Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Chiến Gian Khổ

Tiểu thuyết gốc · 1445 chữ

Lang thú là loại gian xảo, sau khi cảm nhận trực diện không thắng được Huyết Thần, nó liền vờn quanh kẻ địch lâu lâu lại tung một trảo hòng muốn tiếp cận nhân loại này. Nhưng nào dễ dàng như vậy, Huyết Thần lại là cuồng nhân nên sẵn sàng tung quyền đối đầu với móng vuốt sắc bén, tạo khoảng cách để thi triển Thương pháp

Qua chừng nửa tuần hương mà cả hai đối thủ vẫn chưa làm gì được nhau, trên thân thể Thanh Lang đã có thêm nhiều vết thương to nhỏ, Huyết Thần cũng gặp phải ba bốn lần Lang trảo vồ trúng. Nhưng được Linh giáp bảo hộ các nơi hiểm yếu nên chưa ảnh hưởng nhiều, chỉ là giao phong mạnh mẽ cùng linh thú ngang đẳng cấp khiến hắn khí huyết hỗn loạn, trường thương cầm trên tay có chút run run.

Vương Khang và Dương Phàm thấy huynh đệ mình đang trong hạ phong với Lang thú, muốn cầm vũ khí tiến lên hỗ trợ.

- Không cần, Ta chưa thua đến mức phải gọi người đánh hội đồng con súc sinh này, ta sẽ lấy nó làm làm bàn đạp để đột phá cảnh giới Kim Đan.

Huyết Thần chống thương xuống đất, ổn định khí huyết đang dâng trào, xua tay cản hai người.

Thanh Lang gần đạt đến tam giai nên linh trí đã mở, nghe tên nhân loại nhỏ bé chê bai nó liền nổi giận, lông mao xù lên, miệng gầm gừ, răng nanh nhô ra, vuốt trước cào xuống lớp đá dưới chân thành những vết rãnh sâu như biểu lộ sự giận giữ tột cùng. Nó ngửa cổ hú to rồi tung người lao đến.

Huyết Thần đã ổn định linh lực, đạp bộ phi hành lên cao, rồi xoay người lao xuống như sao rơi.

- Lạc Tinh Thương Pháp.

Pháp quyết này mấy hôm trước Dương Phàm đổi trong hệ thống cho hắn. Là chiêu thức bá đạo tột cùng, khi xuất chiêu sẽ tạo thành mấy chục bóng thương trên cao đâm tới. Khoá chặt địch thủ không cho né tránh, chỉ có thể cùng mình đối cứng. Nhưng, người thi triển phải từ phía trên lao xuống, lợi dụng trọng lực tăng thêm uy lực cho chiêu thức, mới đạt được tối mạnh của Thương Pháp

Thanh Lang ngước đầu thấy đâu đâu cũng là mũi thương, gầm dữ nhảy lên muốn cứng đối cứng với Huyết Thần, chỉ là lần này nó không chiếm được thượng phong như lúc trước, miệng và ngực bị trúng đòn thảm trọng, một cây trường thương cắm sâu ngay cổ vẫn treo lủng lẳng ở đó.

-Graoooo. Uuuuu...

Thanh Lang đầu đàn đau đớn gào to kêu gọi đàn sói, muốn quần thú vây công xé xác nhóm người Dương Phàm. Cả đám ngửa đầu hú vang một góc rừng rậm, rồi nhe nanh gương vuốt nhảy tới.

Huyết Thần sau một đòn trọng thương Thanh Lang đầu đàn thì quyết đoán bỏ thương lui về, không cho Thanh Lang cơ hội đồng quy vu tận, mặc dù linh lực tiêu hao rất nhiều nhưng hắn vẫn hiên ngang chắn phía trước, hắn biết rằng nếu không có hắn kiềm chân bốn con sói hộ pháp, chưa chắc huynh đệ mình có thể an toàn phòng ngự.

Từ vài ngày trước Dương Phàm dựa vào một nửa kinh nghiệm của Huyết Thần săn giết đã tấn thăng cảnh giới Trúc Cơ sơ kì, ngưỡng cửa mà biết bao tu sĩ phải cố gắng cả đời chưa chắc vượt qua, với hắn chỉ như nước chảy mây trôi mà thôi, đủ điểm liền đột phá.

Hắn lại không tiếc điểm huyết sát, đổi cho nhóm binh lính mỗi người một thanh pháp khí hạ phẩm trường thương, một bộ Công pháp và một bộ Thương pháp, nên hai mươi tên binh sĩ này đều nhất nhất dạ dạ thề thốt trung thành đến hết đời. Từ khi được chủ tử thu nhận, mỗi binh sĩ đều được hưởng nửa thành điểm kinh nghiệm khi giết người, năm thành sẽ thuộc về Dương Phàm, còn dư lại sẽ sung vào quốc khố làm điểm dự trữ ban phát cho những người có công ngày sau.

