Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô hạn tiền!

Tiểu thuyết gốc · 2252 chữ

Chương 3: Vô hạn tiền!

Sau khi kiểm tra thuộc tính bản thân, bên trong hệ thống vẫn còn một hạng mục Quốc Lực nhấp nháy, Trọng Lâu vội vàng ấn vào xem.

Tên: (Chưa được ban tên)

Quốc lực: 0

Quân lực giới hạn: 0/1.000

Tài Sản: Vàng: ∞; Ruby: ∞.

Tài Nguyên: Lương Thực: 0; Gỗ: 0; Đá: 0; Quặng: 0.

Tất cả đơn giản như thế, ngoại trừ vàng và ruby có kí tự hơi đặc biệt ra, toàn bộ đều là con số 0. Có lẽ tiền vàng cũng là 0, nhưng có kí tự hơi khác mà thôi, Trọng Lâu không quá để ý, có thể ở đây dùng kí hiệu này để thay cho vàng không chừng.

Tắt hệ thống đi, Trọng Lâu nhìn tế đàn dưới chân. Một đoạn thông tin giới thiệu hiện lên:

- Tế đàn Ma Vương, kiến trúc duy nhất, không thể tái tạo. Nơi triệu hồi quân đội đặc hữu của Ma Vương, nếu bị phá vỡ, Ma Vương sẽ mất đi khả năng triệu hồi đặc trưng của mình.

- Xem ra phải bố trí phòng thủ tế đàn một chút.

Trọng Lâu gật gù. Xào huyệt của một Ma Vương có thể là lâu đài, một đế chế, nhưng lâu đài có thể mất rồi xây lại, còn tế đàn thì không. Ma Vương mất đi tế đàn giống như mất đi phân nửa sức mạnh, độ quan trọng so với tính mạng cũng không kém.

Theo Trọng Lâu thấy, bao quanh tế đàn là một quần thể kiến trúc đổ nát, giống như một di tích rộng lớn đã sụp đổ. Trọng Lâu tuỳ ý xem xét thì phát hiện đây chính là lâu đài của hắn.

Lâu Đài Ma Vương, Nhất giai kiến trúc, tu sửa cần: 10.000 Đá, 10.000 Gỗ, 10.000 Quặng Đồng, 5.000 vàng.

- Kiến trúc ban đầu đã đắc như vậy?

Trọng Lâu chắc lưỡi.

Bảo sao Ma vương lại khó sống như thế, nếu xét theo ở địa phương khác, tìm đủ số nguyên liệu như thế là quá khó khăn.

Trọng Lâu không chán nản, hắn tra xét tế đàn, lúc này ở trong tế đàn đã giải tỏa hai loại binh chủng: Long Nhân Nô Bộc và Long Nhân Sơ Cấp Binh.

Trọng Lâu là Draphon, chúa tể của các loài ma vương, bản thể là một con rồng, thuộc hạ cấp thấp của hắn có hình dạng long nhân là điều dễ hiểu.

Long Nhân Nô Bộc, 10 vàng. Lực chiến đấu không cao nhưng có sức khỏe dẻo dai, có thể khai thác tài nguyên, xây dựng kiến trúc.

Thuộc tính: Sinh mệnh lực: 200; Tinh thần lực: 50; Sức mạnh: 15; Thể lực: 20; Mẫn tiệp: 10; Ý chí: 10.

Một cái Long Nhân Nô Bộc có giá 10 vàng, mặc dù là đơn vị sản xuất không có lực chiến đấu, nhưng thuộc tính có thể so sánh một số Dũng sĩ cấp thấp. Đây là lợi thế do huyết thống cường đại mang lại, huyết thống càng cao, thuộc hạ triệu hồi theo đó càng mạnh, đương nhiên giá tiền cũng cao hơn bình thường.

Long Nhân Sơ Cấp Binh, 200 vàng. Sức chiến đấu mạnh mẽ, có huyết thống Draphon trong người cho nên tạo ra áp chế thuộc tính không nhỏ cho các chủng tộc khác.

