Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phải Có Tình Cảm Thì Mới Sống Được Với Nhau Đến Trọn Đời

Tiểu thuyết gốc · 1980 chữ

Tối hôm đó, hai người ngủ ở trong cùng một căn phòng. Dù sao cũng từng ngủ chung không lúc ở trong sơn động cho nên hai người rất tự nhiên mà ôm lấy nhau.

Đôi tình nhân nằm đó không nói gì, đột nhiên Vy chồm dậy, thân hình nóng bỏng của nàng đè lên người nó. Khuôn mặt xinh xắn tiến gần đến, nàng hôn nhẹ lên môi nó như chuồn chuồn lướt nước rồi vội vàng vùi đầu vào ngực nó.

Nhưng mà khiêu khích như vậy làm sao nó chịu nổi. Chưa kể Vy chỉ mặc trên người cái áo sơ mi của nó do đồ nàng mặc hôm nay đã cho vào máy giặc. Nó nhanh chóng lật trở lại đè nàng bên dưới thân mình.

Vy mặt đỏ như trái cà chua thẹn thùng không nói. Không bắt đầu hôn lấy nàng, đầu lưỡi cạy mở hàm răng tiếng sâu vào quấn lấy đầu lưỡi thơm tho của nàng. Trong cơn đê mê, từng tếng rên khe khẽ vang lên càng làm cho đầu óc nó quay cuồng căng cứng.

Bàn tay không yên phận của nó mò xuống bờ mông của nàng, liên tục xoa nắn. Từng tiếng thở dốc, từng tiếng rên dồn dập hơn của nàng càng làm cho nó không kiểm soát được nữa rồi.

Trong lúc đang hôn nhau, hai tay nó đã xé mở áo sơ mi nàng đang mặc. Toàn bộ cơ thể trần trụi của nàng hiện ra trước mắt. Nó cho tay vào sờ lấy bầu ngực căn tròn của nàng, một tay còn lại thì cởi đi áo ngực của nàng.

Trong phút giây say đắm này, Vy nửa không muốn nửa lại muốn nó tiếp tục, nàng rên khẽ:

-Đừng… mà…

Nhưng âm thanh nào như có muốn dừng lại mà như thiên âm kêu gọi dục vọng bên trong người nó. Cả áo ngực và quần lót bị nó xé mở.

Đầu lưỡi của nó xâm lấn toàn bộ thân thể nàng, từ hôn môi, hôn cổ, hôn ngực. Tay của nó cũng liên tục sờ soạn khắp người nàng. Cơ thể nàng ngày một nóng dần lên, toàn thân vô lực nằm im trong lòng nó.

Mãi cho đến khi nơi cần ướt thì đã ướt sũng thì Không mới mở miệng nói nhỏ một câu vào tai nàng.

-Anh vào nhé!

Âm thanh như thực chất làm cho lỗ tai của nàng ngứa ngáy khó chịu, toàn thân nàng căng cứng. Không đợi nàng trả lời thì tiểu đệ đệ của nó đã đâm vào người nàng.

Một tiếng la thất thanh vang lên, sau đó là từng tiếng thở dốc của hai người truyền ra khắp biệt thự.

Lúc đầu là đau đớn, nhưng càng về sau hai người càng vui sướng hưởng thụ cái trái cấm đầu đời.

Điều khiến cho cả hai bất ngờ hơn chính là trong quá trình này, tu vi của hai người vậy mà đều có bước tinh tiến. Hai cơ thể giao hoà với nhau làm cho vòng xoáy hấp thu linh khí càng trở nên khổng lồ hơn. Hơn nữa Vy nhận được nguyên dương từ trong người Không nên đùng đùng đột phá đến Trúc Cơ Sơ Kỳ, còn Không nhận được nguyên âm từ nàng cũng đột phá đến Kim Đan Trung Kỳ. Mặc dù Long lực không thăng nhưng như vậy cũng đủ làm nó thoả mãn rồi. Niềm vui nhân đôi làm cho đôi bạn trẻ càng thêm hăng hái cày bừa nguyên đêm hôm đó.

Sáng sớm hôm sau, trong lúc Không còn đang nằm nướng chưa muốn thức dậy. Hai tay nó đang mân mê khắp người Vy thì đột nhiên nàng nói:

- Hôm nay anh về nhà với em một chuyến nha. Ông nội em rất muốn gặp anh đó.

