Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Long Cửu Biến

Tiểu thuyết gốc · 2045 chữ

Sau khi ném năm mươi triệu tiền mặt vào trong ba lô của mình thì Không nhanh chóng lên xe Wave của mình chạy đi. Trong vòng một ngày hôm nay, nó thu được tổng cộng hơn một trăm mười tám triệu đồng.

Vừa rời khỏi hiện trường không bao lâu thì đã có tiếng xe cảnh sát chạy tới hiện trường. Nhưng mà giờ phút này mọi người đã giải tán toàn bộ. Đám người bảo vệ chỉ bị đánh ngất đi cho nên đã tỉnh dậy ngay sau đó. Riêng về tên Dũng Xa Lộ thì cũng đã được đàn em ở gần đó đưa đi bệnh viện cấp cứu ở bệnh viện gần đó.

-Tụi mày điều tra cho tao thằng chó đã đánh tao là ai. Tao nhất định phải báo thù.

Một tên đàn em vội vàng nịnh bợ nói:

-Anh Dũng yên tâm. Em đã bảo mấy tên chủ cửa hàng ở đó đem đoạn video mà camera quay được đem đến nhà anh rồi.

Tên Dũng hài lòng tên đàn em của mình. Ánh mắt của hắn tràn đầy lòng căm thù nói.

-Thằng chó này biết võ công rất lợi hại. Đợi điều tra được nó ở đâu thì đem hàng trong kho ra xử nó cho tao.

Đám đàn em nghe vậy thì liên tục vâng dạ. Sau đó, hắn được bác sĩ băng bó và chăm sóc ở bên trong bệnh viện.

Còn về Không lúc này thì đã chạy xe về đến phòng trọ của mình. Mặc dù biết là cơ thể của mình đã tiến hoá, có sức mạnh to lớn. Nhưng nghe nói bọn xã hội đen còn có súng ống, nó không chắc mình có thể chống lại được mấy thứ đó hay không. Cho nên việc cần làm nhất lúc này là tìm một nơi khác để lánh nạn. Vì đã lộ mặt nên Không tin chắc là nó sẽ bị bọn kia tìm ra nhanh thôi, nhưng chắc là sẽ không tìm ra nó trong ngày hôm nay đâu.

Nghĩ như vậy, nó đem cái hộp cơm gà vừa mua ở một cửa tiệm gần đó ra ăn. Sau khi cơm nước xong thì nó mở laptop lên mạng xem tin tức. Đây đã là thói quen từ lâu của nó rồi.

Trong lúc máy tính đang khởi động thì nó mở ra ba lô, đem tất cả tiền kiếm được trong ngày hôm nay mang ra kiểm tra lại một lần. Quả thật đây là lần đầu tiên nó thấy được nhiều tiền đến như vậy. Tất cả sáu mươi tám triệu ba trăm năm mươi sáu nghìn đồng. Và còn một tờ vé số trị giá năm mươi triệu.

-Ha ha ha… Giàu to rồi.

Âm thanh cười ha hả của nó vang vọng khắp cả phòng trọ làm cho những người hàng xóm liên tục mắng to “thằng điên”.

Sau khi cười to một trận, Không ném tiền về trở lại ba lô của nó rồi ngồi dựa lưng vào tường lướt web. Đột nhiên một cái tiêu đề vô cùng nổi bật đập vào trong mắt nó: Nhà nước vừa xây dựng tám tấm bia đá khổng lồ trên phố đi bộ. Kèm theo đó là một tấm ảnh có hình tám tấm bia đá màu trắng được sắp xếp thành hình bát quái. Bên trên được điêu khắc chìm tám hoa văn kì lạ.

“Ồ, xây dựng nhanh như vậy”. Bởi vì hai ngày trước Không từng đi ngang qua phố đi bộ Nguyễn Huệ thì không có thấy những tấm bia đá như trong hình.

Nó nhanh chóng ấn vào xem thêm để đọc thêm thông tin về chuyện này. Thì ra đây là tám tấm bia đá được tìm thấy bên dưới biển đông mấy ngày hôm trước.

Sau khi nhấp vào xem xét những hoa văn bên trên bia đá, Không cảm thấy có một loại cảm giác vô cùng thân quen. Mà bên trong cơ thể của nó vậy mà sinh ra cộng hưởng với những bức ảnh bên trong màn hình laptop.

