Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộ Dung Thu Địch

1371 chữ

Người đăng: anpromalong6

Một nơi khác, quan lộ độc mộc, ven đường một cái quán nhỏ.

Trước quán một khung xe ngựa dừng ở trước, bên trong quán là một nhóm người, là một nam ba nữ.

Ba cô gái mỗi người mỗi một phong vận khác nhau, nhưng mỗi người đều là hiếm thấy tuyệt sắc giai nhân.

“ Nàng chặn đường ta có biết là một kiện rất nguy hiểm” Thiên An đem chung trà lên môi nhấp uống lấy.

Nữ tử đối diện khẻ gật đầu, nói : “ chết trên tay Tu La công tử đều là giang hồ vang danh cao thủ, mỗi một kẻ đều bị hút lấy thây khô, số người chết đả lên đến con số gần một ngàn người, nhưng ta tin công tử sẻ không giết ta”

“ Hừ!! Mộ Dung gia các ngươi lại muốn gì?” Thượng Quan Tiểu Tiên hừ lạnh khó chịu châm chọc nói : “ Lần trước Mộ Dung Phục vây giết nam nhân ta, giết còn nửa cái mạng chạy đi, dù hắn không giết cô nhưng còn Thượng Quan Tiểu Tiên này”

Hoàng Dung đảo con mắt nhìn nử tử phía trước, một bên nhìn Loan Loan cười mà như không, ở ngay trong lòng Thiên An mà mắng lấy cái hồ ly tinh này, từ khi xuất hiện liền bám dính một tấc không rời, để nàng chẳng vui vẻ gì.

“ Cô chặng đường chúng ta, hừ xem ra là biết ca ca ta trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, cho nên ôm tâm tư muốn ca ca ta họa tranh.”

Mộ Dung Thu Địch không một chút để ý hai nữ, tiếp tục châm trà, nói : “ ta muốn nhờ công tử giết một người”

Nghe đến đây, ba nữ ánh mắt thoáng qua quang mang, đại nảo đồng loạt nghĩ đến một cái tên.

“ Người mà cô muốn nhờ ca ca ta giết, nếu ta đoán không lầm chính là Thần Kiếm sơn trang Tạ Hiểu Phong” Hoàng Dung lên tiếng.

Nhắc đến cái tên này Mộ Dung Thu Địch lóe lên sát khí lẫn phẫn hận, nhưng nhanh chóng biến mất, nàng gật đầu thốt : “ đúng vậy”

“Thúy Vân phong dưới, Lục Thủy hồ trước, Thần Kiếm sơn trang” Thiên An khẻ lẩm bẩm, rồi nói : “Tạ Hiểu Phong cùng nàng sinh một đứa bé, chưa xuất giá mà sinh con. Đối với nhà Mộ Dung mà nói là một chuyện này là một chuyện tương đối xấu hổ, bản thân dòng tộc lẫn cả nàng”

Mộ Dung Thu Địch bàn tay siết chặt ấm trà khi nghe được những lời này, nhưng tâm tình trấn định vẫn tỏ ra không một chút thất thố.

Thiên An nói tiếp : “ Mộ Dung gia nhiều đời luôn nuôi mộng tưởng của mình các đời hao tổn không ít tâm tư, nàng là đại tiểu thư của Mộ Dung gia lẻ ta chuyện thua thiệt này Mộ Dung thị dư sức đòi cho nàng. Nhưng khổ nỗi Thần Kiếm sơn trang và Tạ Hiểu Phong lại để cho Mộ Dung thị đau đầu, bởi nằm mộng bọn họ đều muốn được Thần Kiếm sơn trang lực lượng ủng hộ”

Lại nhấp thêm ngụm trà, Thiên An cất lời :“ Tạ Hiểu Phong không chịu lấy nàng, Mộ Dung thị không muốn cùng Thần Kiếm sơn trang náo động, cho nên sắp xếp một hôn sự khác cho nàng, khi ngày cưới đến Tạ Hiểu Phong lại xuất hiện cướp nàng đi.”

Loan Loan tiếp lời : “ Tạ Hiểu Phong phá hôn, đêm động phòng tân nương biến mất, chuyện này trở thành trò cười trên giang hồ. Đại tiểu thư nhà Mộ Dung lại xuất hiện tại nhà mẹ đẻ mấy ngày sau, Loan Loan thật tò mò rốt cục Mộ Dung Gia trong lời công tử nuôi mộng gì đây?”

“ Phục quốc” Thiên An cười nhạt đáp.

Mộ Dung Thu Địch đồng tử mở lớn, lòng không cách nào yên bình như trước, những lời của gả nam tử kia như sắc bén lưỡi đao đâm xuyên qua tở giấy mỏng, xuyên phá từng tầng bí mật của nàng lẫn gia tộc che dấu.

