Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tông Sư

Tiểu thuyết gốc · 2046 chữ

- Tao cho mày hai lựa chọn.

-Lựa chọn gì?

Nghe được Không nói cho mình lựa chọn, tên Dũng lấy hết sức lực mở miệng hỏi. Không cười nhạt nói.

-Một là tao giết mày. Hai là mày tự sát. Mày chọn cái nào hả thằng chó này?

Mặt mày tên Dũng không còn chút máu, hắn sợ hãi nói:

-Mày muốn giết tao? Mày có biết đại ca của tao là ai không? Anh ấy sắp đến đây rồi. Cho dù mày có lợi hại cũng không là đối thủ của ảnh. Mày đừng vội ngông cuồng. Mày giết tao anh ấy chắc chắn sẽ trả thù cho tao. Có ngon thì mày giết tao đi.

Chả hiểu vì sao, khi nhắc tới đại ca mình, tên Dũng Xa Lộ lại có thêm tự tin và ngông cuồng. Cuối cùng vậy mà khiêu khích Không giết hắn.

Nhưng mà gương mặt tự tin vừa mới có trên gương mặt của hắn thì lại bị vẻ đau khổ quằng quại che đi.

Một quả cầu lửa được Không bắn lên trên người hắn. Lực khống chế vừa đủ để không giết chết hắn ngay mà chỉ làm cho quần áo và và chiếc xe lăng bốc cháy. Nhìn thấy cảnh tượng này, bốn người còn lại vô cùng sợ hãi hét to.

-Đứa nào còn hét nữa tao cũng tặng cho một mồi lửa bây giờ.

Cả đám im bặc, chỉ còn lại tiếng kêu la đau đớn của tên Dũng là vẫn còn vang vọng.

Buổi sáng là thời điểm người ta bắt đầu đi làm, nhưng hôm nay đường phố bỗng nhiên bị kẹt xe kinh khủng. Rất nhiều xe máy và năm mươi người đang bị hôn mê nằm ở hai bên chắn lấy một đoạn đường không ai có thể đi qua. Hay nói đúng hơn là không ai dám đi qua đoạn đường này. Phần lớn người đã quay đầu xe chạy sang hướng khác. Chỉ còn một bộ phận người vì nhiều chuyện hoặc đang có việc gấp nên vẫn còn ở đó. Nhưng họ chỉ dám đứng từ xa hóng chuyện hoặc dùng điện thoại quay phim, chụp ảnh lại.

Còn những nhà hàng xóm xung quanh thì đã đóng kín cửa nhà từ lâu không dám bước ra ngoài.

Không quan sát xung quanh thì thấy rất nhiều người đứng từ xa đang chỉa camera điện thoại về hướng này. Vì thế nó quyết định không tự mình ra tay mà đứng từ xa sử dụng Long Tâm Thuật điều khiển tên côn đồ đầu trọc bên cạnh để tên này đâm chết Dũng Xa Lộ.

Cuối cùng nó quay về những người còn sống sót hét lên:

-Không muốn chết thì cút đi cho tao.

Nhưng lúc này lại có một đám người đi đến. Bốn người cao to lực lưỡng mặc ves đen giải tán đám đông đang tụ tập ở xung quanh. Còn có ba người đi xuống từ trên một chiếc ô tô và đang nhằm hướng này mà đến. Người dẫn đầu là một người thanh niên chính là Liêm Tàn khoảng hai mươi lăm tuổi, gương mặt điển trai, vóc người cao ráo. Anh ta rất nhàn nhã đạp bước mà đến, toàn thân toát ra khí chất của một công tử nhà giàu. Phía sau hắn là một ông lão gọi là ông Tám và một người trung niên gọi là Bá Đô. Ông Tám khoảng hơn sáu mươi tuổi, tuy dáng người thấp bé thế nhưng sinh khí bừng bừng, bước đi hữu lực. Còn Bá Đô thì dáng người cao to lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn.

Vừa đến nơi thì thấy tên Dũng Xa Lộ đã bị đâm chết ở một bên. Bá Đô kiểm tra phát hiện hắn đã chết thì nhìn Liêm Tàn lắc đầu. Liêm Tàn vô cùng tức giận quát lên:

-Là đứa nào giết thằng Dũng?

Tên đầu trọc chưa kịp trả lời thì một cô gái đã mở miệng nói trước:

-Không biết thằng thằng Toàn đầu trọc nổi điên gì, tự dưng nó đâm chết anh Dũng đó đại ca.

