Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thư Lâu Trọng Địa.

2465 chữ

Nam Môn Ngọc Hoa, chính là trưởng nữ của đại phòng Nam Môn Thái Bình, từ nhỏ thiên tư thông minh, chỉ xếp sau Thiếu chủ Nam Môn Vô Song, tu tiên chẳng qua hơn ba trăm năm, tu vi đã đạt tới Chân Tiên Bát phẩm, so với các đệ tử cùng lứa trong thị tộc, có thể nói là thực lực vô cùng nổi bật. Mà vì chủ phong nhất mạch chỉ có ba vị thiếu gia mà không có tiểu thư, bởi vậy người trong Nam Môn thị tộc thường gọi Nam Môn Ngọc Hoa là "đại tiểu thư".

Hôm nay vừa lúc đầu tháng, cũng chính là ngày mà Tàng Thư Lâu đối ngoại mở ra.

Bởi rất hiếu kỳ với Tàng Thư Lâu, Nam Môn Ngọc Hoa mời mấy người đồng bạn cùng nhau đi tới, đều là những thiếu nữ thanh tú linh tuấn, tựa như một cảnh tượng xinh đẹp mỹ lệ, làm cho đệ tử trẻ tuổi trong thị tộc nhao nhao ngắm nhìn, thậm chí ngay cả tuần thú đệ tử cũng ngây ngẩn hồi lâu. "Đó không phải là đại phòng Ngọc Hoa đại tiểu thư sao? Còn có thất linh nữ vệ. . . Các nàng, muốn đi tới chỗ nào? "

"Di! Nhìn phương hướng đó. . . Không phải muốn tới Tàng Thư Lâu sao? "

"Nga? Đúng rồi, hình như hôm nay là đầu tháng, chính là thời điểm Tàng Thư Lâu mở ra sao! "

"Chẳng lẽ, Tàng Thư Lâu có bí mật gì, không bằng chúng ta cũng tới xem một chút cho biết."

"Hắc hắc, mấy cuốn sách rách nát, mấy bản công pháp tàn khuyết, cũng không biết có cái gì đặc biệt , cư nhiên được xếp vào trọng địa chứ . . . Muốn đi thì các ngươi đi đi, Bổn thiếu gia còn phải tu hành." "Đúng vậy, đi Tàng Thư Lâu làm gì a, quả thực lãng phí thời gian, tốn công như vậy, còn không bằng làm thêm mấy nhiệm vụ, kiếm chút điểm cống hiến, ta còn kém một trăm cống hiến liền có thể đổi được một quả "Phá Trần Đan" rồi, đến lúc đó đột phá Thất phẩm cũng chẳng nói chơi." "Nga, Cảnh thiếu gia sắp đột phá? ! Chúc mừng chúc mừng a! "

"Khách khí khách khí."

"Đúng vậy đúng vậy a, sau này kính xin Cảnh thiếu gia chiếu cố đôi chút mới được."

"Đâu có đâu có."

-----------------------------------------------------------------

Một đám thiếu nữ đi vào thư lâu tiền viện, lầu các phong cách cổ xưa hiện lên trước mắt.

"Di, Tàng Thư Lâu quả nhiên khác với trước kia sao? "

"Ngọc Hoa tỷ, Tàng Thư Lâu không phải vẫn rách rách rưới rưới giống như trước hay sao. "

"Đúng vậy a, Ngọc Hoa tỷ, chẳng có thay đổi gì a! "

"Bái Hạm muội muội, Mục Vân muội muội, các ngươi tập trung tâm thần, cẩn thận cảm thụ biến hóa chung quanh xem.”

Nghe lời nói của Nam Môn Ngọc Hoa, mấy thiếu nữ vội vàng phóng ra thần thức.

Chung quanh viện cũng không có gì đặc biệt, nhưng khi ý niệm của các nàng quét qua thư lâu, một cỗ lực lượng vô hình mạnh mẽ đánh văng thần thức của bọn họ, để cho đầu óc hôn mê, cũng may lực lượng này không có ý đả thương người khác, nếu không chỉ sợ mấy thiếu nữ này đã bị trọng thương. "A? đây là. . ."