Cơ thể của nó bỗng nhiên toả ra ánh sáng màu vàng nhạt bao phủ cả căn phòng. Từng đạo hoa văn từ bên trong màn hình vậy mà bay ra nhập vào bên trong đầu của nó. Dần dần làm cho nó rơi vào tình trạng hôn mê sâu.

Trong miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm tám chữ: “Thánh Long Cửu Biến Vĩnh Sinh Bất Diệt”.

Cũng may là Không đã đóng cửa phòng trọ, bên trong chỉ có một mình nó. Nếu không thì có người còn tưởng nó là cái bóng đèn không chừng.

Đến khi nó tỉnh dậy thì đã là sáng ngày hôm sau. Trên người của nó xuất hiện một hình xăm hình một con rồng đang cuộn mình bao phủ cả người nó. Vừa nhìn thấy hình xăm nó cũng giật cả mình.

“Cái quỷ gì đây? Làm sao lại có cái hình xăm chà bá trên người mình như vậy? Lẽ nào có trộm”.

Nghĩ vậy nó lao đến chộp lấy cái ba lô mở ra xem xét. Nó bình tĩnh trở lại vì số tiền gần bảy chục triệu vẫn còn ở đó. Nó dần hồi tưởng lại chuyện hôm qua.

“Chẳng lẽ là do mấy cái bia đá kia”. Nó lại càng giật mình phát hiện, nó vậy mà hiểu được ý nghĩa của tám hoa văn kì lạ bên trên bia đá kia.

“Thánh Long Cửu Biến Vĩnh Sinh Bất Diệt là có ý gì? Không được, mình phải tận mắt đi đến đó xem xét một chuyến mới được”.

Không gọi điện thoại lên công ty xin nghỉ thêm một ngày nữa. Rồi nhanh chóng đến một đại lí vé số lớn để lãnh số tiền giải đặc biệt năm mươi triệu đồng. Sau đó, lái xe đi đến ngân hàng chuyển số tiền năm triệu đồng cho vị bác sĩ Tuấn. Đem một trăm triệu ném vào bên trong thẻ ngân hàng của nó, chỉ để lại số tiền hơn mười triệu ở ngoài.

Cuối cùng là xuất phát ra quận 1. Sau khi gửi xe ở một bãi giữ xe gần đó, Không nhanh chóng tiến đến gần khu bia đá.

Mỗi tấm bia đá cao gần chín mét và có chiều ngang rộng chín tấc. Càng đến gần thì cảm giác quen thuộc lại càng dâng lên trong lòng Không. Nó có cảm thấy như mình đã nhìn qua những tấm bia đá này từ rất lâu rồi, không chỉ nhìn thấy một hai lần mà hàng nghìn hàng vạn lần.

Bước đến nơi, dùng tay trực tiếp sờ vào tấm bia đá hình chữ “LONG”. Vừa chạm nhẹ vào thì đã sản sinh ra biến hoá. Bia đá vậy mà từ từ thu nhỏ, sau đó trực tiếp bay vào bên trong người của nó.

“Chuyện gì vậy? Bia đá sao lại chui vào bên trong người của mình rồi?”.

Không chỉ một mình Không kinh ngạc, mà những người ở gần đó xem xét bia đá cũng trợn tròn mắt nhìn một mà trước mặt này.

-Thanh niên đó đang làm ảo thuật à. Bia đá to lớn như vậy làm sao đột nhiên biến mất rồi?

Có một người vô tình nhìn thấy tình cảnh Không chạm tay vào bia đá liền xen miệng vào nói:

-Tôi rõ ràng thấy tấm bia đá bay vào trong người cậu ta.

Tiếng bàn tán xôn xao làm cho Không cũng có chút hoảng rồi. Mà đám bảo vệ ở gần đó cũng sắp chạy đến nơi rồi.

Kịp thời phản ứng lại, Không dùng toàn lực của mình đạp mạnh xuống đất một cái, dùng toàn lực chạy đi.

Trên nền gạch vậy mà để lại một vết nứt to lớn, còn hình bóng của Không như là tan biến vào hư không. Chỉ có một luồng cuồng phong thổi qua làm cho cây cối đổ nát và tấm bia đá bị biến mất làm minh chứng cho việc nó từng xuất hiện ở đây mà thôi.

Có người thét lên kinh hãi:

-Aaa. Anh ta vậy mà biến mất rồi.

