Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc sống mới

Tiểu thuyết gốc · 2903 chữ

Vào giây cuối cùng năm 2021 , đồng hồ trên toàn thế giới liền dừng lại , không hề chuyển sang giây tiếp theo của năm 2022 . Trên bầu trời toàn thế giới , xuất hiện những con tiểu yêu , chúng tự nhận mình là “Sứ giả “ , và sau đó con người trên toàn thế giới liền bị tham gia một trò chơi , một trò chơi sinh tồn để khẳng định giá trị sống của mình .

Và trên thế giới cũng xuất hiện 3 tòa tháp khổng lồ , hai trong số đó đại diện cho hai phe là phe Thần linh và phe Đế Vương được gọi là Thiên Đàng và Địa Ngục , cũng là nơi mà con người bắt đầu những thử thách thứ hai trở đi , vượt qua các thử thách họ sẽ nhận được những phần quà tương ứng với độ khó của màn chơi đó và điểm tín nhiệm , thứ giúp cho họ thu hút sự chú ý của các Tinh Tú, nhưng đổi lại nếu không thành công , họ sẽ phải trả cái giá bằng mạng sống của mình .

Còn tòa tháp còn lại là nơi vinh danh và là nơi ở của các Thách Đấu , họ là những người chơi đã vượt qua màn 300 , hay còn gọi là Tháp Anh Hùng .

Mọi chuyện cứ thể kéo dài trong 125 năm , khi có người đầu tiên vượt qua tầng thứ 500 , các thử thách đã dừng lại , đồng hồ bắt đầu tính lại từ năm đầu tiên , nhưng dân số khi này chỉ còn có hơn 3 triệu người . Nhưng con người cũng không được sống một cuộc sống yên bình mà phải sinh tồn trước những đàn quái vật , cứ 3 tháng một lần , vào các ngày 13 của tháng 3 ,6 ,9 ,12 , con người sẽ phải hứng chịu những được tấn công từ đám quái vật trong 3 ngày 3 đêm , ngày đó còn được gọi là ngày Thanh Trừng .

Nhưng đó là đối với những người trên 18 tuổi hoặc đã vượt qua tầng 100 , còn những người chưa 18 và vẫn chưa vượt qua tầng 100 , thì đến ngày Thanh Trừng thì họ sẽ được đưa vào trong tòa tháp để thực hiện các thử thách của các tầng .

Rầm !

“ Mày lại trốn vào đây làm gì hả thằng kia ? “ Một người đàn ông cao , lớn đạp cửa bước vào .

Hắn ta nhìn chằm chằm vào cậu nhóc tầm 5-6 tuổi đang nằm dưới sàn , với vài ba cuốn sách nằm ngổn ngang .

“ Bố .... “

“ Thằng ngu này ! Tao nói mày bao lần rồi ! Còn 3 tháng nữa là đến sinh nhật thứ 6 của mày rồi , cũng là lúc , mày sẽ phải tham gia thử thách để xem mày có xứng đáng nhận bảo hộ hay không ! Đọc mấy cái cuốn về Lịch Sử này không giúp mày sống sót ở thử thách đầu đâu ! “

Sau khi cơ chế trò chơi thay đổi , thì trẻ em phải 6 tuổi trở lên mới phải tham gia trò chơi , còn trước 6 tuổi , những đứa trẻ sẽ được coi là không thể bị đụng vào . Khi những cuộc tấn công của đám quái vật 3 tháng một lần , những đứa trẻ này sẽ được đưa đến nơi khác an toàn cho đến khi cuộc chiến kết thúc .

Dứt lời , người đàn ông liền kéo tay thằng nhóc đến một căn phòng khá là rộng lớn .Căn phòng được thiết kế với khán đài bốn góc cao hơn 5m , ở chính giữa chỉ được lót sàn , ngoài ra chả còn thứ gì cả .

“ Mày có nhớ nội dung thử thách số 1 là gì không ? “

“ Thử thách cấp D – Sống sót trong 30’ trước một đàn zombie cấp thấp . “ Cậu nhóc liền trả lời .

“ Sao mà không nhớ được cơ chứ ! Từ hồi đến đây , ngày nào mà ta chả nghe . “ Cậu ta nghĩ thầm trong đầu .

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Trở lại cách đây vài tháng .

Trong chính căn nhà này , tại phòng ngủ của cậu ta .

Cậu nhóc đang quỳ trước giường của mình , ngửa mặt lên nhìn trời , chắp tay lại để cầu nguyện .