"Mới. . . Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì? ! "

"Đây, đây là lực lượng của cấm chế! "

"Khó trách mấy ngày trước có động tĩnh lớn như thế."

"Ngọc Hoa tỷ, ta. . . chúng ta có đi vào nữa không? Nói không chừng sẽ gặp nguy hiểm."

"Đúng vậy Ngọc Hoa tỷ, hay là chúng ta trở về thôi."

"Phải phải, dù sao thư lâu rách nát này cũng không có gì đẹp mắt."

Mấy thiếu nữ phía sau líu ríu thuyết phục một phen, Nam Môn Ngọc Hoa cảm thấy phiền muộn, hừ lạnh một tiếng nói: "Mọi người đều nhát như chuột vậy, quả thực làm mất mặt thất linh vệ nữ chúng ta, nơi này là Nam Môn thị tộc, là địa bàn của mình, còn phải sợ cái gì ? " "Đi! Cùng ta đi vào bên trong, bổn tiểu thư cũng muốn xem xem, Tàng Thư Lâu này rốt cuộc có gì đặc biệt."

Nam Môn Ngọc Hoa dẫn đầu đi tới, Mục Vân, Bái Hạm hai người theo sát phía sau. Còn lại mấy thiếu nữ nhìn nhau một lát, cuối cùng cắn răng đuổi theo ba người vào trong thư lâu.

Lúc này, Tàng Thư Lâu chỉ có một mình Tư Đồ Hôi, thấy chúng thiếu nữ vội vàng đi đến, cũng không tiến lên nghênh đón, mà là tiếp tục sửa sang giá sách trong lâu.

Nam Môn Ngọc Hoa đứng trong thư lâu, ngước nhìn bốn phía, không khỏi có chút kinh ngạc. Tàng Thư Lâu này năm xưa nàng cũng đi tới mấy lần, điển tịch cũng không ít, nhưng chẳng có một chút thư hương khí, giống như một viên ngọc bị phủ đầy bụi, không khí vô cùng trầm lặng. . . Mà hôm nay vừa tới, bên trong hương khí tràn đầy, giống như có linh tính dựng dục, rõ ràng là một nơi rực rỡ thịnh địa.

Nhìn lại giá sách, chẳng những phân loại rõ ràng, hơn nữa còn được đánh dấu cặn kẽ.

"Cũng không có gì đặc biệt sao."

Bái Hạm, tùy ý đi vòng quanh các giá sách, thỉnh thoảng lấy ra một quyển sách lướt xem, trừ một chút chú giải ra, không phát hiện có điểm gì đặc biệt.

"Không, không đúng, chú giải này. . ."

Mục Vân đang xem một quyển công pháp tên là « Thất Tinh Quyết » , phía trên chẳng những có công pháp chú giải, phía sau còn có cảm ngộ tâm đắc. Mà để cho nàng cảm thấy ngạc nhiên, chính là bộ « Thất Tinh Quyết » này mình đã từng xem, bởi vì khó khăn rất lớn, kinh ý phức tạp, lại không có chú giải, vì vậy đệ tử trong thị tộc cơ hồ không một ai tu luyện. . . Nếu không có ai tu luyện, vậy chú giải cùng cảm ngộ này từ nơi nào tới? Ai đến ghi chép ? "Chuyện gì xảy ra? "

Nam Môn Ngọc Hoa cùng Bái Hạm đám người đi lại gần, Mục Vân đem chuyện chính mình phát hiện tóm tắt một lần.

"Chẳng lẽ. . . Mọi người đi tìm công pháp xem. . ."

Nam Môn Ngọc Hoa tựa hồ nghĩ đến điều gì, vội vàng từ trong giá sách rút ra một quyển công pháp « Ngưng Nguyên Quyết » . . . giống như trước, trong sách có viết chú giải, còn kèm theo cảm ngộ. « Trúc Hỏa Quyết » , « Thần Canh Quyết » , « Dưỡng Tâm Thiên Vấn » . . .

Chúng nữ liên tiếp lật xem hai ba mươi cuốn sách, bên trong tất cả đều có chú giải cùng cảm ngô không một chút nào ngoài ý muốn.

