Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Động thổ trên đầu thái tuế.

Tiểu thuyết gốc · 2198 chữ

Bên trong gian ngục ẩm thấp và tối mù, một bà lão tiều tụy đang ngồi thẩn thờ dưới nền đất lạnh, ánh mắt trống rỗng không ngừng rơi nước mắt, chẳng màng xung quanh.

Tiếng nói của Tiểu Nhu tức giận vang lên như quỷ gọi hồn giữa không khí: "Việc gì lại khóc? Bọn chúng đối xử bà không ra gì, ta đã giúp bà giết bọn chúng rồi! Sao phải khóc!"

Tiếng khóc ư ử như trẻ con của bà lão chợt vang lên trong ngục tối, không hiểu vì sao lại khiến đám lính canh gần đó thấy rợn sống lưng.

Bên trong sương phòng chuyên dùng khám nghiệm của nha môn Thành Thiên, ngọ tác là một lão thân tuổi ngoài thất thần, râu tóc đã bạc trắng phơ, dáng người thấp bé. Đầu lão đội mũ quả dưa, trên người mặc y phục đen đỏ xen lẫn nhau của sai dịch, đang xắn ống tay áo chuẩn bị lau rửa dụng cụ khám nghiệm.

Phía trước lão là ba cổ thi thể đắp tấm vải trắng nằm bất động trên bàn đá lạnh lẽo của nha môn.

Tiếng nói chuyện quen thuộc của bổ đầu Lưu Hà Vỹ từ bên ngoài vọng vào, lão ngọ tác quay đầu lại nhìn một cái rồi xoay người đi, tiếp tục làm việc của mình.

Trước cửa nhanh chóng xuất hiện bốn bóng hình đang tiến đến.

Lưu Hà Vỹ mặc y phục của bổ đầu, tướng mạo cũng không mấy nổi bật, lúc này gương mặt vàng rọt lấm tấm mồ hôi, cầm chiếc mũ dưa một bên hông bước qua bậc cửa cao, vừa đi vừa nói: "Nhà họ Thi chết ba người, đều là nữ tử, con dâu, con gái, cả trẻ nhỏ cũng không tha. Người duy nhất sống sót là trưởng nam Thi Văn Vũ, hiện đang mất tích. Cô con gái và đứa cháu gái đều chết vì trúng độc, chỉ có người con dâu là Tô Dung, chết vì mất máu. Tất cả thi thể đều đã chuyển về nha môn mới tức thì, đều ở đây đợi ngọ tác khám nghiệm."

"Đại nhân, ngài xem." Gã bước thẳng đến chỗ người con dâu nằm chính giữa, kéo tấm vải trắng xuống tiếp tục: "Vết thương của Tô Dung kéo dài từ bụng tới vai, ở giữa bụng có vết đen kịt như trúng độc, là do vật sắc bén gây ra, tuy nhiên không tìm thấy hung khí ở hiện trường..."

Lưu Hà Vỹ nghiêm mặt nói tiếp: "Từ tình trạng thi thể có thể thấy Tô Dung đã chống trả rất quyết liệt, ngoài ra sáng nay có người báo với nha môn từng thấy Thi Hoa Tử mang bộ dạng như tắm trong máu bước đi trên đường, trông rất dọa người."

"Thi Hoa Tử là lão thái thái của Thi gia đó sao? Đang yên lành tại sao lại thành ra thế này?" Từ Kính để râu quái nón, vóc dáng vạm vỡ mặc quan bào đứng phía sau Lưu Hà Vỹ nhíu mày nói.

Lưu Hà Vỹ lắc đầu: "Đại nhân, ngài cũng biết tiếng tăm của Thi Hoa Tử trước giờ không tốt, lời nói khó nghe thường gây thù hằn với mọi người. Tuy khó tin nhưng hiện tại Thi Hoa Tử là người có động cơ lớn nhất, chuyện bà ta ghét cay ghét đắng Tô Dung ai cũng biết, nàng dâu không thể sinh ra con trai lại bệnh tật liên miên, trở thành gánh nặng mà bà ta chỉ hận không thể giết phứt đi."

Chợt gã dừng lại, cố tình nhìn sang vị Cẩm y Vệ trẻ tuổi phong độ đi cùng với Từ Kính ở phía sau, hùng hồn khẳng định: "Chủ mẫu hà khắc, gần như độc đoán với nữ tử trong nhà, chẳng trách thảm kịch xảy ra cũng chỉ có một mình tên con trai của bà ta là sống sót. Không phải đã quá rõ ràng rồi sao?"

