Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân Vương

Tiểu thuyết gốc · 1022 chữ

Lý Vệ tâm trạng phấn chấn, cực hài lòng với công pháp mới, tuy so với thần thông Niệm Nhật Hải Tận Kiếm Sát còn kém xa, nhưng uy lực cũng không nhỏ.

Quan trọng là nguyên lực tiêu hao rất ít, chỉ mất 2 phần.

Dù gì lần đầu có được một công pháp, cũng không đến nỗi thua kém với tu sĩ khác, bản thân là nguyên anh trung kỳ, đến công pháp còn không có, há chẳng phải rất mất mặt.

Đợi mua trên hệ thống không biết đến mùa quýt năm nào.

Có điều, phần thưởng hệ thống không kích hoạt, như lần trước sáng tạo thần thông, hắn sẽ được hệ thống phát thưởng.

Nếu vậy, chỉ khi hắn có thể tạo ra một thần thông thì mới được tính.

Lý Vệ ngẫm nghĩ thoáng qua thấy cũng hợp lý, công pháp dù sao cũng chưa đến mức nghịch thiên, mà thần thông chỉ khi có cảm ngộ mới tạo ra được.

Gật gù xem như đã thông suốt, về phần công pháp mới, hắn trầm ngâm rồi nói:

"Kiếm Triều! Đặt nó cái tên này vậy! Nghe cũng bá khí lắm!"

Nói rồi, hắn hướng mắt về phía đám người Phạm Kinh, trông lúc này chẳng khác nào đám chuột, lúc nhúc trong góc xó, biểu cảm sợ hãi tột độ.

Thấy Lý Vệ nhìn lại, Phạm Kinh hồn vía khiếp đảm, lông tóc dựng đứng, chực chờ muốn khóc ròng nhào lại ôm chân cầu xin tha mạng.

Chỉ là cơ thể nhão như bùn, hoàn toàn không nghe lệnh lý trí chỉ đạo, hắn quỳ lạy như điên dưới đất, giọng nói khẩn trương cực kỳ thành khẩn:

"Mộc đạo...Mộc tiền bối! Xin tiền bối tha mạng! Vãn bối có mắt như mù mạo phạm đến tiền bối! Mong tiền bối xem vãn bối như đống cứt mà bỏ qua! Tiền bối muốn bao nhiêu tài vật vãn bối cũng chấp nhận! Gia gia vãn bối là quan bát phẩm! Tài vật, quyền lực, tiền bối muốn cái gì vãn bối cũng đáp ứng đủ! Vãn bối chỉ cầu một mạng sống!"

Lý Vệ ồ lên một tiếng, hứng thú nói:

"Gia ngươi làm quan? Ngươi nói cho ta nghe xem triều đình ở đây là như thế nào?"

Phạm Kinh sửng mình ngạc nhiên, triều đình vốn dĩ ai mà không rõ, chẳng lẽ người này từ nơi khác tới, nghĩ vậy hắn thành thật đáp:

"Vâng! Gia gia vãn bối là quan bát phẩm trong triều! Hiện nay người đứng đầu Nhân Vực chính là Nhân Vương Phan Đệ Tứ! 10 vạn năm trước lãnh đạo toàn giới vực tham gia đại chiến Nhân Yêu Ma! Lúc đó cảnh giới của vương là Chuẩn Thần! Trận chiến giữa tam vương tam vực gây ra trấn động không nhỏ! Khí vận giới vực bị hao tổn thảm hại! Tam vương đều bị trọng thương nặng! Đại chiến từ đó cũng kết thúc! Chỉ là thông đạo đi lên thần giới sụp đổ hoàn toàn! Nghe nói vị vương này cảnh giới bị tụt lùi còn Trảm Đạo nhất kiếp!"

Gãi gãi cầm, Lý Vệ hỏi tiếp:

"Nếu Nhân Vương này tu vi chỉ còn Trảm Đạo nhất kiếp! Vậy ghế Nhân Vương không phải thiếu điều muốn đổi chủ sao?"

Thấy sát khí Lý Vệ giảm bớt, nội tâm Phạm Kinh dễ chịu đi ít nhiều, hắn càng thành thành thật thật trả lời:

"Đúng là có việc đó! Từ lúc Nhân Vương bị trọng thương, nội bộ triều đình bắt đầu rục rịch! Nhiều thế lực trong ngoài câu kết! Chính biến ngày một đẩy lên cao! Trong đó hai thế lực mạnh nhất hiện giờ là của Thái Sư Bùi Nghiêm và Thượng Tướng Quân Ung Thư!"

Lý Vệ xem như hiểu thêm một phần Nhân Vực và Sơn Hải Giới, vũng nước đục này đúng là không hề cạn, chỉ riêng về Nhân Vực đã thấy rối ren, bản thân hắn cũng không muốn dính mắc vào tranh đấu triều đình.

Tốt nhất cứ làm tảng băng chìm, âm ỉ thao túng mọi thứ, khi cần dù thế cục như thế nào chăng nữa, hắn vẫn nắm quyền chủ động.

Đồng nghĩa bàn cờ lớn này, hắn phải là người tạo ra.

Dừng lại ở đó, hắn tạm không tìm hiểu thêm, nội bộ chính trị cũng không liên quan tới hắn, cái hắn cần là xây dựng thế lực thật hùng mạnh, mạnh tới mức có thể xoay chuyển mọi thứ.

Nhưng điều tiên quyết chính là phải ẩn mình trong tối, càng lộ mình thì càng dễ chết yểu, quy tắc này hắn đã sở ngộ rõ từ các tiểu thuyết trước kia.

Chính vì lẽ đó, các nhân vật phản diện thường rất mạnh, điều đáng tiếc là bọn hắn không có hào quang nhân vật chính, cuối cùng trở thành điểm kinh nghiệm của khí vận chi tử.

Lý Vệ đăm chiêu chốc lát, nói ra:

"Ta sẽ không giết ngươi! Hiện cần ngươi làm một việc!"

Nghe tới đây, Phạm Kinh như từ địa ngục bò dậy, cảm giác được sống thật quá tốt, cho dù bắt ăn cứt hắn cũng vui vẻ sẵn lòng.

Phạm Kinh rối rít đáp:

"Tiền bối cứ việc phân phó! Dù có vào hầm lửa hố chông vãn bối cũng nguyện hết sức!"

Lý Vệ cười cười, nói:

"Không cần phiền phức vậy! Ta chỉ cần ngươi trở thành gia chủ Phạm gia!"

Phạm Kinh giật mình, yêu cầu thế này cũng quá ngược, hắn những tưởng phải là điều cực kỳ nguy hiểm, hoặc chí ít cũng thu thập kỳ trân dị bảo nào đó.

Thế nào lại muốn hắn trở thành người đứng đầu Phạm gia, nói vậy người này muốn thâu tóm gia tộc hắn.

Nghĩ đi nghĩ lại, Phạm Kinh thấy lý do này là hợp lý nhất, nhưng dù sao được sống vẫn tốt hơn chết, gia tộc gì gì đó ai nắm mà chẳng được, nếu chết rồi mới thật sự chấm dứt.

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2

Truyện Thôn Thiên Đế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.