Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta hoài nghi ta chính là Đệ Tứ Tổ!

Phiên bản Dịch · 1811 chữ

Hai người Cửu Huyền chân nhân và Lý Văn Cường đi ra đại điện rồi đi vào bên trên đường chính của Tử Vân Phái.

Lúc này, tại nơi đây đã tụ tập vô số đệ tử tới vây xem. Sau khi trông thấy hai người bọn họ có bộ dạng giống như là hai huynh đệ, kề vai sát cánh với nhau rồi cười cười nói nói mà đi về hướng dưới núi, thì tất cả mọi người đều không thể nào bình tĩnh được nữa:

"Đây là tình huống như thế nào?!!"

"Cái tên này chính là Lý Văn Cường sao?!!"

"Khẩu khí của hắn thật lớn a! Dám gọi Tử Vân Phái là tiên đạo mênh mông như đêm dài sao?!!"

"Bọn hắn muốn rời đi kìa?"

"Cái tên Lý Văn Cường này có cái ma lực gì mà có thể để cho Cửu Huyền nguyện ý trở thành dạng này chứ?"

"Lấy kinh nghiệm nhiều năm của ta đến xem, thì phía sau chuyện này nhất định đã có giao dịch bí mật không thể cho ai biết!"

"Tê!!! Khủng bố như vậy á? Trương sư huynh, chẳng lẽ huynh rất có kinh nghiệm về vấn đề này sao?"

"Khụ khụ khụ. . ."

". . ."

Lúc này, Lý Văn Cường cùng Cửu Huyền chân nhân đang vô cùng đỏ mặt và thẹn đến phát hoảng mà kề vai sát cánh đi ra ngoài.

Lý Văn Cường khẽ trách:

"Aizz~! Lời kia của ta chỉ là thổi ngưu bức mà thôi! Tại sao mà ngươi lại đi nói ra như thế chứ? Thật mất mặt a. . . Tiên đạo mênh mông như đêm dài! Cái lời này mà truyền đi thì ta rất là mất mặt a! Mà ngươi thì lại không áp chế được lời đồn của thiên hạ!"

Cửu Huyền chân nhân thở dài nói:

"Bởi vì ta lúc ấy thực sự là nghĩ không ra cái lời nói gì cho có khí thế, do đó ta liền nhặt lên câu nói kia của ngươi để nói ra. Ta cảm thấy câu nói kia của ngươi xác thực rất ngưu bức! Nói ra câu đó sẽ khiến Cửu Lý đau nhức nhanh hơn!"

Lý Văn Cường nói:

"Lần sau ngươi thay lời khác đi!"

Cửu Huyền chân nhân hỏi:

"Ngươi còn có lời gì khác ngưu bức hơn sao?"

Lý Văn Cường mạnh mẽ nói:

"Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo!!!"

Cửu Huyền chân nhân trố mắt nói:

"Tê!!! Còn có loại lời nói khủng bố như vậy sao?!! Tốt! Rất có khí thế! Nó làm cho Bần đạo sôi trào nhiệt huyết a!"

Lý Văn Cường tự hào nói:

"Ngươi học tập nhiều lấy một chút đi! Ta còn có không ít loại lời nói ngưu bức như này!"

Cửu Huyền chân nhân gật gù nói:

"Đúng! Ta phải học thêm một chút loại lời này để lo trước khỏi hoạ! Mặc dù bên trên khí thế cùng thực lực thì ta đều thua, nhưng ngoài miệng là không thể thua được!"

". . ."

Cửu Huyền chân nhân một bước bước ra đại môn của Tử Vân Phái. Mặc dù hắn đang giả vờ như mình vô cùng không quan tâm, nhưng Lý Văn Cường vẫn có thể cảm thấy thân thể của Cửu Huyền chân nhân đã không tự chủ mà tự động run một cái.

Lúc này trong lòng Lý Văn Cường liền có chút phức tạp. Kỳ thật hắn cảm thấy Cửu Huyền chân nhân này thật sự không tệ. Trước đó, khi Cửu Huyền chân nhân bị hệ thống của mình vô duyên vô cớ tỏa định, thì trong lòng Lý Văn Cường vốn đã có chút băn khoăn. Mà hiện tại thì hắn lại càng thấy băn khoăn hơn.

