Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị vạch trần

Tiểu thuyết gốc · 2432 chữ

- What ?

Thanh niên ở sau lưng Hùng Dũng , nghe được Hùng Dũng đánh giá Bá Dương , suýt nữa phát ra một tiếng thét kinh hãi, trong hai tròng mắt tràn đầy không thể tin được .

Thực lực Tiểu huynh đệ không kém , có lẽ không dưới ta.

Cái đánh giá này không khỏi quá cao đi? Hùng Dũng lão đại, ngươi là đội trưởng đội đặc nhiệm 019 đó, thực lực là cường hãn nhất trong đội 019 chúng ta, thực lực tiểu gia hỏa trước mắt này không dưới ngươi? Dũng lão đại, ngươi đừng làm ta sợ.Thanh niên quân nhân ở sau lưng Hùng Dũng , nhịn không được oán thầm không thôi.

Mặc dù có chút đề phòng , nhưng Dương đã động tâm, hắn cũng rất muốn biết thực lực của mình đến đâu , cấp 2 đối kháng sẽ như thế nào. Có thể nhìn ra thân pháp của hắn không tầm thường tuyệt đối không phải người thường.

- Được , tỷ thì thì tỷ thí .

Hùng Dũng gật đầu nói

- Thanh niên có khí cốt , được rồi ta cho cậu một cơ hội xuất thủ, ta sợ vừa ra tay, cậu ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có.

Cùng với lời nói khí tức của Hùng Dũng lập tức tăng lên, lệ khí xông mạnh, khí thế uy vũ, không hổ là đội trưởng đội đặc nhiệm 019 .

- Kính lão đắc thọ , anh là người mời , anh ra tay trước đi .

Hùng Dũng cũng hơi nổi giận, tiểu tử này cho rằng mình khen liền có thể kiêu ngạo lên mặt , vì vậy quyết định giáo huấn thoáng một phát . - Được vậy ta không khách sao .

Dứt lời , Hùng Dũng lao đến với lực đấm xé gió hướng thẳng tới phía Bá Dương . Dương vừa nãy luyện quyền pháp một giờ, thân pháp của hắn toàn lực bạo phát, tốc độ tăng lên tới cực hạn, nhanh tới cực điểm. Thân thể nhoáng một cái, chỉ để lại trước mặt Hùng Dũng một đạo tàn ảnh , vừa suýt xoát né được quyền của Hùng Dũng.

- Tốc độ tốt , để xem cậu né được mấy lần .

Hùng Dũng liên tục tung những quyền mạnh mẽ về phía Dương . Bá Dương lúc này cũng không động thủ, cả người như cái chuông, cả thân trên lúc nhanh lúc chậm, lắc qua lắc lại, như một ông cụ nghiêng ngả nhưng mà không ngã vậy . Bỗng , chớp thời cơ quyền của Hùng Dũng tiến tới chưa dứt . Dương tháo rướn người về phía trước , lách nhẹ ra phía đằng sau Hùng Dũng . Hùng Dũng trừng lớn hai mắt, trên mặt tràn đầy khiếp sợ, kinh ngạc, khó có thể tin... Hắn chỉ cảm thấy cái ót tê rần, trước mắt tối đen, thần trí cũng có chút không rõ.

Một lúc sau

Hùng Dũng phát ra một tiếng rên rỉ, khi hắn tỉnh lại, thình lình phát hiện hắn đã nằm trong ngực tiểu đệ đi cũng hắn . Cái này làm cho hắn mồ hôi lạnh chảy ròng, mà lúc này Bá Dương đã không thấy đâu nữa.

Cái này... Thật nhanh.

Hùng Dũng lắc đầu, đứng thẳng người, vẻ mặt khiếp sợ.