Không có chút hiếu kì hỏi:

-Ừa. Nghe em cả.

-Vậy thì anh dậy chuẩn bị đi.

-Em dậy trước đi rồi anh dậy.

-Em cắn anh bây giờ. Anh ôm em chặt như vầy sao em dậy được mà dậy.

Nó cười gian cho một tay vào ngực Vy xoa nắn, tay còn lại thì đặt đúng nơi cần đặt ở bên dưới của nàng. Từng âm thanh rên khẽ vang lên, nàng vừa thẹn vừa giận. Cái tên khốn này đêm qua hành hạ cô mấy chập mà giờ vẫn chưa thoả mãn.

Cứ như vậy hai người không tiết chế chút nào quần nhau đến tận buổi trưa. Mãi đến khi Vy liên tục cầu xin tha thứ nó mới dừng lại. Cũng may nàng cũng đã là tu sĩ Trúc Cơ chứ nếu với cơ thể yếu ớt trước đây của nàng có lẽ sẽ không thể chịu đựng được sức tấn công cường hãn của nó cho đến bây giờ.

Do sợ Không lại làm bậy trong nhà tắm cho nên Vy bảo nó đi tắm trước, còn mình thì đi súc miệng rồi chuẩn bị bữa sáng.

-Em tắm rửa trước đi. Để anh ra ngoài mua quần áo cho em.

-Anh là đồ xấu xa. Mau đi rồi về sớm nha.

Vy lườm nó một cái thị uy nói. Sau đó chạy nhanh vào nhà tắm. Một lúc lâu sau, hai người mới rời khỏi nhà đi về nhà của Vy ở quận 2.

Do xe của nàng đã được tài xế và Lĩnh mang đi cho nên hai người bắt một chiếc taxi để tiện cho việc di chuyển. Không vẫn tác phong quen thuộc là quần tây, áo sơ mi trắng nhưng không bỏ áo trong quần mà thả ra bên ngoài. Vốn dĩ không muốn mang theo cavat nhưng bị Vy cưỡng chế đeo lên cho nên nó cũng đành phải chiều theo ý nàng.

Vy mặc một chiếc váy màu lam cực kì xinh đẹp ngồi bên cạnh nó, hai người chỉ nắm tay nhau âu yếm làm cho tên tài xế vô cùng ghen tỵ.

-Hai anh chị thật là đẹp đôi.

Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng hắn thì mắng to “Đúng là tên nhà giàu và con ả tham tiền mà. Cái bộ dáng như cò ma này mà lại có người yêu đẹp như vậy đúng là trời bất công”.

Không không biết được trong lòng hắn nghĩ như thế nào nhưng nhìn ánh mắt có phần gai mắt của hắn thì nó cũng không thèm quan tâm.

Chỉ có Vy không để ý thái độ của hắn nên cám ơn một câu nhưng cũng không quá để ý. Nàng bây giờ chỉ chú ý đến cảm nhận của người đàn ông của nàng mà thôi.

Không lâu sau đó hai người xuống xe trước một căn biệt phủ khu Thảo Điền Quận 2. Bên trong biệt phủ có hai người lính đang canh gác, dáng đứng uy nghiêm, mà cả hai đều là Tông Sư cảnh giới.

-Tôi đưa người đến gặp ông nội. Hai anh mau mở cửa đi.

-Chào chị Vy.

Sau khi chào hỏi, hai người mở cửa cho Vy và Không tiến vào. Một người trong số đó lên tiếng nói:

-Tư lệnh đang chờ hai người ở bên trong. Ngoài ra còn có Đại Tá Nam cũng ở trong đó.

Nghe người này nói, Vy có chút trầm trọng nói:

-Em biết rồi. Cám ơn anh Khanh.

Đại Tá Nam năm nay ông ta bốn mươi sáu tuổi là con của Trần Viễn Siêu cũng là bác họ của Vy. Người này tính tình tham lam, đang muốn giới thiệu Vy cho Mai Văn Khương, một thiên tài tu luyện cổ võ ở trong ẩn thế tông môn.

