Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh là hung thủ! (1)

Phiên bản Dịch · 709 chữ

Chương 27: Anh là hung thủ! (1)

Edit: Hắc Thiên

Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

-------------------------------------

Trong bóng tối, Âu Dương mở to mắt, ôm đầu thống khổ: "A... Đầu đau quá..."

Động tác của hắn dường như đã đánh thức người bên cạnh...

"Đây... Đây là chỗ quái nào?" Bác như hắn xoa xoa đầu, khuôn mặt lộ vẻ nghi ngờ cùng khó hiểu...

Một người đàn ông khác có bộ dạng tương tự Bác ngồi dậy trong bóng tối, hỏi hắn: "Bác? Em ổn không?" Hai người này là anh em, Hoa là anh, tất nhiên phải quan tâm tới em trai mình.

Quý Phong là người cuối cùng tỉnh lại, nhưng đối với hoàn cảnh trước mắt cũng tỏ vẻ mờ mịt không rõ: "Mấy người là ai..."

Ở trong không gian trống trải, bốn người lạ nước lạ cái đối diện nhìn nhau... Âu Dương là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng: "Đây là địa phương nào?"

"Tôi...Tôi cũng không biết..." Quý Phong nương theo ánh sáng u ám đánh giá hoàn cảnh xung quanh: "Vừa tỉnh lại đã thấy mình ở chỗ này..."

Hoa với Bác liếc nhìn đối phương, gật gật đầu: "Chúng tôi cũng vậy..."

Ai nấy đều không biết tại sao bản thân lại xuất hiện tại đây, Âu Dương bất đắc dĩ đưa ra phán đoán hết sức ly kỳ: "Chúng ta bị bắt cóc?"

Lời vừa nói ra, sắc mặt tất cả đều lập tức trắng bệt, với tình huống hiện tại, khả năng lớn nhất cũng chỉ có thể như vậy...

Hoa khó hiểu hỏi: "Nhưng vì cái gì? Bọn bắt cóc vì sao lại nhốt chúng ta vào chỗ này? Có khi nào muốn đòi tiền chuộc từ người thân chúng ta hay không?"

Mọi người nghĩ mãi không ra, Âu Dương đề nghị: "Thử đi nhìn xung quanh một chút? Ngồi một chỗ không phải biện pháp tốt nhất..."

Những ánh mắt to nhỏ trừng nhau, cuối cùng đều đồng ý với đề nghị của Âu Dương, nương theo ánh sáng u ám, bốn người nhận thấy đây là một phòng lưu trữ, chia ra tìm kiếm, sờ soạng vách tường, Bác cau mày, nhịn không được oán giận: "Cái mùi gì thế?"

Bọn họ đều ngửi thấy, trong không khí có một mùi hương quỷ dị, tuy không phải mùi thối, nhưng khi ngửi lại cảm thấy không thoải mái, Hoa vỗ vai Bác: "Chắc lâu rồi nên không khí bên trong ứ đọng, xem chừng nơi này hiếm ai lui tới..."

"Tôi tìm được cửa rồi!" Quý Phong bỗng nhiên hét to, ba người còn lại đều nhìn về phía hắn, quả nhiên, dưới ánh sáng u ám hiện tại, có thể thấy được một bóng dáng lờ mờ đang liều mạng cầm nắm cửa muốn xông ra ngoài.

Ba người đi tới, Quý Phong lắc đầu: "Không được, cửa khóa rồi..."

Bác không muốn từ bỏ, ra sức đẩy: "Đừng lo, chúng ta ở đây có bốn vị hảo hán, cùng nhau chung sức, sắt cũng phá được!"

Âu Dương gật đầu: "Đúng vậy, cùng nhau tới đi!"

"Một, hai, ba!"

"Một, hai, ba!"

"Một, hai, ba!"

....

Rốt cục, theo một tiếng nổ vang, cửa cuối cùng cũng bị phá, bốn người nhào ra ngoài, lôi kéo nhau may mắn không té lăn xuống đất, nhưng còn chưa kịp cảm thụ hưng phấn khi thoát khỏi phòng lưu trữ, bọn họ đã choáng váng ---- bên ngoài chẳng phải thế giới tự do gì cả, mà là một kho hàng thật lớn!

Diện tích nơi này rất rộng, cửa sổ đều ở chỗ cao, một dãy thùng hàng bằng sắt to như xe ô tô sắp chỉnh tề, cũng không biết bên trong chứa cái gì, nhưng bọn họ lại biết một chuyện...Bọn họ không thoát được!

Nơi này không có cửa ra, bốn phía ngoại trừ thùng sắt cũng chẳng còn gì khác, đã tìm khắp nơi rồi...

Không hề có cửa ra!

---------------------------------------

Edit: Ái chà, ái chà chà, hấp dẫn à nghen :))) 4 anh đẹp zai bị nhốt, kích thích quá đi chứ.

Beta: . . . (Hung thủ chính là editor!!)

Edit: :<< mị đã làm gì đâu mà

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.