Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Myanmar

Tiểu thuyết gốc · 2036 chữ

Sáng hôm sau, sau khi bàn giao hết mọi việc ở nhà. Nó cùng với các thầy cô khác tập trung tại một khu quân sự bí mật ở Củ Chi. Mọi giấy tờ xuất cảnh đều được phía Quốc Tử Giám chuẩn bị từ trước cho nên nó không phải bận tâm mấy việc này. Kể cả tiền của Myanmar cũng được trường chuẩn bị cho nó để tiện sinh hoạt ở đây.

Tịnh Giao đưa cho nó một ba lô, bên trong ngoài giấy tờ, tiền bạc, còn có một số vũ khí nóng để cho nó phòng thân nếu lỡ tiêu hao hết năng lượng.

Mà tại đây còn có một nhóm người gồm bốn người cũng cùng họ xuất phát. Họ là người của Trấn Nam Phái.

Trấn Nam Phái là môn phái thần bí của Việt Nam, không rõ căn cứ của bọn họ ở đâu. Nhưng đệ tử trong phái đều là người rất có danh tiếng ở Việt Nam. Trong bốn người trước mặt, Không nhận ra được ba người trong số đó. Một người là danh hài, MC đại danh đỉnh đỉnh Trấn Thành tu vi đã là Nguyên Anh Hậu Kỳ. Người thứ hai, không ai khác chính là streamer rất có ảnh hưởng trong giới game châu Á là Cris Phan tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ. Người thứ ba lại là đại cao thủ trong làng game Việt Thầy Giáo Ba, tu vi cũng là Nguyên Anh Trung Kỳ. Người thầy của mọi nhà với những giáo án cực kỳ sịn sò như 0175, hay Poppy Vệ Binh Tinh Tú.

Riêng người thứ tư thì nó không nhận ra, nhưng mà đây là một cô gái với vóc dáng nhỏ nhắn. Nhưng chân khí lại hùng hậu vô cùng vậy mà đã đạt đến Nguyên Anh Hậu Kỳ ngang bằng với Trấn Thành.

Bởi vì mọi người đều đeo mặt nạ đặc chế cho nên thần thức cũng không thể quan sát được gương mặt của nhau. Chỉ có mình Không là có Long Nhãn nên mới nhìn rõ được tất cả.

Trấn Thành là người dẫn đội cho nên mang theo ba người còn lại đi đến chào hỏi mọi người.

-Xin chào. Chúng tôi là người của Trấn Nam Phái. Mọi người là người của Quốc Tử Giám cử đi lần này à?

Người dẫn đội bên này là thầy Thiên, thầy cũng đi đến bắt tay Trấn Thành rồi nói:

-Xin chào. Chúng tôi là người của Quốc Tử Giám. Nếu mọi người đã đến đủ thì chúng ta xuất phát luôn đi.

-Được. Rất hân hạnh được hợp tác với mọi người.

-Chúng tôi cũng vậy.

Để tránh việc bị nhận ra thân phận bốn người Trấn Nam Phái đều có biệt danh của mình. Trấn Thành lấy biệt danh là Trấn Nhân, Cris Phan là Trấn Tà, thầy Ba là Trấn Quỷ, cô gái kia là Trấn Tiên.

Bên trên máy bay, mọi người mới bắt đầu trao đổi thông tin. Để tiện cho việc tác chiến sau này, Trấn Quỷ tự đề cử mình làm chỉ huy nhưng lập tức bị Trấn Tà bác bỏ. Không thấy vậy rất hứng thú nhìn hai người. Có lẽ hai người này biết thân phận thật sự của đối phương rồi.

Cuối cùng mọi người dùng phương thức giơ tay bỏ phiếu thì thầy Thiên trở thành đội trưởng. Đội phó là Trấn Nhân. Do đã liên lạc từ trước cho nên máy bay được trực tiếp thông qua biên giới các nước để đển Myanmar.

Tại một khu căn cứ quân sự của quân đội Myanmar dưới chân núi Hkakabo Razi, một chiếc máy bay có cờ hiệu Việt Nam đáp xuống. Mười sáu người từ bên trong trực thăng đi xuống, ngoài mười bốn người làm nhiệm vụ, còn có hai người là phi công láy máy bay. Hai người này sau khi đến đây, nghỉ ngơi ở đây và chờ đợi chứ không tham gia vào chiến dịch lần này.