Bá Dương lúc này đã trở về phòng , tắm rửa xong hắn nghĩ lại trận giao lưu khi nãy , bây giờ mới đạt tới cấp 2 , nhưng chỉ là sơ cấp cấp 2 mà thôi , thực lực cũng chỉ có thể tính toán miễn cưỡng, chính thức đánh, chắc chắn không phải đối thủ của Hùng Dũng. Khi nãy chẳng qua là đúng phải Dương đang luyện một bộ công pháp về thân pháp cộng với khoảng cách gần như vậy, hơn nữa Hùng Dũng khinh địch, cho nên mới bị một chiêu đánh bại. Nếu là súng thật đạn thật, ở ngoài chiến trường sinh tử Bá Dương muốn đấu lại Hùng Dũng , đó là thua không nghi ngờ. Đây cũng là vì cái gì, Hùng Dũng chỉ nói là thật nhanh, mà không phải nói Bá Dương thật mạnh . Dương nhận ra rằng , bây giờ mình không những tìm cách gia tăng sức mạnh , mà còn phải thực chiến nhiều hơn nữa . Chợt nhớ ra điều gì đó nhưng không khỏi cau mày.

- Quái lạ , sao người quân đội lại xuất hiện quanh đây nhỉ .

Quay trở lại công viên Hùng Dũng lúc này lấy lại vẻ khí thế vốn có .

- Đội trưởng làm như vậy có ảnh hưởng tới nhiệm vụ cấp trên giao không .

- Không vấn đề , ngoài chúng ta còn có đội 020 với 018 hợp tác hỗ trợ, chỉ là ta đang thắc mắc là tại sao ở đây lại có thanh niên có năng lực vậy . Tiểu hầu tử cậu lập tức điều tra cậu thanh niên kia cho tôi .

- Rõ !

Đánh một giấc đến hơn ba giờ chiều , Dương chán nản thức dậy , chuẩn bị để đến gặp Nguyệt Kiều .

Lái chiếc g63 khỏi nhà , đến điểm hẹn thì đã thấy Nguyệt Kiều đang đứng chờ , hắn bước xuống xe , khí chất có làm cho Nguyệt Kiều đứng hình . " trông hắn có vẻ.. Đẹp trai chứ , sao trước giờ mình không nhận ra " .

- Này , cô còn tỉnh táo không vậy.

Bị lời nói của Dương đánh thức Nguyệt Kiều bĩu mỗi nói :

- Không ngờ anh ăn mặc bảnh bao vào cộng với chiếc xe đi thuê này cũng ra dáng và có khi chất đấy

Nguyệt Kiều vẫn đinh ninh là xe này là do Dương đi thuê . Tiềm thức của nàng thì gia đình Dương không thể nào giàu được cùng lắm chỉ là khá giả mà thôi .

Dương đã chán việc đôi co với nàng ta , nên đành mặc nàng nghĩ gì thì nghĩ , chỉ mong nhanh kết thúc để thoát khỏi xú cô nương này . Dù xinh đẹp nhưng hồ ly tinh này không dễ dây . Đúng lúc này điện thoại của Nguyệt Kiều vang lên .

- Mẹ à? mẹ vẫn đang họp? vậy cuộc gặp tối nay hủy bỏ? vẫn không hủy sao ? Sao cơ ông nội trực tiếp đến . không phải chứ .

Sau khi nghe điện, Nguyệt Kiều không dừng được thở dài.Xem ra, nàng ta cũng không thích gì hành vi đem bạn trai về ra mắt phụ huynh . Hai người cùng lên xe để tới địa điểm gặp mặt , khách sạn Trường Giang .

Đến nơi Bá Dương phát hiện có điểm kỳ lạ, Nguyệt Kiều hình như có chút khẩn trương. Bá Dương vừa định đi đến phòng đặt , liền bị Nguyệt Kiều kéo lại, đôi môi hướng qua, dí sát bên tai Bá Dương , thổ khí như lan, nhỏ giọng nói :

Đừng có làm hỏng việc, nếu như người nhà có hỏi, thì phải nói là anh tốt nghiệp ở đại học Quốc Gia , ngành Tài Chính loại giỏi , hiện tại tự thân mở một công ty có vốn điều lệ là 50 tỷ .

