Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4: Hồ Mị Nhi

Tiểu thuyết gốc · 1575 chữ

Nghe Thiên Tâm Từ nói ra lời này, Vương Tiêu An hơi ngạc nhiên.

"Mị Nhi muội muội... Thánh nữ Hồ Mị Nhi?"

Vương Tiêu An nhìn về phía một vị thánh nữ cách đó không xa. Chính là thiếu nữ tóc vàng có hai cái tai thú trên đỉnh đầu, nàng mặc trên mình một bộ váy ngắn màu xanh nhạt có hoạ tiết hoa năm cánh, bên dưới là cặp chân căng mọng như bạch tuyết. Chưa kể đến chín cái đuôi hồ ly có màu vàng óng dưới viền váy mỏng hơi đung đưa.

Phía trên là phần áo dài tay hơi bó sát, ôm lấy cặp hung khí to bự của thiếu nữ, quả thực to đến mức không tưởng.

Trông nàng cũng không kém phần xinh đẹp nếu so với Thiên Tâm Từ, đều thuộc vào hàng ngũ Thập Đại Mỹ Nhân của Tinh Anh Tiên Điện.

Nàng chính là Thánh nữ Hồ Mị Nhi.

Xuất thân của nàng đến từ Vĩ Hồ tộc ở Đông Thiên, bản thể là một con hồ ly tinh màu vàng cho nên vẻ ngoài khi hoá hình vẫn có vài điểm khác biệt với nhân loại.

Trước đây Vương Tiêu An vốn không quen biết nàng, còn chẳng biết có người tên Hồ Mị Nhi tồn tại, làm sao biết nguyên nhân đối phương thích mình được cơ chứ?

Nhận thấy ánh mắt của hắn cùng với lời nói vừa rồi của Thiên Tâm Từ đã thu hút sự "quan tâm" của những người xung quanh, Hồ Mị Nhi biết tâm tư của mình bị bại lộ, nàng liền xấu hổ, hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống.

Việc thánh tử thánh nữ nảy sinh tình cảm khác giới với nhau đương nhiên không bị Tinh Anh Tiên Điện ngăn cấm, chỉ là vấn đề này khá nhạy cảm, sẽ khá phiền phức nếu truyền đến tai của người ngoài, thế nên Hồ Mị Nhi không tiết lộ người mình thầm thương cho ai khác ngoài Thiên Tâm Từ biết.

Ai ngờ Tâm Từ tỷ tỷ của nàng lại nói ra ngay trước mặt các trưởng lão và thánh tử thánh nữ khác đâu.

Trong lúc Hồ Mị Nhi không biết phải làm sao, Thiên Tâm Từ lúc này chạy đến, bắt lấy tay nàng.

"Tâm Từ tỷ?"

"Theo ta, ta dẫn muội đi thổ lộ!"

"Ách... không phải..."

Thiên Tâm Từ kéo Hồ Mị Nhi chạy về phía Vương Tiêu An.

Biết tính cách của Thiên Tâm Từ luôn luôn ngay thẳng và có phần thật thà quá mức, Hồ Mị Nhi cũng không tức giận đối với hành động của nàng, chỉ ôm lấy hy vọng mà chạy theo bước chân của Thiên Tâm Từ phía sau.

Nhóm thánh tử thánh nữ khác thấy câu chuyện của họ có chút thú vị, ai nấy cũng đều hứng thú ở lại xem diễn biến. Riêng các vị trưởng lão thì chỉ lắc đầu thở dài, không có hứng thú tham gia vào vấn đề tình cảm của hậu bối, sau đó hoá thành một đám bụi long lanh, tan biến ngay tại chỗ.

"Thánh tử Tiêu An, ta không biết lý do là gì, nhưng Mị Nhi muội muội vốn đã thích ngươi từ mười năm trước. Nàng cũng thường xuyên bỏ dở việc tu luyện để chạy qua Thiên Cung Thần Đảo để xem ngươi sinh hoạt như thế nào."

"Chỉ tiếc Thánh tử Tiêu An chăm chỉ tu luyện quá mức, những người khác bế quan một năm thì đi ra trải nghiệm sinh hoạt thường ngày vài ngày, còn ngươi thì một lần đóng cổng là đến chục năm."

"Ngươi có biết Mị Nhi muội muội khổ tâm vì ngươi lắm không?"

Thiên Tâm Từ nói một tràng dài, Hồ Mị Nhi đứng sau chỉ biết ngượng nghịu cúi đầu

Chỉ là Vương Tiêu An nghe xong, có chút không thể lý giải.

Việc Thánh nữ Hồ Mị Nhi có tình cảm với hắn nằm ngoài khả năng nhận thức của Vương Tiêu An, nói đúng hơn là hắn không hề cố ý gây thương nhớ cho cô nàng này.

Vả lại trước đó, hắn làm gì có quen biết đối phương làm sao có thể minh bạch được điểm này?

Cớ gì hắn phải biết người khác khổ tâm vì mình đâu?

Vương Tiêu An rất muốn nói ra một câu này để kết thúc câu chuyện ở đây, nhưng linh tính mách bảo hắn không nên.

Nếu Thánh nữ Hồ Mị Nhi đã có tình cảm với hắn thì cứ để mặc như vậy đi, dù sao Vương Tiêu An cũng không phải chịu thiệt thòi gì, việc tận dụng mối quan hệ gần gũi với một vị thánh tử thánh nữ khác để kết làm đồng minh sẽ chỉ có lợi chứ không có hại.

