Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử thi

Tiểu thuyết gốc · 1424 chữ

Tay cô nhấn vào nút tăng tốc lực sau đó phóng vào trong phòng thí nghiệm cấm số 762, theo suy đoán thì cái giáp cô đang mặc sẽ bị tắt nguồn sau vài giây nữa.

Cô định thử xem liệu tổ chức có phòng bị với mình hay không, nếu có thì hẳn là nút đỏ luôn được cái tay nào đó đặt lên đã bị nhấn xuống.

Phụt phụt phụt!

Quả nhiên, vừa mới suy nghĩ đến đây thì động cơ sau lưng cô đã dừng lại, nhả ra hai làn khói rồi loạng choạng tắt mất. Luum lúc này đang lơ lửng cách mắt đất hơn 5m đã phải bắt đầu lo lắng vấn đề sinh sôi con cháu cho gia đình người ta, mong cho đám quản lí trong tổ chức “sẽ không bị vô sinh”.

Cũng may, khi Luum đưa tay ra sau lưng mò mẫm thì đã phát hiện ra chốt mở dù, nếu không thì cô sẽ phải….chờ đã, chỉ ở độ cao 5m thì mở dù thế nào?

Người rảnh rỗi mới có thời gian tự hỏi, chứ Luum thì chỉ có thể cắn răng mà làm thôi.

Cô quả quyết rút ra thanh kéo của balo khiến cho dù theo gió bung ra ngoài, thân thể thì theo cái lỗ thủng trần nhà phòng nghiên cứu rơi xuống. Kỳ thật ban đầu cô đã có ý định trực tiếp nhảy lên mái nhà cho an toàn, nhưng như vậy tương đồng với mình sẽ thành con cá nằm trên thớt, không thể linh động trong địa hình bằng phẳng lại còn chật hẹp trên đó, vậy nên Luum lựa chọn mạo hiểm nhảy vào bên trong. Nơi đó có che chắn cũng như Pilipus xem như một nửa đồng minh vậy nên có lẽ sẽ tăng tỉ lệ sống sót được.

Dù bung ra, từ từ hạ độ cao rồi mắc tại lỗ hổng mà cô chui vào, Luum cũng lấy dũng khí nhảy từ độ cao hơn ba mét xuống.

Bởi vì không có điểm tựa cho nên làm vậy khá là nguy hiểm, trật chân là đi đời khỏi chạy. Nhưng Luum đã được học một khoá rèn luyện các kỹ năng săn bắt cũng như với bộ giáp giảm sát thương giúp đỡ,vậy nên khi rơi xuống cô chỉ cần lộn vài vòng là đã an toàn tiếp đất.

Cũng là nhờ sàn nhà ở đây chất một đống chất nhầy cùng xác chưa phân hủy, tuy hơi kinh tởm chút nhưng Luum cũng phải cảm thấy may mắn khi đám xác này đặt tại nơi đây, cảm giác như là một đám người chết hùn sức lại cứu sống mình vậy….quái dị.

Quả thật vô cùng khó hiểu, rõ ràng chỉ là rơi vào đám xác mà thôi làm sao cảm giác bản thân lại trở nên khỏe khoán hơn hẳn, dường như mình được vô số dây chuyển năng lượng cắm vào người vậy. Đáng ra mình phải cảm thấy ngược lại mới phải chứ?

Luum sờ lên đầu xem mình có bị thương hay không, cô cảm giác dường như mình bị rối dây thần kính nào đó khiến cho cảm quan của bản thân thay đổi chóng mặt như vậy. Nhưng lúc đem mũ giáp tháo ra khỏi đầu cô mới để ý đến một chuyện, rằng nơi đây dường như không phải chỉ có mỗi xác thôi.

Mà còn có cả hồn!

Chỉ thấy cách đó không xa, nơi góc phòng có một đám lửa xanh lặng yên lơ lửng trên không trung, tuy nhìn nó không có hình dạng nhưng Luum lại đoán được đối phương đang nhìn chằm chằm mình.

Luum cảm thấy lạnh sống lưng, tuy chưa từng gặp nhưng cô đã được nghe nói về quái thú dạng hồn, bọn chúng vô cùng khó đối khó, thậm chí là gần như không thể đối phó. Chỉ có một số thứ vũ khí đặc biệt được chính phủ nghiên cứu độc quyền mới có thể gây thương tổn đến cũng như giết được. Mà hiện tại, cô chắc chắn là không có thứ vũ khí kiểu như thế.