Thuộc tính: Sinh mệnh lực: 1.000; Tinh thần lực: 500; Sức mạnh: 35; Thể lực: 50; Mẫn tiệp: 30; Ý chí: 20.

Thiên phú: Hoả Nguyên Tố sơ đẳng.

200 vàng!

Giá tiền cao gấp 20 lần Long Nhân Nô Bộc, quá chát.

Trọng Lâu tung cánh, đôi cánh rồng vừa đập một cái, hắn chớp mắt bay lên trời cao. Nghe thấy tiếng gió lộng bên tai, cái cảm giác tự do tự tại này làm hắn mê muội.

Trọng Lâu lấy lợi thế trên cao quan sát các địa khu xung quanh.

“Rừng rậm dây leo, Nhất giai địa khu, hang ổ của những động vật lấy thịt, Lương Thực nhiều, đề nghị thăm dò.”

“Phổ thông rừng cây, Nhất giai địa khu, tài nguyên Gỗ đa dạng, giá trị thăm dò thấp.”

“Phổ thông sơn động, Nhất giai địa khu, tài nguyên đá một số, giá trị thăm dò thấp.”

“…”

Phải nói nhờ có lỗi hệ thống này, Trọng Lâu tiết kiệm khá nhiều thời gian thăm dò.

Trọng Lâu bay lượn một vòng, cuối cùng mới tìm thấy một địa điểm thăm dò phù hợp.

“Rừng rậm u ám, Nhất giai địa khu, bên trong sinh trưởng nhiều loài gỗ quý, thảo dược, có nhiều loại tộc đàn Đại Phì Trư, Độc Giác Lộc, Thái Điểu sinh sống, thích hợp thăm dò.”

Xung quanh tế đàn bán 50km chỉ có địa phương này thích hợp thăm dò nhất.

Trọng Lâu hạ cánh xuống đây.

Hắn quan sát một số trái cây trên cành, toàn bộ đều là lương thực có thể phụ hồi sinh mệnh lực và tinh thần lực, giá trị không tồi.

Còn có những cây cổ thụ này, bản thân sản xuất số lượng gỗ không nhỏ.

Xoạt.

Bỗng nhiên, một con Đại Phì Trư từ bên trong bụi cỏ gần đó phóng ra, hung hăng lao về phía Trọng Lâu.

Phanh!

Chỉ thấy thân xác nó bay nhanh trên không trung, Trọng Lâu xuất thủ quá nhanh, đá nó chết tức tưởi mà không biết vì sao mình chết.

“Bạn giết chết Đại Phì Trư, vàng +1”

Éc! Éc! Éc!

Một con heo mập chết, liên tục sau đó hàng loạt con heo mập từ trong bụi lao ra, khí thế hung hãn kêu inh ỏi. Chỉ sợ một Ma vương bình thường cũng phải hoảng sợ tháo chạy.

- Nghiệt súc.

Trọng Lâu nhếch môi.

Vừa hay đang đi kiếm vàng, tới rất đúng lúc.

Trọng Lâu tung người lao lên, thân nhập đàn heo, từng cước mạnh mẽ tung ra, mỗi một đá là một con heo văng lên trời. Hắn lao vun vút trong rừng, tàn sát không một chút thương tiếc.

Phanh! Đùng! Phanh!

“Bạn giết chết Đại Phì Trư, vàng +1”

“Bạn giết chết Đại Phì Trư, vàng +1”

“Bạn giết chết Đại Phì Trư, vàng +1”

“…”

Trọn vẹn hai tiếng sau đó, đàn heo rừng hung hãn bị Trọng Lâu giết sạch, hắn thu được tổng cộng 105 vàng. Từ đầu tới cuối không hề có chút chật vật.

Trọng Lâu vừa lòng mỉm cười, hắn tung cánh bay trở về tế đàn.

Sau đó, triệu hồi ra 10 tên Long Nhân Nô Bộc. Trước mắt quốc lực chưa cần binh sĩ, Trọng Lâu cũng không đủ tiền.

Hắn sẽ đảm nhiệm kiếm tiền, việc khai thác tài nguyên và lương thực sẽ giao cho đám nô bộc.