Trước tiên hắn sẽ tìm hiểu xem Thánh nữ Hồ Mị Nhi có tâm cơ gì? Nếu có thứ gọi là tình cảm thật thì cô nàng đặt bao nhiêu tình cảm vào hắn, sau đó tính tiếp.

Vương Tiêu An vốn là một người cẩn thận, biết suy nghĩ về mặt lợi và hại sau những việc mà mình làm, thế nên hắn liền lập ra một bước đi ở trong đầu.

Vương Tiêu An ngữ khí nhẹ nhàng.

"Chân thành xin lỗi Mị Nhi Thánh nữ, suốt bấy lâu nay ta vốn chỉ để tâm đến việc tu luyện và trau dồi thực lực mà không chú ý đến cô."

"Không sao đâu! Thánh tử Tiêu An không cần phải cảm thấy có lỗi, việc đó không liên quan đến ngươi."

Hồ Mị Nhi nghe thấy hắn nhận lỗi, vội vã ngẩng đầu nói.

"Dù sao do ta cũng chủ động đi tìm ngươi, ngươi cũng không cần phải để ý làm gì..."

"Vậy thì tốt rồi."

Vương Tiêu An làm bộ thở phào nhẹ nhõm, sau đó hỏi.

"Không biết vị trí nhiệm vụ sắp tới của cô, có tại Nam Thiên ngoại giới hay không?"

"Nếu cùng một chỗ hoặc gần, Mị Nhi Thánh nữ không ngại xuất phát cùng ta một chuyến chứ?"

Hồ Mị Nhi nhìn hắn chăm chú, có thể thấy sâu trong ánh mắt loé qua vẻ thất vọng, nhưng nét mặt của nàng lại giấu không được vui mừng.

Điều này khiến Vương Tiêu An hơi khó đoán, nhưng hắn vẫn rất thoải mái, vả lại mùi hương cơ thể của Hồ Mị Nhi khá dễ chịu.

Nó thơm như mùi của một loại hoa nào đó hắn đã từng rất thích, nhưng do tu luyện quá lâu nên giờ hắn cũng chỉ nhớ mang máng được vậy.

"Ta... ta cũng tại Nam Thiên ngoại giới, nếu có thể thì ta cũng muốn đi với Thánh tử Tiêu An đến đó, cùng giúp ngươi làm nhiệm vụ."

Hồ Mị Nhi vui vẻ trả lời, sau đó nàng với Vương Tiêu An trò chuyện một lúc.

Thiên Tâm Từ cảm thấy bản thân ở đây có hơi dư thừa, nàng chỉ lẳng lặng rời đi, nhìn hai người nói chuyện vui vẻ với nhau như vậy, là người ngoài nhưng không hiểu sao nàng lại có cảm giác không mấy dễ chịu.

"Chắc là ta nghĩ nhiều đi."

Thiên Tâm Từ tự an ủi mình.

Các thánh tử thánh nữ khác cũng lần lượt rời đi, họ vốn xem nhau như đối thủ nên không mấy thân thiết, nay mới chứng kiến một vị thánh nữ thầm thích một thánh tử, tuy không phải chuyện mới lạ nhưng lại rất hiếm gặp.

Sau khi trò chuyện với Thánh nữ Hồ Mị Nhi một lúc, Vương Tiêu An mới cùng hầu nữ Uyển Nhi trở về Thiên Cung.

Thiên Cung là một trong mười toà cung điện dành cho Thập Đại Thánh Tử Thánh Nữ, là nơi nghỉ dưỡng và bế quan, nên có thể thấy khắp nơi tràn ngập linh khí nhiều như sương mù, mờ ảo như bồng lai tiên cảnh.

Vương Tiêu An xếp bằng giữa trung tâm cung điện nguy nga, hắn tập trung điều tức linh lực trong cơ thể, linh khí cuồn cuộn tụ lại xung quanh, toàn bộ đều bị hắn hấp thụ vào cơ thể dần dần.

Cảm nhận được cảnh giới đã vững chắc, Vương Tiêu An liền điều động linh lực, muốn thôi diễn ra vài tuyệt kỹ mà bản thân đã học suốt chục năm qua.

Trước đó phải nói qua.

Vào năm Vương Tiêu An lên một tuổi, hắn được vài vị cổ tổ truyền thụ cho mấy loại bí pháp tuyệt kỹ.

Cái gọi là bí pháp tuyệt kỹ chính là chiêu thức, thần thông sở học của một vị đại năng sáng tạo ra. Nó có thể là bí pháp luyện thể, luyện thần hồn hay là tuyệt kỹ kiếm pháp, đao pháp hoặc quyền pháp...

Bí pháp cũng phân cấp bậc, từ thấp đến cao theo thứ tự lần lượt là Nhân cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp, Thánh cấp, Đế cấp và cuối cùng là Tiên cấp.

Cái gọi là Tiên cấp bí pháp rất khó tìm, thế nên ngoại trừ vài thế lực đỉnh tiêm lánh ẩn ra thì không một thế lực trong Vạn Cổ Tinh Không có thể sở hữu.

Mà Tinh Anh Tiên Điện, không thiếu Tiên cấp bí pháp.

Bạn đang đọc Thiên Tài Đến Từ Tinh Anh Tiên Điện sáng tác bởi Kissmenow242004
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kissmenow242004
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.