Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Mở đầu

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

Ở Vạn Cổ Tinh Không, nơi tồn tại Tứ Thiên Tiên Vực, mỗi thiên có hàng trăm đến hàng nghìn tinh cầu nằm rải rác trong vũ trụ.

Nhưng nơi sâu nhất trong trung tâm của Vạn Cổ Tinh Không, được gọi là Trung Thiên Tiên Vực. Có Thập Đại Cổ Tộc, Ngũ Triều và Thiên Đình độc xưng bá chủ hàng trăm vạn năm qua, mang tên Vạn Cổ Thế Lực, đứng trên hàng trăm Bất Hủ Thế Lực.

Nhưng ít người biết rằng, mặt sau của nơi sâu nhất Vạn Cổ Tinh Không, tồn tại một thế lực duy nhất có thể ảnh hưởng đến toàn vũ trụ.

Tinh Anh Tiên Điện!

Một thế lực bí ẩn đã tồn tại gần trăm vạn năm, mặc dù không cổ lão bằng Vạn Cổ Thế Lực, nhưng lại sở hữu nhiều cường giả trẻ tuổi với thực lực tuyệt đối có thể gây ảnh hưởng đến toàn bộ Vạn Cổ Tinh Không. Đáng tiếc là thế lực này luôn ở ẩn, chưa từng xuất thế suốt hàng trăm vạn năm qua.

Nhưng thời điểm này, trong một vùng không gian nằm cách biệt với vũ trụ vạn cổ được gọi là Hư Thiên, tại một tinh cầu tên là Thiên Mang Tinh, nơi đặt trụ sở chính của Tinh Anh Tiên Điện.

Cả Tinh Anh Tiên Điện lúc này khắp nơi đều đang chấn động, bởi vì một tin tức, con trai của Điện Chủ mang về một đứa bé sơ sinh từ thế giới bên ngoài. Điều khiến cho mọi người ở Tinh Anh Tiên Điện phải thốt lên kinh ngạc, đó là đứa trẻ này là cốt nhục của Thiếu chủ và một vị Công chúa đến từ Vạn Cổ Thế Lực.

Nghe nói vị Công chúa không chỉ hạ sinh cho Thiếu chủ một hài tử, mà là một cặp song sinh, đều là trai.

Vấn đề một hài tử được hạ sinh từ Vạn Cổ Thế Lực luôn đem đến một tràng náo động rất lớn cho Vạn Cổ Tinh Không, mà đây lại là song sinh, thiết nghĩ sẽ loạn đến mức nào.

Thế nên chuyện này chỉ có cao tầng của bên Vạn Cổ Thế Lực và Tinh Anh Tiên Điện biết.

Không còn cách nào khác, giữa đôi bên đành phải bắt tay với nhau rồi trở thành thế lực láng giềng, một bên ngoài ánh sáng, một bên ẩn trong tối, kéo dài sự phát triển cho đôi bên.

Tinh Anh Tiên Điện còn ấp ủ một hoài bão to lớn, đó là tạo ra một thiên tài trẻ tuổi đứng trên mọi thiên tài đến từ Vạn Cổ Thế Lực.

Ngặt nỗi đứa trẻ mà Thiếu chủ mang về lại có thiên phú tu luyện rất thấp, so với người anh của nó thì một nửa cũng không bằng.

"Tư chất, thiên phú, tiềm năng..."

"Từ khi nào mà thiên tài của Tinh Anh Tiên Điện chúng ta đã bị giới hạn bởi ba chữ này vậy?"

Điện chủ Tinh Anh Tiên Điện nói bằng một ngữ điệu châm chọc, lập tức đánh tan nỗi thất vọng hiện lên trên mặt của các trưởng lão đang ngồi trong đại điện.

"Điện Chủ nói có lý, chỉ một thiên tài tầm thường của Tinh Anh Tiên Điện chúng ta, xưa nay cũng đã đủ để nghiền ép vô số Bất Hủ Thế Lực."

Đại Trưởng Lão mặc xích bào, khẽ gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ kính phục khi nhìn về phía vị Điện chủ đang ngồi trên bảo toạ hoàng kim.

"Đến mức các dòng dõi của Vạn Cổ Thế Lực ra mặt thì cũng chỉ ngang tay."

Nhị Trưởng Lão mặc tử bào, cũng nói.

"Quả thực chất lượng thiên tài của chúng ta hơn họ, thế nhưng thiên tài nào mà chả cần có tư chất, thiên phú và tiềm năng làm gốc để phát triển? Trọng yếu ở đây là tiểu thiếu chủ Tiêu An quá mức bình thường, so với các thiên tài dưới hạ giới còn không bằng kia."

Tam Trưởng Lão mặc huyền bào lắc đầu, thở dài.

"Vấn đề đó, hãng cứ để Đạo nhi lo, nếu không còn cách nào khác thì khi đó ta sẽ nhờ các vị lão tổ giải quyết."

"Như đã nói, Tinh Anh Tiên Điện chúng ta sinh ra là để biến kẻ bất tài thành thiên tài, thế nên không gì có thể làm khó."

Điện Chủ Vương Phong Vân lên tiếng.