Theo đó, Thập phu trưởng sẽ nhận một thành, Bách phu trưởng một thành rưỡi, Thiên phu trưởng hai thành, Phó Tướng hai thành rưỡi và Tướng Quân nhận được ba thành kinh nghiệm sát giới.

Đừng tưởng nửa thành mà ít, trong một trận chiến nếu giết càng nhiều thì chả phải càng lên cấp nhanh, mà lên cấp nhanh thì đồng nghĩa chức vụ tăng lên, thọ nguyên tăng lên và tài nguyên tu luyện nhận được cũng tăng lên. Đó là một vòng tuần hoàn mà không tu sĩ nào chối từ được.

Ngay lúc đám Thanh Lang xông tới, cả nhóm người Dương Phàm không ai sợ hãi, trong mắt bọn hắn thì đây đều là những cột kinh nghiệm di động. Đội quân đã được Dương Phàm quán thâu kỉ luật, nên không có chút lộn xộn, liền thi triển trận Thương pháp hình nón, lấy Huyết Thần làm phong Thương, Vương Khang Vương Thư Thư làm tả hữu lưỡi Thương, tấn công xuyên phá đám Lang thú làm hai nửa, trên đường đi pháp khí của binh sĩ như lưỡi độc xà đâm ra rút lại ngăn cản không cho Thanh Lang phá trận pháp, để lại trên thân thể bọn chúng nhiều viết thương nông sâu đang phún huyết. Nhiều con bị trúng chiêu chỗ hiểm lăn mình ngã xuống đất tử vong.

Ba người Huyết Thần tấn công phòng thủ cho nhau chặt chẽ, đối đầu với Thanh Lang đầu đàn và bốn Lang hộ pháp, ẩn ẩn chiếm thượng phong, dần dần dồn ép đám linh thú lui về phía sau.

Tranh đấu kéo dài thêm nửa khắc, đám sói đã tử vong hơn một nửa, ba con hộ pháp ngã xuống dưới mũi thương của Huyết Thần, điểm kinh nghiệm của hắn đã đạt đến mức đột phá quan khải, không có bất kì bình chướng nào ngăn cản, một dòng linh khí từ bốn phương ùa tới, nhập vào huyệt Bách hội của hắn, một tiếng sấm vang trên cao như Thượng thiên chúc mừng tu sĩ kết đan thành công. Bỗng chốc Huyết Thần cảm thấy tất cả ám thương đều khỏi hẳn, linh lực vô cùng vô tận, liền đánh ra một chiêu Hoành Tảo thiên Quân đập văng Thanh Lang đầu đàn.

Thanh Lang đầu đàn bất ngờ vì kình thương mạnh mẽ không kịp né tránh, trúng đòn quá mạnh bay ra xa làm đổ vài gốc đại thụ, nằm im bất động như đã tử thương.

Đầu lĩnh chiến bại làm cho cả đàn sói không dám giao tranh nữa, quay đầu bỏ chạy toán loạn vào rừng sâu, những con không chạy kịp đều bỏ mạng dưới lưỡi thương của anh em Vương Khang và binh sĩ.

Kết thúc cuộc chiến, binh lính không tổn thất nhưng thụ thương là không tránh khỏi. Dương Phàm ra lệnh nghỉ ngơi hồi phục tại chỗ, hắn từ đầu đến giờ đứng không bên cạnh Bích Vân mà cũng thu được một mớ kinh nghiệm và huyết sát điểm, lòng mừng vô cùng, thấy Vương Thư Thư trán lấm tấm mồ hôi, trên người để lại ít vết thương nhỏ liền từ Hệ Thống đổi lấy một viên Liệu thương đan và một chiếc áo choàng, vội vàng chạy đến xót xa nói.

- Muội muội lần sau không cần tiến lên đầu trận như vậy, hãy để cho mấy tên đàn ông to khoẻ kia chiến đấu đi, lại đây cởi áo ra huynh bôi thuốc trị thương cho nào, để lâu nó để lại sẹo đó.

Vương Thư Thư đầu tiên nghe Dương Phàm quan tâm thì rất cảm động, nhưng nghe tới phía sau "cởi áo bôi thuốc" liền đỏ mặt hồng tai cáu giận.

- Huynh trưởng giữ chút liêm sỉ cho mình được không, mặt huynh dày hơn tường thành rồi ý. Ta không thèm nói chuyện với huynh nữa.

Mấy ngày bị Dương Phàm trêu đùa nên nàng cũng không còn ngại ngùng như lúc đầu nữa. Đã biết phản ngôn lại kình địch của nữ giới này.

Dương Phàm thấy đối phương xù lông nhím, hắn liền thay đổi thái độ trở lại huynh trưởng đúng mẫu, đưa cho Thư Thư đan dược và áo choàng mặc vào để che đi những vết rách trên quần áo.

Bạn đang đọc Thông Thiên Thần Quốc sáng tác bởi HaoHoaThienVuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaoHoaThienVuong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.