Bá Dương nghe thế mắt trợn trắng, hướng nàng giơ ngón cái, lừa đảo hắn thấy qua, nhưng chưa lần nào thấy qua vụ lừa khủng khiếp như vậy. Nguyệt Kiều hít sâu rồi chuyển trạng thái 360 độ , trên mặt hiện lên nụ cười ngọt ngào của một tiểu tình nhân, vỗ vỗ vào mặt, khiến cho hai bên má hiên lên chút hồng nhuận, như là đạt được sự tưới tắm vô hạn của tình yêu, Bá Dương nhìn thấy thế, trong lòng thầm kêu lên, nữ nhân ở phương diện biểu diễn quả thật là thiên tài, lần diễn này nếu đem lên trên phim nàng ta khẳng định sẽ đoạt được oscar cho vai diễn nữ nhân vật chính xuất sắc nhất. Nguyệt Kiều cắp tay Dương tiến vào phòng đặt trước .

Bên ngoài

Một chiếc Audi A8 màu đen dừng ở trước cửa khách sạn, hai gã vệ sĩ xuống xe trước, theo sát một ông già tóc hoa râm xuống xe. Ông già năm nay đã gần 70 tuổi, tuy mái tóc đã hoa râm nhưng động tác xuống xe gọn gàng, không có vẻ gì tuổi già sức yếu, nhất là ánh mắt sắc bến của ông ta.Ông ta vừa xuống xe, hai vệ sĩ lập tức hộ tống ông ta vào khách sạn quốc tế, mà cỗ xe Audi A8 cũng đi khỏi khách sạn quốc tế.

Ông ta đi lên một phòng trên tầng 2 khách sạn, ở trong phòng, Bá Dương và Nguyệt Kiều đã đợi sẵn ở đó. Ông già này vừa xuất hiện , Nguyệt Kiều chạy lên, nắm tay ông già, thân mật nói:

- Ông nội , sao hôm nay người đích thân đến vậy .

Ông già này chính đại tướng Lê Trọng . Cũng là ông nội của Lê Nguyệt Kiều . Bá Dương có thể không biết mặt nhưng chắc chắn đã nghe qua tên ông . Không những hắn mà toàn bộ cựu quân nhân trên thế giới không ai là không biết ông cả . Ông có một phát biểu vô cùng nổi tiếng : - Đánh trận này ba đời Thái Lan còn sợ .

- Còn không phải là đến xem cháu gái ra mắt bạn trai sao , nào để ta xem có xứng với cháu gái ta không .

Dương ở gần cũng đã nhận ra khí thế của vị này , khí thế vạn người có một , tuyệt đối là người trong quân đội , không những thế , có thể còn lại lãnh đạo tối cao nữa . Dương nghe thấy ông nội Nguyệt Kiều nói vậy lập tức lễ phép chào hỏi .

- Cháu chào ông , cháu tên Trần Bá Dương là bạn trai của Nguyệt Kiều.

Ông lão quay ra nhìn Dương , khi thế ngút trời nghiêm nghị khiến Dương hơi giật mình , là người bình thường e là sẽ sợ hãi cúi gằm mặt xuống rồi . Nhưng Dương thì khác trong người sức mạnh vốn tràn trề , với lại loại khí thế này , cũng chưa phải là hắn chưa gặp bao giờ , mạnh hơn uy nghiêm hơn hắn cũng từng gặp qua rồi .Vì thế không hề yếu đuối Dương vẫn thẳng lưng đưa mắt về phía đại tướng .

- Ha ha , khá lắm chàng tràng trai trẻ , có tố chất . Nhưng mà sao ta lại thấy cháu có đôi nét quen mắt nha . Có lẽ ta đã gặp qua người nhà cháu rồi .

Dương cũng không bất ngờ lắm , có thể là do bố hắn trước đây hay phát biểu trên truyền hình :

- Bố cháu là doanh nhân , có thể là ông từng nhìn qua rồi nên thấy quen thôi .

Ngài Lê Trọng nghĩ mãi không ra rốt cuộc đã gặp người nhà đứa trẻ này ở đâu , đành chấp nhận lý do mà Dương đưa ra .