"Ha ha, ta hiểu được! Ta hiểu được! "

Bái Hạm luôn miệng cười to nói: "Khó trách thư lâu được sắp đặt cấm chế, khó trách trước đó vài ngày Gia chủ nói nơi này xếp vào cấm địa, nguyên lai là vì bảo vệ điển tịch có chú giải cùng cảm ngộ này . . ." Nam Môn Ngọc Hoa khuôn mặt cũng rất vui mừng, tiếp lời: "Không sai, có chú giải này, công pháp nơi này chúng ta đều có thể tu luyện, con đường tu hành sau này sẽ rộng rãi nhiều lắm, Gia chủ bọn họ thật là lợi hại, lại chuẩn bị những thứ tốt như thế, sau này chúng ta có hi vọng thành đạo rồi! " "A? ! Thật tốt quá! "

"Ngọc Hoa tỷ nói rất đúng, đây đều là bảo bối của thị tộc chúng ta."

"Ta vốn chuẩn bị tu luyện « Ngưng Nguyên Quyết » để củng cố căn cơ, đáng tiếc vẫn không thể nào lĩnh hội chân ý trong công pháp này, cho nên đã định bỏ qua, hôm nay có chú giải bên trong. . . Hì hì hi! "Chẳng qua phía trên tựa hồ nói tới còn cần điểm cống hiến."

"Cái gì? Còn cần điểm cống hiến? "

"Hắc, vậy có quan hệ gì, chỉe là điểm cống hiến mà thôi, tiểu thư tùy tiện ngoắc tay cũng có người vội vàng dâng lên."

"Vậy cũng đúng, chúng ta chính là thất linh nữ vệ mà."

"Mau, mau chọn mau chọn."

"Phải phải."

Chúng thiếu nữ hưng phấn vô cùng, mọi người đem công pháp vội vã ôm vào trong ngực, giống như sợ bị người khác đoạt đi.

"Di? Tàng Thư Lâu này có thêm một tầng nữa khi nào vậy? "

Mục Vân khẽ liếc cảm thấy hơi kinh ngạc, Nam Môn Ngọc Hoa cùng Bái Hạm mấy thiếu nữ cũng theo ánh mắt nhìn lại.

Tàng Thư Lâu không gian khá cao, ở giữa bị một tầng ngọc thạch ngăn cách, chỉ có một con đường thông lên phía trên.

Chẳng lẽ bên trên còn có thứ tốt hơn? !

Ý niệm này lập tức hiện lên trong đầu mấy thiếu nữ này.

Cũng đang lúc bọn họ định bước lên trên, Tư Đồ Hôi bước nhanh tiến tới ngăn cản: "Chư vị tiểu thư không thể, không thể a, Tàng Thư Lâu tầng hai chính là cấm địa, không thể đi lên ." "Sao? ! "

Chúng thiếu nữ không nghĩ tới lúc này có người tới quấy nhiễu, đầu tiên khẽ sửng sốt, ngay sau đó là giận dữ.

"Cái gì! ? Không thể đi lên? ! "

"Hừ, thất linh nữ vệ chúng ta muốn đi lên, ngươi chỉ là nô bộc tong thư lâu,lại dám cản đường bọn ta, quả thực là muốn chết sao."

"Không sai, Ngọc Hoa tỷ, chúng ta đánh chết ác nô này đi! "

"Đúng! Đánh chết! "

"Đợi đã. . . Chờ một chút "

Thấy Bái Hạm đám người đang muốn động thủ, Mục Vân vội vàng chận lại nói: "Chư vị tỷ muội xin tỉnh táo chút ít, Tàng Thư Lâu này đã biến thành thị tộc trọng địa, chúng ta nếu động thủ đả thương người khác ở nơi này, nếu Gia chủ truy cứu, chúng ta tất nhiên khó thoát khỏi trách phạt. . . Theo ta thấy, hay là thôi đi." "Được rồi được rồi. . ."

Nam Môn Ngọc Hoa khoát tay áo, không nhịn được nói: "Bất quá chỉ là một tiên nô, để ý đến hắn làm gì, chúng ta tự mình đi lên là được."

"Phải, hạ nhân mà thôi, cần gì nhiều lời với hắn."

"Tư tiên nô, còn chưa tránh ra sao. . ."

