Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Đấu Lần Thứ Hai

1511 chữ

Quay trở lại trướng bồng, Lý Thành Trụ lại phát hiện chỉ còn một mình Nguyên Sâm ở nơi này. Ngoài ra còn có Tiểu Vật không biết từ đâu nhảy vọt lên ngực hắn.

Mấy ngày nay Tiểu Vật đi theo Tiểu Ảnh quả nhiên đã hiện ra dáng vẻ lưu manh hơn trước rất nhiều.

Lý đại lão bản vội chộp lấy hai hai bàn tay đầy móng nhọn của Tiểu Vật trên ngực, nhấc bổng nó đặt lên vai như trước.

Không gặp mấy ngày mà đã thay đổi nhiều như vậy. – Lý Thành Trụ thầm mắng trong lòng một câu.

Nguyên Sâm mở mắt nhìn hắn:

- Mọi người đã ra trận giết địch.

Lý đại lão bản lại một phen kinh ngạc. Lần trước chẳng phải Diệp Tri Thu đã nói là yêu cầu được xung trận của mọi người đã bị bác bỏ ư? Làm thế nào mà có thể xuất chiến nhanh như vậy?

Nguyên Sâm nhận thấy vẻ kinh ngạc của Lý Thành Trụ bèn giải thích:

- Đạo hữu đã tiêu tốn hết nửa tháng trời rồi đấy.

- Thời gian lâu như vậy sao? – Lý Thành Trụ trợn tròn mắt kinh ngạc. Không nghĩ ra luyện hóa tiên kiếm lại lâu đến mức này. Trong nháy mắt mà thời gian đã trôi qua được nửa tháng.

- Quả nhiên tu tiên là một quá trình vô hạn đối với thời gian!

Nhìn vẻ mặt tràn ngập sự chờ mong của Nguyên Sâm, Lý Thành Trụ bất giác đỏ mặt xấu hổ. Lão Nguyên Sâm này dám chắc đang hy vọng hắn dùng Lưu Ly Châm xung trận giết địch, báo thù cho huynh đệ lão đây mà.

- Thời gian nửa tháng vừa qua ta đã dùng để luyện chế Lưu Ly Châm và một vài món đồ khác.

Nguyên Sâm gật đầu:

- Ta biết, đạo hữu không cần giải thích. Việc hoàn tất lợi khí cho bản thân là việc cần làm trước tiên.

Lý đại lão bản thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm:

- Lão biết thì tốt rồi.

Lúc này cho dù có ở đây thì cũng rất thừa thãi, Lý đại lão bản ngồi một lát đã cảm thấy bất an, bèn mở miệng nói:

- Ta đi xem bọn họ thế nào. – Nói xong cũng không chờ Nguyên Sâm đáp lời, đi thẳng ra khỏi cửa.

Mặc dù chiến tranh đã tiếp tục diễn ra nhưng tu tiên giả ở lại doanh địa để phòng thủ cũng không ít. Những thương binh và thi thể không ngừng từ tiền tuyến chuyển về để được điều trị hoặc chôn cất.

Ở Tiên giới, vô luận là tu tiên giả thì đều có phương pháp điều trị hoặc linh đan diệu dược riêng cho mình. Có thể nói tu tiên giả ở đây có tinh thần giống hệt như thời Trung Quốc kháng Nhật và Triều Tiên - bị thương nhẹ thì tuyệt đối không rời khỏi chiến trường, những người quay về thì nhất định đã trọng thương hoặc mất mạng.

Bởi vì có tinh thần tác chiến như vậy cho nên Tiên giới cũng có một đội ngũ chuyện chữa thương cho chiến sĩ.

Lý đại lão bản càng đi về phía trước thì càng kinh hãi. Mỗi khắc trôi qua đều có người bị thương trở về. Người mất một tay một chân là chuyện hết sức bình thường, chỉ cần Nguyên Anh vẫn nguyên vẹn thì tu tiên giả sẽ vẫn có thể bảo toàn được thực lực và tính mạng, cùng lắm chỉ bị giảm đi tu vi một trăm tám mươi năm mà thôi.

Thê thảm nhất chính là những người đã bị phế bỏ hoàn toàn tu vi, linh khí hộ thể của bọn họ bị kích phá, sau đó Nguyên Anh bị Thiên Sứ đánh trúng, dẫn đến tu vi hoàn toàn bị phế bỏ.

Nghĩ đến bộ dáng tàn phế của Nguyên Sâm, Lý đại lão bản lại run run trong lòng.

Tiếng hò hét và tiếng pháp bảo công kích rung trời lệch đất tràn ngập trong tai Lý Thành Trụ. Khi hắn nhìn thấy bầu trời dày đặc pháp bảo, phi kiếm và thiên sứ nhung nhúc tung bay khắp nơi thì Lý đại lão bản thậm chí còn nghĩ rằng mình đang ở một trận tinh cầu đại chiến.

