Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cự Điểu

Tiểu thuyết gốc · 909 chữ

Trong đầu Lý Vệ loé lên một mưu tính táo bạo, dù không nắm chắc tới 95% nhưng còn đỡ hơn chờ chết.

Càng vào sâu thạch động không gian càng tối tăm, một mùi móc meo khai khai xộc thẳng vào mũi.

So với gần cửa động bên ngoài, trong này rộng hơn rất nhiều, cảm giác rùng mình càng lớn hơn.

Bên trong động kiến trúc chạy loằn ngoằn, nhiều hình thù kỳ quái, các đường vân đá xoắn cuộn như được cố ý tạo ra, trông chẳng khác gì một cái tổ chim khổng lồ.

Lý Vệ không dám manh động, ẩn ẩn quan sát xung quanh, bất quá lúc này con Cự Trùng kia cũng đã lao tới.

Cự Trùng dừng không xa trước cửa động, tròng mắt nhìn đăm đăm vào trong, tựa chừng đang suy nghĩ...

Mặc khác bên trong động, Lý Vệ không biết sự e ngại của Cự Trùng kia, vẫn từng bước tiến sâu.

Cũng may hắn có Liễm Tức Tiên thuật, trước đó đã nội liễm hoàn toàn bản thể, nếu không nhìn bằng mắt thường thì không thể biết đến sự tồn tại của hắn.

Ở trong tối lâu mắt Lý Vệ cũng dần quan sát rõ hơn sự tình.

Cuối động có một bệ đá rất lớn hình tròn, trông như một tế đàn cổ, lại giống như một cái dĩa, lù lù bên trên tồn tại một thứ gì đó đỏ sẫm, bên ngoài lông rậm rạp óng ánh như pha lê, cự hình to lớn gần bằng bệ đá kia.

Hắn nuốt nước bọt, Cự Quái đang ngáy phì phì, khí tức mạnh hơn nhiều so với Cự Trùng, chênh lệch cũng một đến hai tiểu cảnh giới.

Ngay lúc này, Lý Vệ buông bỏ nội liễm, khí tức ùng ùng lan tràn ra khắp động.

Cảm nhận sự xâm nhập, Cự Quái mở trừng mắt, sau đó rú lên một tiếng thét dài bá khí:

"Quéccccccccc!"

Âm thanh chói tai cực kỳ khó chịu, tuy không trùng kích sóng âm như Cự Trùng, duy chỉ với uy áp đủ làm Lý Vệ hô hấp thập phần khó khăn, hai chân bủn rủn muốn ngã phục quỳ xuống.

Cũng không để tâm cho suy nghĩ khác, hắn vội vận chuyển linh lực điều tức, kế đến đạp bộ lao về phía cửa động.

Bằng tu vi hiện tại quả thực trốn thoát ra ngoài là điều không tưởng.

Hiểu rõ điều này, ngay vừa mới kinh động tới Cự Quái, tranh thủ khi nó chưa thanh tĩnh hoàn toàn mà đào tẩu, dù trước đó vẫn bị uy áp phản chấn tổn hại tới nội tạng.

Lúc này ánh sáng ngoài động hắc vào mặt, Lý Vệ dần hồi phục chút tâm tình.

Có điều, cái chết vẫn đang kề cận sát nút, hắn chỉ có thể cười gượng cố gắng duy trì tỉnh táo tốt nhất.

Lý Vệ lau vết máu trên miệng, mắt loé lên sự tàn nhẫn nói :

"Mẹ kiếp! Quá thê thảm rồi! Đợi lão tử ăn sạch hai ngươi đi!"

Trước động, cự trùng vẫn lù lù bất động quan sát.

Vừa rồi nó đã nghe được tiếng thét trong động phát ra, dự là tên nhân loại đã chết là hiển nhiên, rượt đuổi cả ngày trời giờ lại tiện cho tên lông lá kia, càng nghĩ càng không can tâm, suy nghĩ mãi rốt cuộc vẫn còn nán lại.

Điều không ngờ là tên nhân loại vẫn còn sống, trong động rốt cuộc xảy ra chuyện gì, với tu vi và tính cách của tên kia thì làm sao có thể...

Cự trùng ngơ ngẩn chốc lát bỗng định thần.

"Ô Ô Ô.."

Nó kêu lên hưng phấn, cũng mặc kệ tiên sư nhà đứa nào, con mồi nó đã muốn thì không dễ dàng từ bỏ, trong con mắt lồi toát lên sự tham lam nhiều hơn sự e dè.

Cự Trùng trườn thân thể to lớn cấp tốc lao tới, để tránh xảy ra sai sót như lúc đầu, miệng nó phun tới hàng chục đoàn chất nhầy đen xì, bồi kèm thêm vài tầng sóng âm ba phong toả không gian.

Dù tên nhân loại có giở trò gì đi nữa thì cũng mọc cánh khó thoát, trước cường giả tiểu xảo chỉ là trò hề.

Lý Vệ sắc mặt âm trầm, miệng hừ lạnh một tiếng, cước bộ xoay chuyển liên tục tận lực né tránh công kích.

Hắn cần kéo dài thêm một chút thời gian, nếu sơ suất trúng phải độc thủ, thì thật vạn kiếp bất phục.

Đúng lúc này, một cơn cuồng phong ầm ầm quét tới, các đoàn chất nhầy như mất đi lực lượng bị thổi tứ phân ngũ liệt, màn chắn phong toả không gian không hẹn mà cùng sụp đổ.

Một thân ảnh to lớn đỏ lừ mang theo uy áp mãnh liệt dần lộ ra ngoài ánh sáng.

Đó là một Cự Điểu với bộ lông đỏ sẫm như máu, óng ánh như pha lê, trên đầu hai mũi nhọn cánh lại là hai bộ móng vuốt cực sắc bén hơi giống cánh loài dơi, đuôi phía sau không có lông vũ mà là đuôi thú dài ngoằn ngoèo, trên đỉnh đuôi là một mũi nhọn lân phiến, trên đầu là một chiếc sừng thẳng thô ráp, thân thể to lớn như cổ thụ.

Bạn đang đọc Thôn Thiên Đế sáng tác bởi xhanc2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xhanc2
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.