Lục gia trang
Vừa tỉnh lại sau hôn mê , đại bảo đầu đau như búa bổ . Hôm nay là một ngày cực kỳ xui xẻo của hắn .
Hắc tên đại bảo , một thanh niên hai ba , hai tư tuổi . Bằng tuổi hắn , có bạn bè thì đã yên bề gia thất , có đứa thì đã là chủ của công ty này , công ty nọ . Nhưng hắn thì vẫn vậy , nghèo , không có người yêu , việc làm thì bấp bênh . Nói chung hắn là điển hình của một thanh niên thất bại . Hôm nay , đang trên đường đi về nhà , hắn lại thấy một đứa nhỏ đang cố gắng sang đường.
-Nguy hiểm quá , con cái nhà ai mà lại để một mình ở chốn giao thông phức tạp như này .
Nói rồi hắn tiến đến phía đứa trẻ , hai bên đường tiếng xe cộ , còi xe , rồi mùi khói bụi , mùi xăng xe , tất cả tạo nên một cái không khí khó chịu . Phía đứa trẻ lúc này , bỗng nhiên từ đâu có một chiếc xe con đang lao tới , dường như không để ý xung quanh .
-Này , này ,, bỏ mẹ rồi
Hắn vứt giỏ thức ăn ở trên tay xuống , không suy nghĩ lao tới phía đứa trẻ. Hắn kéo đứa nhỏ vào vỉa hè nhưng chính bản thân lại không vào kịp , thân mình ở trước chiếc xe .
Hắn mở mắt , đầu óc hắn choáng váng , mắt hắn đảo quanh . Hắn thấy mình tự nhiên sao lại ở trong một chiếc thuyền . Thuyền đi từ từ , hắn có thể nghe thấy tiếng sóng va và thành thuyền . Bên ngoài gió thổi nhè nhẹ , mang theo mùi hương hoa đào .
-Có ai không , này , này
Người lái đò đáp :
-Công tử , người tỉnh rồi sao
-Chuyện gì thế này , ngươi chở ta đi đâu đây
-Công tử , chả phải người muốn tới lục gia trang sao ?
‘Chuyện gì thế này , Lục gia trang , sao nghe có vẻ quen quen’- Hắn thầm nghĩ
-Lục gia trang ngươi nói có phải có vị trang chủ là lục triển nguyên không ?
-Đúng rồi thiếu gia , người chưa tỉnh ngủ sao , cũng sắp đến rồi đó ạ
‘ bỏ mẹ , gì đây , kim dung thế giới sao , ta vậy mà xuyên không rồi sao , thật là . Vậy là ta thực sự đã chết sau cú va chạm kia và xuyên không đến thế giới này ‘- Đại bảo vò đầu bứt tai , hắn thực sự khó chịu , vậy lại bị số mệnh trêu người , lại bị xuyên tới cái thế giới này .
Đến lục gia trang , phong cảnh thật tuyệt vời . Một vùng đất rộng lớn ngay giữa vùng sông nước này . Hắn thấy cờ hoa , vải đỏ được treo khắp cổng trong cổng ngoài , nhưng tuyệt nhiên lại không thấy tiếng kèn , tiếng hát hay tiếng cười nói vui vẻ của các vị khách quan .
-Hà nguyên quân , lục triển nguyên , các ngươi còn gì để nói không
Người nói là một đạo cô chỉ ngoài hai mươi , mái tóc búi cao , trên người là một bộ đạo phục màu tím . Dù mặc đạo bào nhưng từ trên người lại toát ra vài phần sát khí . Cô ta vẻ mặt lạnh lùng , nhìn hai người đang bị thương ở dưới đất , miệng đang không ngừng chảy máu .
-Cô nương , mau dừng tay. Cô định chấp mê bất ngộ như thế này đến bao giờ .
-Ngươi là ai , sao dám xen vào việc của ta – Lý mạc sầu lườm hắn
-Công tử , người với ta không thân không thích , đa tạ ngươi đã nói giúp vợ chồng ta. Nhưng ta không muốn liên lụy người khác – Lục triển nguyên cảm kích đáp.
-Lục trang chủ không cần nhiều lời. Ta dù chết cũng sẽ không để vị cô nương này làm hại hai người . Cô nương , hãy nghe tại hạ nói vài lời , rồi sau đó có giết tại hạ cũng can tâm .
-Chuyện của các người , ta biết . Lục trang chủ , là hắn sai với ngươi , ngươi vì tình mà hủy hoại hắn , không sai . NHưng ngươi đã từng nghĩ . Trên thế gian này tình yêu không là vĩnh cửu , nó có thể bùng cháy lên rồi vụt tắt , cũng có thể mãi mãi cháy âm ỷ . Hắn không yêu ngươi , nhưng vẫn còn rất nhiều người khác quan tâm tới ngươi , nguyện vì ngươi mà hy sinh tính mạng . Ngươi vì hắn mà thành ra như thế này , có đáng không .
-Yêu ta , hahaha , một ma nữ như ta ư . Ta không tin.
-Mạc sầu , vì cô ta có thể làm mọi thứ . Cô vẫn muốn Ngọc nữ tâm kinh phải không , ta sẽ tới cổ mộ tìm cho ngươi . Ngươi muốn giết người , ta sẽ đi cùng ngươi. Có thể ngươi vẫn không để ý , ta từ lâu đã luôn dõi theo ngươi . Tình cảm của ta không khác gì tình cảm của ngươi cho vị này.
