ sinh xinh xắn đi vào sân thi trong ánh mắt chăm chú của các thí sinh. Khi ba người đi cùng nhau, hắn có thể nghe được tiếng hít thở dồn dập của hai người.

Bạn đang đọc Thiên Nhân Đồ Phổ (Bản Dịch) của Ngộ Đạo Giả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.