Nhưng có người lại bác bỏ nói.

-Theo tôi thấy không phải anh ta biến mất mà là do anh ta chạy quá nhanh nên chúng ta không nhìn rõ được. Cơn cuồng phong vừa rồi là minh chứng rõ ràng nhất cho suy đoán của tôi.

Mọi người bàn tán xôn xao. Còn đám bảo vệ thì chẳng biết làm sao, chỉ tranh thủ gọi mọi người tránh qua một bên đứng xa ra khỏi bảy tấm bia đá còn lại.

Một lúc sau, hơn hai trăm người cảnh sát cơ động chạy đến. Nhanh chóng phong toả toàn bộ khu vực phố đi bộ. Chỉ huy của họ là một trung niên hơn bốn mươi tuổi, gương mặt nghiêm nghị, trên người mặc đồng phục cảnh sát quân hàm Đại tá.

Người này sau khi biết được những chuyện đã sảy ra ở đây thì nhanh chóng truyền lệnh cho mọi người dò ra tung tích của Không. Nhưng rất may cho Không, vì chuyện hôm qua cho nên hôm nay nó đã mang theo áo khoác, đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai che khuất toàn bộ gương mặt. Cho nên mọi người chỉ biết được hình dáng chứ không biết mặt của nó. Còn về chỗ bãi xe thì do đây là bãi nhỏ tư nhân cho nên không có camera chụp ảnh người gửi như những bãi xe lớn.

Tuy là thoát khỏi ánh mắt của mọi người, nhưng Không cũng không dám lơ là. Nó đi vào một cái hẻm nhỏ, nó đem áo khoác ngoài và nón vứt đi rồi quay trở lại bãi xe.

Lấy xe xong, nó chạy thẳng ra chợ An Đông mua một số quần áo si bỏ vào ba lô. Thay đổi cho mình quần áo mới, áo khoác và một cái mũ mới.

Vì để tránh bị dò ra, nó lái xe chạy vòng vòng thành phố rồi mới tìm một căn khách sạn trên đường Hồ Học Lãm để ghé vào. Nó muốn tập trung tinh thần vào mắt của mình để nhìn xem bên trong cơ thể của nó vì sao lại có thể hút được bia đá vào trong.

Sau khi ngồi xếp bằng trên giường. Hai mắt nhìn chăm chú vào bụng của mình. Quả nhiên nó đã nhìn thấy đan điền của nó đang phát ra ánh sáng màu vàng nhạt. Cũng không có gì quá bất ngờ, tấm bia đá cũng nằm ở đó. Nhưng điều bất ngờ hơn là có một cái Kim Tự Tháp màu vàng sáng long lanh cũng nằm ở chính giữa đan điền. Tấm bia đá thì đang xoay chung quanh nó như một hành tinh đang xoay quanh Mặt Trời vậy.

“Á. Kim Tự Tháp này… Chả lẽ là nguyên nhân của mọi việc”. Suy nghĩ một lúc nó suy đoán rằng thứ này là do nó không may nuốt phải lúc phát sinh tai nạn giao thông với con chó đen.

Trong lúc đang quan sát Kim Tự Tháp thì Không phát hiện bên trên đó vậy mà có rất nhiều hình vẽ và hoa văn tương tự hoa văn ký tự trên bia đá. Nếu như bình thường có lẽ nó sẽ không nhìn thấy được những thứ này nhưng hôm nay cơ thể được thoát thai hoán cốt cho nên việc này không còn là việc khó đối với nó.

Mà Không cũng không hiểu vì sao nó lại hiểu được ý nghĩa của những ký tự này.

Trên mặt thứ nhất của Kim Tự Tháp là mấy dòng chữ nói về Thánh Long Cửu Biến. Không thì thầm đọc theo.

“THÁNH LONG CỬU BIẾN

Đệ Nhất Biến: Long Huyết Biến

Đệ Nhị Biến: Long Lân Biến

Đệ Tam Biến: Long Tạng Biến

Đệ Tứ Biến: Long Tâm Biến

Đệ Ngũ Biến: Long Cốt Biến

Đệ Lục Biến: Long Gân Biến

Đệ Thất Biến: Long Khí Biến

Đệ Bát Biến: Long Tinh Biến

Đệ Cửu Biến: Hoá Long Biến.”

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 283

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.