Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Chiến Đầu Tiên Khi Về Thiên Nguyên Giới

Tiểu thuyết gốc · 1713 chữ

Trên đường đến sân thi đấu dành cho Ngũ giai trở lên trong thâm tâm Vũ Thiên những dòng suy nghĩ cứ hiện lên:'Bà nó vậy mà lại muốn đấu với ta.Nếu ta mà không cẩn thận lỡ tay đập chết hắn rồi sao đây? Haizz…không được phải phong ấn lại sức mạnh vậy...'

Một lúc sau thì bọn họ cũng đã tới sân đấu, thấy thế Vũ Thiên thu lại tinh thần ánh mắt bất định nhìn xung quanh.Điều làm hắn ngạc nhiên là khắp sân thi đấu đều bị bao vây bởi những người nghe tin rằng Nguyễn Thành sẽ đấu Với khách khanh mới đến.

Tới dưới sân thi đấu Nguyễn Thành liền dậm chân xuống đất bật lên không trung rồi từ từ đáp xuống sàn.Vừa đáp xuống Nguyễn Thành nhìn về phía Vũ Thiên đưa tay mời, Vũ Thiên thấy vậy liền dẫm chân xuống đất bật lên không trung rồi từ từ đáp xuống khi vừa đáp xuống thì quạt trên tay hắn xoè ra che đi nửa khuôn mặt.

Những nữ tử bên dưới thấy vậy trong ánh mắt liền hiện lên hình trái tim thậm chí có một số tên nam cũng vậy.

Quay lại trên sân Nguyễn Thành thấy Vũ Thiên lên sàn thì đưa tay ra sau lưng lấy thanh thương ra chỉ thẳng vào Vũ Thiên nói:

Nguyễn Thành:"mong Vũ Thiên huynh cẩn thận"

Vũ Thiên thấy vậy cũng không nhiều lời chuẩn bị tư thế chiến đấu.

Nguyễn Thành thấy Vũ Thiên đã vào thế chiến đấu thì hắn không nhiều lời, linh lực hồn truyền thẳng vào thanh thương mà hắn đang cầm.Nhận được linh lực bổ sung, thanh thương phát ra hào quang sáng dịu nhẹ bao phủ toàn bộ thanh thương rồi từ từ bao quanh khắp người Nguyễn Thành, đợi khi nó bao phủ hoàn toàn Nguyễn Thành lao thẳng tới Vũ Thiên mũi thương chỉ thẳng vào đầu của Vũ Thiên.Thấy thế Vũ Thiên liền nhảy ra sau dồn linh lực vào trong cây quạt hắn đang cầm trên tay rồi hắn quạt về phía của Nguyễn Thành từ trong cây quạt ấy bay ra một con rồng hư ảo lao tới đỡ đòn công kích của Nguyễn Thành.

Đùng...một tiếng nổ lớn vang lên con rồng thì bị đánh cho tiêu tán còn Nguyễn Thành lùi lại vài bước.Nguyễn Thành thấy Vũ Thiên không đơn giản liền kích hoạt hình thập tự giá dưới mắt trên áo giáp và trường thương, ba hình thập tự giá sáng lên cùng lúc có một hình thập tự giá từ từ hiện lên sau lưng Nguyễn Thành.Nguyễn Thành thấy vậy tay ấn vài cái pháp quyết vừa ấn xong sau lưng hắn thập tự giá phát ra một hào quang bao chùm một phần của sân thi đấu, từ trong hào quang ấy một sợi xiềng xích bay ra,vừa bay sợi xiềng xích ấy từ một hoá hai từ hai hoá bốn...Chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã hoá thành hàng trăm hàng nghìn sợi xiềng xích lao về phía Vũ Thiên. Thấy thế Vũ Thiên dồn linh lực vào quạt trên tay hắn chỉ thấy hư ảnh sơn xuyên hà đồ trong quạt từ hư ảo hoá thật lao ra chặn tất cả các xiềng xích lại.