Làm Điện chủ hơn nghìn năm nay, y chưa từng làm mất đi lòng tin của mọi người, vì thế mà một câu nói kia đủ để chứng minh Tinh Anh Tiên Điện không gì là không thể làm được.

Các trưởng lão còn lại tán thành với ý kiến của Vương Phong Vân, không tiếp tục nghị luận.

Tại thời điểm này, ở Thiên Cung Thần Đảo.

Bên trong một toà cung điện lộng lẫy vàng son, tràn ngập sương mù trắng lượn lờ, tiên khí huyền ảo hiển hiện.

Có một chiếc nôi được đặt gần đó, hào quang bảy màu rực rỡ quấn quanh, bên trong là một đứa trẻ sơ sinh nhìn qua trông như mới sáu tháng tuổi.

Đứa trẻ mở to đôi mắt ngây ngô tròn nhìn lên trần nhà, khều khều đôi tay mập mạp, lát sau đôi mắt lại láo liên đảo ra xung quanh, bao nhiêu vẻ hồn nhiên đều ở trong đó.

Đứa trẻ thấy không có ai ngoài nó, cậu cũng không khóc, chỉ buồn bã một chút, đưa tay lên miệng xinh để mút rồi thiu thiu ngủ lúc nào không hay.

Cậu chính là Tiểu thiếu chủ Vương Tiêu An, kẻ sau này mà một vị Tiên được cho là thiên tài đứng trên mọi thiên tài.

Mà đúng là như vậy thật.

Hơn sáu tháng sau, ngay khi Vương Tiêu An tròn một tuổi, vấn đề nói và đi lại đã không còn làm khó được cậu. Vương Tiêu An được cha mình - Vương Bá Đạo, đưa đi gặp các vị tổ tiên đã sáng lập ra Tinh Anh Tiên Điện.

Khi thấy Vương Tiêu An, các vị cổ tổ đều hết lòng yêu quý, sẵn sàng trao cho cậu hàng đống thiên tài địa bảo hiếm hoi để tu luyện, thậm chí là chỉ điểm trong việc tu luyện.

Vương Tiêu An không biết rằng vẻ ngoài hồn nhiên và cách đối đáp lễ phép của bản thân mới là thứ thu hút sự quan tâm của những vị cổ tổ, cậu chỉ vâng vâng dạ dạ rồi một lòng xếp bằng tu luyện.

"Nhị thập cổ tổ có nói, thế giới tu chân bên ngoài là nơi khắc nghiệt, nơi mà tính mạng của mình có thể bị đe doạ bất cứ lúc nào, vậy nên mọi sự lưu ý, tính trước hậu quả để về sau đối phó mới là điều cần thiết."

Vương Tiêu An nhắc lại câu mà một vị cổ tổ đã dạy.

Thời gian dần trôi, đến năm thứ hai.

"Thập cửu cổ tổ có nói, thế giới tu chân bên ngoài có tồn tại thiện ác. Chúng giống như một sự cân bằng, bên nào nhiều quá cũng sẽ không tốt. Vậy nên trước khi bước vào con đường tu tiên, trước tiên phải tu bản tâm của ta sao cho thật tốt, không được quá ác mà cũng không được quá thiện."

"Thập bát cổ tổ cũng nói, thế giới tu chân có tồn tại mạnh yếu. Kẻ mạnh có quyền định đoạt tất cả, kẻ yếu chỉ có thể nghe theo lời kẻ mạnh, điều ấy có phần đúng, nhưng chỉ đúng với kẻ cậy mạnh. Còn ta nghe theo ý của bản thân mình, không ra lệnh cho kẻ khác, cũng không bị kẻ khác điều khiển. Trên ta chỉ có ta, dưới ta..."

"... không bao giờ là ta."

Hai năm trôi qua, Vương Tiêu An lặp lại lời dạy của hai mươi vị cổ tổ. Cuối cùng cậu cũng tính là bước vào con đường tu tiên giả.

Tu tiên không phải là đơn thuần mong muốn trường sinh bất tử hay trở nên ngày càng mạnh, mà nó là cả một quá trình rèn luyện đạo tâm và mục tiêu của người tu hành muốn hướng đến.

Nhưng... Vương Tiêu An vẫn chưa biết đạo tâm của bản thân có hình dạng như thế nào, mục tiêu ra sao. Cậu chỉ biết ngoài Nhất Tổ và Nhị Tổ thì các vị cổ tổ khác đều muốn mình trở thành thiên tài độc nhất, khiến cho các thiên tài bên ngoài thế giới kia phải ngước nhìn.

Đến ông nội và mọi người cũng muốn Vương Tiêu An trở thành một hình tượng như vậy. Chỉ là phụ thân cậu không mong muốn Vương Tiêu An cuối cùng cũng có quyết định cho bản thân.

"Muốn kẻ khác phải ngước nhìn, ta phải trở nên khác biệt với họ. Mạnh mẽ hơn, thông minh và tốt hơn."

"Ta phải hoàn hảo hơn..."

Để mọi người quanh mình không thất vọng, cậu liền chuyên tâm tu hành.

Bạn đang đọc Thiên Tài Đến Từ Tinh Anh Tiên Điện sáng tác bởi Kissmenow242004
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kissmenow242004
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.