Phía dưới đã có phái đoàn của Myanmar ra đón tiếp, người dẫn đầu là một trung niên to khoẻ. Người này có nước da ngâm, trên người mặc quân phục quân hàm Đại Tướng. Đi theo sau là bốn vị cao thủ Nguyên Anh Trung Kỳ, mỗi người đều mặc một bộ chiến giáp hiện đại, có trang bị cả súng laser trên cánh tay trông cứ như Iron Man vậy.

-Xin chào các bạn đồng minh Việt Nam.

-Xin chào ngài Win Maw Nwe.

Đại Tướng Win Maw Nwe cùng với thầy Thiên bắt tay nhau, sau đó họ được đưa đến bên trong căn cứ. Toàn bộ khu nhà ở đây được canh phòng vô cùng cẩn mật. Ngoài bộ đội chính quy ra còn có rất nhiều cao thủ cổ võ và tu tiên ở đây.

Sau khi trao đổi với Win Maw Nwe thì mọi người mới biết được là trước Việt Nam đã có Thái Lan và Ấn Độ cử người sang trợ giúp. Riêng Trung Quốc, lúc trước muốn giúp nhưng hiện tại bên đó cũng đang sảy ra vấn đề cho nên không thể qua hỗ trợ được.

Mà lần này quân chủ lực chính là quân Myanmar và Ấn. Người Thái và người Việt chỉ đến hỗ trợ là chính. Vừa nghe đến đó mọi người đều chửi thầm trong bụng, nhưng Không và Trấn Quỷ thì khác, hai người đều cho rằng nếu ngồi không mà hưởng lợi thì là tốt nhất còn gì.

Sau đó, mọi người được sắp xếp vào một toà nhà nhỏ để sinh hoạt chờ đợi kêu gọi. Sáng hôm sau, số người của Thái Lan cuối cùng cũng đến, tất cả mọi người được đưa đến một căn phòng họp rộng lớn.

Xung quanh căn phòng được bày ra cấm chế ngăn cách. Bên trong có ba dãy ghế ngồi, phía trung tâm và bên phải đã ngồi đầy người, chỉ còn dãy bên trái là còn chỗ trống.

Mọi người cùng với mười người bên phía Thái Lan ngồi cùng một chỗ với nhau.

Người Thái và người Việt cùng là người của Đông Nam Á nên bắt chuyện rất dễ dàng. Những người Thái Lan cũng rất thân thiện.

Phía trên sân khấu, Win Maw Nwe đang cầm lấy micro. Ông ấy nói về việc quân đội của họ chạm trán ma vật, sơ lược tình trạng chiến đấu để cho mọi người nắm rõ.

Ngày hôm đó, được tin từ phía dân chúng ở dưới chân núi, bọn họ bị một đám ma quỷ tân công. Mặc dù đây là vùng núi có rất ít người sinh sống nhưng cũng có mấy ngôi làng có đến vài trăm người sinh sống và làm việc ở đây. Thêm nữa khu mỏ ngọc gần đấy cũng có rất nhiều công nhân ở đó, tổng cộng dân số ở đây cũng khoảng hơn bảy nghìn người.

Đám ma vật có hơn năm trăm tên, bọn chúng chia nhau ra giết chóc sau đó bọn chúng xé xác ăn thịt người ngay tại chỗ. Sau khi ăn sạch một người, số còn lại chúng sẽ lôi trở về hang ổ của mình.

Chính phủ ngay lập tức cử quân đội đến hỗ trợ người dân và tiêu diệt đám ma quỷ đó. Nhưng quân đội năm nghìn người đến nơi, chỉ kịp di tản một nửa số dân ở đó thì đám ma quỷ đã kéo đến.

Ban đầu họ dùng súng đại bác và tên lửa để oanh tạc nhưng không có bao nhiêu tác dụng. Động tác ma vật vô cùng linh hoạt dễ dàng né tránh khỏi tấn công của quân đội. Mãi đến khi tu sĩ bên trong bay ra ngăn cản mới làm giảm bước tiến của bọn chúng.

Thế nhưng số lượng hai mươi tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ, ba tu sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ cùng vô số tu sĩ Kim Đan Kỳ đều bị hơn năm trăm tên ma vật lần lượt tiêu diệt.

