Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Thuỷ Đàm

Tiểu thuyết gốc · 1028 chữ

Kế đó hai người bọn họ quần nhau gần cả một ngày trời, Linh Nhi không biết đã lên cao trào bao nhiêu lần, giờ đây đã bất tỉnh nhân sự, Ngạo Thiên thì lại tràn đầy tinh lực, hắn nhoẻn miệng cười, mặc lại một y phục khác tiếp đó thoắt cái biến mất khỏi căn phòng.

Đám người thấy gần một ngày sau Ngạo Thiên mới xuất hiện, biết gì đó nhưng cũng không dám nói ra, họ sống ở đây rất thoải mái, muốn thức ăn thì trực tiếp chạy ra bắt, ở đây không thiếu thỏ, heo, chim các loại.

Mà tiểu nha đầu Thanh Hà này được Linh Nhi thả vào nồi thuốc, được tẩy rửa làm cho thân thể sáng bóng như là ngọc thạch điêu khắc, cộng thêm được Linh Nhi chỉ bảo, nhanh chóng tiến vào Tôi Thể cảnh tầng một, hiện còn đang nghe theo Linh Nhi cõng một cây củi lớn chạy quanh Thái Cổ Cự Quy, chạy đến khi nào đứng dậy không nổi thì thôi, mà Mộc Hiên cũng được Linh Nhi chữa trị độc ban, một nhà bọn họ cũng bắt chước tiểu la lỵ này, nhìn nàng cực khổ thì đau lòng không thôi, cũng bê củi chạy vòng vòng.

Ngạo Thiên thấy vậy thì nhoẻn miệng cười, dù sao cũng là đệ tử của Ngạo Thiên hắn, phải cho nàng chút gì đó, kế đó hắn dùng ý niệm câu thông với Thái Cổ Cự Quy, nó đang nằm im lìm bỗng dưng mở hai mắt khổng lồ đen nhánh ra, vươn người một cái, kỳ lạ là đám người trên lưng lại thấy rất yên ắng, nó dùng bốn chân bước đi rầm rầm, mỗi khi nó đi lại in dấu trên đất, những dấu chân to khủng bố, mỗi một dấu chân như là một cái hồ, những động vật xui rủi đều chết dí.

Kế đó đột nhiên nó rướn, búng người một cái phanh bắn nhanh về phía xa xăm, chỗ nó vừa búng hiện ra vết tích như là thiên thạch đập vào, cực kỳ khủng bố.

Trong nháy mắt Thái Cổ Cự Quy đã bay qua vài ngọc núi, một lát sau nó đáp trên một ngọn núi, mà thân núi lại bị lõm, dưới đó hình thành một cái hồ, mà trong hồ lại tràn đầy nước màu xanh, nước hồ trong thậm chí có thể nhìn thấy dưới đáy.

Ngạo Thiên không nói gì, thoắt ẩn thoắt hiện ôm tiểu la lỵ Thanh Hà đang nhễ nhại mồ hôi, tiếp đó xuất hiện trên không trung của cái hồ, chợt hắn buông tay, Thanh Hà rơi tự do vào trong hồ nước.

Lúc này, ‘vèo’ một tiếng, Linh Nhi đã khôi phục được chút sức, lăng không phi hành, y phục nghiêm chỉnh nhìn lấy hắn.

“Chàng cho Thanh Hà tu luyện ở Thánh Thủy Đàm này thật sao?” Linh Nhi khẽ hỏi.

Không sai, nơi này chính là Thánh Thủy Đàm, một trong những động thiên phúc địa tu luyện trong Không Gian Bổn Nguyên của Hạo Thiên.

Một khi tắm mình trong Thánh Thuỷ Đàm thì sẽ được thiên địa tẩy lễ, thuộc tính thuỷ được gia tăng đáng kể, người nào chủ tu tính thuỷ thì Thánh Thuỷ Đàm này chính là bảo vật.

Sau khi Thanh Hà rơi vào Thánh Thuỷ Đàm, hai tay chới với, mồm sặc sụa nước, nhưng kì lạ là thân thể của nàng lại nổi trên mặt nước, nói đúng hơn thì chỉ có từ cổ trở lên là nổi, để nàng có thể hô hấp được, đột nhiên các dòng nước này chạm vào thân thể của nàng làm cho nàng thoải mái lạ thường, như là đang mát xa cho nàng, không những vậy, càng kì dị hơn là các dòng nước này theo các lổ chân lông trên người nàng đi vào cơ thể rồi lại chui ra, hết sức kì dị.

“Ừm, dù sao nha đầu này cũng là đệ tử đầu tiên của ta, ưu ái nó một chút cũng không sao, mà nàng sao rồi, ổn chưa.” Ngạo Thiên nói xong cười nhìn nàng đầy thâm ý.

Linh Nhi nghe hắn trêu chọc, mặt ngại ngùng dùng tay cấu vào hông thịt của hắn mà nhéo.

“ y da.” Ngạo Thiên giả vờ đau nhức.

“Hừ.” Linh Nhi không nói gì chỉ dậm chân ngoảnh mặt sang hướng khác.

Ngạo Thiên bước đến, tay ôm lấy eo liễu của nàng, hít mùi thơm của nàng vào, mùi hương thiếu nữ xộc vào mũi hắn, Linh Nhi xấu hổ muốn chết nhưng vẫn không phản kháng. Ngạo Thiên vội hôn lên má nhẵn mịn của nàng.

“Thơm thật nha, nương tử của ta thật sự là vưu vật.” Ngạo Thiên phì cười.

“Hứ, ai thèm làm nương tử của chàng.” Linh Nhi chu cái miệng nhỏ nhắn đỏ mọng lên nói.

“Dậy á hả, không biết là lúc trước ai vừa thở gấp vừa kêu…” Ngạo Thiên đang nói thì bị Linh Nhi lấy tay chặn miệng lại, không nói thêm được chút gì.

“Chàng…….” Linh Nhi muốn nói nhưng tức giận không nói được gì.

“Hắc hắc, nương tử của ta là tuyệt nhất.” Ngạo Thiên nói xong cũng ôm chặt nàng vào.

Linh Nhi thấy vậy nở nụ cười hạnh phúc, cũng tựa đầu vào lồng ngực rắn chắc của Ngạo Thiên.

Hai người đứng lăng không cứ như vậy mà ôm nhau.

Tiểu nha đầu Thanh Hà ở dưới Thánh Thuỷ Đàm ngước nhìn lên, cũng may là nha đầu này nhỏ tuổi chứ nếu không đổi lại một tên nam tử cẩu độc thân nào đó đứng dưới thấy cảnh này chỉ sợ hộc máu, mắng chửi phụ huynh Ngạo Thiên cùng Linh Nhi.

Ngước nhìn xong Thanh Hà tiếp tục hưởng thụ cảm giác dễ chịu do những dòng nước này mang lại.

Ngạo Thiên cùng Linh Nhi đứng ở trên ôm nhau quan sát thấy cảnh này cũng âm thầm gật đầu, Thanh Hà đang được tẩy lễ!

—-

Cầu ủng hộ, like, đề cử~~

Bạn đang đọc Thiếu Chủ Phong Lưu sáng tác bởi nguyenphuvan000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenphuvan000
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 666

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.