Yên Nhiên mặc cẩm y xanh đen, bên hông là chế bài Tổng kỳ Cẩm y Vệ, tương đương với quan thất phẩm, cùng với loan đao cầm trên tay. Thân hình y thẳng tắp, ánh mắt toát lên vẻ kiên nghị cứng rắn, tướng mạo cũng được xem là khôi ngôi sáng sủa. Mái tóc y buộc cao, đuôi tóc dài nằm vắt vẻo một bên vai, sợi dây tóc cùng màu đen cũng thả dài không đồng đều ở trước ngực trông rất phong nhã, khí chất thiếu niên toát ra phong độ ngời ngời. Cho dù không mặc Phi ngự phục nhưng thân phận y là Cẩm y Vệ đến từ kinh sư, ở trong cái huyện Thành Thiên xa xôi bên ngoại thành này, quả thật quyền thế của y rất lớn.

Ai mà chẳng muốn được đổi đời, cả Lưu Hà Vỹ cũng vậy, gã muốn cống hiến trong công môn, nhưng nếu có thể cống hiến trong Cẩm y Vệ thì càng tốt, lương bổng và phụ cấp tuyệt đối không phụ lòng người. Dù sao, đây là cơ hội hiếm có trong đời để gã thể hiện toàn bộ năng lực của mình trước mặt vị quý nhân từ kinh sư này.

Yên Nhiên vốn đang chú tâm suy nghĩ về vụ án, nhưng đồng thời cũng nhận thấy ánh mắt sáng rực của Lưu Hà Vỹ đang hướng mình chằm chằm. Yên Nhiên liền nhìn gã khẽ gật đầu, lễ độ hỏi: "Lưu bổ đầu, không biết Thi Hoa Tử này bao nhiêu tuổi? Vết cắt gọn như vậy, theo như ta thấy không giống như việc một lão bà bà bình thường có thể làm."

Từ Kính đang định nói gì đó thì Lưu Hà Vỹ nhanh chóng đáp: "Độ niên giáp*, sớm nay vì Thi Hoa Tử đến đầu thú nên nha môn mới phát hiện án mạng nhanh vậy."

"Đầu thú?" Yên Nhiên liền nhìn Tô Dung nằm bất động trên bàn đá: "Không biết là đầu thú vì tội gì?"

"Tội giết Thi Đàm Thanh, cháu gái của Thi Hoa Tử." Lưu Hà Vỹ chỉ vào một thi thể nhỏ nhắn nằm im lìm bên trái Tô Dung: "Bà ta nói là do Thi Đàm Hoa muốn hạ độc bà nhưng không cẩn thận lại tự độc chết. Không lâu sau đó thì đến lượt Thi Đàm Thanh nhỏ tuổi không biết gì, vì Thi Hoa Tử không kịp cản nên cô bé cũng xui xẻo chết theo."

"Đã đối chứng lời khai chưa?" Từ Kính cẩn thận kéo tấm vải trắng trên người Thi Đàm Thanh xuống nói. Yên Nhiên bước đến phía sau lão tự nhiên cũng thấy được gương mặt tím tái của tiểu nữ tử, trong lòng thoáng đã lạnh đi, đúng là chết vì trúng độc.

Lưu Hà Vỹ nói: "Bẩm đại nhân, đã phái người đi đến phía y quán đối chứng rồi. Tin tức báo về đúng là Thi Đàm Hoa đã từng lén lút mua thạch tín ở y quán đêm qua, nàng còn đưa thêm bạc cho bọn họ với điều kiện không được tiết lộ chuyện này ra ngoài."

Từ Kính suy nghĩ giây lát hỏi: "Vậy còn động cơ của Thi Đàm Hoa?"

"Bẩm đại nhân, trong lời khai của Thi Hoa Tử có nhắc đến, đều đã ghi lại trong đây." Lưu Hà Vỹ vội dâng lên một cuộn giấy ghi chép, sau đó nói: "Nguyên nhân đều là vì ngôi nhà ba gian mặt tiền ở gần chợ của Thi Hoa Tử. Nghe nói Thi Đàm Hoa muốn bán ngôi nhà đó đi nhưng không được Thi Hoa Tử đồng ý, vì chuyện này mà Thi Đàm Hoa tranh cãi ồn ào với mẫu thân nàng từ cái lúc theo chồng đến nay. Đối chứng với lời khai của Thi Hoa Tử lúc sáng cũng không thấy sơ hở gì cả."

Nói đến đây, gã không kiềm được nhẹ giọng thở dài: "Chỉ là ai mà ngờ được, hổ dữ còn không ăn thịt con, vậy mà trên đời này vẫn tồn tại một Thi Hoa Tử có thể hạ độc ngược lại đứa con của mình chỉ vì một căn nhà chứ?"

Từ Kính mở cuộn giấy lời khai ra xem, im lặng không nói gì.

Yên Nhiên tiện tay thay lão kéo tấm vải trắng lên che mặt Thi Đàm Thanh, vốn cũng đang định bình luận vài câu đáp lại Lưu Hà Vỹ. Chợt có một thị vệ chạy vào thì thầm vài câu với y, Từ Kính vẫn đang xem cuộn giấy lời khai, nhưng từ khóe mắt lão vẫn luôn chú ý mọi động tĩnh của Yên Nhiên. Lúc này, tiếng của Lưu Hà Vỹ chợt vang lên: "Ngọ tác, ta thấy hình như vết thương trên tử thi không hợp lý, mau xem chút đi."

