Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma thần sinh ra. (Vừa thêm chữ)

Tiểu thuyết gốc · 1035 chữ

Thương Sinh đại lục, người người tu tiên nhưng vì thiếu thốn thần khí mà nghĩ đi xâm lăng Thần giới. Tuy nhiên ở thần giới cường giả như mây, vô pháp xâm chiếm mà còn bị giết ngược khiến chúng sinh lầm than, oán khí tích tụ.

Ma giới nhân cơ hội đó đã Ngư ông đắc lợi, đổ bộ xâm chiếm khiến Thương Sinh đại lục bị vây hãm, biến thành một thành phần của ma giới. Nơi đó oán khí trùng thiên giờ lại thêm ma khí khiến cho thành vạn tộc cấm địa.

Mười vạn năm sau là lúc thiên tài như mây, cường giả khắp nơi. Vạn tộc cấm địa giờ cũng thành các đại tông môn nơi lịch luyện. Tuy vậy nơi thường xuyên bị tránh nhất là Đồ Thiên cốc. Nghe nói nơi đó là nơi an tán linh hồn của Thương Sinh đại lục chi chủ - Đồ Thiên.

Đồ Thiên cốc...

Sâu trong đó nơi mà không ai dám đến dù là các đại cường giả. Có đạo linh hồn xung quanh tích tụ đầy oán khí, bên cạnh hắn là một con thần thú mà nếu ai thấy sẽ rất bất ngờ vì đó là thiên địa đệ nhất thần thú Thao Thiết, hắn là Thương Sinh đại lục chi chủ - Đồ Thiên. Mười vạn năm trước chính hắn đã lãnh đạo cả Thương Sinh đại lục đi xâm chiếm Thần giới, hắn cũng đã chuẩn bị cho việc sẽ thất bại. Nên đã bắt thần thú Thao Thiết rồi thực hiện Thần Ma Đoạt Hồn kinh để đoạt xá nó.

Nói tới Ma Đoạt Hồn kinh là công pháp mà hắn vô tình đạt được trong thượng cổ bí cảnh. Tuy nhiên Thần Ma Đoạt Hồn kinh có một nhược điểm là cần ma khí và thần khí để ngưng tụ nhưng giờ hắn không có thần khí nên phải dùng tạm oán khí.

Trong hang bỗng vang lên tiếng cười của hắn

“Mười vạn năm, mười vạn năm ta cuối cùng đã thành công”

“Thần giới chi chủ, ma giới chi chủ ta sẽ trả thù!”

“Ta dù có chết cũng không thành toàn cho ngươi!!!”

Thao Thiết bên cạnh gầm lên.

“Haiiz sau mười vạn năm sao ngươi còn không thành toàn cho ta hả, thôi kệ ta tự làm là được”

Sau đó hắn gầm lên.

“Đoạt Hồn Ma Thiên Kinh”

Xung quanh ma khí và oan khí bắt đầu xao động, một cái màu đỏ thao thiên chiếu lên. Gần đó Phạm Vân tông đệ tử một cái ngũ lưu tông môn hô lên.

“Các ngươi nhìn cái cột sáng kia là gì”

“Chắc hẳn là có bảo vật xuất thế trong Đồ Thiên cốc”

Trong đó một đệ tử cầm đầu, tu vi là luyện thể cảnh thất trọng đại thành kêu lên.

“Đi vào xem sao”

Trong đó Thao Thiết kêu lên.

“Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể dễ dàng đoạt xá ta sao”

“Ta phệ”

Tiếng ầm ầm vang lên, cột sáng rung động có dấu hiệu bị phá vỡ.

“Thảo, Thao Thiết à ngươi có thể an nghĩ a”

RẮC, tiếng thủy tinh vỡ vang lên, một vết nứt xuất hiện rồi phản ứng dây chuyền khiến cho cả cột sáng phá toái.

“Ta không cam lòng”

Đồ Thiên nói rồi linh hồn của hắn dần tan biến. Thao Thiết thở phào, sau ngần ấy thời gian cuối cùng hắn cũng được giải thoát. Nhưng cấm thuật không hoàn toàn chấm dứt.

Xung quanh ma khí và oán khí tràn đầy vào cơ thể hắn, trong đầu hắn toàn tiếng trẻ con khóc, toàn sát lục và huyết tinh. Hắn hét lên một tiếng rồi bất tỉnh, ma khi và sát khí điên cuồng cải tạo cơ thể hắn trong vô thức.

Lại nói về Phạm Vân tông đám người, sau khi đến trước sơn cốc thì cột sáng tan vỡ. Rồi lại nghe tiếng gầm của Thao Thiết, tiếng gầm trực tiếp để tất cả nôn ra máu thậm chí một tên tâm lý yếu trực tiếp nguyên thần vỡ vụn do oán khí.

“Phải thông tri truyện này cho cửu trưởng lão”

Tên đội trưởng nói rồi rút ra một tảng đá màu xanh, đó là truyền âm thạch.

Trong truyền âm thạch phát ra tiếng kêu của một người đàn ông giọng khàn khàn nghe hết sức ngoan độc.

“Thanh Vân, tông môn có luật là không có chuyện quan trọng là không được dùng truyền âm thạch”

Tên đội trưởng tên Thanh Vân ấy có vẻ như hết sức sợ hãi người này vội nói.

“Thuộc hạ không dám!! Nhưng bên Đồ Thiên cốc có bảo vật xuát thế”

“Bảo vật!!?? Là thần khí hay ma khí”

Tên Thanh Vân vội thưa: “Bẩm trưởng lão, đệ tử không biết”

“Ở yên đó, ta sẽ qua phong tỏa Đồ Thiên cốc kẻ nào dám vào là đối nghịch với ta Phạm Vân Tông!!”

Sau khi nghe xong đám người liếc mắt nhìn nhau rồi từ một cái túi lấy ra một viên trận pháp. Hiển nhiên đó chỉ là trận pháp cấp thấp, ở thần giới thứ này hết sức phổ biến trận pháp càng cao càng tốn càng nhiều thần thạch.

Hắn ngay lập tức ném ra tạo thành một màn sáng cao chừng 100 trượng.

Trong Đồ Thiên cốc Thao Thiết vẫn đang nằm, xung quanh hắn ma khí đã đậm đặc đến mức hóa thành từng giọt đỏ thắm chất lỏng. Bên trong hắn Thao Thiết huyết mạch từ thuần khiết thành đen tối tà ác và vặn vẹo.

Xung quanh hắn lân phiến từ từ chuyển thành màu đen toát ra dáng sợ khí tức.

Một ngày…

Hai ngày…

Rồi năm ngày hắn cuối cùng đã tỉnh lại, trong mắt hắn lóe lên một vệt đỏ sẫm.

Hắn là Ma Thần..

Trong miệng hắn lẩm bẩm .

“Sức mạnh này không tệ, ta cảm giác với huyết mạch này ta có thể siêu việt ta trước kia”

“Từ nay ta liền tên là Huyết Thanh Thiên, còn với thứ huyết mạch này nó sẽ là Phệ Thiên Ma Thần huyết mạch”

Bạn đang đọc Thôn Thiên Ma Thần sáng tác bởi phocbeo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phocbeo
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.