“ Ông trời .... à mà không ... một thực thể vĩ đại nào đó khác các Tinh Tú , làm ơn giúp con thoát khỏi cái thế giới này , con chỉ muốn sống một cuộc sống như ông bà ta ngày xưa . Làm ơn ... làm ơn ... “ Nói xong rồi cậu nhóc mới lên giường để đi ngủ .

Trong khi đó , ở thế giới khác . Trên nóc một dãy nhà chung cư cũ . Một chàng thanh niên đang bê tha ở đó . Tay phải cầm bia , tay trái chỉ lên trời , vừa chỉ vừa lải nhải một mình .

“ Ông trời à ! Làm ơn cho Lăng Tuấn Dương ta sống một cuộc sống khác đi , tôi chán cái cuộc sống tối ngày vùi đầu vào mấy công việc chán ngắt này lắm rồi . “

Thế rồi , cậu ta liền ngủ thiếp đi và tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong căn phòng lạ , với đôi tay nhỏ bé của đứa nhóc mới lớn , với cuộc sống mới bớt “ buồn tẻ “ hơn .

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Quay trở lại với hiện tại .

“ Đúng vậy ! Hãy nhớ rằng đó là sống sót ! Tao chỉ luyện tập cho mày phòng thân , chứ còn có cơ hội trốn thì hãy trốn đi bởi vì chúng đông vô kể , mà mỗi lần mày tấn công một con mà không giết được nó luôn , chúng sẽ tạo ra tiếng động làm thu hút những con khác tới như mấy lần trước đấy . Còn bây giờ tiếp tục luyện cách sử dụng dao .”

Dứt lời , bố hắn ném cho hắn một con dao găm nhỏ nhưng lại vừa với tay cậu , con dao được bọc bởi một lớp vỏ khá đẹp màu xanh lục đậm , bên trên có khắc dòng chữ “ Hạ Khắc Dương “ . Sau đó Dương liền bước xuống phía dưới . Ở thế giới này , tên hắn là Hạ Khắc Dương , con trai duy nhất của Hạ Khắc Hoàng .

“ Chuẩn bị chưa ? “ Hạ Khắc Hoàng đứng phía trên nói lớn .

Dương giơ tay lên ra dấu đồng ý , ngay lập tức , từ trên trần nhà , một chiếc lồng kính được đưa xuống .

Tinh ! Chế độ thử nghiệm bắt đầu

Tinh ! Màn 1

Một âm thanh vang lên , ngay sau đó , khung cảnh trước mặt Dương liền thay đổi . Hắn bây giờ đang đứng ở quảng trường , nơi mà rất nhiều người tụ tập lại , đang cùng đếm ngược để bước sang năm mới , khép lại một năm đầy biến động .

Màn hình lớn được đặt chính giữa quảng trường cũng bắt đầu hiển thị số để đếm ngược .

10 !

9 !

8!

7!

6!

5!

4!

3!

2!

1!

Ầm ! Ầm ! Ầm !

Những đợt pháo hoa được bắn lên bầu trời đêm để báo hiệu một năm cũ đã qua .

“ CHÚC MỪNG NĂM MỚI “ Mọi người liền hào hức đồng thanh nói .

Nhưng tất cả đều không để ý rằng đồng hồ trên màn hình không hề đếm tiếp mà năm im ở con số 1 .

“ Nhìn kìa ! “ Vài người bất ngờ hét lên , chỉ thẳng lên trời .

“ Bắt đầu rồi ! “ Dương nghĩ thầm .

Bầu trời lúc này như bị xé toạc làm đôi , từ bên trong , hai sinh vật trông khá nhỏ bé , chỉ cao tầm hơn 1m , với hai màu trắng và đen , một con thì sở hữu một đôi cánh trắng tinh như màu lông , nhỏ tí xíu , một con thì sở hữu một chiếc sừng cũng nhỏ như cơ thể nó vậy .” Thoạt nhìn qua thì trông có vẻ khá là đáng yêu , nhưng đừng để vẻ ngoài đáng yêu đó đánh lừa , chúng khá cục tính đấy . “ Đó là những gì Dương đọc được trong Sử Kí toàn thư .

“ Chúng là thứ gì vậy ? “

“ Vậy không phải là do ta hoa mắt đúng không ? “

“ Bố ơi ! Đáng yêu quá ! Con muốn một con ! “

“ SAO NHÂN LOẠI Ở ĐÂU CŨNG ỒN ÀO THẾ NHỈ ? CHÚNG MÀY KHÔNG CÂM MỒM MỘT LÚC ĐƯỢC À ? “ Sinh vật màu đen tức giận nói lớn .