Nhưng sau khi đi xuống núi thì Lý Văn Cường đã nghĩ thông suốt. Chính là về sau hắn sẽ không bạc đãi Cửu Huyền. Vì dù sao Cửu Huyền đã khẳng định khi Lý Văn Cường tiến vào Tử Vân Phái thì hắn sẽ làm nên chuyện ngưu bức. Mà lấy chính mình thực lực thì không ngoài một năm, Lý Văn Cường tin tưởng hắn liền có thể hô mưa gọi gió cùng với Cửu Huyền tại tu chân giới.

Đột nhiên Lý Văn Cường la lên:

"Uyyy!!!"

Cửu Huyền chân nhân đáp:

"Ngươi nói!"

Lý Văn Cường ngạc nhiên hỏi:

"Ngươi đang khóc á?!!"

Cửu Huyền chân nhân dừng bước lại quát:

"Lão tử không có khóc!"

Lý Văn Cường nói:

"Ngươi đang khóc còn gì?!! Nếu không thì ngươi trở về đi!"

Cửu Huyền chân nhân lạnh lùng quát:

"Nói nhảm! Lời nói của ta đều đã nói ra ngoài, nếu ngươi bây giờ để cho ta trở về thì đây không phải là ta tự đánh mặt mình hay sao?"

Lý Văn Cường cười lên ha hả, rồi sau đó đứng tại bên trong rừng cây mà nhìn lấy Cửu Huyền chân nhân như có điều suy nghĩ. Rồi Lý Văn Cường hỏi:

"Ngươi có dám tin tưởng ta về sau có thể lên như diều gặp gió hay không?"

Cửu Huyền chân nhân quả quyết đáp:

"Đương nhiên tin tưởng a!"

Cửu Huyền chân nhân thở dài nói:

"Mặc dù ngươi là người không có linh căn, nhưng ta đã lăn lộn nhiều năm như vậy nên trong lòng ta vẫn là rất nắm chắc. Bởi vì Thiên Đạo hệ thống của ngươi rất không tầm thường, mà ngươi lại có thể bị Thiên Đạo hệ thống coi trọng, thì điều này đã nói rõ ngươi là người được chú định chính là một vị cường giả quát tháo phong vân trong tương lai!"

Lý Văn Cường nghe vậy liền hít sâu một hơi, rồi chụp chụp bả vai của Cửu Huyền chân nhân và nói:

"Ngươi yên tâm! Về sau ta khẳng định sẽ bảo kê cho ngươi! Nơi đây không lưu ta thì tự có chỗ lưu ta! Về sau hai anh em chúng ta sẽ thành lập một môn phái mới. Và chúng ta liền thành lập môn phái mới đó ngay tại phía đối diện của Tử Vân Phái. Rồi mỗi ngày môn phái của chúng ta sẽ ngày càng cường đại, để cho bọn hắn nhìn xem chúng ta đang cường đại lên mỗi ngày!"

Cửu Huyền chân nhân bỗng giận hỏi:

"Ai cùng ngươi là hai anh em rồi hả? Ta là sư phụ của ngươi a!"

Lý Văn Cường khinh thường nói:

"Phi! Trước đó ngươi đã gọi ta là Lý tiên sinh, và ngươi cũng nói lấy thiên phú của ta thì ngươi không xứng làm sư phụ của ta! Chính ngươi đã nói như vậy a!"

Cửu Huyền chân nhân bình tĩnh đáp:

"Ngươi nói vậy cũng không phải là không có lý! Nhưng lúc đó trong nội tâm của ta là muốn làm ba ba của ngươi đó!"

Lý Văn Cường:

"? ? ?"

Vào thời điểm hai người vừa đi vừa đấu võ mồm, thì bên trên bầu trời bỗng xẹt qua một đạo lưu quang.

Một người một kiếm đang lơ lửng đứng giữa không trung ở phía trước mặt bọn hắn.

Đó là một lão đầu ăn mặc đạo bào, râu trắng tóc trắng đang đứng tiêu sái mà mờ mịt trong gió.

Cửu Huyền chân nhân thấy thế liền vội vàng quỳ xuống hô:

"Sư phụ!"

