Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Lâm chi Thần

Tiểu thuyết gốc · 1559 chữ

Một học sinh thấy biểu hiện vò đầu bức tai của Lâm Phàm thì không khỏi phì cười nói.

“ Lâm Phàm, không thành Thần cũng không cần nhăn nhó như vậy chứ, như ta đây, cha mẹ ta nói sau khi tốt nghiệp sẽ mở một nhà hàng đặc sản Ma thú để ta làm chủ ... đâu phải ai cũng thành Thần được đâu”

“ Đúng đó, dành thời gian ôn tập Toán, Lý, Hóa, Kỹ Thuật 4D còn tốt hơn ... nộp hồ sơ vào trường học nghề trở thành một tên kỹ sư cũng không quá khó” một tên nam sinh gật đầu phụ họa theo.

Ở dãy bàn đối diện bỗng phát ra tiếng cười mỉa mai, đó là một tên nam sinh tóc vàng hoe, đặc biệt là trên trán của hắn có một ấn ký màu đỏ hình hỏa diễm, rõ ràng tên này đã nhen nhóm được Thần hỏa.

“ Ha ha ha ... Lâm Phàm, ngươi vẫn còn mơ tưởng muốn thành Thần sao ? Qua hai lần xâm lấn của ta mà vẫn chưa biết sợ là gì à”

“ Ta về trước đây, thứ hai gặp lại”

Lâm Phàm làm lơ trước lời mỉa mai của đối phương, vỗ vai hai người bạn sau đó đi ra khỏi lớp.

“ Ơ ... Đại ca, nó dám không xem ngài ra gì kìa ... chơi nó đi đại ca”

Một tên học sinh ngồi cạnh tên tóc vàng hoe thấy Lâm Phàm bỏ đi thì lên tiếng bất bình.

Tên tóc vàng hoe vỗ bàn một cái, ra vẻ tức giận nói.

“ Được rồi, Lâm Phàm ... tối nay mày sẽ phải trả giá, quân đội của ta sẽ đốt phá hết tất cả tài nguyên của mày ... ta Phùng Đức Huy nói được làm được”

“ Hê hê ... em cũng đi với đại ca để trừng trị tên Lâm Phàm này, nó chỉ có cái mặt bảnh trai thôi chứ làm được cái gì, làm sao so sánh được với đại ca”

“ Được đó, em cũng đi nữa, lần này chắc tộc Orge của nó tan tành luôn ... ha ha”

Hai tên bạn của Lâm Phàm nghe vậy cũng không khỏi lắc đầu sau đó nhanh chóng rời khỏi, tên tóc vàng hoe tên Phùng Đức Huy này chuyên cướp bóc tài nguyên từ Thần Vực của các bạn trong lớp, Lâm Phàm đã bị hắn xâm lấn thần vực 2 lần rồi.

Lâm Phàm cũng không biết điều này, hắn bình thản đón xe buýt về nhà, nhà của hắn nằm ở số 278/89 đường Đề Thám, từ nhà của hắn đến trường mất thời gian khoảng 1 giờ đồng hồ.

Bây giờ là 1 giờ rưỡi trưa, cha mẹ của hắn hiện giờ vẫn đang làm việc ở cơ quan.

Lâm Phàm đi vào nhà, hàng loạt cánh cửa tự động mở ra để hắn đi vào sau đó tự động đóng lại.

Lâm Phàm đi thẳng đến gian phòng của mình, quẳng cặp sách sang một bên, sau đó nằm nhoài trên giường.

Nằm nghỉ một chút, hắn nhớ bản thân vẫn chưa ăn gì nên mở miệng nói.

“ Alicia, cơm trưa của ta”

[Thưa chủ nhân ... sẽ có ngay]

Lâm Phàm không lạ lẫm gì Alicia, một robot giúp việc trong nhà, kỹ năng nấu ăn chưa được nâng cấp nên chỉ nấu ra những món tạm nuốt được mà thôi.

Ăn uống xong xuôi, Lâm Phàm lại nằm trên giường chợp mắt một chút, nhưng khi nghĩ đến Thần Vực của mình thì không khỏi buồn bực, hắn đưa tay vớ lấy một thiết bị hình nón, đội nó lên đầu. Đây là thiết bị để đưa Bán Thần ngay tức khắc đi đến Thần Vực của bản thân mà không cần chìm vào giấc ngủ sâu như những Bán Thần thời cổ đại.

Đối với những người đã thành Thần thì lúc nào cũng có thể quan sát được Thần Vực, chỉ cần một ý niệm sẽ ngay lập tức đi đến Thần Vực của mình mà không cần thiết bị phụ trợ như những Bán Thần.

“ Đi đến Thần Vực của ta”

Thiết bị hình nón nhấp nháy đèn, sau đó Lâm Phàm biến mất ngay tại chỗ.

Khi Lâm Phàm mở mắt ra, hắn thấy bản thân đang lơ lửng trên không trung, bầu trời trong xanh ở phía trên có một vài áng mây trôi qua, ở phía dưới là một vùng rừng cây rộng lớn, hướng Bắc có núi cao, hướng đông là vùng biển xanh thẳm.

Nhận thấy Lâm Phàm xuất hiện, các cây rừng rung động nhẹ, những áng mây vờn quanh hắn dường như xúc động gặp lại chủ nhân.