Do Toàn đầu trọc là đàn em đắc lực của Dũng Xa Lộ nên không ít lần được diện kiến Liêm Tàn. Cho nên hắn cũng không xa lạ gì Toàn đầu trọc. Vừa nghe xong lời cô gái kia, Liêm Tàn không hỏi thêm nữa mà chỉ tức giận nói:

-Bá Đô!

Hai chữ vừa ra, Bá Đô liền hiểu ý vỗ một chưởng đập chết tên Toàn đầu trọc ngay tại chỗ. Trước khi chết hắn chỉ biết trợn tròn nhìn bàn tay vỗ xuống đầu mình mà không kịp hét thảm đừng nói đến chuyện phản kháng.

Sau đó, Liêm Tàn nhìn về hướng Không hỏi:

-Mày là Không Mỡ Thừa?

-Đúng vậy. Mày là đại ca thằng Dũng Xô Lạ đến báo thù cho nó à?

Không đang chuẩn bị dẫn xe rời đi. Nó còn đang muốn đi đến công ty xin nghỉ đây. Và còn rất nhiều việc khác phải làm.

Tên Liêm Tàn nhìn Không có chút kiên kỵ, dù sao nghe trong điện thoại tên Dũng Xa Lộ có nói qua năm mươi người của hắn mà không làm gì được tên này. Hắn nhìn sang ông Tám nhỏ giọng hỏi:

-Ông Tám, có nhìn ra thực lực kẻ này không?

Ông Tám vừa đến đã chú ý quan sát Không chứ không phải là những người khác. Bởi vì trên người nó có một luồng sát khí khủng bố nhưng mà nội liễm vô cùng, chỉ lộ ra một tia. Nhưng với tay lão làng như ông ta thì không khó để phát hiện được. Mặc dù vậy, ông cũng không tài nào nhìn ra được thực lực chân chính của nó được. Ông ta lắc đầu nói:

-Không rõ lắm. Nhưng nếu có thể trong thời gian ngắn đánh bại hết đám tôm tép này thì cũng đạt đến cấp bậc Đại Sư sơ kỳ đi.

Con đường võ đạo hiện tại được chia làm bảy cấp bậc từ thấp đến cao lần lượt là: Võ Sư, Đại Sư, Tông Sư, Tiên Thiên, Hậu Thiên, Địa Tiên, Tiên Nhân. Mỗi cấp bậc lại chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Mà xã hội hiện nay võ đạo suy tàn, tu luyện lên cảnh giới Đại Sư ở tuổi hai mươi thì cũng là thiên tài rồi.

Nghe được như vậy Liêm Tàn cũng muốn thu Không vào dưới trướng của hắn, dù sao Không cũng không giết tên Dũng Xa Lộ. Theo như vẻ bề ngoài là vậy.

-Tao là Liêm, đại ca của thằng Dũng. Mặc dù mày không giết thằng Dũng nhưng lại đánh bị thương nhiều đàn em của tao nhiều như vậy. Nếu không cho tao một lời giải thích thì hôm nay đừng mong rời khỏi chỗ này. Bất quá ...

-Bất quá như thế nào?

Không bình tĩnh nhìn hắn hỏi. Tên Liêm Tàn cười cười hài lòng nói:

-Một là mày đánh bại được hai người bọn họ. Hai là trở thành đàn em của tao, sau này tao bảo kê mày. Ngoài ra còn được bồi dưỡng tiền bạc, mỹ nữ tha hồ mày chọn. Cảm thấy hài lòng với đề nghị của tao chứ.

Không cười lớn sau đó mỉa mai hắn:

-Hahaha. Được ngươi bảo kê tốt như vậy thì hẳn mấy tên này đã không nằm ở đây và thằng Dũng không phải chết rồi.

Liêm Tàn nghe được lời mỉa mai thì vô cùng tức giận, nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh nhìn chằm chằm Không, gằng từng chữ nói:

-Vậy là mày chọn đối nghịch với tao à?

-Tao không đối nghịch với ai cả. Nhưng thằng nào kiếm chuyện với tao hẳn là sẽ không được yên ổn sống qua ngày đâu.

Biết là hiện tại không thể thu phục kẻ trước mắt cho nên Liêm Tàn ra lệnh cho Bá Đô lên dạy dỗ cho Không một bài học rồi nói chuyện tiếp.