Nghe nói tên này hai mươi bốn tuổi đã đạt đến Tiên Thiên cảnh giới, xếp hạng thứ năm trong bên trong những thiên tài ẩn môn thời điểm hiện tại.

Mặc dù ông nội Trần Viễn Siêu liên tục ngăn cản. Vì có tin đồn tên này trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi gây ra không biết bao nhiêu tai hoạ. Ngoài ra Vy cũng không ưa tên Mai Văn Khương này.

Nhưng đừng nói bây giờ tu vi của nàng cũng đã không kém gì tên đó. Mà quan trọng nhất người nàng yêu là Không, Không mới chính là người đàn ông của nàng.

-Mình đi vào đi anh.

-Ừa.

Vy nắm tay Không không chút kiên kỵ tiến vào nhà trong sự hâm mộ của hai tên canh cổng.

Bên trong căn nhà, có rất nhiều người đang ngồi ở phòng khách dường như đang chờ vị khách đặt biệt nào đó.

-Con làm cái gì vậy Vy. Không biết hôm nay là ngày cậu Khương đến nhà chúng ta xem mắt hay sao còn dắt thằng con trai khác về?

Nghe được lời của Đại tá Nam, Vy giật nảy mình. Nàng còn tưởng rằng mọi người ở đây là để chờ mình và Không, nhưng không ngờ là để chờ cái tên mà nàng chán ghét đến xem mắt nàng.

-Bác Nam. Bác nói đùa cái gì vậy? Rõ ràng cháu đã nói là cháu không ưa tên đó. Cho dù lấy chó lấy mèo cháu cùng không bao giờ lấy tên đó. Mọi người không cần phí công. Còn nữa, đây mới là chồng của cháu.

-Hồ đồ. Chuyện chung thân đại sự, chưa hỏi người lớn ai cho phép con quyết định hả? Huống hồ được cậu Khương để mắt là phúc phận của con. Còn cái tên nhóc này là thứ gì làm sao so sánh được với cậu Khương?

Nghe được Vy nói mọi người đều ngạc nhiên, chỉ có Trần Viễn Siêu là không có phản ứng gì. Ông ta biết được sức chiến đấu kinh khủng của Không, nhưng mà thân thế của Không thì quá mức bình thường. Mặc dù ông nội Không là liệt sỹ, bà nội Không làm giao liên thời chiến, nhưng bấy nhiêu là chưa đủ xứng với cháu gái ông.

-Ông nội. Đây là ý của ông sao?

Trần Viễn Siêu lắc đầu nói.

-Đây không phải là ý của ông. Nhưng con cũng biết, cha và chú của con rất thích tên Mai Văn Khương. Thêm nữa gia thế của nó cũng cao hơn nhà chúng ta một phần. Nếu như nó vì con mà thay đổi thì ông nội cũng không có ý kiến gì.

Vy vô cùng tức giận, không ngờ ông nội cũng không quan tâm đến cảm nhận của mình. Nàng quét mắt nhìn mọi người xung quanh cuối cùng dừng ở trên người Trần Quốc Hùng.

-Cha cũng muốn con gả cho tên khố nạn kia sao?

Trần Quốc Hùng nhìn con gái không trả lời, sau đó chuyển sang nhìn Không hỏi:

-Cậu là Nguyễn Không đúng không?

-Đúng vậy thưa Tư lệnh.

-Nếu cậu đã biết tôi là Tư lệnh Tây Sa thì hẳn cậu cũng biết với gia thế nhà của cậu hoàn toàn không xứng với Thuý Vy nhà tôi. Nên cậu hãy từ bỏ đi.

Vy nghe cha mình nói như vậy thì vô cùng tức giận ôm lấy cánh tay của Không nói:

-Xứng hay không xứng con tự mình biết rõ. Nói cho mọi người biết, kiếp này con chỉ lấy một người là anh Không mà thôi. Đừng có mơ lấy con ra làm món hàng giao dịch của mấy người.

Trần Quốc Hùng đưa tay lên muốn tát cho Vy một cái để cảnh tỉnh đứa con gái ngang bướng của mình nhưng cánh tay vừa giơ lên đã bị Không túm lấy.

-Tư lệnh không cần phải kích động như vậy. Xứng hay không xứng không quan trọng, quan trọng là phải có tình cảm với nhau thì mới sống với nhau được đến trọn đời.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.