Bầu trời, mặt đất, đâu đâu cũng thấy Thiên Sứ và tu tiên giả. Một luồng ánh sáng khổng lồ từ phía sau Thiên Sứ quân bắn ra, tựa như châu chấu bay đến, bắn thẳng vào trận doanh của tu tiên giả. Đây chính là công kích từ xa của Thiên Sứ quân – “Đại Thánh Mâu Thứ”.

Lý Thành Trụ rúng động. Công kích mạnh mẽ, dày đặc như vậy nếu đánh trúng người gã thì chẳng phải gã sẽ biến thành con nhím ư?

Tuy nhiên tu tiên giả cũng không hề tỏ ra yếu thế.

Trước công kích “Đại Thánh Mâu Thứ” trên trời, một vòng tròn chợt hiện ra, bao phủ lấy tu tiên giả.

Hơn mười vị cao thủ Đại Thừa kỳ ở phía sau đang làm nhiệm vụ bảo vệ này. Nhiệm vụ của bọn họ không phải là tiến lên giết địch mà là hợp lực bố trí thành trận pháp phòng ngự - Thiên Võng Khôi Khôi.

Thiên Võng Khôi Khôi, tuy thưa nhưng khó lọt!

Mặc dù mười vị cao thủ Đại Thừa kỳ này học được trận pháp này chưa lâu, tuy nhiên có Thiên Cơ linh thạch hỗ trợ thì thực lực trận pháp được đẩy mạnh lên rất nhiều, ngăn cản Đại Thánh Mâu Thứ cũng không phải là quá khó.

Đợi cho Đại Thánh Mâu Thứ chấm dứt, mười vị cao thủ Đại Thừa kỳ cũng triệt tiêu Thiên Võng Khôi Khôi, tu tiên giả lập tức lại thi nhau phóng xuất ra pháp bảo và phi kiếm.

Mọi người đều cố gắng tự bảo vệ mình và tranh thủ giết địch.

Thiên Sứ chiến đấu trên mặt đất thỉnh thoảng lại bị một tu tiên giả từ dưới đất chui lên, chém đứt thân thể thành hai mảnh. Đây chính là thành quả của những tu tiên giả sử dụng Ngũ Hành Thổ Độn Chi Thuật.

Vốn chiếm ưu thế về tốc độ, tu tiên giả trực tiếp cầm phi kiếm ào ạt xông lên phía trước, thừa dịp Thiên Sứ ngăn cản công kích của đồng bọn, chém cho gã Thiên Sứ đó một kiếm.

Đạo nghĩa là gì, nhân từ là thứ chi? Tất cả đều là chó má hết. Duy chỉ có giết người mới là vương đạo!

Bị đánh lén khắp nơi, Thiên Sứ cũng đã bắt đầu trở nên khôn ngoan hơn trước. Trong lúc chiến đấu hết sức cảnh giác linh áp dao động dưới chân. Một khi tu tiên giả từ dưới đất chui lên thì sẽ tránh né hoặc tung cánh bay lên cao.

Tuy nhiên nguy hiểm trên bầu trời còn nhiều gấp bội phần dưới đất.

Cuộc chiến hôm nay Thiên Sứ quân đoàn đã xuất ra toàn bộ lực lượng chủ lực của mình.

Cuồng phong, bạo vũ, thiểm điện không ngừng đánh thẳng vào trận doanh của tu tiên giả. Tuy nhiên đều bị mười cao thủ Đại Thừa kỳ bố trí Thiên Võng Khôi Khôi chống lại. Hơn nữa khoảng cách xa đã hạn chế phần nào lực công kích, khiến cho công kích của Thiên Sứ bị giảm đi lực sát thương đáng kể.

Tiên Đế lần trước dường như cũng hiểu rằng mặt mũi của mình đã bị sứt mẻ đáng kể nên lần này đã phái ra đến tám vị Đại La Kim Tiên.

Thiên Sứ giới trong trận chiến hôm nay cũng có Bát Dực Thiên Sứ.

Đám cường giả này mới chính là lực lượng chủ yếu quyết định đến thắng bại trên chiến trường.

Mặc dù cường giả xuất hiện muốn giết những kẻ tu vi yếu nhược thì rất dễ dàng. Nhưng đa số đều không muốn hạ thấp thân phận của mình, không hạ thủ đối với tiểu binh yếu nhược của đối phương.

Hơn nữa chỉ giết chóc không cũng chưa hẳn là đại trí.

Cho nên không hẹn mà đám cường giả đều tự tìm cho mình một đối thủ xứng tầm.

Lý đại lão bản ở phía sau chứng kiến một trận mưa máu, huyết nhục tung bay cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hai nắm tay nắm chặt, run rẩy không ngừng.

Cảm nhận được linh khí trong cơ thể đã bắt đầu xoay tròn, Lý Thành Trụ cũng không nhịn nữa, hét lên một tiếng, chân đạp phi kiếm, tay cầm Lưu Ly Châm, vai mang Tiểu Vật bay thẳng về phía trước.

Một vị huyền bí sư tôn đang đợi chư vị khám phá, một bộ tuyệt phẩm kiếm đạo mang tên Vạn Đạo Kiếm Tôn

Bạn đang đọc Tiên Giới Tu Tiên của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 362

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.