Nếu đổi lại trước kia, Tư Đồ Hôi nhìn thấy tình huống như vậy, chỉ sợ đã sớm xanh mặt mà lui đi, nhưng mà hiện tại. . . tâm cảnh của hắn bất đồng, cho dù là chút tôn nghiêm hèn mọn, cũng là tôn nghiêm, cần kiên trì, cần thủ hộ. "Chư vị tiểu thư xin tự trọng, không nên phá hư quy củ trong thư lâu! "

Tư Đồ Hôi không có ý thối lui , ngăn trở tại trước cầu thang.

Mà lúc này, Bái Hạm đám người nổi giận bừng bừng : "Quy củ, nô bộc như ngươi, lại dám nhắc tới quy củ với chúng ta? Ngươi tưởng thư lâu này là vật của ngươi sao, cút ngay cho bổn tiểu thư! " "Ba ! "

Bái Hạm tát bay Tư Đồ Hôi, sau đó nhường đường ở một bên: "Ngọc Hoa tỷ. . ."

"Đi, đi lên xem một chút! "

Nam Môn Ngọc Hoa lạnh nhạt liếc Tư Đồ Hôi một cái, không nói một lời đi lên lầu hai.

Nhìn thần thái ngang ngược của chúng thiếu nữ, quả nhiên Tư Đồ Hôi khổ sở không dứt, đệ tử thị tộc cả đám đều kiêu ngạo vô cùng, có lẽ ở trước mặt của Tam đại Tiên Phủ cúi đầu, nhưng mà tại trước mặt tiên nô như chính mình, tự nhiên bộ dạng cao cao tại thượng .

Mục Vân đang định do dự xem có nên đi theo hay không, liền nghe bên trên truyền đến động tĩnh.

“Ba! Ba! Ba!”

Mấy đạo thân ảnh xẹt qua, Nam Môn Ngọc Hoa đám người trực tiếp bị đánh bay ra khỏi thư, rất ngã lăn ra đất, mọi người đều hết sức chật vật.

"Người nào! ? Lại dám. . ."

"Mau câm miệng! "

Bái Hạm đang muốn mở miệng quát mắng, Nam Môn Ngọc Hoa vội vàng cắt đứt.

Lúc này, tầng hai thư lâu, một thanh âm đạm mạc truyền ra: "Thư lâu trọng địa, không có lệnh của gia chủ không được bước vào, người vi phạm, phế bỏ tu vi, đánh vào tộc lao! " "Ngọc Hoa tỷ, đây. . . Đây là. . ."

"Không sai, chính . . là Đại Trưởng lão."

"A! ? "

Chúng thiếu nữ trong lòng kinh hãi, nhất tề quỳ xuống đất nhận sai, vẻ mặt lúc trước đã biến mất không còn chút nào.

Qua một hồi lâu, bên trong thư lâu không có tiếng động gì.

Chúng thiếu nữ biết Lão tổ không truy cứu nữa, làm sao còn dám lưu lại, vội vàng rời khỏi nơi đây, thậm chí công pháp lúc trước nhìn trúng cũng không dám lấy đi.

Một màn phát sinh trong thư lâu, vừa lúc bị mấy tên thị tộc đệ tử đi ngang qua nhìn thấy. Không bao lâu, tin tức liền truyền khắp thị tộc.

Đây chẳng qua là một màn nhạc đệm nho nhỏ, nhưng trở thành tin tức oanh động khắp cả thị tộc. Thất linh nữ vệ là tinh anh đệ tử trong thị tộc, lại bị Đại Trưởng lão không chút khách khí đuổi khỏi Tàng Thư Lâu, bởi vậy có thể thấy được địa vị của Tàng Thư Lâu ở trong thị tộc hôm nay.

Dĩ nhiên, một tin tức khác càng làm cho mọi người khiếp sợ, chính là Tàng Thư Lâu có vô số công pháp có chú giải cùng cảm ngộ.

Đến lúc này, mỗi tháng đầu tháng, Tàng Thư Lâu liền trở thành địa phương náo nhiệt nhất trong thị tộc.

Bạn đang đọc Tiên Ấn của Tử Mộc Vạn Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi test
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.