Thấy chiêu của mình vô hiệu với Vũ Thiên Nguyên, Thành liền dơ cao trường thương trong tay lên hét lớn:

Nguyễn Thành:"Kỵ sĩ đoàn đang ở đâu mau cùng ta chiến đấu".

khi hắn vừa hét xong,sau lưng hắn liền xuất hiện hơn trăm hư ảnh kỵ sĩ từ từ hoá thành thật, thấy các kỵ sĩ đã hiện ra hết hắn dẫn đầu lao tới Vũ Thiên.Các kỵ sĩ đoàn cũng theo đó mà cùng nhau đi theo Nguyễn Thành.

Nguyễn Thành đang lao tới thì đột nhiên dưới đất có một ngọn núi mọc lên chặn đường, thấy vậy Nguyễn Thành không lùi mà tiến tới dùng lực tung ra một kích.

Đùng...một tiếng nổ vang trời nổi lên cát bụi bay mù mịt, khi cát bụi tiêu tán thì ngay dưới chân ngọn núi có một lỗ hổng lớn, thấy đường được mở Nguyễn Thành liền dẫn nhóm kỵ sĩ đoàn lao tới chỗ Vũ Thiên đang đứng.

Vũ Thiên thấy vậy liền dồn một lượng lớn linh lực vào quạt, chỉ thấy hai hư ảnh chân long và phượng hoàng trong mắt từ không có sinh khí dần dần hiện lên sinh khí.Sinh khí khi đã nhận đủ linh lực chân long và phượng hoàng từ trong cái quạt đó lao ra từ hư hoá thành thật lao về phía Nguyễn Thành đang tới.

Bên Nguyễn Thành thấy một chân long và phượng hoàng lao tới liền chỉ mũi thương về phía nó, phía sau kỵ sĩ đoàn hiểu ý liền phân ra hai nhóm một nhóm đối phó với chân long một nhóm đối phó phượng hoàng, còn Nguyễn Thành vẫn lao về phía Vũ Thiên.

Vũ Thiên thấy không chốn được với lại hắn muốn kiểm tra thực lực của kỵ sĩ đoàn, đoàn trưởng ra sao, hắn tụ linh lực thành một cây trường thương rồi dẫm mạnh xuống đất lao thẳng tới.

Bên này Nguyễn Thành đang lao tới thì thấy Vũ Thiên cầm một thanh trường thương được tụ lại bằng linh lực lao tới.Thấy thế Nguyễn Thành cười một tiếng rồi đâm mạnh về phía Vũ Thiên,

ben...ben tiếng hai binh khí va nhau.

Vừa va chạm Vũ Thiên liền lùi lại lấy đà đâm một phát thật mạnh vào đầu Nguyễn Thành, Nguyễn Thành thấy thế nhanh tay kéo thương lên đỡ.

Đùng...một tiếng nổ lớn vang lên ở nơi va chậm, Nguyễn Thành Bị đẩy lùi hàng chục mét sau cú đánh vừa nãy, khi ổn định lại Nguyễn Thành liền lao vào sáp lá cà với Vũ Thiên.

Lúc này bên dưới sàn đấu.

Đám người Nguyễn Quốc không ngờ Vũ Thiên lại có thực lực mạnh như vậy, trong trận chiến,từ vừa nãy tới giờ,chỉ thấy Vũ Thiên đánh Nguyễn Thành không.Thấy vậy một vị Gia lão đứng ra chắp tay chúc mừng nói:

Gia lão:"chúc mừng gia chủ thu được một vị cường giả về Nguyễn Gia chúng ta"

Nghe thấy thế Nguyễn Quốc cười và nói:

"Được rồi chuyện này để sau nói bây giờ xem bọn họ luận bàn đi".

Bên trên sân đấu, sau khi giao chiến vài chục hiệp thì Vũ Thiên đánh ra một kích bức lui Nguyễn Thành, sau khi bức lui Nguyễn Thành hắn nhìn xuống thanh thương dưới tay chỉ thấy bây giờ thanh thương đó tràn đầy các vết nứt vì do vũ khí trong tay của Nguyễn Thành là lục giai binh khí còn trong tay hắn chỉ là linh lực ngưng tụ thành sao so được với lục giai binh khí. Thấy vậy hắn tiêu tán linh lực trong thanh thương,khi linh lực trong thanh thương tiêu tán hết hắn lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một thanh trường thương lục giai rồi hắn lao vào đánh với Nguyễn Thành tiếp.