Mặc dù bọn họ liều mạng tự bạo thì cũng chỉ tiêu diệt được hơn trăm tên ma vật có tu vi Kim Đan Kỳ mà thôi. Những ma vật có tu vi Nguyên Anh trở lên đều rất khó giết chết. Thế nhưng tu sĩ thì lại khác. Tất cả những người bị quả cầu năng ma khí hoặc kiếm ma khí xuyên thủng người, vết thương không thể nào chữa trị được dẫn đến tử vong. Đoàn quân hơn năm nghìn người và bảy nghìn người thường gần như toàn diệt, chỉ có một số ít người và người dân được đưa đi trước là thoát nạn. Số người sống sót không quá ba trăm người.

Trong trận chiến đó ba vị cao thủ Nguyên Anh Hậu Kỳ bị sáu tên Ma Vật Nguyên Anh Hậu Kỳ vây lấy không có cơ hội ra tay cứu người khác. Mà cuối cùng họ bị tên ma vật dẫn đầu phối hợp sáu tên kia tiêu diệt.

Trận chiến đó kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ, tên đầu đàn cầm một cây trường thương màu đen, toả ra ma khí vô cùng dày đặc. Trường thương dài ba mét, sát khí như thực chất có thể giết chết tu sĩ Trúc Cơ trở xuống ngay khi tới gần. Thân thể của hắn cao to hơn bất kỳ ma vật nào khác với chiều cao lên đến hai mét rưỡi, trên người mặc một bộ chiến giáp màu đỏ, toàn bộ chiến giáp bao phủ cơ thể, phía vai và sau lưng có nhiều gai nhọn nhô ra như một trái sầu riêng.

Mỗi một thương đánh ra đều làm cho hư không chấn động, toàn bộ linh khí trong thiên địa đều chuyển thành ma khí. Ma khí tiếp xúc với chân khí hoặc linh lực của tu sĩ sẽ làm cho nó bị ma hoá. Dần dần bị ăn mòn biến thành ma khí, tu sĩ đánh nhau với hắn nếu không có hạo nhiên chính khí chống lại sẽ chỉ trở thành thức ăn để cho hắn hấp thụ.

Chỉ trong một ngày, Myanmar gần như tổn thất toàn bộ lực lượng tu tiên giả. Chỉ còn vài người đạt đến Nguyên Anh Kỳ cao thủ. Cũng may sau khi tiêu diệt xong nhánh quân đội này, toàn bộ ma vật đều thu nhặt xác chết rồi quay trở về núi. Nếu không với lực lượng của bọn chúng, toàn bộ Myanmar có thể bị quét sạch trong chưa đến một tuần lễ.

Sau đó, bọn họ phải mời cao thủ các nước đến hỗ trợ tiêu diệt ma vật lần này. Cũng may Ấn Độ có rất nhiều Ấn Độ môn và Phật môn cao thủ. Là khắc tinh của ma vật này, cho nên chủ công lần này là đám người này với hơn năm mươi vị cao thủ Nguyên Anh Sơ Kỳ trở lên. Cùng với hơn hai trăm cao thủ Kim Đan Kỳ ở bên ngoài.

Không thể không nói, vì chiến dịch lần này mà Ấn Độ đã tung ra đội hình vô cùng mạnh mẽ của mình đi trợ giúp.

Thêm nữa thần khí Delhi cũng được vị đại sư Mohamed Gauri mang theo. Thanh thần khí này là một cây trượng bằng sắt được rèn đúc theo công nghệ luyện khí từ thời cổ đại. Nó được đặt ở đó từ thế kỷ thứ 5 dưới triều đại Gupta thuộc ngôi đền Muttra của đạo Hindu. Sau đó được người ta đặt tượng thần Garuda ở trên. Nhưng về sau chỉ còn lại thần khí này mà thôi. Nó có chiều dài hơn bảy mét, đường kính 0.41 mét. Hiện tại đang nằm ở giữa sân, không ai có thể nhấc nổi nó lên ngoại trừ vị đại sư Mohamed Gauri. Bởi vì ông ta luyện một môn thể tu đặc biệt cộng thêm thiên sinh cường lực nên sức mạnh thân thể vô cùng lớn, dễ dàng nhấc bổng thanh thần khí nặng hơn sáu tấn rưỡi này.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.