‘ Con mẹ nó , bốc phét hơi quá rồi , hy vọng nữ tử cổ đại này đơn thuần một chút , uốn ba tấc lưỡi có thể lừa cô ta’- Đại bảo đổ mồ hôi.
-Nếu lời ngươi nói là thật , hai năm sau , ta đợi ngươi , ngươi phải mang cái mạng của vị sư muội của ta cùng ngọc nữ tâm kinh đến gặp ta. Ngươi có nguyện ý không ?
-Ta chấp nhận
-Thiếu hiệp , người , người – Lục trang chủ vẻ mặt tức giận
-Lục triển nguyên , hai vợ chồng ngươi cũng khó sống sót được , vậy ta nể mặt vj công tử này , tha cho ngươi một mạng . Nhưng công tử à , hai năm sau nếu không đạt được những thứ đó , thì tiểu nữ sẽ đến lấy mạng của ngươi đó .
Nói rồi lý mạc sầu để lại một nụ cười tà mị rồi cũng khinh công bay đi .
-Sợ chết ta rồi . Hai vị , xin hãy thông cảm cho ta , vừa rồi tình thế cấp bách , ta chr còn cách uốn ba tấc lưỡi để mà cứu hai vị thôi.
-Lục mỗ đã trách lầm rồi, thật là hổ thẹn
-Không sao , tính mạng cấp bách , để ta đỡ hai người vào trong
-Không kịp nữa rồi , tính mạng bọn ta đã như đèn trước gió. Kết cục như ngày hôm nay cũng do một tay ta gậy ra , chết không hối tiếc , nhưng sản nghiệp này , cũng những hộ dân ở đây vẫn cần có người làm chủ . Khẩn xin thiếu hiệp tiếp quản nơi này , cho dân chúng xung quanh đây một cuộc sống ấm no.
-Việc này , hai vị và ta cũng chỉ bèo nước gặp nhau , lại giao trọng trách lớn như vậy cho ta , ta thật khó xử ….
‘ tiểu tử , mau nhân lấy , nơi này là cơ duyên của ngươi’ Một giọng nói không biết từ đâu vang lên trong đầu hắn , thúc giục hắn .
-Công tử , đây là tâm nguyện cuối cùng của chúng ta , mong …. Công … tử … thành … toàn
Nói rồi hai vợ chông cũng trút hơi thở cuối cũng , họ bị trúng độc quá nặng , không còn cách cứu chữa . Cùng gia đinh lo cho hậu sự của gia chủ , đang lúc thắp nén nhang cho hai người, bỗng nhiên một thân ảnh thần bí xuất hiện :
-Tiểu tử , khá lắm , lại là người có thiên mệnh . Không có võ công mà dám dũng cảm dùng ba tấc lưỡi đánh đuổi ác nữ . Ta rất thưởng thức ngươi đó
-Tiền bối , người là ….
-Ta ư , rất lâu về trước ta là cái gì mà kim xà lang quân , nhưng giờ đây chỉ là một tàn hồn thôi.
-Bái kiến kim xà tiền bối
-Không cần , ngươi bây giờ hãy vào vườn hoa , ở đó có thứ liên quan tới ngươi ở thế giới này . Ngươi không phải người ở thế giới này đúng chứ , haha.
-Ngài , ngài
-Không cần khẩn trương , ngươi cứ làm theo lời ta đi
Đại bảo thấy thế cũng xách mông , xách xẻng vào vườn hoa , tới chỗ chỉ điểm của kim xà lang quân . Ở đây vậy mà lại có một cơ quan . Hắn nhẹ nhàng xoay một cái , từ dưới đẩy lên một quyển sách có bìa màu vàng kim có hai chữ ‘ thiên thư’.
-Đây sẽ là số mệnh của ngươi ở thế giới này , thông qua thiên thư , ngươi cũng có thể giải cứu những số phận éo le , hay giệt trừ những kẻ gian ác . Chuyện đó là tùy theo ngươi. Số phận những người ở đây luôn bị một thứ gì đó trói buộc , mà ngươi sẽ có năng lực cởi bỏ trói buộc đó .Nói cho ngươi biết , ta chính là người đưa ngươi tới đây , và ta cũng có thể đuổi ngươi về cái thế giới cũ kia của ngươi. Thiên thư không cần vội vàng , cơ duyên tới , thiên thư sẽ có điềm báo , ngươi cứ từ từ hưởng thụ cái thế giới này đi.
-Cảm ơn tiền bối , ta sẽ cố hết sức
Nói rồi kim xà hóa thành một cái bóng biến mất trong hư không . Đại bảo lúc này cũng trở lại trang viên , tất thảy đầy tớ , nô bộc lúc này vậy mà đã đứng thành hàng ngay ngắn , lớn tiếng :
-Chủ nhân , xin người tiếp quản lục gia trang, xin người tiếp quản lục gia trang….
- haizz , vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh. Từ nay , ta sẽ tiếp quản nơi này , các ngươi có khó khăn gì cứ việc nói.
Buổi tối , trong phong , hắn mở thiên thư ra xem . Thiên thư bên trong trống rỗng , chỉ toàn là một màu trắng , dột nhiên , những trang giấy đầu tiên sáng lên , hiện lên hàng chữ :
-Xạ : Thái hồ độ
-Là xạ điêu sao , thiên thư lộ tuyến cũng bắt đầu rồi sao , vậy thì được , khởi hành thôi .
Đăng bởi | Baoct |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 21 |