Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiên Ngoại Gia Cát Uyên 19

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

“Cánh tay này chính là nghịch tiên thuận nhân, nghịch tiên thuận nhân, nói thẳng ra chính là bản thân ở thế giới khác của đệ tử trong đường, đệ tử Minh Luân Đường có thể tu tập thuật số trong đường, khiến bản thân ở nơi khác đến giúp mình một tay.”

Nghe thấy lời này, Gia Cát Uyên cũng tin cách nói của đối phương mấy phần.

“Thật ư? Vậy những người đó trong phòng vừa nãy đang làm gì?”

Trong đầu Gia Cát Uyên vụt lên quái nhân áo đen ngồi khoanh chân trong thư phòng.

“Những người mà ngươi nhìn thấy ở Giới Tử Trai vừa nãy, họ đang giao lưu trò chuyện với nghịch tiên thuận nhân của bản thân, viết ra sách lịch sử của thế giới khác.”

“Minh Luân Đường đứng đầu phái Nho Gia, đương nhiên phải lấy duy trì bảo vệ chính đạo thế gian làm nhiệm vụ, cho dù là chuyện xảy ra ở thế giới khác, cũng cố hết khả năng ghi lại.”

“Tuy việc này rất khó, thế giới cách càng xa, ý của nghịch tiên thuận nhân càng mơ hồ không rõ, khi hỏi vô cùng khó khăn, nhưng sở dĩ đệ tử Minh Luân Đường tồn tại là để noi theo tiên sư, lấy bút lập quy tắc, lấy mực canh càn khôn, không được để tâm huyết cả đời của tiên sư các đời trôi theo dòng nước.”

Lời của đối phương lập tức khiến Gia Cát Uyên nghe mà nhiệt huyết sôi sục, cách làm của Minh Luân Đường thực sự quá phù hợp với giá trị quan của hắn, đây chẳng phải là việc mình muốn làm sao?

Nhìn dáng vẻ của đối phương, Lý Cẩm Thư không khỏi cong khóe miệng.

“Thế nào? Lần này tin rồi chứ?”

“Ừm! Lý tiền bối, vậy lúc nào thì tôi được học những thuật số này?”

Gia Cát Uyên lập tức không đợi được.

Tin hay không còn chưa chắc, ít nhất hắn vô cùng muốn học những thứ ở Minh Luân Đường.

“Bây giờ sốt ruột rồi hả? Vừa nãy chẳng phải còn muốn tiếp tục biện luận với ta ư? Ngây ra đó làm gì, đi thôi, phía trước không xa là sắp đến rồi, đợi ngươi vào Minh Luân Đường, đương nhiên có người dạy ngươi nhiều hơn.”

Gia Cát Uyên vội đi theo bước chân của đối phương, đi vào sâu trong vườn cây.

Có thể thấy, đi qua Giới Tử Trai, con đường dễ đi hơn nhiều, cũng không cần trốn tránh, rất hiển nhiên nơi này ngoài khó trong dễ.

Vừa đi được nửa nén hương, Gia Cát Uyên ngửi thấy mùi hương hỏa thoang thoảng, cùng với mùi hương hỏa càng lúc càng nồng nặc, một tòa nhà hai tầng treo đầy hình thú bằng gốm xuất hiện trước mặt họ.

“Ở đây đều là các lão tiền bối trong đường, đi vào tay chân giữ quy tắc một chút.”

Lý Cẩm Thư nói xong, lén lút mở cửa, dẫn Gia Cát Uyên đi vào bên trong.

Vừa đi vào trong, Gia Cát Uyên lập tức chấn hãi ngây người tại chỗ, lọt vào mắt là bức tường lớn treo đầy đầu người.

Tất cả đầu người vẻ mặt trang nghiêm, đôi mắt nhắm mà như không nhắm, dường như từ trên cao cúi xuống nhìn hai người.

Trong hoàn cảnh yên tĩnh, bỗng nhiên xuất hiện cảnh trước mắt, Gia Cát Uyên lập tức có cảm giác khó thở.

Ngón trỏ tay phải của hắn run run đang định giở lên, lại bị Lý Cẩm Thư ấn xuống.

“Đừng chỉ lung tung, bất kinh với các tiền bối.

Lý Cẩm Thư ấn đầu của Gia Cát Uyên, cúi xuống mấy cái với bức tường đầu người này, men theo bức tường tiếp tục đi vào trong.

“Trước đó ta đã nói với ngươi rồi, trong Minh Luân Đường không thiếu đệ tử vào triều làm quan. Những cái đầu đó đều là quan chức các đời trong triều”.

“Tiền bối, tại sao đầu của họ đều treo ở đây?”

“Không phải chúng ta muốn chém đầu của họ, là hoàng thượng muốn chém đầu của họ”.

“Tại sao hoàng thượng muốn chém đầu của họ?”

“Bởi vì hoàng thượng các đời của Đại Tề đều từng làm chuyện hoang đường, họ không muốn bị ghi lại, muốn bịa đặt lịch sử quan sử không cho, nên phải chém đầu”.

“Những tiền bối đó từng nói một câu, bệ hạ, ngươi có bản lĩnh thì diệt Minh Luân Đường đi, nếu không bất luận chém bao nhiêu cái đầu, bất luận đi bao nhiêu người, sách sử tuyệt đối không thể bịa đặt, đây là trách nhiệm của Minh Luân Đường.”

“Lịch sử là quy tắc càn khôn, nếu quy tắc bị loạn, thì tất cả những việc tiên sư các đời làm đều công cốc rồi.”

Gia Cát Uyên lập tức hiểu ra, cũng dần bớt sợ bức tường đầu người đó, trong lòng cũng kính trọng nghiêm túc hơn, ngay cả bước chân cũng chậm hơn.

Thông qua những đầu người này, hắn hiểu thêm về trách nhiệm của Minh Luân Đường, cũng như vậy, hắn cũng hiểu tại sao ban đầu phu tử muốn mình đến đây, chứ không phải là nơi khác.

“Ồ”, Gia Cát Uyên hiểu mà như không hiểu gật đầu, xem ra có những chuyện, hắn còn phải học nhiều.

Cùng với hai người tiếp tục đi về phía trước, phía sau bức tường đầu người là từng hàng bài vị, linh bài đen xì chữ trắng như từng tấm bia mộ trang nghiêm sừng sững phía sau khói hương hỏa mờ ảo.

Gia Cát Uyên phát hiện mùi hương hỏa mà mình vừa ngửi thấy ở bên ngoài, thì ra là từ đây bay ra.

Trước các bài vị còn bày cống phẩm đủ loại hình thức, rõ ràng vô cùng long trọng.

Bạn đang đọc Tiên Đạo Quỷ Dị (Bản dịch) của Hỗ Vĩ Bút
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.