Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời Đi, Ta Là Yêu Ta Làm Sao Biết A?

Tiểu thuyết gốc · 1529 chữ

-"Rùa đen?, nhỏ như vậy?". Lăng Vân liên tiếp kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng vị tiền bối này phải là một nhân vật ghê gớm lắm, nhưng chưa từng nghĩ đây lại là một con rùa đen nhỏ.

-"Tiểu tử, ký khế ước xong ngược lại gan lớn rồi a". Hắc Quy vui vẻ nói, cũng không trách cứ hắn vô lễ, dù sao đã ký khế ước, sắp tới là bạn đồng hành đấy, chỉ nghe nó nói tiếp..

-"Ách, mạo phạm mạo phạm, tiền bối, hiện tại có thể rời đi được chứ?". Hắn vội hỏi, xem ra có chút nóng lòng đi tham quan thế giới bên ngoài, dù sao bị vây tại nơi này đã quá lâu...

Tiểu Hắc Quy gật đầu, sau đó liền nói:" Đợi một chút, ta cần bố trí trận pháp truyền tống.."

Tiếp đến nó bắt đầu bày trận, pháp quyết triển khai quay xung quanh dần thành trận pháp...

Trong lúc chờ đợi Hắc Quy bố trí trận pháp truyền tống hắn liền liên lạc với Hệ Thống..

-"Ngươi biết việc này có đúng không Hệ Thống?" Hắn tâm niệm cùng Hệ Thống câu thông, tình huống lúc nãy Hệ Thống luôn bên hắn chắc chắn là biết rõ, nhưng lại không lên tiếng cảnh báo, hắn liền cảm thấy Hệ Thống cố ý không cảnh báo..

-"Hắc hắc." Hệ Thống lúc này mới xuất hiện, lại cười không nói

-"Vậy đây có lẽ là lí do ngươi kéo ta đến ngọn núi này, dù sao cũng không thể vô duyên vô cớ để ta xuất hiện trong hang ổ của Yêu Thú được..." Lăng Vân khẽ nghĩ, Hệ Thống biết gì đó cùng rùa đen này đối với tiên khí trên người hắn có chút thiện cảm, mà Hệ Thống ngầm cho phép đối phương tiếp xúc cùng ký khế ước với hắn, đây cũng là lí do hắn đồng ý ký khế ước cùng tiểu Hắc Quy.

Được rồi, đã Hệ Thống cho phép thì cũng không cần nghĩ nhiều nữa, dù sao Hệ Thống sẽ không hại hắn, nghĩ đến đây hắn lại nhìn sang trận pháp, bên kia cũng đã hoàn thành..

"Tiểu tử, có thể đi rồi.." Tiểu Hắc Quy lên tiếng..

Nghe vậy, hắn đi tới trung tâm trận pháp, trận đồ bắt đầu hiện lên hào quang, Tiểu Hắc Quy phóng lên vai hắn bắt đầu truyền tống rời đi..

Vútttttt...

-----------------

....Thế Giới này gọi là Thiên Lam Tinh, là một mảnh Đại Lục rộng lớn hơn Địa Cầu gấp mấy chục lần, trên Thiên Lam Tinh có Ngũ Đại Vực gồm Đông Nam Tây Bắc cùng Trung Vực...

Tại Nam Vực phía Tây rừng núi nào đó, một đoàn xe gồm hơn 30 người đang di chuyển, người đi đầu cầm một cây cờ có một chữ Tần, ở giữa gồm 2 xe hàng và 1 chiếc xe ngựa sang trọng, bên trong chắc chắn là nhân vật trọng yếu..

Bên trong xe ngựa có 3 người, 2 vị nữ tử, 1 vị nam tử..

-"Tiểu thư, ngươi nói lần này chúng ta bôn ba lâu như vậy liệu có thể giúp được gia tộc hay không?" Âm thanh có phần lo lắng vang lên của một vị nử tử trong xe..

-"Ta cũng không biết, lần này đi ra vốn không ôm hi vọng gì, hiện tại tìm được một chút hàng trở về xem như hoà hoãn thêm được một chút thời gian.." Lại một giọng nói khác vang lên, âm thanh rất nhỏ nhẹ động lòng người, có vẻ đây là Tiểu Thư trong miệng vị nữ tử kia..

-"Tiểu thư không cần lo lắng, lần này trở về chúng ta trì hoãn thêm chút thời gian nữa, có lẽ chúng ta sẽ có cách khác vựt dậy thôi..." . Lại một giọng nói khác, lần này là nam tử trong xe..

-"Ta cũng nghĩ như Trần Hộ Vệ, hiện tại tình thế khó khăn, có thể thêm chút thời gian hoà hoãn có lẽ kết quả sẽ tốt lên..."

Phía bên trong xe ngựa đang trò chuyện có lẽ là vị tiểu thư của Tần Gia, một trong 4 thế lực lớn tại Đại Tây Thành, thành thị lớn nhất phía Tây, 4 thế lực bao gồm Tần Gia, Viên Gia, Khắc Gia cùng Đa Bảo Lâu.

