Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Tốc Độ

Tiểu thuyết gốc · 2063 chữ

Nhưng mà vào lúc này, một bóng đen lao đến chiếc xe. Một bàn tay thô to từ trên trời giáng xuống đập vào gáy tên béo. Một cao thủ như hắn vậy mà bị bàn tay kia đánh cho ngất xỉu.

Một người đàn ông còn to béo hơn tên béo đứng ở bên cạnh. Một tay nắm lấy dây thép, một tay đỡ lấy cô gái để cô không bị ngã. Còn tên béo thì ngất xỉu ngã đùng ra mặt đường.

Cảnh sát lập tức ồ vào bắt lấy tên béo. Người cảnh sát chỉ huy vội vã nói:

-Cám ơn ông chủ Điền đã ra tay cứu người. Chuyện sau đó cứ giao cho bọn tôi xử lý là được rồi.

Người trung niên béo này không ai khác chính là chủ nhân của khách sạn này. Ông ta là Trần Trung Điền, cũng là một cao thủ trong thế giới ngầm ở cái đất Sài Gòn này. Người bình thường ít ai có thể ngờ người đàn ông mập mạp trước mặt lại có thân thủ khủng bố đến như vậy. Phải biết vừa rồi, tên béo vậy mà có thể cùng lúc chống lại ba bốn người cảnh sát cùng lúc. Thế nhưng không kịp phản ứng đã bị ông Điền đánh ngất xỉu, đủ thấy độ khủng bố trong chuyện này.

Khi nãy được tên Tùng báo có người quấy rồi, ông Điền đã lậ tức chạy đến nhưng khi đến nơi thì khách sạn đã sảy ra án mạng cho nên ông đã phối hợp cùng với cảnh sát để điều tra.

Sau khi chọn lấy một số người làm nhân chứng để cho lời khai, những người khác được cảnh sát cho ra về. Dĩ nhiên Không phải đi theo để cho thêm lời khai.

Hôm nay sảy ra chuyện lớn như vậy khách sạn cũng không tiện hoạt động nên ông Điền cũng cho nhân viên của mình nghỉ hết hôm nay. Còn ông ta thì đi theo cảnh sát đến đội cảnh sát hình sự.

Sau khi điều tra rõ chân tướng thì cảnh sát phát hiện, tên béo này tên thật là Nguyễn Thông sinh năm 1994 là một sát thủ bậc Đồng của một tổ chức sát thủ mang tên Liên Minh Công Lý. Khi được hỏi về thông tin tổ chức thì hắn không biết gì cả, chỉ biết nhận nhiệm vụ từ một người áo đen có cấp bậc Bạc. Bọn chúng nhận diện nhau bằng huy hiệu của tổ chức. Mỗi thành viên đều có một huy hiệu đặc biệt, chất liệu đồng dạng với cấp bậc và có một con số đi kèm. Trên huy hiệu của tên béo có ghi số 01254. Vậy có nghĩa là tổ chức này có ít nhất một nghìn hai trăm năm mươi ba tên nữa.

Còn về nạn nhân ngày hôm nay là một người đàn ông ba mươi sáu tuổi tên Quách Hữu Lộc. Là giám đốc điều hành của một công ty về IT. Về phần người đi cùng ông ta, cô này là thư ký riêng của ông ta, cô bị tên béo đánh ngất chứ không giết. Hiện tại cô đang ở bệnh viện để điều trị tâm lí.

Tên béo giết người này vì nhận được nhiệm vụ từ cáp trên, thù lao là một trăm triệu đồng.

Những việc này càng làm cho cảnh sát nghi ngờ Không hơn. Bởi vì nó nói cho họ biết tên báo là hung thủ nhưng không nói lí do vì sao. Họ nghi ngờ Không là một thành viên cao cấp của tổ chức kia. Nhưng sau khi kiểm tra ba lô và trên người nó không có huy hiệu thì họ đành phải thả nó ra.

-Chào anh bạn nhỏ. Cám ơn cậu giúp chúng tôi tìm ra hung thủ sớm. Nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến khách sạn của tôi.

Vừa bước ra phòng thẩm vấn, Không được ông Điền chào hỏi và cám ơn. Nghe vậy nó cười cười nói:

-Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ mà thôi. Ông không cần khách khí. Nếu không có việc gì, tôi xin phép đi trước.

