Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chính Thức Làm Quen

Tiểu thuyết gốc · 1116 chữ

Chị thấy tôi thỉnh thoảng nhìn sang phía chị thì cau mày nhìn tôi chằm chằm. Lúc ấy tôi mới không quay sang nhìn nữa.

Vòng ba cuối cùng cũng kết thúc, cuối cùng chỉ còn cặp lớp tôi và lớp Xã hội 3. MC vừa thông báo bắt đầu vòng cuối, hai cặp đôi tiến lên phía trước. Nghe nói bạn nữ lớp đối thủ là hotgirl trường cũ, kèo này chắc sẽ khó nhai, cũng chẳng biết làm gì ngoài cầu nguyện.

Hơn chín rưỡi phút trôi qua, tổng số phiếu đang bằng nhau. MC chuẩn bị công bố đóng hòm phiếu thì số phiếu cho cặp tôi tăng lên một điểm. Ngay phút cuối cùng, ngay khi MC định lên tiếng. Tôi giật mình nhìn bảng điểm, niềm vui vỡ òa khi biết lá phiếu đó dành cho đội mình:

-"Hòm bỏ phiếu không nhận thêm phiếu bầu, tỉ số cuối cùng là 574 và 573 nghiêng về lớp Tự nhiên 1 với couple Nhật Hạ - Đức Duy, xin mọi người cho một tràng vỗ tay."

Pháo hoa hai bên sân khấu nổ, những mẩu giấy với nhũ đủ màu phủ đầy sân khấu. Bên dưới là biết bao nhiêu người đang vỗ tay chúc mừng cho chúng tôi. Ngay trong lúc đó, vương miện của tôi được bà chị đặt lên đầu, người không biết đã đi lên từ lúc nào.

Tôi và Duy sau khi hết nhiệm vụ thì đi thay quần áo, bộ trang phục này tuy đẹp nhưng lại khá bất tiện. Thay xong thì lại lên dự event tiếp, khối 11 và 12 khá đầu đầu tư, cặp nào ra cặp nấy, không gượng gạo như khối 10. Tôi ngồi cùng bàn với anh rể, Duy thì về ngồi chung bàn với lớp trưởng. Anh rể cay cú nhìn hàng ghế đầu mãi không rời mắt, tay nắm thành quyền, hận không thể băm vằm cặp đôi nào đó. Anh rể rất hiền, nếu như không đụng đến chị tôi, chị tôi thì ỷ anh hiền, toàn bắt nạt. Nhiều lúc không thể hiểu gu của anh rể, nó khá.. mặn mòi.

Hết event đã đến 8 giờ rưỡi, chị tôi đề nghị đi ăn pizza, anh rể thì luôn theo ý chị, anh Tú thì không có ý kiến riêng, vậy tất nhiên tôi chỉ còn nước thuận theo thôi.

Chúng tôi bắt một chiếc taxi, anh ngồi trên, chị tôi kẹp giữa tôi và anh rể ở hàng ghế sau. Chị tôi lúc nào cũng vậy, ở cạnh anh rể đã chẳng còn chút ý tứ nào từ lâu lắm rồi. Chị ngồi cuốn lấy anh rể như cây tầm gửi, một chân gác lên chân anh ấy, hai tay khoác lấy cánh tay, cằm tựa lên vai, mặt đối mặt, nhìn nhau cười nói, thân mật lắm cơ.

Tôi chưa từng ngồi kẹp ba mà rộng rãi như vậy, ngả lưng tựa vào thành ghế, mắt cứ bất giác nhìn lên kính chiếu hậu chỉ mong đôi mắt sâu thẳm của anh lọt vào tầm mắt. Anh bình thản lắm, ngồi im lìm nhìn về phía trước chẳng chút động thái nào.

