Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1107 chữ

Đai sảnh bốn người đối thoại, đưa tới sự chú ý của hắn.

"Ngươi đi xuống đi."

Ngồi ở chủ vị trung niên nam nhân, hướng thị nữ khoát khoát tay.

Hắn dùng chén sành trực tiếp từ trong bình gốm thịnh bắt đầu huyết thủy, miệng lớn rót vào trong miệng.

Thị nữ khom người một cái, cất bước ly khai đại sảnh.

Ngồi chủ vị thủ lĩnh đưa mắt nhìn một vòng ba người, lên tiếng nói:

“ ta vừa nhận được tin, Hắc Lang trại đang chuẩn bị lực lượng muốn tấn công chúng ta, rất nhanh sẽ tấn công đến đây.”

Vừa nghe đến hắc Lang tại tiến công, ba người còn lại không tự chủ được run lên một cái.

Trong bọn họ, ai không biết Hắc lang trại tàn bạo đến mức nào, thật sự bọn họ không dám tưởng tượng.

“ hắc Lang trại chuẩn bị tấn công, làm sao lại như vậy?”

“ đáng chết, Hắc Lang trại đám kia phát rồ người sao lại muốn tấn công chúng ta chứ.”

Những tiếng thầm oán liên tục không dứt, ai cũng nghe tin Hắc Lang trại tiến công mà lo sợ không thôi.

Thủ lĩnh nhìn cảnh tượng này, ánh mắt lấp lóe, hắn vỗ bàn, lớn giọng nói.

“ Yên lặng, việc cấp bách bây giờ là tìm ra cách giải quết.”

Thủ lĩnh lên tiếng, trong đại sạnh còn lại người bắt đầu trầm tĩnh lại, phải rồi, việc cấp bách bây giờ là tìm cách giải quyết.

“ vậy cái kia, chúng ta làm sao bây giờ?”

“ hay là đầu hàng, bọn chúng cần cái gì chúng ta có thể cho chúng?”

Thủ lĩnh sắc mặt âm lãnh cự tuyệt: "Không có khả năng, ta sẽ không đồng ý đầu hàng."

Hắn biết rõ đám kia Hắc Lang trại vì sao mạo hiểm như vậy phát động toàn diện tấn công bọn hắn, chính như vậy hắn hắn mới không muốn thỏa hiệp.

Hơn nữa đây là đồ của hắn, tất cả mọi thứ là của hắn, tại sao hắn lại phải nhường đi.

“ Vậy chúng ta phải làm thế nào?”

“ Ta cũng không muốn bị giết.”

Những người khác nhao nhao bất mãn nói.

“ hay là chúng ta rời đi.”

bất chợt có một người nêu ra, hội trường những người khác nhanh chóng trầm tĩnh lại, bắt đầu suy tư rời đi phương án độ khả thi.

Nói thật, bọn hắn thật sự cũng rất không tình nguyện chắp hai tay nhường tài nguyên ra ngoài.

Những tài nguyên này cũng có phần của bọn hắn, mặc phần lớn sẽ là của thủ lĩnh, nhưng bọn hắn cũng sẽ có một phần.

Nhưng..

“ Rời đi? Chúng ta rời đi đâu?”

Một người lên tiếng hỏi, thay mọi người dưa ra thắc mắc.

“ nếu không, chúng ta đến Đại Nam căn cứ….”

“ không được, không có khả năng.”

Lời còn chưa dứt đã bị thủ lĩnh kịch liệt phản đối, quen làm người trên hắn, làm sao có khả nàng làm kẻ dưới người, hơn nữa ở đại Nam căn cứ, cường giả như mây, đến đó hắn một con chó cũng không bằng.

"Chúng ta đây đi chỗ nào ?"

"Ta cũng không muốn chết ở chỗ này."

"Nếu như tìm không được cách giải quyết, ta liền mang theo người nhà đi Đại nam căn cứ."

Liên tục những tiếng bất mãn kêu lên, thế nay không được thế kia không được, vậy rốt cuộc người muốn thế nào.

“ ta chuẩn bị đột phá võ sư, chúng ta chỉ cần rời đi nơi này, đợi ta đột phá võ sư, nhất định sẽ có cơ hội làm lại.” thủ lĩnh lạnh lùng nhìn cái này dám người, nói.

Nếu không phải bởi nghĩ đến sau này thành lập lại căn cứ cần người, hắn đã mặc kệ mấy tên này sống chết.

“ cái gì, thủ lĩnh, ngươi chuẩn bị đột phá Võ Sư?”

Ba người nghe vậy giật mình, kích động nói.

Võ sư, mặc dù chỉ là mới khởi đầu bước vào võ giả, nhưng có thể với nhiều người, đó là cảnh giới gần như cả đời cũng không thể đạt đến.

“ Ừm” Thủ lĩnh gật đầu xác nhận lại lần nữa.

“ quá tốt rồi.” đám người vui ve nói, đi theo một võ sư thủ lĩnh, có tương lai à.

“ chính vì vậy, vậy nên cũng ta cần phải trước tránh đi lần này, đợi đến ta đột phá xong quay lại trả thù cũng không muộn.”

Thủ lĩnh lớn tiếng nói, lần này không có ai phản đối, rõ ràng việc thủ lĩnh đột phá võ sư làm cho hắn uy vong tăng rất nhiều.

“ vậy để ta đi thông báo mọi người chuẩn bị rời đi.”

Một người đứng lên, vốn địn ra ngoài, bất quá ngay lập tức bị gọi lại.

“ khoan đã, việc này không cần thông báo mọi người.”

Đang đám người đang không hiểu thì thủ lĩnh nói tiếp.

“ lần này chũng ta di tản, quá nhiều người sẽ rút dây động rừng, hơn nữa nhiều người sẽ không thể di chuyển được nhanh, rất dễ bị bắt kịp.”

Hắn dừng một lát, lạnh giọng nói tiếp.

“ Bởi vậy, lần này sẽ chỉ một số ít người ở đây cùng đội tuần về lặng lẽ rời đi thôi.”

“ chỉ có một số ít người lặng lẽ rời đi?” đám người nghe thủ lĩnh nói, giật mình kinh ngạt, thủ lĩnh đây là muốn từ bỏ những người còn lại trong căn cứ.

“ nhưng là…” trong đó có một người không bỏ, muốn nói lại thôi.

Thủ lĩnh gặp đám người như vậy, lên tiếng chấn an “ quá nhiều người, di chuyện sẽ rất dễ bị lộ, các ngươi yên tâm, chỉ cần ta đột phá võ Sư liền có thể một lần nữa thiết lập lại căn cứ.”

Đám người suy nghĩ một lúc, cuối cùng lợi ích bạn thân mới là trên hết, thi nhau gật đầu đông ý.

“ Được, vậy chúng ta về chuẩn bị đồ đạc.”

Ba người miệng lớn ăn xong thịt quay, dội lên mấy bát huyết thủy, liền đứng dậy rời đi.

". . ." Lâm Giang an tĩnh đứng ở góc nhà, mắt lạnh nhìn xong toàn bộ quá trình.

Hắn thật không nghĩ đến thủ lĩnh đã biết băng cướp muốn đến, hơn nữa vậy mà muốn bỏ lại mọi người rời đi, thật đáng chết.

Bạn đang đọc Thời Gian sáng tác bởi yy45581454
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.