-Bá Đô, dạy cho thằng nhóc này một bài học. Chú ý đừng có giết chết nó nha.

Hắn nghĩ Bá Đô hiện tại là Đại Sư trung cấp, đấu với Đại Sư sơ cấp như Không thì không thành vấn đề. Ông Tám cũng ở một bên quan sát chứ không động thủ.

Bá Đô đúng với tên gọi của hắn, cực kỳ đô con, cơ bắp cuồn cuộn. Cái bắp tay của hắn đã bằng cái đùi của Không rồi. Thêm nữa hắn cao một mét tám, đứng đối diện với Không chỉ có một mét sáu lăm thì quả là người khổng lồ và cậu bé tí hon.

Một quyền đấm ra, Bá Đô đem chín phần sức lực đánh vào bụng Không. Kình phong vù vù lao đến, Không không né không tránh lấy quyền đối quyền.

Âm thanh đùng đùng vang lên. Không còn đứng tại chỗ mà Bá Đô thì đã bị đánh văng. Sau khi hai quả đấm chạm vào nhau, do chênh lệch lực lượng giữa hai người, nấm đấm của Không xé nát nấm đấm của Bá Đô rồi đánh vào trong ngực hắn. Đánh cho hắn văng xa ra hơn năm mét.

Thấy được cảnh này, mọi người đều kinh ngạc há hốc mồm. Nhất là ông Tám.

Ông không ngờ là cảnh giới của thằng nhóc trước mắt lại cao hơn Bá Đô nhiều đến như vậy. “Lẽ nào tên này là đã đạt đến cảnh giới Tông Sư”. Nghĩ đến đây ông có chút lạnh cả người.

Tuy lớn tuổi nhưng cảnh giới ông ta mới là Đại Sư hậu kỳ, nhưng cái rào cản để đạt đến Tông Sư không tài nào qua được. Phải biết có rất nhiều người ban đầu tu luyện rất nhanh, nhưng đến Đại Sư hậu kì sẽ không bao giờ vượt qua nổi rào cản này.

Ông Tám đã nằm ở cái cảnh giới này hai chục năm rồi mà không đột phá được. Cho nên nói ông đã được xem như vô địch dưới Tông sư. Bây giờ vừa nhìn dĩ nhiên là nhận ra lực lượng một quyền kia mà Không đánh ra đã vượt qua ông ta.

Ông ta nhanh chóng quỳ rạp xuống, cúi đầu nói:

-Tông Sư đại nhân. Xin tha cho sự vô tri của bọn tôi. Nếu biết ngài là Tông Sư thì cho một trăm lá gan bọn tôi cũng không dám mạo phạm ngài.

Tên Liêm Tàn nghe được hai chữ Tông Sư thì cũng hoảng sợ vô cùng. Tuy hắn là trùm ở quận 7 nhưng mà tu vi chỉ có Đại Sư sơ kì. Chủ yếu do tài sản và uy vọng của cha hắn để lại nên hắn mới lên được cái danh hào này. Từ lâu hắn đã rất hâm mộ Tông Sư vì họ có thể đạp nước mà đi, giết người trong vô hình. Nhưng Tông Sư thường đến vô tung đi vô ảnh, muốn gặp được là điều vô cùng khó khăn.

Hắn từ bé đến giờ mới chỉ gặp được hai người mà thôi, nhưng cũng chỉ là từ xa mà nhìn.

-Ông Tám. Ông có nhìn lầm không? Thằng nhóc này còn chưa bằng tuổi con thì làm sao là Tông Sư được?

-Không thể nào lầm được đâu cậu chủ. Tôi ở Đại Sư hậu kì đã hai mươi năm. Vừa nhìn một quyền kia của Không Tông Sư là tôi đã biết đến mình cũng không chống đỡ được.

Tên Liêm nghe được lời ông Tám thì mặt xám như tro tàn. Hắn vừa rồi vậy mà muốn thu một vị Tông Sư làm thủ hạ. Đúng là gan to bằng trời mà, kỳ này xong thật rồi.

-Tông Sư đại nhân. Tha cho bọn tôi lần này đi. Tôi nguyện dùng tiền để bồi thường cho người.

Nhưng mà nghĩ đến, người ta đã là Tông Sư thì còn cần đến vật ngoài thân như tiền bạc hay sao. Hắn có chút hối hận định đổi sang thứ khác thì nghe được Không nói.

-Mày muốn bồi cho tao bao nhiêu?

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 191

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.