Chẳng lâu sau xe dừng tại quá Pizza Hut đã khá vắng vẻ. Ngắm anh, cảm giác việc thời gian trôi chẳng hề liên quan đến mình, cứ nhìn như vậy rồi chẳng biết đã tới từ bao giờ. Tôi vội xuống xe, đợi mọi người rồi cùng vào. Chúng tôi gọi ba chiếc Pizza Hải Sản size lớn đế dày. Có thể mọi người sẽ cảm thấy gọi như vậy quá lãng phí nhưng hãy tin vào tài năng của chị gái tôi. Kể cả là bao nhiêu, chỉ cần không ai can ngăn, bao nhiêu cũng không đủ. Thật may người bên cạnh chị là anh rể, không thì bà chị gái này không biết có nên quẳng ra đường cho côn trùng rỉa thịt không.

Đợi pizza rất lâu, một chiếc bàn bốn người thì tất cả đều đã lôi điện thoại ra mỗi người một việc rồi. Có chăng chỉ có chị tôi và anh rể luôn quay sang nhìn nhau rồi bàn luận các thứ. Đột nhiên chị tôi nói:

-"Cũng gọi là quen thân rồi nhỉ? Một bên là bạn thân chị gái, một bên là em gái, lại có dịp gặp mặt, hai người không định làm quen à? Đừng bảo là ông nhát gái nhé Tú?" - Chị tôi nhếch môi nhìn anh Tú

-"Khả năng có thừa nhé, nhát thế nào được?"

-"Ohh! Anh Tú nhà mình hóa ra lại là đại cường, đại cường đấy anh." - Chị tôi nhìn anh rồi quay sang anh rể cười mỉa.

-"Đại cường, K&Q của em còn gì? Đợt đấy chả đắm đuối người ta? Chỉ khổ thân anh." - Anh rể ra vẻ ủy khuất.

-"Hai tháng thôi anh hiểu không? Tại người ta không biết đó là tiểu bạch thỏ đội lốt cáo."

-"Thế cô thích cáo à?" - Anh rể sắp cáu rồi, giọng đanh lại.

-"Anh không phải cáo à?" - Chị tôi vẫn cợt nhả trêu đùa.

-"Tôi là cáo của cô à?" - Anh cáu, lườm chị rồi không nhịn được mà bùng trán chị một cái.

-"Là gì chả được? Của em là được." - Chị ôm lấy cánh tay anh ấy, mặt dụi vào vai. - "Anh ngoài biết bắt nạt em còn biết làm gì nữa không?"

-"Ai bắt nạt nổi cô đây?" - Anh rể xoa đầu chị, hôn lên chỗ vừa búng chị. - "Hết đau chưa?"

-"Ứ, vẫn đau." - Yêu vào là như thế à?

........

Tôi và anh ngồi gặp cẩu lương phát no nhưng... khoan đã? Chị từng thích anh? Hai tháng? OMG! Tôi nhìn chị tôi với ánh mặt dè dặt, khó tin. Hóa ra người chị kể hồi đó lại là anh?

Ngẩn ngơ một hồi, đột nhiên máy rung lên, thông báo có lời mời kết bạn trên Facebook. Tôi tò mò vào xem.. là.. anh? Là anh thật kìa? Tôi quay sang nhìn anh, anh cũng nhìn tôi cười, một nụ cười tựa nắng mai. Ngây ngất trước nụ cười của anh, muốn đắm lắm, nhưng không phải lúc này.

Tôi chấp nhận lời mời rồi nhắn tin cho anh:

-"Sao anh biết Facebook em thế?"

-"Hôm khai giảng chị em có hỏi anh có quen em không? Lúc đấy anh còn chưa biết, lúc nãy trong buổi party chị em đưa link Facebook em cho anh."

Tim tôi nhảy loạn lên trong lồng ngực, chết mất, tưởng tượng ra khuôn mặt anh kèm theo giọng nói cũng đủ để đưa mặt tôi vào lò nướng. Tôi điên mất!!!

Bạn đang đọc Thương Nhầm Học Trưởng sáng tác bởi nmiin0812
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nmiin0812
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.