Quái thú hồn ma nếu nhìn bằng mắt thường thì chỉ có thể thấy được một đám lửa xanh mà thôi, cần phải sử dụng thấu kính đặc biệt mới có thể phân biệt được hình dạng. Cũng may bộ giáp cô đang mặc có sẵn loại thấu kính này, Luum đem mũ giáp đội lại lên đầu sau đó chỉnh lại lớp thấu kính ngoài cùng, lập tức nhìn thấy thân hình mơ hồ của đối phương.

Đối phương là dạng người, Luum cũng không bất ngờ lắm - bởi nơi đây chỉ toàn là tử thi của con người cơ mà. Đoán chừng đối phương một là hấp thu mảnh vỡ linh hồn của người chết mà thành, hai là được dùng nghi thức hiến tế dẫn đến, nói chung ắt hẳn là một quái thú dạng hồn cấp S trở lên.

Cấp S trở lên, vậy thì đủ để đám Thánh Đồ bậc SS kia phải đau đầu.

Làm phần tử trí thức, Luum tự biết bản thân không có bao nhiêu chiến lực, nếu đối phương mang địch ý thì mình chết chắc.

Có thể là nguyên tố hồn của đối phương rất cao, bởi vậy cô không thể nào nhìn thấy được rõ ràng cho lắm, chỉ biết đó là một bóng người màu đen mà thôi. Điều này hiển nhiên nói rõ số mệnh của bản thân còn phụ thuộc vào con quái vật kia.

Luum thận trọng quay người nhìn quanh, ít ra thì cô cũng cần biết tình hình trong căn phòng này là thế nào, nếu không phải chết cô còn có thể đề phòng những biến cố khác. Còn về hồn ma kia, đánh không lại, kỹ năng chiến đấu không có nên cô cũng không thể làm gì khi bị nó tấn công được, vậy nên bơ đi thôi.

“Pilipus, nó đi đâu rồi?” - Luum chợt nhíu máy tự nói.

Cô thử di chuyển chậm rãi, thấy hồn ma đứng ở góc phòng không có phản ứng gì thì mạnh dạn tiến lại gần quan sát xem. Luum tiến đến vị trí cách đối phương chưa tới 10m, lúc này rõ ràng hiệu quả che chắn của nguyên tố hồn đã yếu đi, cô có thể thấy mang máng một người đàn ông trung niên mặc bộ áo tím cùng cây quyền trượng.

Đôi mắt của Luum nheo lại, áp lực tinh thần đối phương gây ra thật không nhỏ chút nào.

Cô quyết định dừng lại việc quan sát ở đây, bắt đầu đi tìm chỗ của Pilipus, theo cô suy đoán thì Pilipus ắt hẳn đã rời đi bằng một lối thoát nào đó, mặc kệ là lối thoát vật lý hay bằng lối thoát ma pháp.

Luum quyết định tìm lối thoát vật lí trước, còn lối ma pháp thì cô đoán manh mối nằm ở hồn ma kia là rất cao…..dù sao ở đây cũng chỉ có một con quái vật.

Luum thử rà tìm xung quanh, cô bắt đầu nhấc lên mấy cái xác dưới chân. Một lớp, hai lớp, ba lớp….dần dần sắc mặt của Luum cũng biến thành âm trầm.

Vốn cô nghĩ nơi đây chỉ có chút xác được đặt tại kia mà thôi, dù sao nhìn lên mấy cái xác cũng không được đặt lệch lạc cao thấp cho lắm, cô còn tưởng là chỉ có vài cái được đặt lên trên sàn đây thôi. Nhưng càng lật lên lại càng thấy nhiều xác phía dưới, đến khi Luum lật đến tầng thứ mười ba mới có thể thấy được sàn nhà.

Luum đưa tay vô ý thức định xoá đi mồ hôi trên trán, nhưng nhìn lên đám máu thịt nhão trên găng tay sắt, cô yên lặng thu tay lại.

Đến đây cô cũng bỏ ý định tìm cái lối thoát nào đó giấu trên sàn, nếu cô có thời gian và công sức để làm vậy thì thà lao thẳng ra ngoài còn hơn. Việc đuổi bắt cô ắt hẳn sẽ tới trong vòng nửa tiếng nữa, bởi nếu muốn bắt thì cũng không thể cho đám nhà nghiên cứu vào được, phải điều động quân bí mật hoặc chính các người quản lí của phòng thí nghiệm cấm số 762 sẽ tiến đến.

Trong thời gian đó, Luum phải tìm cách rời đi.

Bạn đang đọc Thời Đại Diệt Thần sáng tác bởi HinE

Truyện Thời Đại Diệt Thần tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HinE
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.