“ Phục quốc” ba nữ kinh thốt lên.

Mộ Dung Thu Địch mở miệng : “ Công tử biết đủ nhiều”

Không khác gì Thiên An lời nói, nàng thân phận là đại tiểu thư của Cô Tô Mộ Dung thị, là thế gia võ lâm trên giang hồ.

Cho dù Thần Kiếm sơn trang mạnh mẻ thế nào đi nữa, nam Mộ Dung cũng không phải để mặc cho người thịt cá.

Nếu như Mộ Dung thị không nuôi mộng phục hưng quốc gia đả mất, có lẻ đả đòi lấy công đạo cho Mộ Dung Thu Địch, lấy danh vọng của Mộ Dung gia cùng võ lực tất không thua kém gì Thần Kiếm sơn trang.

Nhưng vì nuôi mộng phục hưng quốc gia đả mất, muốn mượn sức Thần Kiếm sơn trang, mượn giang hồ lực lượng thành tựu bá nghiệp của các đời Mộ Dung vẫn theo đuổi, cho nên chấp nhận bỏ qua Mộ Dung Thu Địch.

“ Dưới gầm trời này, ta muốn biết chuyện chỉ là dể như trở bàn tay” Thiên An cười nói : “nàng biết Tạ Hiểu Phong kiếm pháp bên trong tất cả chỗ tinh diệu, nhưng lại không phải là đối thủ của hắn. Cho nên, nàng tìm ta, vì ta giết được hắn”

Mộ Dung Thu Địch nhìn nam tử tuấn lãng phía trước, trong lòng không thể không bội phục y, đứng trước hắn nàng cảm giác mọi ẩn tàng che dấu mình đều bị hắn nhìn thấu, nói : “ vậy, ý của công tử?”

“Được, ta cũng muốn xem thử Tam thiếu gia kiếm có bao nhiêu cân lượng” Thiên An nói xong chậm rải đem chung trà lại uống thêm một ngụm.

Mộ Dung Thu Địch nghe được Thiên An đáp ứng, thân ảnh đứng dậy chậm rải rút ra trên tay mình bội kiếm, diễn ra một bộ kiếm pháp.

Kiếm pháp tinh diệu vô cùng, chính là Tam thiếu gia kiếm pháp.

Mộ Dung Thu Địch tiếp tục múa kiếm.

Trừ Thiên An không nhìn ra, còn lại Hoàng Dung, Loan Loan và Thượng Quan Tiểu Tiên đều bị bộ kiếm pháp này thu hút.

Mộ Dung Thu Địch thu tay, rồi lại xuất kiếm.

Lần này chỉ là một chiêu kiếm pháp, một chiêu này kiếm pháp có một sơ hở.

Rất nhỏ, rất nhỏ, lóe lên liền biến mất!

Mộ Dung Thu Địch nói “đây là Tạ Hiểu Phong kiếm pháp bên trong sơ hở duy nhất! Mà ta thi triển thời điểm, so tốc độ của hắn chậm trọn vẹn hai mươi bốn lần! Muốn chiến thắng hắn, nhất định phải càng nhanh, càng nhanh!"

Hoàng Dung bỉu môi xem thường, nói : “ nhanh thì thế nào, đứng trước ca ca cũng bại vong mà thôi. Kiếm hắn nhanh, nhanh qua Đông Phương Bạch sao?”

“ Đông Phương Bạch” Mộ Dung Thu Địch mày nhíu lại.

Thượng Quan Tiểu Tiên tiếp lời : “ lang quân ta muốn giết người, Tạ Hiểu Phong làm sao mà sống được”

Nàng cùng Hoàng Dung là tận mắt chứng kiến đương đại tông sư cao thủ, trên giang hồ vang danh giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo thi triển ra vỏ công đối chiến với nam nhân mình.

Tốc độ kia của Đông Phương Bạch để hai người thở than, lực đạo khủng bố để hình dung, nếu là các nàng lên đối trận chỉ e chết không thể chết hơn dưới tú hoa châm mảnh khoảnh.

Nhưng Đông Phương Bạch mạnh mẻ, tốc độ nhanh đến đáng sợ thì thế nào? Như cũ vẫn bại trận dưới tay Thiên An, đáng nói là y đứng một chổ cho đánh, tú hoa châm sắc bén như đao kiếm sắc bén vẫn không tổn hại được cơ thể Thiên An.

Thân cứng như kim cang thế kia, Tạ Hiểu Phong xuất kiếm có thể sống sót được ư?

.

Bạn đang đọc Thứ Nguyên Chi Môn của anpromalong6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.