Tiếng của nó lớn đến mức dù đang đứng ở trên cao , nhưng vẫn làm cho người ở dưới mặt đất đủ choáng váng , ngay sau đó , bọn họ liền cảm thấy sợ hãi , như có một áp lực nào đó đè lên người bọn họ vậy .

“ Vậy có phải tốt hơn không ? “ Hai sinh vật bất ngờ xuất hiện lơ lửng trước màn hình lớn rồi nói .

“ Được rồi ! Bây giờ ta sẽ truyền đạt một thông tin vô cùng quan trọng nên trong lúc ta nói , các ngươi đừng có mà mở miệng ra hỏi ? “ Cả hai sinh vật đều đồng thanh nói .

“ Chúng mày là cái thá gì chứ ? “

“ Bọn mày bảo tao câm là tao phải câm sao ? “

“ Lại là trò đùa đầu năm ! Mấy cái này ta xem đến phát chán rồi ! “

“ TA ĐÃ NÓI LÀ CHÚNG MÀY CÂM MỒM LẠI RỒI CƠ MÀ ! “ Đôi mắt của sinh vật màu đen đỏ ngầu lên , tròng trắng thì đen ngầu lại .

Phụt ! Phụt ! Phụt !

Ngay sau đó , những tiếng nổ liên tiếp xảy ra , cả quảng trường như câm nín lại , lần này là sự chết lặng , khi những tên vừa lên tiếng , đầu chúng , đều xuất hiện những cái lỗ nhỏ , máu bắn ra tung tóe , bập bẹ được vài câu nữa rồi ngã gục xuống đất .

AAAAAAA !

Một tiếng hét thất thanh kéo tất cả trở lại với hiện thực , đám đông bắt đầu hoảng sợ , chạy toán loạn như đàn kiến vỡ tổ . Còn Dương thì sớm đã tìm một chỗ vắng để đứng rồi , vì hắn biết rằng chuyện này kiểu gì cũng diễn ra dù gì hắn cũng phải tham gia cái huấn luyện giả lập này biết bao nhiêu lần rồi .

“ Ta bắt đầu thấy sai lầm khi ban đầu hứng thú với cái nơi này rồi đấy ! “ Sinh vật đen quay sang con màu trắng mà nói .

“ Thôi cho chúng bắt đầu trò chơi luôn đi . “

Dứt lời , hai sinh vật liền búng tay một cái , một dòng điện chạy qua não của tất cả mọi người .

Thử thách số 1 bắt đầu !

Một giọng nói vang lên trong đầu tất cả .

Trước mặt họ liền xuất hiện một màn hình mờ mờ , ngay cả Dương cũng như vậy .

Thử thách số 1 : Khẳng định giá trị bản thân – sơ cấp

Độ khó : D

Sinh tồn trong vòng 30 ‘ trước đàn Zombie cấp thấp . Cánh cổng sẽ được mở ở khắp nơi trong khu vực , càng giết được nhiều phần thưởng càng lớn .

Số zombie tiêu diệt được : 0

Ngay lập tức , những cánh cổng xuất hiện lơ lửng khắp nơi , từ trong đó , những con Zombie bước những bước dặt dẹo bước ra .

-Nhận được một vũ khí .

Dao ngắn – Cấp : 0

Một con dao chỉ sắc hơn bình thường một chút , vì thế không được đánh giá xếp loại .

“ Lần nào cũng cho mấy cái đồ vớ vẩn ! “ Dương lắc đầu .

Grào !

Dương giật mình né ra , một con Zombie thấy hắn bất ngờ lao lại .Khác với dáng đi dặt dẹo ban đầu, khi chúng thấy người , tốc độ cũng tăng lên , nhất là mấy kẻ bị thương , thì tốc độ của chúng càng đáng sợ , phải ngang mấy con cấp D thậm chí là C . Dương sau đó cũng tiện tay ném thẳng con dao vừa nhận được từ trò chơi , ném bay đầu con Zombie .

Đó là một trong vài cách để giết chúng , dù gì chúng cũng chết rồi , những cách thông thường như đâm , chọt , chém qua loa không thể nào giết được chúng .

Tinh !

Đã giết được một Zombie .

Tổng số : 1

Grào ! Grào ! Grào !

