Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời Gian Săn Bắn (1)

Phiên bản Dịch · 1033 chữ

Chương 14: Thời Gian Săn Bắn (1)

"Đám dị thú này còn có thể phun ra năng lượng công kích?"

Đại đội trưởng Lâm Phong ngạc nhiên hỏi.

"Trước mắt thì bó chỉ có thể phun ra năng lượng, nhưng sau một khoảng thời gian thì chúng nó lại tiến hóa, tới lúc đó còn có thể thi triển một ít thần thông cường đại."

"Đến kho vũ khí lấy vũ khí đi! Tiếp theo sẽ là thời gian đi săn của chúng ta."

Cố Trường Thanh ném tàn thuốc trong tay xuống đất, nhìn con kền kền lượn lờ bên ngoài, "Con súc sinh này giao cho ta."

“Vâng!"

Mọi người nghe xong đều gật đầu, hùng hổ lao đi.

"Lão đại, ngươi biết bay không? Hay là giao nó cho ta đi!"

Trương Hổ nói xong liền thôi động hai hình xăm trên người là Hắc Hổ và Ma Vương, tức khắc, đôi cánh hộ giáp phía sau lưng liền xuất hiện ngay trước mắt Cố Trường Khanh.

"Bay? Ngươi cho rằng tinh thần lực không làm được à?"

Cố Trường Khanh dứt lời liền đội mũ giáp Hắc Long lên, sau đó dùng sức bay thẳng đến cánh cửa lớn của chỗ tránh nạn.

Mỗi một hình xăm được đánh thức thì sẽ mang cho vật chủ một tinh thần lực khổng lồ.

Cố Trường Khanh có tới mười một hình xăm mang lại tinh thần lực, mênh mông khủng bố.

"Như vậy cũng được? Không hổ là lão đại, thế để ta đi lấy một thanh đao hợp kim trước."

Trương Hổ nhanh chóng di chuyển đến kho vũ khí, tuy hình xăm có thể biến thành áo giáp, nhưng y vẫn quen với việc dùng vũ khí lạnh để chiến đấu hơn. Áo giáp chỉ là lớp phòng ngự bảo hộ mà thôi.

Rất nhanh, Cố Trường Khanh đã đi tới trước cửa sắt, trực tiếp nhấn vào công tắc.

Tu La Long Giáp đỏ đen, trên thân có hoa văn rồng màu đen, toát ra một cỗ khí tức bá đạo.

Trong lòng khẽ động, hình xăm Huyết Mâu ở giữa mi tâm của hắn liền thức tỉnh, hóa thành huyết thương, xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.

Lúc này, cửa sắt đã hé ra một khe hở để đi ra ngoài.

Cố Trường Khanh xuyên qua khe cửa lao ra, huyết thường trên tay quét qua một đường.

Rống rống!

Theo sự xuất hiện của hắn, mấy trăm con thằn lằn núi, bò cạp, thằn lằn mắt ếch to bằng con hổ lập tức tập trung lại đây, ánh mắt khát máu và hưng phấn khóa chặt lấy hắn, há miệng gầm rú lao về phía trước, như thể bọn chúng đang đua nhau tranh giành xem kẻ nào có thể nuốt được con mồi này trước.

Ầm!

Một tiếng trầm đục gầm rú vang lên, đất cát bắn tung tóe, thân ảnh Cố Trường Khanh biến mất ngay tại chỗ.

Phốc!

Khi hắn xuất hiện lại lần nữa thì huyết thương trong tay đã đâm xuyên qua đầu của một con bọ cạp cực lớn, sau đó một cỗ sức mạnh đáng sợ bộc phát, đầu của con bò cạp bị nổ tung thành từng mảnh.

Vút!

Vù vù.

Một vài con chuột nhảy gần đó há to miệng vồ giết tới.

Thế nhưng tốc độ của Cố Trường Khanh cực kỳ nhanh, thời điểm thân thể khẽ động, quang mang huyết mâu đột nhiên lóe lên, sáu con chuột nhảy vừa mới xông tới thì đầu đã lìa khỏi thân, máu tươi bắn tung tóe khắp mặt đất.

Mặc dù cấp bậc hình xăm của hắn hiện tại chỉ là nhất giai, nhưng tất cả chúng đều từ tay của Anil khắc họa ra, không ngoa khi nói rằng đây chính là hình xăm mạnh nhất trên thế giới.

Bất kỳ sự gia tăng tinh thần lực nào trong quá trình thức tỉnh, cùng với sức mạnh càn quét, đều có thể giết chết quá nửa những người có hình xăm.

Cố Trường Khanh cũng không phải ngoại lệ, nếu hắn không có ấn ký màu xám trong lòng bàn tay thì chắc chắn khi hình xăm thức tỉnh, hắn đã bị phản phệ mà chết.

Rống!

Phía sau hắn, một con thằn lằn mắt ếch dài gần hai mét há to cái miệng đẫm máu, muốn xông thẳng đến đầu Cố Trường Thanh mà cắn một cái.

Vù!

Cố Trường Khanh lướt ngang qua, xuất hiện phía trên đầu của đối phương, một tiếng nổ lớn bộc phát, trường thường hung hăng nghiền nát mặt đất.

Cùng lúc đó, sáu con chuột nhảy bên trái xông tới, phát sinh tiếng kêu chói tai.

Phốc!

Ngọn huyết thương lao ngang qua bầu trời, huyết sắc sấm sét lập lòe quét ngang, sáu con chuột nhảy lần lượt nổ chết ngay tại chỗ.

Tinh hạch màu trắng lớn bằng ngón trỏ từ cơ thể của bọn chúng rơi xuống.

Cố Trường Khanh hiểu rất rõ độ cứng của tinh hạch, nếu không cũng không tàn bạo đánh chết cả đám như vậy.

"Lão đại, ta tới rồi, con kền kền kia hình như muốn chạy, ngươi mau đuổi theo nó đi!"

Cố Trường Khanh liên tiếp hành hạ đến chết mấy chục con dị thú, lúc này Trương Hổ mới cầm một thanh đao hợp kim lao ra.

"Giao cho ngươi!"

Cố Trường Khanh bay lên, đuổi theo về phía con kền kền đang có ý định đào tẩu kia.

Ầm!

Trương Hổ hung mãnh dị thường, hổ sát chi tức quanh thân khuấy động, ma vương chi lực lưu chuyển, y cầm thanh đao hợp kim xông thẳng vào giữa bầy dị thú hung ác, liên tục chém xuống hệt như đang bằm rau cắt dưa.

Không phải thực lực đám dị thú này quá yếu, mà là do uy lực hình xăm của y quá mạnh!

“Giết!”

Đương lúc Trương Hổ đang hung hăng tàn sát mấy con dị thú, thì một trăm lẻ tám vị huynh đệ mặc áo giáp ác ma cũng ùn ùn kéo đến hỗ trợ.

Bạn đang đọc Thức Tỉnh Hình Xăm (Bản Dịch) của Thiên cổ nại hà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi deathlywind94
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 1463

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.