Ông Điền vội vàng ngăn cản nói:

-Để cảm ơn. Tôi mời cậu dùng một bữa cơm được chứ.

Lúc này chợt nhớ đến chuyện cái phòng mình thuê, Không gãi đầu không tiện nói:

-Thật ngại quá, buổi trưa có làm hỏng chút đồ bên trong khách sạn của ông. Nhưng do có án mạng nên chưa kịp bồi thường. Nào dám làm phiền ông mời cơm.

Sau đó, nó nhìn về phía tên Tùng đi theo sau ông Điền nói:

-Anh trai này, tiền bồi thường bao nhiêu để tôi còn trả cho ông chủ đây.

Tên Tùng nhìn qua ông chủ của mình thăm dò ý kiến. Ông Điền nghe vậy liền nhớ đến lí do ban đầu mình đến khách sạn.

-Quá ra là cậu. Thằng Tùng nó đã nói với tôi rồi. Nếu không phải là người do tên Long Sẹo phái tới để phá thì không sao. Dù sao cũng chỉ là dính chút máu, đem giặc là xong, cậu không cần bận tâm.

-Nếu đã như vậy thì cám ơn ông chủ.

-Tôi tên Điền, cậu cứ gọi tôi là anh Điền là được rồi. Ông chủ này ông chủ nọ nghe không hay.

-Vậy thì anh Điền. Nếu như không còn việc gì thì em xin phép về trước, ở nhà còn có việc. Khi khác em mời anh ăn cơm coi như bồi tội có được không.

-OK. Đây là danh thiếp của anh. Có việc cứ gọi đừng ngại.

-Dạ. Vậy em đi nha. Chào anh.

Nói xong, Không lập tức rời đi. Ông Điền và tên Tùng còn ở lại chờ kết quả điều tra.

-Cậu mau điều tra lí lịch thằng này cho tôi. Gặp được án mạng như vậy mà vẫn bình tĩnh đến như vậy thì không phải là kẻ tầm thường.

-OK, em sẽ đi làm ngay.

Sau khi nghe ông Điền nhỏ giọng nói thì tên Tùng gập đầu đáp ứng rồi lập tức chạy đi điều tra thân thế của Không. Do chứng minh nhân dân của Không có lưu lại trong hồ sơ của khách sạn cho nên việc này không quá khó với tên Tùng.

Về phần Không thì nó không chạy ngay về nhà mà chạy đến phố đi bộ để hóng xem mấy tấm bia đá. Bởi vì nó biết được mấy tấm bia đá này rất có thể liên quan đến công pháp Thánh Long Cửu Biến mà nó đang tu luyện cho nên tuyệt đối không thể bỏ qua.

Đang chạy xe với tốc độ bốn mươi kilomet thì bỗng nhiên có một chiếc xe máy từ bên trong hẻm lao ra với tốc độ bàn thờ. Dĩ nhiên chuyện va chạm là không tài nào tránh khỏi. Không chỉ kịp tung người nhảy ra né khỏi cú va chạm.

Còn người đối diện thì không nhanh nhẹn được như nó, tên này té nhào xuống mặt đường, tay chân đều bị chảy máu rất nhiều.

Tên này còn chưa kịp ngồi dậy thì đã nghe từ phía đối diện tiếng chửi truyền đến:

-Chạy xe kiểu con c** gì vậy thằng chó. Mày muốn chết thì đập đầu vô bãi cức chó mà chết mẹ mày đi. Đừng có mà ra đường hại người như vậy. Súc sinh.

Người nằm trên đất là một thanh niên tên Hoàng khoảng hai mươi tuổi, dáng người cao to. Trên người chi chít hình săm. Nghe thấy bị chửi như vậy còn tưởng chọc phải vị đại ca nào. Dù bị thương nặng hắn cũng lòm khòm bò dậy nhìn qua. Vừa thấy người chửi mình là một thằng có dáng người thư sinh ốm nhom như que củi thì lửa giận xông lên tận óc.

-Con bà nó chứ. Còn tưởng đại ca phương nào. Thì ra chỉ là một thằng nhóc mới nhú. Mày có ngon chửi lại một lần nữa tao xem.

Tên này vậy mà lấy từ trên xe ra một ốc tuýp bằng sắt dài một mét chỉ thẳng vào mặt Không nói.