Lý Văn Cường cũng biết rõ ai đang tới nên hắn liền vội vàng hành lễ theo.

Lão đầu liếc mắt nhìn Cửu Huyền chân nhân, rồi lại nghiêm túc đánh giá Lý Văn Cường một lát mới hỏi ra:

"Ngươi chính là Lý Văn Cường đúng không?"

Lý Văn Cường khiêm tốn đáp:

"Thưa đạo trưởng, tại hạ chính là Lý Văn Cường!"

Lão đầu trầm mặc hồi lâu rồi nói ra:

"Ta cho ngươi thời gian năm năm! Trong vòng năm năm, nếu như ngươi có thể đi vào Ngưng Khí kỳ, thì ngươi chính là đệ tử chính thức của Tử Vân Phái! Năm năm về sau, nếu như ngươi vô pháp tiến vào Ngưng Khí kỳ, thì ngươi hãy tự mình rời đi, còn Cửu Huyền sẽ lưu lại!"

Hai người nghe vậy xong thì ánh mắt cả hai đều không khỏi sáng lên.

Lý Văn Cường liền hít sâu một hơi rồi nói:

“Cám ơn đạo trưởng đã cho ta cơ hội này! Hôm nay ta vì mình là người của Tử Vân phái mà kiêu ngạo, ngày mai Tử Vân phái vì có ta mà huy hoàng! Đạo trưởng đã cho ta một cơ hội, thì ngài cũng đã cho Tử Vân Phái một cơ hội!”

Vân Hồ đạo nhân nghe xong liền im lặng:

"? ? ?"

Vân Hồ đạo nhân nghẹn họng mà nhìn trân trối một lát, rồi sau đó hắn liếc mắt mà rời đi.

Trông thấy Vân Hồ đạo nhân đã rời đi, thì Cửu Huyền chân nhân lúc này mới đứng lên mà sầu mi khổ tứ nói ra:

"Ngươi đừng có chém gió tại trước mặt sư phụ của ta nữa có được hay không? Ta thật sự đã vì ngươi mà mướt mồ hôi rồi đó!"

Lý Văn Cường nghiêm mặt nói:

"Ta không có thổi ngưu bức đâu! Ta sẽ nói cho ngươi một cái bí mật, nhưng ngươi không được nói cho người khác biết!"

Cửu Huyền chân nhân nghe vậy thì liền trở nên hứng thú. Hắn gấp gáp nghiêng tai lắng nghe:

"Ngươi nói!"

Lý Văn Cường tự tin nói:

"Ta hoài nghi ta rất có thể chính là Đệ Tứ Tổ của Tu Chân giới a!"

Cửu Huyền chân nhân nghe vậy liền liếc mắt khinh thường rồi xoay người rời đi.

Lý Văn Cường đi ra mấy bước đuổi về phía trước mặt Cửu Huyền chân nhân và líu lo không ngừng nói:

"Ta nói thật đó! Ngươi nhìn xem, lấy thiên phú của ta thì một năm trúc cơ, hai năm kim đan, năm năm độ kiếp, mười năm sau ta liền đạt tới Đại Thừa kỳ a!"

Cửu Huyền chân nhân bực mình hỏi:

"Ngươi có thể ngừng chém gió lại có được hay không hả?"

Lý Văn Cường quả quyết nói:

"Lý Văn Cường ta xưa nay là người ngại ngùng hướng nội, không giỏi ngôn từ. Do đó ta không tuỳ tiện nói lời nào, nhưng mỗi khi ta nói ra thì nó liền trở thành sự thật! Nhưng gì ta nói với ngươi đều là thật a!"

Cửu Huyền chân nhân lạnh lùng nói:

"Nếu Lý Văn Cường ngươi là người ngại ngùng hướng nội thì bần đạo sẽ ăn phân luôn!"

Lý Văn Cường đáp:

"Vậy ngươi nên ít ăn phân lại một ngày đi!"

Cửu Huyền chân nhân:

". . ."

Bạn đang đọc Thiên Nộ Biến Thiên (Bản Dịch) của Đại Bảo Vật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YYNghĩaTình-HơnTấtCả
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 196

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.