Dương nghe thấy tiếng động liền quay đầu lại , thế quái nào hắn lại may mắn được tới gần 20 con chú ý .

“ Chứ còn có cơ hội trốn thì hãy trốn đi “ Lời của bố hắn lại lảng vang trong đầu hắn .

Dương ngẩn ngơ một khoảng ngắn , trước khi bị tiếng của mấy con Zombie kéo lại , ngay sau đó hắn liền lập tức chạy nhưng là chạy thẳng về đàn Zombie đó .

“ Chạy cái l ! Ta đã sống một đời nhàm chán rồi , không thể để nó lặp lại lần nữa . “

Roẹt ! Roẹt ! Roẹt !

Dương lôi ra con dao khi nãy được bố hắn đưa cho , sau đó nhẹ nhàng chém thẳng vào người bọn chúng , nhẹ nhàng như kiểu đang dạo chơi thôi vậy , tiếng của đàn Zombie vang cả một vùng .

Gru ! Grừ ! Grừ

Càng lúc càng nhiều Zombie xuất hiện , Dương vẫn cố gắng để chém , nhưng vẫn cứ thấy sai sai .

“ Muốn giết một con Zombie chỉ có cách chém đứt cơ thể chúng ra ! Nhưng nhớ là phải từ bụng trở lên . “ Lời dạy của bố hắn lại vang lên trong đầu hắn .

“ Bỏ mẹ rồi ! Sao cứ quên nhỉ “ Dương giật mình .

Hắn quên mất điều đó , do cơ thể này chỉ là của đứa trẻ 5 tuổi , chỉ cao đến bụng chúng , vì thế nhiều khi hăng máu , hắn chỉ cố chém sao cho nhanh nhất có thể , do đó thường chỉ chém thuận tay nhất , là chém phần đùi , có khi là chém từ đầu gối trở xuống .

Aaaaa !

Dương bị một con zombie cắn thẳng vào bả vai , cú cắn đau điếng , mặc dù đây là thực tế ảo , nhưng thời đại này đã có thể làm đến mức cảm thấy chân thật nhất , mọi cảm giác nhận được trong không gian ảo này đều có thể cảm nhận một cáhc rõ ràng , do đó từng cơn đau đều có thể cảm nhận , chỉ là không ảnh hưởng gì đến cơ thể bên ngoài cả .

Tốc độ của hắn dần chậm lại , do vết cắn của đám zombie này thường mang cả độc , làm ảnh hưởng đến thần kinh , nếu bị cắn quá nhiều thì cơ thể gần như không hoạt động được và sau đó trở thành bữa ăn cho chúng .

Tinh !

Bạn đã chết ! Thử thách không hoàn thành !

Kết thúc thử nghiệm .

“ 41 -5 “Bố hắn đứng ở trên nói vọng xuống “ Có vẻ mày không nhớ những gì tao dạy nhỉ ? “

“ Chạy để làm gì cơ chứ ! Nếu tập chạy thì ra ngoài đường tập còn tốt hơn . “ Dương liền đáp lại .

“ Tao không nói về điều đó , tao đang nói đến cách mày xử lí đám Zombie đó , chém thì không có lực , chém vào chân thì chỉ may mắn mới đứt được , chứ mày mà chém vào bụng thì còn lâu mới chém đứt được chúng . Thứ hai là không thể điều hòa hơi thở , dễ bị kích động rồi không quan sát được xung quanh . Hôm nay đến đây thôi , đi nghỉ đi . “

“ Lại ! “ Dương bật dậy nói “ Một lần nữa ! “

“ Hôm nay dừng lại ở đây được rồi ! “

“ Dừng lại ở đây có giúp ta sống sót trong thử thách không ? “ Dương liền lập tức đáp lời .

Hừ !

Bố hắn cười lạnh , nhìn hắn một lúc , nhìn kiểu gì cũng chỉ là thằng nhóc chưa đến 6 tuổi , nhưng rồi cũng lập tức hạ lồng kính xuống .

“ Lần này đừng có vứt vũ khí đi nữa đấy ! “

Dương nghe nhưng không đáp lại , từ từ tiến vào bên trong không gian ảo để thử lại thử thách đầu tiên .

“ Nó giống nàng như đúc vậy , từ khuôn mặt cho đến tính cách . “ Hạ Khắc Hoàng rít một hơi thuốc rồi quan sát Dương ở bên trong .

Bạn đang đọc Thống Lĩnh sáng tác bởi antiI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi antiI
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.