Mười tên Long Nhân Nô Bộc từ trên tế đàn xuất hiện, sau lưng vác theo rìu và cuốc, hình thể bọn chúng tương tự như Trọng Lâu nhưng nhỏ bé hơn, chỉ có 2m và không có cánh.

Vừa xuất hiện, 10 tên Long Nhân Nô Bộc vội vàng quỳ xuống bái kiến Trọng Lâu:

- Thuộc hạ bái kiến Ma Vương bệ hạ!

- Đứng lên đi. Các ngươi có thể tự đi khai thác tài nguyên được chứ?

- Đó là sứ mệnh của chúng thuộc hạ thưa Bệ hạ.

Trọng Lâu vừa lòng gật đầu, xem ra bọn này đều có ý thức riêng, không cần phải hao tổn trí lực điều khiển. Hắn phân phó:

- Các ngươi 10 người chia làm 5 tổ, mỗi tổ 2 người, 3 tổ đem tất cả tài nguyên xung quanh lãnh địa thu dọn. 2 tổ còn lại lấy Gỗ và Đá xây thành một kho hàng chứa tài nguyên. Rõ chưa?

- Rõ!

- Xuất phát đi.

- Tuân lệnh!

Long Nhân Nô Bộc bắt đầu công tác, hành động cực kỳ nhanh gọn chuẩn xác, Trọng Lâu thấy vậy mới hài lòng gật đầu. Vì đề phòng kẻ địch tập kích, hắn chia thành tổ hai người để có xảy ra chuyện bọn chúng có thể chiếu cố nhau.

Lãnh địa của Trọng Lâu rất lớn, xung quanh lâu đài cây cối um tùm, đại thụ san sát, đá tản lỏm chỏm. Mười cái Long Nhân Nô Bộc muốn dọn sạch lãnh địa hẳn phải cần ba tháng.

Có một số kiến trúc Ma Vương đã bị cây cối che phủ, muốn tu sửa lại thì trước tiên phải đem nơi đó dọn sạch.

Mười tên Long Nhân Nô Bộc là không đủ.

- Xem ra ta phải tranh thủ kiếm tiền, triệu hồi vài cái Long Nhân binh sĩ đi quét dọn địa khu xung quanh, như thế tốc độ kiếm tiền mới nhanh hơn.

Trọng Lâu tra xét lại túi tiền, hắn khẽ chau mày phát hiện.

- 5 vàng tiền lẽ đâu rồi?

Trọng Lâu vừa kiếm được 105 vàng, hắn triệu hồi 10 tên Long Nhân Nô Bộc tổng cộng 100 vàng, còn dư lại 5 vàng.

Nhưng lúc này, hệ thống vẫn hiển thị số vàng và ruby là kí tự “∞”. Trong lòng Trọng Lâu chợt nảy lên một cái suy nghĩ điên cuồng.

- Ngay cả thấu thị cũng có thể xuất hiện lỗi, chẳng lẽ vàng của ta cũng vậy?

Để xác nhận suy nghĩ điên cuồng của mình, Trọng Lâu lựa chọn triệu hồi Long Nhân Sơ Cấp Binh.

Ngay lập tức, tế đàn loé sáng, một tôn Long Nhân vóc người uy vũ tay cầm trường thương xuất hiện, hắn vội vàng quỳ xuống hô:

- Thuộc hạ bái kiến Ma Vương bệ hạ!

Nhìn gã thuộc hạ trung thành quỳ bái trước mắt. Trọng Lâu nhếch mép cười, sau đó lại ngẩng đầu cười to, cười một cách điên cuồng!

Tiếng cười ngạo nghễ của hắn vang khắp núi rừng.

Trọng Lâu mừng điên rồi, hắn thật sự có vô hạn tiền!

Tiền là đơn vị huyết mạch của thế giới này, cái gì cũng cần tiền, hắn có vô hạn tiền chẳng phải sẽ có tất cả hay sao?!

