Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Ảnh Kiếm (2)

Tiểu thuyết gốc · 954 chữ

Tâm khẽ động, từ không gian hệ thống lấy ra Vô Ảnh Kiếm.

Hiện tại, Lý Vệ chỉ cần động ý niệm, từ hệ thống kiếm sẽ xuất kỳ bất ý xuất hiện ở trên tay, không khác túi trữ vật là mấy.

Thế nhưng, túi của hệ thống thì nằm trong linh thức, phải nói là cao cấp hơn rất nhiều, dù bị soát người cũng chẳng ai có thể tìm thấy được.

Kiếm ảnh sáng bóng lượn lờ đạo vận cổ xưa, hàng ngàn trận pháp nhỏ khảm nạm trên bề mặt và chuôi kiếm, ẩn ẩn luồng khí tức hủy diệt.

Trên mép kiếm có khắc hai chữ Vô Ảnh cũng do trận pháp tạo thành.

Phải công nhận trận pháp quá mức kinh diễm, có cơ hội hắn nhất định sẽ học.

Lý Vệ chém bừa Vô Ảnh về phía trước, ánh sáng choá mắt rồi chợt biến mất vô ảnh tuyệt tích.

Dường như chỉ thấy cảm giác lạnh lẽo tê tâm lướt đi, dao mang hư hoá chém tới mọi vật xung quanh bị hủy diệt tiêu thất triệt để, ba vết dao mang cắt sâu vào lớp đất đá chạy xa tới cả dặm.

Hắn há hốc mồm thốt ra lời vô nghĩa :

"Má nó chứ......!"

Không nghĩ tới một nhát chém tùy tiện lại có sức tàn phá kinh khủng như vậy.

Tuy kinh ngạc nhưng trong lòng không hỏi mừng ra mặt, hả hê nói:

"Bảo vật vô giá nha! Từ giờ trở đi ngươi sẽ cùng ta chinh bá thiên hạ!"

Có điều kiếm này ắt sẽ theo tu vi tăng tiến, nếu tu vi cao thì chém bay cả một Vực thì hoàn toàn có thể.

Sợ rằng còn cường đại hơn nữa chứ không phải chỉ như thế, hắn thầm đoán như vậy.

Thu hồi Vô Ảnh vào không gian hệ thống, Lý Vệ bắt đầu dự định cho bước kế tiếp, trước tiên nhất định phải ra khỏi nơi này.

Mặc dù theo tu vi hắn đã không còn e dè sợ sệt cảnh rừng rậm âm u.

Điều cần làm lúc này là tìm đến thành trì nào đó gần nhất để dò hỏi thông tin, bản thân hắn vừa mới tới đây, ngoài hệ thống ra, hắn chỉ vừa hiện hữu chưa quá hai canh giờ.

Lại nói, Lý Vệ đã không còn là phàm nhân như trước, hắn đã là người tu luyện, theo cách hiểu của người phàm, hắn chính là một tiên nhân.

Lúc này nhờ vào linh lực dẫn dắt, thân pháp Lý Vệ được đề thăng lên một tầng cấp khác, hắn có thể thoải mái lướt nhanh đi mà không mấy tốn sức.

Khi thực lực đề cao, ngoài sức mạnh thân thể, còn có thể dùng linh lực để thi triển.

Với tu vi bây giờ của Lý Vệ có thể phi hành, nhưng ở cảnh giới trúc cơ linh lực vẫn có hạn, phi hành sẽ tiêu hao rất lớn.

Bằng việc phi hành được vài chục dặm mà linh lực tiêu hao gần như cạn kiệt, chi bằng dùng thân pháp cuốc bộ cho xong.

Lý Vệ một đường không dừng lại, nơi hắn đi qua chỉ nghe tiếng gió rít và bóng ảnh chớp động liên tục.

Có khi gặp không ít những quái rừng dị dạng hỗn tạp, nhưng tu vi cũng chỉ ở mức luyện khí, bằng tu vi của hắn tiện tay cũng đủ diệt sát.

Tuy vậy, hắn thực chẳng muốn day vào, điều gì không cần thiết thì vớ vào người làm gì cho cực.

Hơn nữa, quái rừng đâu phải là ít, quần chiến với chúng lấy ít địch nhiều là dại.

Chi bằng bộc lộ khí tức trúc cơ, chúng sẽ tự động né tránh không dám cản đường, dù là đồ si ngốc theo bản năng cũng muốn cầu sinh, há lại đuôi mù lao vào tìm chết.

Lý Vệ có thể dùng Thôn Thiên Quyết để thôn phệ chúng, có điều quái rừng này quá yếu chẳng bõ bẽ được chút gì, chỉ tổ mất thời gian.

Nếu cắm đầu lạm sát vừa bãi, có khi làm kinh động tới những tên đáng sợ tới, được không bằng mất.

Chẳng mấy chốc đã tới điểm cuối, cảnh rừng cũng biến mất dạng, tâm trạng hắn bất chợt chùng xuống nặng nề.

Phía trước mặt nào phải thành trì gì, ngoài một mảnh đại dương mênh mông trải dài vô cùng vô tận.

Lý Vệ thở dài, ngồi bệt xuống một phiến thạch khá bằng phẳng, lâm vào trầm tư thật lâu.

Ánh chiều tà hoang bóng phủ đỏ cả đại hải, thật xa lạ nhưng cảnh sắc cũng không khác mấy với cảnh sắc của biển quê nhà, tâm trạng hắn có chút kỳ quái.

Lý Vệ gãi gãi cầm suy tư:

"Rời khỏi đây e phải băng qua đại dương. Với chút năng lực hiện giờ là không được. Ai biết ra giữa biển có gặp phải thứ gì đáng sợ hay không? Ai da phải làm sao mới được? Chi bằng tăng cường tu vi trước..."

Lúc này, phiến thạch nơi Lý Vệ đang ngồi bỗng chấn động dữ dội, cắt đứng dòng suy tư của hắn, kế đến vỡ vụn ra thành từng mảng nhỏ.

Mặt đất rung chuyển ầm ầm, từ từ trồi lên một cái vòi nhớp nháp đen xì khổng lồ, kích thước bạo tạc đến tư duy, có thể so sánh như cây cổ thụ.

Đỉnh đầu của quái vật này đính một sợi râu, kèm con mắt lồi đung đưa ngoa ngoe kì dị.

"Quái vật Godzilla phiên bản con giun?"

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.