Ngoại trừ Trân Bảo Lâu bảo trì trung lập, thì Tần Gia ban đầu là đệ nhất thế lực của Đại Tây Thành, nhưng gia chủ đời trước Tần Lâm Nguyên Anh Cảnh Viên Mãn đột phá thất bại sau đó liền vẫn lạc, gia mẫu vì đau buồn mà qua đời sau đó, từ đó Tần Gia nàng liên tục bị 2 nhà Viên Khắc âm thầm chèn ép, sản nghiệp sắp không giữ được, vẫn may Tần Gia còn có vị một vị Tiểu Thư thiên phú hơn người, tuổi còn trẻ đã đột phá Trúc Cơ Cảnh, lại là Địa Cấp Căn Cốt vô cùng hiếm gặp, từng được một vị cường giả bí ẩn truyền pháp, khiến 2 nhà Viên Khắc cũng chỉ có thể trong âm thầm ngáng chân...

Ầm đùnggg..*

Bất chợt bên ngoài xe ngựa dị biến phát sinh, bên trong rừng cây bay ra vô số mũi tên cùng pháp thuật, chớp mắt liền chết 5-6 người...

-"Kẻ nào!!!!" . Bên trong xe ngựa, Trần Hồ Vệ trước tiên lao ra, nhìn thấy xung quanh đoàn đội đã bị một đám người mặc che giấu thân phận địch nhân bao vây..

-"Hắc hắc, muốn biết ta là ai ư? Xuống diêm vương mà hỏi a, huynh đệ, giết !!!..." . Hắc y nhân không dài dòng liền tấn công...

-"Khốn kiếp, bảo vệ tiểu thư !!". Trần Hộ Vệ cảnh giới Kim Đan Sơ Kỳ, xem như mạnh nhất trong đoàn người, hắn xung phong đi đầu đón địch..

Hai bên lao vào chém giết, tiếng la ó đầy trời..

Trong trong xe ngựa, nha hoàn đang một mặt hoảng sợ trốn trong góc...

-"Tiểu thư, có thích khách a, sao bọn chúng lại tấn công chúng ta a!?"

Phía sau, vị tiểu thư xinh đẹp ấy đang nhíu mày nhìn xem bên ngoài chém giết.

-"Là thích khách của hai nhà kia, bọn chúng muốn hành thích ta, không để ta quay về Tần Gia !". Nàng nói, dù sao kẻ địch muốn hủy diệt Tần Gia, hiện tại chỉ cần hành thích nàng, không còn nàng Tần Gia cũng liền xong, nói xong liền bước ra xe ngựa..

Lúc này nàng khí chất cải biến, không còn vị tiểu thư ăn nói nhỏ nhẹ lúc nãy mà là một vị tiên tử cao lãnh, ánh mắt kiên nghị, khí thế Trúc Cơ Viên Mãn phát ra...

-"Các ngươi là người của Viên Gia hay Khắc Gia?". Nhìn vào tên Hắc Y Nhân cầm đầu, nàng hỏi.

-"Ngươi nói gì ta không hiểu, bọn ta chỉ là muốn cướp đường mà thôi, khặc khặc". Hắc Y Nhân cười quái dị.

-"Biết các ngươi sẽ không nói." Nàng rút kiếm chém về phía hắn, thân thể uyển chuyển lướt đi, là Thiên Tài Địa Cấp Căn Cơ, nàng hiện tại rất mạnh, như đối thủ hiện tài là cùng cảnh giới với nàng lại bị nàng đè lên đánh...

......

Bên ngoài cuộc chiến vài dặm, không gian chấn động, một người một rùa xuất hiện...

-"Đến rồi ư?, hắc hắc." Hắn nhìn xung quanh một chút, vẫn là cây cối um tùm, nụ cười liền tắt...

-"Mẹ nó, sao vẫn là rừng với núi thế này!?"

Tiểu Hắc Quy trên vai hắn nghe vậy liền ngó thử xung quanh, đầu óc mơ hồ hắn cũng không rõ là nơi nào...

-"Ách, tiểu tử ngươi yên tâm, đây chắc chắn là khu vực của Nhân Loại, chỉ là ta không nhớ nó nằm ở đâu thôi". Tiểu Hắc Quy vội nói...

" Ta vừa thức dậy, thực lực đang suy yếu, cố chút linh khí còn sót lại đưa vào bố trí truyền tống trận liền khô cạn, nơi ta đưa ngươi đi theo như ta biết lúc trước là địa phận của nhân loại.."

-"Vậy bây giờ phải làm sao? Nên đi hướng nào?". Hắn dò hỏi..

-"Ta cũng không biết a, ta là Yêu, làm sao biết được nơi nào của Nhân Loại?" Tiểu Hắc Quy trả lời rất đương nhiên...

-" Ta đang rất suy yếu, muốn hồi phục một chút, kế tiếp bản thân ngươi tự do hành động a."

Nói xong liền hoá thành một chiếc nhẫn đen, bên trên có hoa văn hình một con rùa thông thiên có cái đuôi rắn.

-"...".

Hắn chuẩn bị nói gì đó liền nghe từ xa xa truyền lại tiếng nổ cùng vũ khí va chạm...

Ầm ầm

Thần thức hắn quét đến đó thấy có người, cầm chiếc nhẫn đeo lên tay, không nói hai lời liền phi đến..

-"Nơi đó có người đang đánh nhau a, đến đó xem một chút, hắc hắc...". Có người liền có thể hỏi đường, hơn nữa còn có đánh nhau, rất nhộn nhịp a..

Bạn đang đọc Tiên Ma Công Tử sáng tác bởi yy48171581
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy48171581
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.