Thân hình Lâm Phàm vừa hiển hiện mơ hồ vừa mang đến vô tận vĩ lực, thoắt một cái đã đi đến làng Mara của tộc Orge.

“ Vĩ đại Đại Lâm chi Thần Vadathragna đã hàng lâm”

“ Các con ... mau mau triệu tập tất cả mọi người cùng ta đến tế đàn, mang theo con hươu mới vừa bắt được cùng đi”

Trưởng lão Ganarok của làng Mara đang nằm trên sàn bỗng ngồi bật dậy, ông ta đã cảm nhận được khí tức vĩ đại phủ xuống vùng đất này, khí tức này chính là tổ thần của cả tộc Orge, chí cao thần Vadathragna

“ Trưởng lão ... con hươu này chính là đồ ăn dự trữ cuối cùng của chúng ta” một thành viên trẻ ngập ngừng lên tiếng.

“ Câm miệng ... con hươu này sẽ là tế phẩm cho Chí cao thần Vadathragna, không ai được nhiều lời” trưởng lão Ganarok vỗ quyền trượng xuống đất đánh ầm một cái, tức giận nói.

Đám trai tráng Orge trong tộc thấy trưởng lão bình thường rất hòa ái nhưng bỗng nhiên tức giận thì không khỏi sợ hãi.

“ Dạ trưởng lão”

Cả đám gần năm trăm người nhanh chóng chạy đến tế đàn.

Tế đàn là một tháp cao khoảng mười mấy mét, được xây dựng bằng gỗ trông rất công phu và trang trọng.

“ Vĩ đại Đại Lâm chi Thần, cùng sơn phong chúa tể giả”

“ Bạt ngàn rừng cây chí cao thần thánh”

“ Vĩ đại Thần Vadathragna”

“ Chúng ta tổ thần”

“ Xin hãy phù hộ chúng ta có thể sinh sôi phát triển ở vùng đất này”

Hàng trăm người quỳ rạp xuống đất, dẫn đầu là trưởng lão Ganarok, thanh âm cầu nguyện vang lên không ngừng.

“ Chúng ta cung kính dâng lên ngài tế phẩm, chứng minh thành kính tín ngưỡng của chúng ta”

“ Xin ngài hãy phù hộ cho con cháu chúng ta có thể tìm kiếm được nhiều thực phẩm”

“ Để có thể sống sót vào mùa đông sắp đến”

“ Vĩ đại Thần Vadathragna”

“ Vĩ đại Đại Lâm chi Thần, chí cao thần thánh”

Con hươu nhanh chóng được Trưởng lão Ganarok thành thục mổ bụng, lấy ra ngoài trái tim để vào một cái bát gỗ, cái đầu hươu cũng được chặt xuống để trên một cái mâm gỗ, sau đó cả thân thể con hươu, trái tim và cái đầu được đặt trang trọng ở trung tâm tế đàn.

“ Chúng ta tổ thần, Vadathragna, xin ngài tiếp nhận chúng ta tế phẩm”

“ Nguyện thần lực của ngài mãi mãi trường tồn, bảo hộ con dân của ngài làng Mara”

“ Trong vòng tay của ngài, làng Mara sẽ có thể phát triển lớn mạnh”

“ Chí cao Thần Vadathragna”

“ Vĩ đại Thần Vadathragna”

Trưởng lão Ganarok cùng hàng trăm tộc nhân Orge làng Mara thành kính quỳ rạp trên đất, thanh âm nguyện cầu vang vọng.

Hiển nhiên ở trên trời cao, Lâm Phàm hoàn toàn nhìn thấy và nghe được những lời cầu nguyện này của làng Mara.

“Các thành viên tộc Orge này vậy mà có hình dạng giống với nhân vật Shrek trong một bộ phim ta coi ở kiếp trước, nhưng có vẻ hơi ốm thì phải ... chắc có lẽ do không đủ dinh dưỡng, tội nghiệp a” Lâm Phàm lắc đầu cảm thán.

[Tín đồ của ngài đối với ngài cử hành một buổi hiến tế]

[Tín đồ của ngài hiến tế cho ngài một con hươu đực]

[Tín đồ của ngài cung cấp cho ngài 4750 điểm tín ngưỡng]

Thanh âm của Thần Vực hệ thống vang lên trong đầu của Lâm Phàm, điều này hắn đã trải qua nhiều lần nên không còn lạ gì, mỗi một Bán Thần đều có một hệ thống Thần vực để thông báo thông tin, điều làm hắn kinh ngạc chính là số điểm tín ngưỡng hắn thu được từ buổi hiến tế.

“ Sao lại thu được nhiều điểm tín ngưỡng như vậy, phải vài điểm thôi mới đúng chứ ?”

“ Ta không vào Thần Vực đã một tháng ... thời gian trong Thần Vực cũng đã trải qua 30 năm, thế hệ Orge này là thế hệ mới cũng không thể nào cho nhiều điểm tín ngưỡng như vậy ?”

“ Cao hơn cả năm nay gộp lại ... thật kinh khủng”

Lâm Phàm vẻ mặt không giấu được vẻ vui mừng, với nhiều điểm tín ngưỡng như vậy, hắn có thể làm được rất nhiều thứ.

Bạn đang đọc Thời đại Thần linh sáng tác bởi VictorTran888
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VictorTran888
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.