Nghe tiếng gã, Yên Nhiên và Từ Kính đồng thời nhìn ngọ tác đang tiến lên chăm chú quan sát tỉ mỉ. Y nhướng mày tránh sang một bên, ánh mắt tranh thủ liếc qua liền hiểu ngay tại sao Lưu Hà Vỹ lại nói rằng vết thương này không hợp lý. Bởi vì vết thương kéo dài từ bụng đến bả vai nhưng lại có lượng máu chảy ra khá ít so với bình thường, tuy nhiên điều bất hợp lý lại chính là miệng vết thương không hé ra mà hơi khép vào, mặc dù máu đỏ đậm vẫn đang chảy xuống.

Có người từng nói với y, cách phân biệt vết thương hình thành khi còn sống và vết thương được cố tình ngụy tạo nên sau khi nạn nhân đã chết, chính là ở miệng vết thương. Lượng máu chảy ra càng nhiều, miệng vết thương mở rộng, tức là khi nạn nhân còn sống thì cơ thể mới xảy ra những hiện tượng đó. Ngược lại nếu nạn nhân đã chết, da thịt được cố tình tạo nên sẽ có miệng vết thương bằng phẳng, không mở rộng ra thì cũng không chảy nhiều máu.

Ngọ tác là người trong nghề, lão chỉ nhìn một cái đã biết ngay. Tuy nhiên lão cũng chưa vội kết luận mà quay lại cầm ngân châm lên đặt vào miệng thi thể, một lúc sau mới thấp giọng nói: "Tử thi này bị độc chết. Lưu bổ đầu, vết thương trên tử thi không hợp lý là do nó được hình thành sau khi chết."

Ngọ tác đặt ngân châm bị hóa đen trên một cái khăn rồi mới đưa qua cho Lưu Hà Vỹ nhìn rõ.

Từ Kính xoa cái cằm nhiều râu của mình, suy nghĩ giây lát lập tức nghiêm giọng ra lệnh: "Truyền lệnh của ta cho sư gia tra hộ tịch của Tô Dung, mang đến đây càng nhanh càng tốt. Trong hộ tịch sẽ có ghi chép sơ bộ dáng vẻ bên ngoài của Tô Dung, nhưng như vậy chỉ sợ chưa đủ cơ sở. Lưu bổ đầu, ngươi phái một nhóm bổ khoái tìm đến vài hộ dân biết mặt Tô Dung đến xác minh thân phận tử thi, đồng thời ngay lập tức tróc nã Thi Văn Vũ!"

Lưu Hà Vỹ liền đội mũ lên, chắp tay đáp "rõ" rồi chạy nhanh ra ngoài.

Yên Nhiên cân nhắc một lúc chợt hỏi: "Huyện lệnh lão gia, Thi Văn Vũ là người thế nào?"

Từ Kính điềm đạm đáp: "Ta nghe nói gã cưới Tô Dung từ rất sớm, tuy có thói bài bạc không cách nào bỏ được nhưng chưa từng quá trớn, bởi gã rất nghe lời Thi Hoa Tử. Nhà cửa của gã cũng được coi là khá giả trong thôn, hai năm trước chuyện Tô Dung vì sinh đẻ mà thể chất ngày càng yếu đi, phải liên tục thuốc thang đau ốm, ta cũng từng nghe nói đến. Cũng chẳng khó hiểu tại sao Thi Hoa Tử vốn không thích nàng dâu nay càng thêm chán ghét nàng."

Yên Nhiên lại hỏi: "Gã hay bài bạc, vậy có nghiện rượu không? Có từng đánh đập Tô Dung không?"

Từ Kính thoáng ngạc nhiên đáp: "Cái này sao ngươi biết? Thi Văn Vũ vì thói nghiện rượu mà đánh đập Tô Dung biết bao nhiêu lần. Trước đây từng có người thay Tô Dung cáo trạng lên quan phủ, nhưng trước công đường Tô Dung không chịu nói gì cả, nên ta chẳng thể làm được gì gã, rốt cuộc cũng chỉ phạt nhốt vài ngày rồi thả về."

"Nói vậy... có khi nào Tô Dung đã chết rồi không?" Tô Dung mà Yên Nhiên nói, dĩ nhiên là ám chỉ đến Tô Dung thật.

Từ Kính đã sớm nghĩ đến điều này, lão lắc đầu thở dài: "Mong là không phải."

Vừa dứt lời, từ khóe mắt chợt thấy lão ngọ tác bên này đã chuẩn bị xong, đang tiến lên nói: "Từ đại nhân, ta có thể bắt đầu kiểm nghiệm thi thể được rồi."

"Yên Tổng kỳ, chúng ta nên ra ngoài thôi." Từ Kính nhẹ nhõm quay lại nói với y.

Bạn đang đọc Thuyết Yêu Người sáng tác bởi reyansselm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi reyansselm
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.