- Không nói cái này nữa . Ngồi đi cậu tiểu Dương , cháu tốt nghiệp trường nào

Lê Trọng ra hiệu cho Bá Dương , sau đó liền hỏi học về vấn.

- Ách, là đại học Quốc Gia Hà Nội

Bá Dương bắt đầu toát mồ hôi dù sao nói dối trước một quân nhân là điều gì đó vô cùng khó.

Hửm . Nghe Dương nó Lê Trọng liền nhướng mày rồi tiếp tục hỏi .

- Chuyên ngành của cháu là gì ?

- Dạ là tài chính . Bá Dương cảm thấy mồ hôi to như hạt đậu từ ngóc trán chảy xuống.

Lại nhướng mày cái nữa , lần này ông còn quay sang khó hiểu nhìn Nguyệt Kiều. Rồi quay ra hỏi tiếp

- Thế ... Cháu đang làm việc ở đâu ?

Bá Dương cũng phát hiện có điều gì đó không đúng , nhưng cũng đành chịu đã đến nước này rồi , cứ theo kịch bản của Nguyệt Kiều mà diễn, đã chơi thì phải chơi tới cùng.

- Cháu là tự khởi nghiệp .

- Có phải vốn điều lệ công ty là 20 tỷ .

Bá Dương nghe thế đã hiểu , quay sang nhìn Nguyệt Kiều thì thấy nàng thẹn thùng không dám ngẩng mặt liên biết đã bị phát hiện .

- Cậu là người thứ tư nói vậy rồi đó. Đến con số cũng không thay đổi . haha

Bá Dương nghe thế, cũng cười lên, đã bị vạch trần, vậy thì giả vờ làm gì. Sau khi bị vạch trần, trong lòng Bá Dương ngược lại, cảm thấy nhẹ nhõm, như được giải phóng khỏi sức nặng. Hiểu con không ai bằng gia đình , nhìn người ông này, trên đời chắc còn ít thứ mà ông chưa trải lắm , khổ cho Nguyệt Kiều vẫn còn cho rằng đưa một người con trai đến là có thể lừa được người nhà.Xem ra nàng ta sớm biết người nhà nàng chắc chắn phát hiện ra nàng sẽ diễn vở kịch này , nên từ đầu đến giờ mới không nói gì , vậy với mình không chút quan hệ gì, mặc dù không giúp được nàng lừa qua cửa này, nhưng cũng không thể trách mình à. Trách nhiệm cũng đã xong rồi .

- Không sao , ta thấy tiểu tử cậu cũng khác những đứa lần trước , nói xem học gì làm ở đâu .

Dù gì Lê Trọng cũng tò mò , khí chất của thanh niên này không hề bình thường, hiên ngang lẫm liệt không hề khúm núm sợ sệt .Nguyệt Kiều bên cạnh cũng ngẩng đầu lắng nghe dù mấy lần này tiếp xúc khá nhanh còn chưa biết được hoàn cảnh đối phương như thế nào. Cũng vô cùng tò mò vểnh tai lắng nghe. Còn Dương lúc này cũng chẳng còn gì giấu diếm nữa trả lời :

- Cháu theo học chính trị , tại trường quốc tế ở nước ngoài. Bố mẹ là đều là doanh nhân .

- Bố cậu tên gì .

Dương không ngờ ông Lê Trọng lại hỏi đến tên bố mình bèn trả lời.

- Dạ là Trần Bá Đạo làm tại tập đoàn Bá Vượng

Lê Nguyệt Kiều giật mình :

- Là chủ tịch tập đoàn Bá Vượng sao , hóa ra cậu là phú nhị đại thật .

Lúc này thì Nguyệt Kiều đã hiểu tại sao Dương có g63 để đi rồi .

Lê Trọng cũng khẽ giật mình, nhưng không phải vì bố Dương là chủ tịch. Ông mãi lẩm bẩm :

- Bá Đạo , Bá Đạo.

Bạn đang đọc Thống trị sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.