Trọng Lâu cố gắng điều chỉnh tâm tình, cố gắng thu liễm hưng phấn. Con đường phía trước của hắn còn rất xa, chưa chắc vô hạn tiền sẽ giúp hắn vô địch, nếu bành trướng quá mức, đối diện với các đế quốc thâm căn cố đế, có thể sẽ chết trong trứng nước bất kỳ lúc nào.

Quá nguy hiểm.

- Đã có vô hạn tiền, như vậy không cần phải cực khổ giết quái nữa, trực tiếp triệu hồi!

Trọng Lâu hưng phấn cười, mặc dù không thể bành trướng quá mức, nhưng chiếm lợi thế tuyệt đối là điều có thể làm.

Ngay sau đó, tế đàn Ma Vương loé lên quang mang liên tục, gần nghìn Long Nhân xuất hiện, xếp ngay hàng thẳng lối, trận hình cực kỳ sa hoa. Nếu đổi lại là Ma Vương khác, muốn có đội hình này ít nhất phải năm mười tháng mới có nổi.

Một ngàn Long Nhân chia thành hai phe cánh, bao gồm 300 Long Nhân Sơ Cấp Binh, 700 Long Nhân Nô Bộc.

- Bái kiến Ma vương bệ hạ!

Thanh âm quần thể vang vội, khiến cho Trọng Lâu vô cùng hài lòng.

Không phải Trọng Lâu không muốn triệu hồi nữa, nhưng Ma Vương nhất giai chỉ có thể thống lĩnh 1.000 đơn vị. Quân lực của hắn đã chạm mức tối đa.

Ưu thế ban đầu tuyệt đối!

Tuy nhiên, có một vấn đề nhức não Trọng Lâu mới phát hiện. Để nuôi đoàn quân này, mỗi ngày phải tiêu tốn 3.000 lương thực. Một con Đại Phì Trư chỉ có thể sản xuất 3 lương thực, như vậy áp lực quân nhu cũng là quá lớn. Nhất định phải phân phối săn bắt và khai thác tài nguyên phù hợp, để không phải thiếu hụt quân lương.

Nếu không đủ quân lương, thực lực quân đội sẽ đại giảm, ít nhất 50%. Hôm nay còn chưa hết ngày, hắn vẫn còn thể gian để săn bắt lương thực.

Trọng Lâu đứng trên tế đàn cao, hắn lớn giọng phân phó:

- Kể từ hôm nay, các người nghe theo lệnh ta, chia theo nhóm hành động, mỗi nhóm 10 người, 700 Long Nhân Nô Bộc chia thành 70 nhóm, 40 nhóm phụ trách khai thác tài nguyên và lương thực xung quanh lãnh địa, 20 nhóm phụ trách khai thác tài nguyên bên ngoài lãnh địa, 10 nhóm phụ trách xây dựng nhà ở, kho tài nguyên. Nghe rõ chưa?!

- Rõ thưa bệ hạ!

700 Long Nhân Nô Bộc đồng thanh nhận lệnh. Bắt đầu phân phối nhóm. Sau đó, Trọng Lâu tiếp tục sai sử:

- 300 Long Nhân Sơ Cấp Binh, các ngươi cũng chia thành nhóm 10 người, tổng cộng 30 nhóm. 5 nhóm bảo vệ 20 nhóm nô bộc khai thác bên ngoài lãnh địa. 15 nhóm bảo vệ 40 nhóm nô bộc xung quanh lãnh địa, 10 nhóm tuỳ thời bảo vệ tế đàn và nhóm nô bộc xây dựng. Tất cả nghe rõ chưa?!

- Rõ!

- Tốt, xuất phát!

Trọng Lâu vừa dứt lời, 1.000 Long Nhân lập tức phóng đi, người nào việc nấy, phân chia theo nhóm vô cùng kỷ cương, sau đó căn cứ theo lệnh của Trọng Lâu mà hành động.

Nhất thời không khí tích cực tràn ngập khắp nơi, xung quanh lãnh địa trở nên náo nhiệt, an ninh cũng kéo lên một mảng lớn.

Bạn đang đọc Thời Đại Hiệp Sĩ, Ta Làm Ma Vương sáng tác bởi KiếpPhàmPhu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KiếpPhàmPhu
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.