-Ơ hay. Cái thằng chó này. Mày tông xe vô tao rồi còn muốn đánh tao à. Tao chửi đấy thì mày làm gì tao cái thằng súc sinh này. Thứ như mày chết xuống Diêm Vương cũng đéo có nhận.

Không dĩ nhiên không yếu thế liên tục tung võ mồm chửi cho tên Hoàng lên bờ xuống ruộng, làm cho hắn mặt đen lại. Hắn bây giờ làm sao còn nhịn được, vung lên tuýp sắt lao đến đánh vào đầu của Không.

Nhưng mà tuýp còn chưa đến nơi thì một bàn chân quét ngang đạp cho hắn văng xuống lòng đường.

Từ lúc ban đầu có rất nhiều người đứng xung quanh xem kịch vui nhưng cũng không có ai đứng ra ngăn cản. Nhất là những người ở gần đó, họ là sợ bị tên Hoàng trả thù. Giờ thấy tên Hoàng bị đánh thì cũng hả dạ vô cùng. Thằng này vốn tính côn đồ, thường xuyên đánh đập, trộm cướp của người xung quanh nhưng không ai quản được hắn. Ai bảo đại ca của hắn là trùm của khu Chợ Lớn này.

Vừa bị đạp văng xuống đất, tên này vậy mà nhanh chóng ngồi dậy. Lần này hắn không chủ động tấn công mà thủ thế đứng đó.

-Con mẹ mày giỏi lắm. Thằng chó, mày dám đánh tao. Đợi đại ca tao tới lột da mày đi.

Nghe được tên Hoàng hô hào đại ca làm cho Không có chút buồn cười nhớ đến mấy thằng nhân vật phụ não tàn trong mấy bộ phim truyền hình. Nó cười lớn ha hả sau đó từng bước đi đến chỗ tên Hoàng, còn tên Hoàng thì từng bước lùi lại.

-Tao cảnh báo mày mà động tới tao thì cả nhà mày cũng không được yên đâu thằng chó này.

-Để tao xem đại ca mày có cứu được mày không đã.

Vừa nói xong thì Không đã lao đến, một cước phế đi hai chân của tên này. Sau đó bình tĩnh cực kì nói:

-Để tao xem tụi mày làm gì được tao. Tao phế mày hai chân để sau này mày không còn chạy xe ra đường hại người nữa. Hai tay của mày tao chừa lại cho mày bốc cứt mà ăn.

Không cảm thấy như vậy là đã quá nhân từ với bọn côn đồ như tên Hoàng này rồi. Nói xong, nó liền kiểm tra xe máy của mình. Cũng may là chỉ bị bể dàn áo bên ngoài chứ không hư hao gì khác, vẫn còn có thể chạy được.

-Mày ở đó mà sám hối đi thằng chó.

Nói xong, nó khởi động xe máy rời đi. Tên Hoàng liên tục gào rú nhưng cũng không giữ nó lại được. Những người xung quanh cũng lần lượt giải tán, chẳng ai buồn giúp một kẻ côn đồ như hắn cả.

Dĩ nhiên trước khi rời khỏi, Không cũng không quên lấy phí bồi thường tiền sửa xe của mình. Chỉ đáng tiếc tên Hoàng này chỉ mang theo có hơn một triệu đồng, còn không biết đủ để sửa xe hay không nữa.

Một lúc lâu sau, có ba bốn chục tên côn đồ khác chạy xe máy đến. Tên cầm đầu là cánh tay đắc lực của ông trùm Bá Lân ở khu Chợ Lớn. Người này là một thanh niên hai mươi chín tuổi tên là Ngô Quốc Sĩ hay còn có cái tên khác là Sĩ Đại Bàng. Thân hình cao to lực lưỡng, trên lưng có xăm một con đại bàng đang vươn cánh. Nhưng cái tên Sĩ Đại Bàng không phải bắt nguồn từ hình xăm này mà là là từ môn võ Ưng Trảo Công của hắn.

Tên Hoàng là đàn em dưới trướng của Sĩ Đại Bàng. Nghe tin đàn em bị người ta đánh, hắn lập tức từ một sòng bài gần đó chạy tới. Nhưng chỉ còn thấy tên Hoàng đang nằm một đống trên đường cùng với chiếc xe Sonic của hắn.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 252

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.