Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mị Hồ (2)

Tiểu thuyết gốc · 1037 chữ

Một nam nhân mũi to cầm bát rượu uống ực một hơi xuống bụng, hứng chí nói:

"Là một nô lệ thôi! Đang bán công khai ở Yêu Nô Phường! Giá tận 800 linh thạch hạ phẩm! Mặt hàng này...chậc chậc! Nghĩ thôi cũng muốn... ra quần rồi!"

Một đại lực sĩ da ngâm đen lắc đầu cảm thán:

"Giá đó đúng là chỉ có những hào môn thế gia mới mua nổi! Tán tu như chúng ta chi phí để tu luyện còn khó! Đừng nói mua một nô lệ vưu vật như vậy!"

Chủ quán rượu cũng phụ hoạ vào lời lẽ đồng cảm, khiến những tên nam nhân thô kệch tăng thêm phần thiện ý.

Lý Vệ gật đầu tán thưởng chủ quán, quả là ở đâu cũng có những người biết làm ăn giỏi, ăn nói mềm mỏng thuận lời như vậy, ai mà không thích.

Lúc này, hắn mới nghĩ tới vưu vật trong miệng những người kia, trong lòng nổi lên sự hứng thú.

Yêu hồ dù gì cũng là một truyền thuyết nơi hắn sống, về nhan sắc kinh động lòng người, còn biết thuật mê hoặc nam nhân, thế mà ở đây lại trở thành sủng vật để mặc người mua bán trao đổi.

Lý Vệ gọi chủ quán lại, sau khi thanh toán đủ tiền rượu thì quăng thêm vài linh thạch hạ phẩm, khiến chủ quán vui mừng rối rít.

Qua lời nói của lão, Lý Vệ biết được vị trí đại khái của Yêu Nô Phường, có điều phải công nhận, dù là một người bán rượu nhưng tu vi cũng đã Luyện Khí kỳ, thế giới này thật khiến người ta cảm khái mà.

Rời đi, Lý Vệ cùng Tiểu Hắc một đường đi về nơi đó.

Trong nội thành nhộn nhịp, người qua kẻ lại đều là tu sĩ, các thương buôn nhỏ lẻ bên đường không phải rao bán đồ ăn như thông lệ phàm nhân, mà đều là linh dược hoặc pháp bảo,...chung quy đều có liên quan tới việc tu hành cả.

Kiến trúc phố xá đều đồng nhất một màu cổ xưa, không có toà lầu chọc trời, không có phương tiện giao thông hiện đại,...không khí thật trong lành, thanh nhã biết chừng nào.

Tuy nơi hắn sống chạy theo khoa học hiện đại, nhìn có vẻ rất tốt, nhưng con người hầu như bị lệ thuộc quá nhiều vào máy móc, thiết bị.

Ở đây, người với người gặp nhau có thể dùng ánh mắt trao đổi, dùng tâm đối tâm, còn nơi hắn sống, người với người gặp nhau, mắt và tâm đặt ở trên chiếc điện thoại.

Khác biệt này thật quá lớn.

Mặc dù vậy, thế giới này cường giả vi tôn, chuyện chém giết nhau vì bảo vật, quyền lực, báo thù xảy ra thường xuyên, luật lệ vẫn là nằm ở người mạnh.

Không như nơi hắn sống trước kia, có luật pháp, có hoà bình.

Cũng không khó để tìm được Yêu Nô Phường, đây là một ngôi lầu khá lớn 2 tầng, phía trên đính bảng hiệu đen chữ đỏ, rải rác khắp lầu có những tu sĩ mặc y phục đỏ đồng bộ, trên mặt mang mặt nạ đen giống nhau, nhìn cũng biết là những lính gác của Phường.

Tại Nguyệt Thành, Phường này được xem là nơi mua bán nô lệ lớn nhất, tuy không thể so với những thành khác, nhưng nói về mặt hàng thì không thiếu loại hiếm lạ.

Lúc này, bên trong Yêu Nô Phường tập trung rất nhiều tu sĩ, đủ mọi thành phần đa dạng, một bộ phận là thiếu gia các gia tộc, phần lớn còn lại là những người hiếu kỳ.

Phía trung tâm Phường có một hội trường lớn, bên trên có một nam nhân mập mạp mặc y phục chỉnh tề như quản gia, người này chính là người chủ trì cho cuộc mua bán nô lệ lần này.

Bên cạnh hắn đặt cái lồng sắt lớn màu bạc, bên trong là một mỹ nữ tóc rũ dài tới eo, vài nhúm tóc tùy tiện che đi một phần trước người.

Một chút vết đen bẩn cỡ lóng tay hằn trên gò má, dù vậy, vẫn không thể lu mờ được nhan sắc tuyệt mỹ đến tê tâm động phách người nhìn.

Không chỉ vậy, làn da mỹ nữ trắng bóng như phủ lên một lớp mật, trên người chỉ mặc mỗi một tấm lụa mỏng rách nát, lộ gần hết cả đôi bầu vú săn chắc, cũng may một phần tóc đã che đi bớt sự rúng động hoang dã đó.

Điều đặc biệt nhất, bên dưới lớp vải sau mông, một cái đuôi trắng tinh mượt mà cuộn lại trước đùi, che lấp đi vị trí nhạy cảm nhất.

Trước mỹ cảnh xuân phong diễm lệ, thử hỏi có nam nhân nào không xao động nửa thân dưới.

Lý Vệ hắn thì khác, thế giới hắn sống những màn này còn hiếm sao, trên mạng đâu thiếu, một lần tìm kiếm thì muốn thể loại nào thì có loại đó, đủ kiểu cosplay muôn hình muôn vẻ.

Chưa kể, ngoài đời thực cũng lắm cô gái phóng khoáng, ăn mặc hở hang bạo lộ, ánh mắt Lý Vệ đã sớm chai sạn rồi.

Lý Vệ nhìn mỹ nữ trong lồng, hắn chỉ có một sự đồng cảm to lớn, bị xem là nô lệ mua bán cho những sắc lang bên dưới, tránh sao khỏi trở thành công cụ tình dục về sau.

Hắn không tự cho mình là chính nhân quân tử gì, nhưng hắn sống ở thế giới nhân quyền, phụ nữ là để tôn trọng, yêu thương, việc mua bán nô lệ chính là phạm pháp trầm trọng.

Bởi vậy, đối với mỹ nữ kia, hắn rất thương cảm.

Nhìn qua đôi mắt ấy, Lý Vệ thấy sự u lệ mị tình nồng đậm, chỉ có người đã nếm trải sự đau thương tột cùng, lại thêm vẻ mị hoặc thiên bẩm, mới toát lên được mị ý đó.

Lý Vệ trầm mặc thầm nghĩ:

"Rốt cuộc nàng đã trải qua điều gì!"

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.