Sau vài chục hiệp đánh nhau với Nguyễn Thành thì hắn cũng biết được thực lực của Nguyễn Thành ra sau, hắn dùng một lực mạnh bức lui Nguyễn Thành rồi hắn phóng thẳng lên trời.

Nguyễn Thành khi bị bứt lui thì thấy Vũ Thiên bay lên trời, hắn không do dự mà đuổi theo.

Vũ Thiên thấy Nguyễn Thành đuổi theo hắn tụ lực vào tay phải ném mạnh trường thương về phía Nguyễn Thành, khi hắn ném ra thì hắn liền tay bấm pháp quyết liên tục.

Nguyễn Thành đang đuổi theo thì thấy Vũ Thiên tụ lực ném thanh thương về phía mình thấy vậy hắn liền tập trung linh lực lao về phía trước tạo thành cái khiên bao phủ hắn, hắn vừa tạo xong cũng là lúc trường thương đó lao tới.

Đùng..răng..rắc..răng..rắc... tiếng Nguyễn Thành va xuống sàn đất và tiếng tấm khiên linh lực bị phá vỡ.

Đùng...một bàn tay từ trong đống đổ nát đưa ra hất bay những viên đá đang chôn vùi hắn.Đó không ai khác ngoài Nguyễn Thành, chỉ thấy bây giờ hắn chật vật vô cùng toàn thân thì bị thương có nhiều chỗ máu chảy ra, miệng của hắn có một dòng máu chảy ra,giáp thì nứt vỡ.

Ngay lúc hắn vừa đứng lên thì Vũ thiên cũng kết ấn xong, từ trong hư không vô số xiềng xích lao ra hướng về phía Nguyễn Thành.

Nguyễn Thành ngẩn đầu lên thì thấy vô số xiềng xích lao về phía mình.Hắn liền rút thanh thương đang cắm trên mặt đất lên đâm về phía một trong những xiềng xích lao tới, khi hắn vừa đụng vào chúng thì sắc mặt của hắn trở nên đại biến vì các xiềng xích này đang cố hút linh lực của hắn, thấy vậy hắn nhảy lùi ra sau lấy ra một tấm khiên thất giai thần binh tên là bảo hộ chi thuẩn, hắn dùng toàn bộ linh lực còn sót lại truyền vào trong khi linh lực được truyền vào thì bảo hộ chi thuẩn phát sáng lên tạo ra một một vòng ánh sáng hình tròn, nhưng đấy cũng chỉ là chống cự trong vô vọng mà thôi, các xiềng xích đã bao phủ toàn bộ cái vòng tròn đó rồi.

Thấy thế Nguyễn Quốc bước ra nói:

"Vũ Thiên tiểu huynh đệ nên dừng lại được rồi.”

Nghe thấy thế Vũ Thiên liền thu thần thông lại.

Khi Vũ Thiên thu lại chỉ thấy Nguyễn Thành sắc mặc tái nhợt do dùng quá nhiều linh khí bây giờ trong cơ thể hắn chỉ còn không quá 1/10 linh lực trong cơ thể.

Đồng thời lúc đó,Nguyễn Thành thu lại tấm khiên chắp tay nói:

"Vũ Thiên huynh đúng là thực lực cao cường"

Vũ Thiên nghe thấy vậy liền đáp:

“Nguyễn Thành huynh đã nhường rồi".

Nguyễn Quốc thấy hai người khách sáo qua lại liền chen vào nói:

“Được rồi về Nghị Sự Đường ta có chuyện muốn nói".

Nói xong chưa đợi bọn hắn phản ứng liền quay người đi về phía Nghị Sự Đường.

Bạn đang đọc Thu gái khắp vạn giới sáng tác bởi khanhvn54321
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khanhvn54321
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.